"Hàn Phi, hôm nay có một hoạt động tuyên truyền, không biết anh có hứng thú không?"
"Tôi không có hứng thú, không tham gia hoạt động, buổi tối tôi phải thu thập manh mối giết người của tội phạm, không có thời gian."
Ngay khi Hàn Phi vừa đến phim trường, hắn đã bị trợ lý của đạo diễn Trương tóm lấy, đối phương còn đang cầm một bộ âu phục rất đắt tiền.
“Tôi biết anh sẽ nói như vậy.” Trợ lý của đạo diễn Trương với khuôn mặt cay đắng: “Trailer bộ phim của chúng ta đã được phát hành, sự kiện công khai đầu tiên trùng với sự kiện của liên hoan phim, anh là diễn viên xuất sắc nhất trong phim của chúng ta, cũng là ứng cử viên hot nhất cho một số giải thưởng tại liên hoan phim, anh không thể không đi được!"
"Tìm anh Bạch đi, tôi vẫn chỉ là một diễn viên phim truyền hình viển vông, diễn viên chính thống bọn họ rất coi thường tôi."
"Anh ấy cũng sẽ đi cùng anh, ngoài ra, ban giám khảo tại liên hoan phim đã bắt đầu xem xét danh sách. Họ sẽ chọn ra một vài ứng cử viên cho giải thưởng lớn từ tất cả các bộ phim tham gia và hàng trăm cuộc thi. Anh làm quen trước với ban giám khảo sẽ rất có lợi cho anh sau này." Trợ lý của đạo diễn Trương tận tình khuyên bảo, anh ta biết chứng sợ xã hội của Hàn Phi, nhưng anh ta không ngờ chứng sợ xã hội của hắn lại nghiêm trọng đến mức này, không giống như một diễn viên chút nào.
"Hàn Phi, trong giới có rất nhiều người muốn làm quen với cậu, vừa hay cậu vẫn chưa gia nhập công ty điện ảnh và truyền hình nào, lần này là một cơ hội." Bạch Hiển cũng đi tới, bọn họ thực ra đều biết Hàn Phi mắc chứng sợ xã hội nghiêm trọng, tính cách cũng hướng nội. Lúc đầu khi đạo diễn Trương lần đầu liên lạc với đạo diễn Khương đang quay phim "Hoa Song Sinh", đạo diễn Khương đã liên tục nói với đạo diễn Trương và Bạch Hiển rằng ông hy vọng họ sẽ bao dung và chăm sóc Hàn Phi nhiều hơn. Ông ấy đảm bảo với mọi người rằng mặc dù Hàn Phi tương đối thu mình, nhưng hắn thực sự là một người rất tốt, kỹ năng diễn xuất cũng không chê vào đâu được.
Hàn Phi có thể bộc lộ hết tài năng của mình trong《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, không thể không nói đến công lao của đạo diễn Khương, chỉ là không có ai nói cho hắn biết chuyện đó mà thôi.
“Nếu như mọi người đều đã nói như vậy rồi, vậy thì tôi sẽ tham gia, nhưng thỏa thuận trước rằng, tôi phải về nhà trước mười giờ tối.” Hàn Phi không nói mình phải về nhà chơi game, mọi người cũng đều quen hiểu là hắn phải về nghiên cứu các vụ án giết người, nên hai bên đi đến thống nhất.
"Đây là danh sách người tham gia, mọi người xem qua đi, đừng gặp giám khảo rồi cũng không nhận ra." Bạch Hiển giống như anh cả của Hàn Phi, dặn dò hắn mọi chuyện cần chú ý.
Sau khi đón lấy danh sách, Hàn Phi chỉ đại khái nhìn lướt qua, nhưng khi ánh mắt quét đến một cái tên nào đó, thì đột nhiên dừng lại.
"Hạ Y Lan? Cô ta cũng tham gia hoạt động này à?"
"Đương nhiên rồi, diễn viên này phải nói thế nào nhỉ..." Bạch Hiển nở một nụ cười ngượng ngùng nhưng không mất đi sự lịch sự: "Cô ấy vẫn luôn rất muốn tham gia các hoạt động khác nhau, đặc biệt thích lộ diện, có lẽ cô ấy thích cảm giác được nhiều người chú ý. Sao vậy? Cậu là fan của cô ấy à?"
"Em chỉ muốn tìm cô ấy nói chuyện một chút."
"Muốn chụp ảnh chung à? Vậy thì cô ấy chắc sẽ rất vui vẻ, gần đây cậu nổi tiếng như vậy, cô ấy chỉ mong sao..."
"Là có liên quan đến một vụ án."
Sau khi Hàn Phi nói xong, Bạch Hiển nhanh trí ngừng trả lời, anh ta có thể cảm thấy rằng hắn không nói dối.
"Được rồi, được rồi, Hàn Phi, anh mau đi thay quần áo đi, đạo diễn Trương biết anh bình thường không tham gia hoạt động, nên đặc biệt chuẩn bị đầy đủ quần áo cho anh đấy." Trợ lý đạo diễn Trương chuyển đề tài, đưa bộ âu phục thoạt nhìn rất đắt cho Hàn Phi: "Hoạt động tuyên truyền của chúng ta là sau ba giờ chiều, đến lúc đó tôi sẽ thông báo cho mọi người."
Mấy người cùng nhau bước vào phim trường, việc quay phim đã hoàn thành, nhưng vẫn còn một số cuộc phỏng vấn tại chỗ phải được thực hiện.
Mặc dù Hàn Phi cũng là một diễn viên, nhưng đây là trải nghiệm đầu tiên của hắn, trước đây hắn đều là cầm hộp cơm, đứng xem từ bên ngoài địa điểm bị an ninh phong tỏa.
《Tiểu thuyết gia huyền nghi》 đã chính thức hoàn thành vào lúc 12 giờ trưa, tất cả các bối cảnh của các diễn viên đã được quay xong, các nhân viên đã bắt đầu thu dọn địa điểm.
Các diễn viên tham gia sự kiện và đạo diễn Trương cùng nhau bước ra khỏi tập thể nhà máy chế biến thịt, mọi người nhìn tòa nhà cổ kính phía sau, trong lòng cảm thấy có chút vương vấn.
Tuy thời gian quay lần này không dài nhưng đã để lại những kỷ niệm khó quên cho tất cả các diễn viên.
Trong quá trình quay phim xảy ra ma ám, sự cố bất ngờ, còn có hung phạm thương vong, bình thường quay phim làm gì có nhiều chuyện như vậy?
“Mọi người đều đến đủ chưa?” Đạo diễn Trương thay một bộ quần áo tương đối chỉnh tề, ông ấy đặt nhiều hy vọng vào《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, trước đây căn cứ theo địa vị trong giới giải trí của mình, ông ấy sẽ không bao giờ tham gia vào các hoạt động tuyên truyền ban đầu.
“Hàn Phi vẫn đang thay quần áo trong phòng của Nhện, em sẽ gọi điện thoại giục cậu ấy.” Trợ lý đạo diễn Trương chưa kịp nói xong, một hồi chuông gió đột nhiên vang lên, hình như là từ trong phòng của nhà văn truyền đến.
Khi tất cả đều bị tiếng chuông gió trên lầu thu hút, Hàn Phi đã thay xong quần áo, bước ra khỏi hành lang tối.
Ánh nắng giữa trưa chiếu vào người hắn, trượt xuống theo bộ đồ của hắn như một vùng đại dương màu vàng.
Khuôn mặt đẹp trai vốn có lúc này đã biến mất, khí chất đặc biệt khó tả, như thể hắn sinh ra để được mọi người chú ý.
“Hóa ra anh ấy mặc vest đẹp trai như vậy sao?” Vài nữ diễn viên có mặt nhìn Hàn Phi với vẻ khó tin, một số nhân viên ở hiện trường cũng lấy điện thoại di động của mình ra chụp ảnh.
Hàn Phi không hề giả vờ đẹp trai hay lạnh lùng, hắn cứ như bình thường đi về phía trước, trên người hắn tự nhiên toát ra một loại lạnh lùng hoàn toàn khác với người thường.
"Thảo nào anh ấy bình thường ăn mặc xuề xòa như vậy, hóa ra là vì tự tin à!"
"Rõ ràng là có thể thành công nhờ nhan sắc, nhưng lại cứ phải cố gắng diễn xuất."
"Khá lắm, đây chính là diễn viên sao!"
Ánh nắng vương trên lá cây ngô đồng, giống như một cơn mưa sáng rực, Hàn Phi xuyên qua “màn mưa” đi tới trước mặt mọi người, hơi nhíu mày khó hiểu: “Mọi người đều nhìn tôi làm gì?"
"Không sao, không sao, mọi người tranh thủ thời gian lên xe đi."
Hàn Phi không có xe riêng, vẫn ngồi với nhân viên như thường lệ.
Sau khi lên xe, hắn tìm một góc rồi ngồi xuống, nhưng lần này khác với lúc trước, cho dù hắn ngồi trong góc thì ánh mắt của mọi người cũng sẽ liếc nhìn hắn dù cố ý hay vô ý.
Thay vì ngưỡng mộ khí chất của Hàn Phi, mọi người lại càng ngạc nhiên và tò mò hơn.
"Đây là Cánh bướm trở về từ cõi chết, ngóc đầu trở lại à?"
Đối với chứng sợ xã giao, Hàn Phi chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, hắn đành phải giả bộ ngủ.
Xe buýt của đoàn cuối cùng cũng chạy từ vùng ngoại ô đến thành phố thông minh mới, sau khi mọi người kiểm tra thông tin danh tính của mình, họ lần lượt xuống xe.
Các diễn viên khác tham gia sự kiện này đều có fan hâm mộ ứng viện riêng, họ giơ bảng hiệu, hô vang tên của thần tượng, còn có những khẩu hiệu đã chuẩn bị sẵn.
Việc theo đuổi các ngôi sao một cách mù quáng là không nên, hiện tại càng có nhiều người hâm mộ thực sự coi những ngôi sao yêu thích của họ là bạn bè và hình mẫu, đồng thời có được một loại sức mạnh đi lên.
"Ôi mẹ ơi! Nhân viên đó đẹp trai quá!"
"Nhân viên quay phim của đoàn phim Tiểu thuyết gia huyền nghi đều có phong cách như vậy?"
"Chờ chút, người đó hơi quen quen, Mạnh Trường Hỉ?! Anh ấy là Mạnh Trường Hỉ đó!"
Hàn Phi không mở bất kỳ nhóm fan nào, cũng không triệu tập bất kỳ đội hậu viện nào, hắn thậm chí còn không thèm đăng tải các thông tin cập nhật trên các nền tảng xã hội.
Hiện trường hoạt động không có đội ngũ hậu viện của Hàn Phi, nhưng nhiều người qua đường đã nhận ra hắn, họ không nhớ tên thật của hắn, nhưng họ biết rằng hắn đóng vai Mạnh Trường Hỉ và Mạnh Trường An.
Cùng với việc [Hoa song sinh] rất hot, Mạnh Trường Hỉ và Mạnh Trường An do Hàn Phi thủ vai cũng đã ăn sâu vào lòng người.
Một người tốt khiến người ta phải rơi nước mắt, một người xấu khiến người ta phải nghiến răng.
"Mạnh Trường Hỉ! Chúng em giúp anh bắt Cánh bướm! Đập chết đồ chó chết nhà nó đi!"
"Đừng gọi Mạnh Trường Hỉ nữa, người ta tên là Hàn Phi, khắc tinh của tội phạm Hàn Phi, quân cờ bị cảnh sát Tân Hỗ giẫu trong giới giải trí đấy."
"Anh ấy là diễn viên à? Tôi chỉ đơn thuần là tò mò thôi, bởi vì gần đây giáo viên học viện cảnh sát của chúng tôi nhắc đến anh ấy rất nhiều."
Một chuyền mười, mười chuyền một trăm, ngày càng nhiều người qua đường vây quanh vì tò mò, vô số cuộc bàn tán cũng át đi tiếng hò reo của người hâm mộ, một số ngôi sao muốn chụp ảnh sự kiện chỉ có thể cười cay đắng.
"Tiểu thuyết gia huyền nghi" còn chưa ra mắt thì độ nổi tiếng của Hàn Phi đã rất cao, đó là điều không ai có thể ngờ tới.
“Chọn cậu diễn vai này đúng thật là đã chọn đúng người rồi.” Đạo diễn Trương càng nhìn Hàn Phi càng hài lòng, ông và Hàn Phi cùng nhau tiến vào địa điểm tổ chức sự kiện.
Vào trong hậu trường, Hàn Phi nhìn về phía khán giả đã đông đủ bên dưới, không khỏi liên tưởng đến khung cảnh trong quá trình quảng bá "Hoa Song Sinh".
Lúc đó, đạo diễn Khương và những người khác sử dụng một địa điểm phụ nhỏ, hầu như không có người dự khán, người dẫn chương trình thì âm thầm dùng mánh khóe.
Khi đó Hàn Phi không nổi danh, ai cũng có thể bắt nạt hắn, người dẫn chương trình đó cũng không coi trọng hắn, bọn họ đều cho rằng tiêu diệt hắn là một chuyện rất dễ dàng.
"Hàn Phi, cậu là người thứ ba lên sân khấu, đằng sau anh, chú ý hít thở sâu, khi căng thẳng thì ngáp một cái. Nào, cậu làm thử như anh nói xem nào." Bạch Hiển là một tiền bối tốt, anh ấy lo lắng Hàn Phi vì sợ hãi sẽ nói sai, kiên nhẫn truyền đạt kinh nghiệm của mình.
Rất nhanh chiến dịch quảng bá đầu tiên cho "Tiểu thuyết gia huyền nghi" bắt đầu, sau khi người dẫn chương trình làm nóng sân khấu xong, đạo diễn Trương và Bạch Hiển cùng đi ra, rất nhanh đến lượt Hàn Phi.
Nhìn ánh sáng ở giữa sân khấu, Hàn Phi không chút do dự bước ra khỏi cánh gà.
Khi kết thúc quay "Hoa Song Sinh", hắn đã từng nói rằng mình phải bước lên một vũ đài lớn hơn, hiện tại hắn đã làm được rồi.
Không ai dám lại công kích, càng ngày càng có nhiều người gọi tên hắn, khoảnh khắc này, Hàn Phi bị sóng nhiệt trên thế giới bao trùm, hắn cảm giác rất rõ ràng mình vẫn còn sống.
Khi tham gia buổi ra mắt phim "Hoa Song Sinh", hắn đã mặc trang phục của Mạnh Trường An và chịu đựng một màn bị hành hạ, thì giờ có vẻ như mọi chuyện đã khác.
Hàn Phi trả lời trôi chảy các câu hỏi của người dẫn chương trình, tương tác với hiện trường vô cùng thú vị. Mặc dù hắn vẫn chưa quen với nơi này nhưng hắn đã làm tốt hơn hầu hết các diễn viên trẻ khác.
Chiến dịch quảng bá cho "Tiểu thuyết gia huyền nghi" kết thúc lúc 6 giờ chiều. Ngay sau khi trailer phim và quảng cáo phim ra mắt, ngay lập tức trở nên phổ biến trên mạng.
Có người đã so sánh chín diễn viên với nhau, nằm ngoài dự đoán của mọi người, sau khi xem trailer phim, đánh giá mức độ nổi tiếng của nam diễn viên phụ Hàn Phi không khác so với nhân vật chính Bạch Hiển, bảy diễn viên còn lại kém hơn họ rất nhiều.
Một số cư dân mạng bên dưới đã lần lượt để lại comment, cho rằng vai phụ Bạch Hiển quá hoàn hảo, xứng đáng là ông hoàng điện ảnh, khả năng diễn xuất vô song.
Độ hot của "Tiểu thuyết gia huyền nghi" tiếp tục tăng vọt, khung cảnh này không thể so sánh cái nào đẹp hơn với "Hoa Song Sinh".
Đạo diễn nổi tiếng, các diễn viên tên tuổi tham gia, tất cả mọi người đều vô cùng mong chờ bộ phim này.
Vì độ hot trên internet tăng quá nhanh, đạo diễn Trương, người luôn tỏ ra bình tĩnh, cũng không thể ngồi yên.
Bây giờ cư dân mạng quá mong đợi, nếu như kỳ vọng của họ không được đáp ứng, vậy bia miệng sẽ trực tiếp sụp đổ.
Đương nhiên, nếu dưới tình huống này có thể vượt quá sự mong đợi của cư dân mạng, thì bộ phim điện ảnh này nhất định sẽ trở thành một đỉnh cao khác của đạo diễn Trương.
Sau khi hoạt động tuyên truyền kết thúc, đạo diễn Trương đã rời đi ngay cùng một số diễn viên.
Sự kiện quảng bá đầu tiên của "Tiểu thuyết gia huyền nghi" rất gần với địa điểm chính của liên hoan phim, tất cả đều nằm trong cùng một khuôn viên của thành phố thông minh.
Liên hoan phim sẽ chính thức khai mạc sau đó một tuần, hôm nay chỉ là sơ tuyển, ban giám khảo sẽ chọn ra danh sách rút gọn từ hàng trăm diễn viên, còn ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng trong số các ứng cử viên thì vẫn chưa được công bố cho đến ngày liên hoan phim.
Hoạt động ngày hôm nay tuy chỉ được coi là làm nóng, nhưng hiện trường đã là núi người biển người, tập trung đủ các loại phương tiện truyền thông.
"Tôi sẽ trò chuyện với một số người bạn cũ trước, hẹn gặp mọi người ở cửa sảnh số 1 lúc 7:30."
Đạo diễn Trương vội vàng rời đi, các diễn viên khác cũng đi tìm người quen, Hàn Phi cũng chuẩn bị đi đến chỗ ăn tiệc buffet.
“Hàn Phi, anh dẫn cậu đi làm quen với vài người bạn.” Bạch Hiển sợ Hàn Phi chỉ có một mình, cho nên chủ động nói.
Hàn Phi suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: "Được, chúng ta đi tìm Hạ Y Lan. Nếu như anh cảm thấy không tiện, cứ nói vị trí đại khái cho em là được."
"Chuyện này..." Bạch Hiển cười khổ, hiện tại rõ ràng là thời cơ tốt để mở rộng mối quan hệ, có bao nhiêu người cầu còn không được, nhưng Hàn Phi xem ra chỉ là muốn phá án.
Nhìn Hàn Phi, Bạch Hiển biết rằng hắn đang nghiêm túc.
Ở một nơi náo nhiệt, một nơi mà ai cũng vì danh lợi, Hàn Phi hiển nhiên lạc lõng.
"Anh tìm bạn hỏi xem, cậu đi theo anh." Bạch Hiển và Hàn Phi đang chuẩn bị bước vào đại sảnh, thì lối vào đột nhiên trở nên sôi động, một đám đông vây quanh một người đàn ông trung niên hốc hác và mệt mỏi.
"Anh với tư cách là một trong những nghệ sĩ hài nổi tiếng nhất cả nước tại sao lại không diễn các tác phẩm thể loại này nữa? Có phải do anh không hài lòng với phim hài hiện tại không?"
"Nghe nói sức khỏe anh không tốt, vẫn luôn dưỡng bệnh có phải không?"
"Lần này sao anh lại được bầu làm giám khảo? Anh đang chuẩn bị comeback phải không!"
"Là một nghệ sĩ hài cấp quốc gia, ai là nghệ sĩ hài mới mà anh yêu thích nhất năm nay?"
Đám người đang chen chúc, người đàn ông trung niên chỉ có mệt mỏi, cố hết sức giữ nụ cười cho đến khi nhìn thấy Hàn Phi đang đi theo Bạch Hiển.
Bên kia núi người biển người, người đàn ông trung niên khó có thể tin vào mắt mình, có chút sững sờ, lại có chút kinh ngạc.
"Hóa ra giấc mơ đó là thật ... Tôi nghĩ rằng tôi đã tìm thấy cậu ấy rồi."
Nhìn thấy Hàn Phi bị đám người nhấn chìm, trên mặt người đàn ông trung niên nở nụ cười: "Cậu ấy so với tôi khi còn trẻ đẹp trai hơn nhiều."
Bạch Hiển và Hàn Phi bước ra khỏi địa điểm chính, họ tìm thấy Hạ Y Lan đang chụp ảnh sự kiện dưới sự dẫn dắt của một nữ diễn viên.
Người phụ nữ đó quả nhiên rất xinh đẹp, trên người gần như không có dấu vết của năm tháng, nhìn thế nào cũng không thấy giống một người đã gần bốn mươi tuổi.
"Cô ấy đẹp một cách xuất chúng, nhưng kỹ năng diễn xuất lại rất tệ, nhiều biểu cảm chưa vào đâu. Các đạo diễn lớn trong giới không dám để cô ấy đóng vai chính."
"Khoảng cách quá xa không nhìn ra điều gì, em đi tìm cô ấy nói chuyện một chút."
Bạch Hiển muốn ngăn cản Hàn Phi nhưng đã không kịp, hắn bước lên tấm thảm đỏ còn chưa trải xong, đi chầm chậm về phía Hạ Y Lan.
“Cậu ấy không phải là sợ xã giao à? Vậy mà dám trực tiếp đi tìm gặp người ta nói chuyện?” Bạch Hiển nghiến răng, cũng đi theo phía sau.