Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 414 - Chương 414: Selfie Lúc 0 Giờ

Chương 414: Selfie lúc 0 giờ Chương 414: Selfie lúc 0 giờ

Hàn Phi chỉ còn một giọt máu, lưu lại trong thế giới tầng sâu chỉ gây thêm phiền phức cho những người hàng xóm, mọi người còn phải phân tâm để bảo vệ hắn, vì vậy sau khi hắn ở đủ 3 tiếng đồng hồ thì tìm một căn phòng an toàn để offline.

Những người hàng xóm dường như cũng đã không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị, khi biết rằng Hàn Phi sắp rời đi, Ứng Nguyệt ôm bể cá và Huỳnh Long một mắt tự giác canh giữ cửa cho hắn.

Bọn họ sẽ đợi cho đến khi Hàn Phi xuất hiện trở lại, sẽ không rời đi vì bất kỳ lý do gì.

Màu máu buông xuống, khi ý thức của Hàn Phi thoát ly, có thể cảm thấy rõ trên lưng một trận ẩm ướt, tựa hồ có vật gì đó dán lưng vào cơ thể của mình.

Người đàn ông đẫm máu kia cuối cùng cũng đến gần bên cạnh hắn, có điều tạm thời không làm hại hắn.

Hướng bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, Tiếng ca đang ngồi trên mái nhà ôm đầu lâu của ông lão, đáng chú ý là đầu lâu của ông lão đã mở mắt, ông đang nhìn Hàn Phi với ánh mắt quen thuộc nhưng lại khiến người ta rất không thoải mái.

Thế giới màu máu ngưng kết là một trải nghiệm vô cùng đặc biệt, nó dường như xảy ra trong tích tắc, lại dường như kéo dài thời gian vô tận.

Còn chưa kịp nhìn kỹ hơn, Hàn Phi đã thoát khỏi trò chơi rồi.

Cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, Hàn Phi thấy lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, hắn đã lâu không có loại sợ hãi bản năng này.

"Người đẫm máu đằng sau lưng, Tiếng ca, mảnh ký ức của Phó Sinh, bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, vẫn còn rất nhiều thứ mình phải đối mặt tiếp theo."

Cởi áo ra, Hàn Phi xoa xoa thái dương: "Trong thế giới tầng sâu không có nơi nào an toàn, cảm giác nó như một vòng xoáy, càng đi sâu vào khám phá, sẽ càng vướng vào tuyệt vọng tăm tối."

Hàn Phi bây giờ đã không thể quay đầu lại, hắn đã chọn con đường cho riêng mình, chỉ có thể đi về phía trước, cho dù biết rõ trước mặt mình là vực thẳm.

Leo ra khỏi máy chơi game, Hàn Phi lên mạng tìm thông tin về Hạ Y Lan và Hạ Y, còn tham gia vào nhóm chat fanclub của hai vị minh tinh này.

Cả hai người bọn họ đều có ngoại hình nghiêng thành giống nhau, tên cũng rất giống nhau, nhưng bầu không khí trong nhóm fanclub lại hoàn toàn khác nhau.

Mười nhóm fanclub do Hạ Y Lan thành lập đều đã full, sau ba giờ sáng vẫn còn rất sôi nổi, mọi người đang chuẩn bị cho các hoạt động của ngày hôm sau, còn có các loại hỗ trợ.

Nhóm chat fanclub của Hạ Y chỉ có một, lại còn không phải do chính Hạ Y thành lập, là sau khi cô qua đời, một số người thương tiếc cô đã tự động thành lập.

Mọi người đều không tin rằng một cô gái xinh đẹp dễ thương như vậy lại đưa ra lựa chọn cực đoan nhất, nhiều người trong nhóm cho đến giờ vẫn không muốn xem bình luận cập nhật của Hạ Y vào ngày cuối cùng.

Trưởng nhóm chat fanclub là một phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi, nghề nghiệp riêng của chị ấy không liên quan gì đến ngành giải trí, cũng không phải là người quản lý của Hạ Y.

Vị đại tỷ này tham gia vào dịch vụ chăm sóc lâm chung, mà người đầu tiên chị phục vụ, chính là cô con gái bị bệnh nặng của mình.

Cái chết yểu của con gái là cái gai trong tim, có thể là lý do khiến chị thích Hạ Y.

Chị và Hạ Y đã biết nhau từ rất lâu, cả hai đều sống trong cùng một khu chung cư.

Người phụ nữ đã nhìn thấy hình bóng của con gái mình trong Hạ Y, Hạ Y thì có được tình yêu đã mất từ lâu từ người phụ nữ đó vì cha mẹ cô ấy đã chết một cách bất ngờ mười năm trước.

Sau khi Hạ Y chết, người phụ nữ gần như suy sụp, khắp nơi đăng tin Hạ Y không thể nào tự sát, trong này nhất định có uẩn khúc phải điều tra rõ.

Đáng tiếc là dưới sự thao túng của Lưu Quang, không ai tin lời chị nói, cho dù là người đã chết, cũng vẫn có người chửi rủa như cũ.

Mặc dù đã 3 tháng kể từ khi vụ việc xảy ra, nhiều cư dân mạng bức xúc đã quên chuyện đó từ lâu, nhưng người phụ nữ này vẫn chưa bước ra được.

Hàn Phi ghi nhớ tất cả thông tin về Hạ Y trong nhóm, sau đó tìm đến vị chủ nhóm kia.

Hắn lấy thân phận là một người hâm mộ của Hạ Y, nói ra chuyện Lưu Quang đã ép chết Hạ Y, còn liệt kê ra một số bằng chứng.

Người phụ nữ trung niên dịu dàng sau khi nhìn thấy tin nhắn của Hàn Phi, 4 giờ sáng mời hắn vào cuộc gọi video call, đại tỷ đã sống nửa đời bình thường này, lần đầu tiên phẫn nộ như vậy.

"Bọn chúng có còn là con người nữa không!"

“Bọn chúng chỉ là khoác lên một bộ da người mà thôi.” Hàn Phi nói hết tất cả những gì hắn biết với người chị lớn tuổi, có điều hắn liên tục dặn dò đại tỷ đừng hành động hấp tấp, chuyện này cần phải phối hợp với cảnh sát.

Sau khi có được sự tin tưởng của vị đại tỷ kia, Hàn Phi bắt đầu đi sâu vào một số câu hỏi, không chỉ có Hạ Y, mà còn cả bố mẹ của cô.

Đại tỷ chủ nhóm không biết nhiều về bố mẹ của Hạ Y, chị ấy chỉ biết rằng họ làm việc trong một bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ ở ngoại ô Tân Hỗ, thường làm ca đêm, cũng không quan tâm nhiều đến Hạ Y.

Nhưng điều khiến chị ngạc nhiên là, ngay cả trong trạng thái nuôi dưỡng như vậy, Hạ Y cũng vẫn trở thành một đứa trẻ vô cùng giỏi giang.

Thông minh, chăm chỉ, xinh đẹp, tự tin, lạc quan, cô ấy dường như có tất cả những đức tính tốt trên đời, giống như một viên kim cương tỏa sáng rực rỡ vậy.

Từ lâu, đại tỷ đã để ý đến Hạ Y trong chung cư, chị ấy đã mơ tưởng không biết bao nhiêu lần rằng nếu Hạ Y là con gái của mình thì sẽ tốt biết bao.

Bố mẹ không quản giáo, nhưng thành tích học tập của Hạ Y lại thuộc loại tốt nhất, các loại giải thưởng đều được treo trên tường, cô cũng có rất nhiều sở thích như nhảy, ca hát, còn chơi một số nhạc cụ.

Đứa trẻ này chính là một đứa trẻ điển hình của con nhà người ta, nhưng tiếc là thời gian tốt đẹp không kéo dài.

Kể từ khi bố mẹ của Hạ Y đột ngột qua đời, Hạ Y hoàn toàn chìm trong bất lực và đau buồn, cô không còn nỗ lực, không còn vui vẻ, ánh mắt cũng không còn sáng nữa, có lẽ điều duy nhất không thay đổi chính là nhan sắc của cô.

Dưới sự chung tay chăm sóc giúp đỡ của đại tỷ và chung cư, Hạ Y từ từ bước ra khỏi tuyệt vọng, bắt đầu sống nghiêm túc.

Đại tỷ có thể nói là người đã luôn bên cạnh Hạ Y, chị cho rằng mình là người hiểu rõ Hạ Y nhất, nhưng ai ngờ đứa nhỏ lại đột ngột ra đi.

Để có thêm sự giúp đỡ của Hàn Phi, đại tỷ chủ nhóm cũng đã gửi tất cả những bức ảnh mà chị ấy chụp cùng với Hạ Y, cũng như một số thông tin mà Hạ Y để lại, toàn bộ gửi cho hắn.

Từ những dòng chữ này có thể thấy, Hạ Y quả thực là một người rất hoàn mỹ, cô ấy có tất cả những nét đẹp của con người, đứa trẻ như này chỉ cần thuận lợi trưởng thành, nhất định sẽ trở thành người đứng đầu trong tất cả các ngành nghề.

"Chỉnh hình nhân cách?"

Hàn Phi nhìn thông tin Hạ Y để lại, nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về chỉnh hình nhân cách của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, lúc đầu hắn nghĩ nó thật nực cười, nhưng sau khi nhìn thấy cuộc sống của Hạ Y, hắn lờ mờ cảm thấy nó có khả năng thực sự tồn tại.

"Cô ấy thực sự rất hoàn hảo, giống như một tác phẩm nghệ thuật trong suốt như pha lê, không có bất kỳ dấu vết nào."

Nếu như nói Hạ Y có hết thảy phẩm chất tốt đẹp, Hàn Phi cảm thấy tiếng cười điên dại trong đầu chính là tồn tại hoàn toàn ngược lại.

“Ấy?” Hàn Phi đang nhìn mấy tấm ảnh, đột nhiên phát hiện có điểm kỳ quái: “Chủ nhóm, chị có thể gửi cho em vài tấm ảnh selfie cuối cùng theo ngày chụp của Hạ Y được không?

“Em có phát hiện gì à?” Chủ nhóm đại tỷ vẫn còn đang chìm đắm trong bi thương.

"Tất cả những bức ảnh tự sướng mà Hạ Y để lại dường như đều vô tình chụp được một chiếc đồng hồ ở trong nhà, thời gian trên đồng hồ đều là mười hai giờ." Hàn Phi nhìn tất cả các bức ảnh, Hạ Y từ một tuần trước khi chết bắt đầu cố định chụp ảnh lúc mười hai giờ, tất cả các bức ảnh đều có sự tồn tại của chiếc đồng hồ, có cái thì vô tình phản chiếu trên màn hình TV, một số phản chiếu qua gương, tóm lại đều có thể nhìn thấy đồng hồ trong nhà cô ấy.

Quan trọng hơn là, dựa vào ánh sáng và khung cảnh bên ngoài cửa sổ, Hàn Phi phát hiện trong số bảy bức ảnh tự sướng có một bức ảnh không phải được chụp vào lúc 12 giờ trưa, mà là lúc 0 giờ nửa đêm.

Hàn Phi muốn tìm hiểu xem cuối cùng chuyện gì đã xảy ra với bức ảnh chụp lúc 0 giờ nửa đêm, là khoảng cách mấy ngày trước khi cô ấy tử vong.

“Bức ảnh lúc 0 giờ nửa đêm, chính là bức ảnh cuối cùng trước khi cô ấy qua đời.” Sau khi đại tỷ thu xếp xong, lại căn cứ theo thứ tự thời gian toàn bộ gửi hết cho Hàn Phi.

“Điều này hơi kỳ lạ.” Hàn Phi híp mắt, cẩn thận quan sát tấm ảnh tự sướng cuối cùng.

Trong bức ảnh, biểu cảm của Hạ Y không có gì thay đổi, vị trí các vật dụng trong nhà cũng không có vấn đề gì, nhưng có một chỗ khá đặc biệt.

"Hạ Y không có con, cũng không tham gia bất kỳ hoạt động nào giúp đỡ trẻ em, vậy tại sao lại có giày trẻ em trong phòng của cô ấy? Hơn nữa không phải một đôi, chỉ có một chiếc?"

Hàn Phi phóng to tấm ảnh cuối cùng, bức ảnh Hạ Y quay lưng vào cửa phòng khách, ở cửa ra vào sau lưng cô ấy có một chiếc giày nhỏ màu trắng tinh.

"Đúng vậy! Nhưng chiếc giày này có thể nói lên điều gì?"

"Chiếc giày trẻ em đó không phải rơi từ tủ giày, mũi giày hướng về phía Hạ Y, có cảm giác như có một đứa trẻ đang đứng ở lối vào nhà cô ấy, chẳng lẽ là có người cố tình đặt vào sao? Trong phòng của cô ấy còn có người khác?” Hàn Phi tự lẩm bẩm một mình, nhưng hắn lại làm cho chủ nhóm giật mình.

"Ý em là Hạ Y có khả năng là bị người khác giết chết? Là nhóm súc sinh gọi là Lưu Quang kia làm à?"

"Hiện tại rất khó đưa ra kết luận, em sẽ đưa những thông tin này cho cảnh sát, để họ xem xét." Hàn Phi lập tức nghĩ đến việc nhờ cảnh sát giúp đỡ, dù sao đây cũng là một vụ án mạng nghiêm trọng, còn hắn cũng chỉ là một diễn viên nhỏ.

"Nghe giọng điệu của em thì có vẻ rất quen thuộc với cảnh sát? Em là cảnh sát à?" Chủ nhóm trở nên kích động.

“Tạm thời không tiện nói, hiện tại chị phải chú ý an toàn của chính mình, thời gian này tuyệt đối đừng tới gần nhà Hạ Y.” Hàn Phi nói xong liền cúp điện thoại, hắn cảm thấy một số chuyện bắt đầu phức tạp hơn rồi.

Sau khi phân loại thông tin và suy luận về Hạ Y, 5 giờ sáng Hàn Phi giao những thứ này cho cảnh sát, cảnh sát trực ban đều khen ngợi sự cống hiến hết mình của hắn.

Sau khi trời sáng, Hàn Phi tùy tiện ăn chút gì đó rồi vội vàng tới tập thể nhà máy chế biến thịt.

Cảnh quay cuối cùng của《Tiểu thuyết gia huyền nghi》đã kết thúc, tiếp theo với thân phận diễn viên, hắn phải chuẩn bị để tham gia liên hoan phim.

Bình Luận (0)
Comment