Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 481: Những Người Chơi Đó Lúc Mới Đến Đều Rất Phấn Khích

Chương 481: Những người chơi đó lúc mới đến đều rất phấn khích Chương 481: Những người chơi đó lúc mới đến đều rất phấn khích

Bách hóa thương mại là tòa nhà đầu tiên thuộc sở hữu của Hàn Phi, dưới sự giúp đỡ của điện thờ và Gương Thần, hắn có thể cảm nhận được tất cả các linh hồn bước vào bên trong.

Thả lỏng mình ra, Hàn Phi cố gắng cảm nhận toàn bộ tòa nhà dưới trợ giúp của điện thờ.

Những oán khí hoặc mạnh hoặc yếu trôi nổi trong trung tâm thương mại, trong đó hầu hết đều được cố định trên kệ hàng, duy nhất chỉ có một oán khí màu đỏ như máu là đang điên cuồng chạy trốn.

"Mười Ngón không ở trong trung tâm thương mại, cái tên Chín Ngón kia là do gã cố ý để lại."

Giữa Mười Ngón tồn tại mối liên hệ nào đó, bọn chúng để Chín Ngón vẫn giữ được toàn bộ sức chiến đấu ở lại, nếu như gã có thể giết chết Hàn Phi thì đương nhiên mọi người đều hoan hỉ, giả sử gã bị giết chết, thì bọn chúng sẽ tìm một lối thoát khác.

"Đúng theo suy đoán của tôi, Mười Ngón có thể trở thành hận ý, không phải bởi vì trong tim gã có tồn tại chấp niệm mãnh liệt cỡ nào, mà là bởi vì gã cực kỳ xảo quyệt độc ác, giẫm lên biển máu núi xác, từ một hàng hóa bình thường, lột xác thành hận ý." Gương Thần nhớ tới chuyện đã xảy ra trước đó, ông nhẹ nhàng lắc đầu: "Phàm là loại hận ý lớn lên từng bước như thế này đều rất khó đối phó, có điều cậu yên tâm, sớm muộn có một ngày, tôi sẽ đích thân giết chết gã, khiến gã nhổ ra tất cả những gì đã lấy từ tôi."

"Tôi chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc, vốn dĩ tôi còn đang định lấy Mười Ngón ra để giao dịch, xem linh hồn của gã rốt cuộc nặng như thế nào." Hàn Phi dùng ngón tay vuốt ve điện thờ, trên mặt lộ ra nụ cười giống y hệt tượng thần, như thể tà thần vậy.

Lấy chiếc điện thoại di động mà Đom Đóm để lại cho hắn từ trong ô vật phẩm, gửi một tin nhắn tới nhóm hỗ trợ bảo vệ quyền lợi cư dân của tòa nhà chết chóc, thông báo cho mọi người vào trung tâm thương mại ngay lập tức.

Sau khi làm tất cả những điều này xong, Hàn Phi lại chạm vào điện thờ lần nữa, hắn muốn tìm được Khóc và nữ streamer trong bách hóa thương mại.

Cách bố trí kiến trúc của bách hóa thương mại cũng giống như trong thế giới ký ức, nhưng bách hóa thương mại ở thế giới tầng sâu càng âm u và đáng sợ hơn.

Hầu hết các kệ hàng đều chất đầy các loại hàng hóa cổ quái hiếm thấy, chỉ những khu vực người giấy đã có hàng trăm người giấy khác nhau, thực sự khiến Hàn Phi cảm thấy chấn kinh.

Trong trung tâm thương mại còn có một số hàng hóa "quý giá" nhất, nhưng Mười Ngón đã lấy mất những hàng hóa "quý giá" nhất này khi rời đi.

“Chỉ còn lại những thứ này thôi cũng đủ để những người hàng xóm của mình ăn rất lâu rồi.”

Hàn Phi tìm hồi lâu, cuối cùng cảm thấy khí tức của Khóc ở khu vực đồ gia dụng trên tầng 6, lúc này Chín Ngón cũng vừa hay đang chạy trốn lên các tầng bên trên.

"Tại sao tên này không chạy đi mà lại chạy lên tầng? Ở đó có giấu cái gì sao?"

Không chút do dự, Hàn Phi cùng Gương Thần đuổi theo lên tầng.

Khi bước ra khỏi nhà kho dưới tầng hầm, Hàn Phi lại tập hợp cùng những người hàng xóm vừa mới chạy đến, mọi người đều vô cùng lo lắng cho hắn.

Để Gương Thần đuổi theo Chín Ngón trước, Hàn Phi tìm thấy Trang Văn, sử dụng nguyện vọng cuối cùng lên trên người cô ấy.

Một ngọn lửa tham dục bất tận bùng lên từ điện thờ dưới tầng hầm, Trang Văn hét lên và rên rỉ bên trong ngọn lửa, những người hàng xóm đứng xem đều có chút sợ hãi.

Nhưng chỉ sau một lúc, Trang Văn ngừng giải tỏa cuồng loạn, linh hồn bị phân liệt của cô ấy dung hợp lại với nhau, trong đôi mắt mờ đục của cô ấy cũng xuất hiện một tia lý trí.

Quan trọng nhất là, trái tim thối rữa thương tích đầy mình trong lồng ngực của cô đã tái sinh trong biển lửa.

Sau khi ngọn lửa tham dục bị dập tắt, một ngọn lửa hận ý màu đen mờ nhạt bắt đầu đập trong trái tim Trang Văn.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Độ thân thiện của Trang Văn: +10! Độ thân thiện đạt tiêu chuẩn, hai người chính thức là bạn của nhau."

Linh hồn của Trang Văn bị Cánh Bướm tra tấn tàn phá đã được sửa chữa, khí tức tỏa ra từ điện thờ lập tức suy yếu, rõ ràng là một điện thờ level 3, nhưng dị thường mà nó thể hiện còn không bằng điện thờ level 1 của Hàn Phi.

Trang Văn đã lấy lại lý trí sẽ không còn tùy tiện nổi điên nữa, ít nhất sẽ không vô tình không cẩn thận mà giết chết Hàn Phi.

Trang Văn và Gương Thần cùng nhau ra tay, đến khi Hàn Phi và những người khác lên đến tầng sáu, Chín Ngón đã bị cắt đến chỉ còn lại một đầu lâu.

Oán niệm cỡ lớn nằm trong tay hai vị hận ý, cũng chỉ giống như một con rối đồ chơi có in hình mặt người.

“Đừng vội giết gã.” Hàn Phi ngăn cản Gương Thần, hắn bắt đầu đi lang thang xung quanh khu vực đồ gia dụng theo chỉ dẫn của điện thờ, cuối cùng trên kệ hàng có bày vật phẩm giảm giá khuyến mại tìm thấy một linh đàn cũ nát.

Mở linh đàn ra, tiếng khóc vang lên ở tầng sáu, Hàn Phi nhìn cậu bé trong linh đàn thở dài nhẹ nhõm.

Hắn bất giác ôm chầm lấy linh đàn, lại sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn ôm Khóc một cái.

Những điều này không phải là hắn giả vờ, hắn là thực sự rất lo lắng cho Khóc.

Đứa trẻ vẫn còn đang khóc được Hàn Phi mang ra khỏi linh đàn, nỗi tuyệt vọng xung quanh hắn bị bóp méo.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý, độ thân thiện của oán niệm đặc biệt cỡ trung Khóc: +20! Cậu bé đã coi bạn là người thân thiết nhất, vô cùng tin tưởng bạn, hi vọng bạn sẽ không phụ sự tin tưởng này."

Bố của Khóc chính là hung thủ đã giết chết cậu bé, từ trước đến nay cậu vẫn luôn rất sợ bố, sống trong nỗi sợ hãi và tuyệt vọng vô bờ. Lần này cũng như vậy, sau khi Khóc đưa được mọi người ra ngoài, một mình ở lại bách hóa thương mại, lại chìm vào trong bóng tối một lần nữa.

Tuyệt vọng ăn mòn trái tim cậu, cùng một hoàn cảnh nhưng kết quả lại hoàn toàn khác nhau, thời điểm Hàn Phi mở linh đàn ra, đứa trẻ này đã khóc thật sự, chỉ có điều những giọt nước mắt lần này lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác với những giọt nước mắt thường ngày.

Một người đàn ông đêm hôm khuya khoắt ôm một đứa trẻ từ trong linh đàn ra, trông hơi đáng sợ, nhưng những quỷ quái xung quanh đều cảm thấy rất cảm động.

Nắm lấy bàn tay của Khóc, Hàn Phi bước đến bên Chín Ngón.

Hắn vốn muốn để Khóc tự mình trả thù, nhưng Khóc lại nói với hắn rằng sau khi nữ streamer mặc váy đỏ phát hiện ra Mười Ngón đã trở nên suy yếu, cô ấy đi theo bọn chúng, cùng rời khỏi bách hóa thương mại rồi.

Đối phương dường như đã tìm thấy một thứ gì đó rất quan trọng trong trung tâm thương mại, để lấy được nó, cô ấy đã không ngần ngại để mình bị tình nghi.

“Váy đỏ có lẽ sẽ đợi chúng ta.” Bây giờ nói những chuyện này cũng không có ý nghĩa gì nữa, Hàn Phi lấy dao tái sinh ra, đi tới trước đầu lâu của Chín Ngón, hắn hy vọng có thể lấy được thông tin hữu ích từ miệng gã, nhưng gã chỉ biết Mười Ngón hình như đã chạy trốn về hướng bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ.

Từ miệng Chín Ngón không thể lấy thêm được thông tin gì, Hàn Phi cảm thấy đối phương thà chết chứ không chịu khuất phục, vì vậy chuẩn bị thỏa mãn cho gã.

Cả nhóm mang cơ thể tàn tích của Chín Ngón đến trước điện thờ dưới tầng hầm, lần đầu tiên Hàn Phi sử dụng năng lực đặc biệt của điện thờ —— Giao dịch linh hồn.

Tấm vải đen rơi xuống, cửa thần mở ra, cán cân của mắt phải Gương Thần chậm rãi lắc lư, sau đó ngọn lửa tham dục nuốt chửng Chín Ngón.

"Năng lực đặc biệt của điện thờ level 3 giao dịch linh hồn đã được kích hoạt thành công, vui lòng chọn một trong ba tùy chọn sau."

"Một ngón tay (hàng hóa rank F): Ngón tay này ẩn chứa sát ý và oán niệm, có thể nâng cao thực lực của oán niệm cỡ vừa, nhưng sẽ khiến nó bị sát ý ảnh hưởng, có xác suất mất đi lý trí."

"Kinh nghiệm: một số giá trị kinh nghiệm."

"Âm đức: Âm đức +5."

Hàn Phi nhìn bảng thuộc tính, trước tiên hắn loại trừ âm đức, thuộc tính có thể nâng cao ở dương gian không nên lãng phí tài nguyên của âm gian.

"Ngón tay có thể cải thiện thực lực của oán niệm cỡ trung, bên cạnh mình quả thực có rất nhiều oán niệm cỡ trung, chẳng hạn như Khóc và Huỳnh Long, nhưng ngón tay này lại có tác dụng phụ, nói không chừng còn có thể bị Mười Ngón may mắn sống sót cảm nhận được."

Hàn Phi suy nghĩ một chút, lựa chọn kinh nghiệm, hắn muốn xem oán niệm cỡ lớn có thể mang đến cho hắn bao nhiêu kinh nghiệm.

Ngọn lửa tham dục cùng với Chín Ngón biến mất, dưới sự nhắc nhở của hệ thống, Hàn Phi phát hiện giá trị kinh nghiệm của mình đã tăng lên một phần, đại khái tương đương với kinh nghiệm của nửa nhiệm vụ rank F.

"Mình muốn nâng cấp từ level 19 lên level 20, đại khái cần khoảng chín nhiệm vụ rank F, cũng có nghĩa là nếu mình không làm nhiệm vụ, mà chỉ dựa vào điện thờ, cần phải hiến tế mười tám oán niệm cỡ lớn để lên level?” Hàn Phi muốn đá văng điện thờ trước mặt đi, nhưng nghĩ đến việc bên trong điện thờ là tượng thần của chính mình, hắn chỉ đành từ bỏ.

"Chỉ vì mình lựa chọn mở cả hai mặt của hộp đen cùng một lúc, nên việc lên level khó đến vậy sao? Chẳng lẽ kinh nghiệm cần để mình lên level gấp đôi với Phó Sinh lúc trước?"

Hàn Phi luôn cảm thấy rằng tình trạng lên level của Phó Sinh khác với của mình, nhưng hắn lại không có bằng chứng.

"Chờ lần sau lại tìm được mảnh vụn ký ức của Phó Sinh, mình nhất định phải hỏi rõ ràng, không thể để cho ông ta lại lặng lẽ biến mất nữa."

Không vội offline, bởi vì Hàn Phi đã tính toán thời gian, tuy rằng trong thế giới ký ức đã trôi qua được mấy ngày, nhưng ở trong thế giới tầng sâu thời gian chưa trôi qua được bao lâu.

Thế giới ký ức là nơi ngưng đọng của suy nghĩ, là nơi dòng chảy của thời gian khác với thế giới tầng sâu, giống như một chiếc lồng thời gian không ngừng luân chuyển.

Dẫn những người hàng xóm đi tìm khắp các ngóc ngách của trung tâm thương mại, chỉ cần Hàn Phi tìm được hàng hóa có thể nâng cao thực lực của hàng xóm, liền lập tức giao cho đối phương.

Trước kia khu trung tâm thương mại này chỉ dùng để cung cấp cho Mười Ngón, bây giờ Hàn Phi đã chia sẽ nó cho tất cả những người hàng xóm.

Oán linh, âm khí, trăm loại người giấy và tiền giấy đủ các kiểu, những thứ này Hàn Phi dù sao cũng không dùng được, chi bằng để hàng xóm lấy đi nâng cao thực lực.

"Nhất định phải bình tĩnh, không thể quen với việc mua sắm trong siêu thị như thế này ở âm gian, đến dương gian mà không thay đổi được thì phiền phức lắm."

Vốn dĩ Hàn Phi còn muốn chọn thêm một lúc nữa, nhưng Haha, người lưu lại canh giữ ở trong tòa nhà chết chóc, đột nhiên gửi tin nhắn trong nhóm hỗ trợ.

"Có một vài người đi vào tòa nhà chết chóc, giống như du hồn, nhưng lại giống như những thứ khác, bọn họ dường như là đi ra từ căn phòng nơi Cánh Bướm chết."

Trước khi lấy được bách hóa thương mại, khu vực tòa nhà chết chóc là đại bản doanh của Hàn Phi, Haha cũng lo lắng về vấn đề này nên đã lập tức thông báo cho cư dân của tòa nhà chết chóc ở đây.

“Du hồn?” Hàn Phi nghi ngờ có người chơi khác lại bị “mộng du” đi vào.

"Không chỉ là du hồn, còn có những thứ khác. Ngoài ra, những con quái vật ở bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ lại bắt đầu không thật thà, bọn chúng dường như chuẩn bị khám phá sương mù."

“Hiểu rồi, chúng ta sẽ trở về ngay.” Hiện tại bách hóa thương mại đã ổn định, chỉ cần Gương Thần ở lại đây tiếp tục canh giữ là được.

“Khóc đã cứu được, bước tiếp theo của chúng ta là bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ.” Kế hoạch chung của Hàn Phi không thay đổi, hắn đang từng bước tích hợp khu vực này.

Dẫn đầu những người hàng xóm mang theo đủ loại hàng hóa, Hàn Phi đang định bước ra khỏi trung tâm thương mại thì Gương Thần đột nhiên xuất hiện bên cạnh.

"Hàn Phi, cậu có thể giúp tôi một việc được không?"

"Việc gì vậy?"

"Cậu còn nhớ đứa trẻ chết đuối trong thế giới điện thờ không? Chính là khách hàng đầu tiên cậu gặp sau khi trở thành nhân viên bán hàng." Gương Thần nhẹ nhàng nói: "Bố của đứa trẻ chết đuối đã giết chết bố của Vương Bình An, tên hung thủ giết người đó khi giấu xác, vừa hay bị tôi và Vương Bình An nhìn thấy, chúng tôi xô xát với nhau, cuối cùng tôi đã lỡ tay giết chết người đàn ông đó."

Hàn Phi vẫn còn nhớ sự việc này, đây là tình tiết đầu tiên được kích hoạt sau khi hắn tiến vào thế giới ký ức.

"Trong hiện thực là Vương Bình An đã nhận tội thay tôi, sau khi người bố chết cậu ấy đã trở nên điên loạn cực đoan, cảnh sát tìm đến nhà và nhận định cậu ấy chính là hung thủ. Vốn dĩ tôi có thể nói ra sự thật, nhưng trên đường đến đồn cảnh sát, tôi đã bị đám côn đồ ở quận Tây Thành bắt được, sau đó tôi hoàn toàn chìm vào trong bóng tối, một lòng một dạ chỉ nghĩ đến việc trả thù."

"Ý ông là Vương Bình An bây giờ có khả năng vẫn còn sống?"

“Rất có khả năng.” Gương Thần gật đầu: “Nếu cậu có cơ hội gặp được cậu ấy, xin hãy giúp cậu ấy giải oan.”

“Được, tôi sẽ giúp cậu ấy.” Hàn Phi rời khỏi bách hóa thương mại cùng những người hàng xóm của mình, bọn họ thuận lợi quay trở lại tòa nhà chết chóc dọc theo con hẻm được đánh dấu trên bản đồ của Phó Sinh.

Đi tìm Haha, Hàn Phi hỏi cụ thể chi tiết những chuyện đã xảy ra ở tòa nhà chết chóc.

"Có thể chắc chắn rằng có du hồn đã vào tòa nhà chết chóc, nhưng ngoài du hồn ra còn có một số thứ rất kỳ lạ." Haha chỉ vào căn phòng nơi có tủ quần áo của Cánh Bướm: "Chúng tôi vừa mới dọn dẹp khu vực tòa nhà chết chóc trước đó, phụ cận gần như không có quỷ quái gì, những du hồn và những thứ kỳ lạ đó sau khi chạy ra khỏi tủ quần áo thì trực tiếp lao thẳng vào trong sương mù."

"Nhưng tôi không cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ trong sương mù, chẳng lẽ bọn họ đã chạy đến những khu vực khác rồi sao?"

“Gần chúng ta nhất là bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, tôi đoán có lẽ bọn họ đã chạy đến đó rồi.” Haha xòe hai tay ra: “Không biết tại sao, tất cả những du hồn mới đến đây đều có vẻ rất phấn khích, tôi cảm thấy không thể tin được, một thành phố bị bao phủ bởi bóng tối như thế này thì có gì mà phấn khích như thế chứ?"

"Có lẽ bọn họ có một sự yêu thích đối với điều này."

Hàn Phi nhờ hàng xóm kiểm tra xung quanh bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ và khu vực tòa nhà chết chóc, nếu cứu được thì nhất định phải cứu những du hồn đó.

Có thể làm Hàn Phi cũng đã làm rồi, hắn hiện tại thật sự không thể gắng gượng được nữa, nhiệm vụ kế thừa điện thờ với mức độ nguy hiểm cao nhất đã hoàn toàn rút cạn kiệt sức lực của hắn.

Sau khi giao phó xong với những người hàng xóm, Hàn Phi tìm một căn phòng an toàn, lựa chọn thoát khỏi trò chơi.

Sắc máu dần dần cô đọng thế giới, Hàn Phi có thể nhìn thấy phía chân trời có một vùng biển máu đang lao về phía tòa nhà chết chóc.

"Tôi....."

Một giọng nói vang lên từ phía sau, người đàn ông máu bám phía sau lưng hắn vẫn chỉ nói ra một từ.

Ý thức bị kéo xa, Hàn Phi mở hai mắt ra.

Hắn muốn cởi mũ bảo hiểm trò chơi, nhưng lại phát hiện cơ thể không còn chút sức lực nào, đó không phải là suy kiệt về thể chất mà là cảm giác kiệt quệ về tinh thần.

Nằm trong máy trò chơi, Hàn Phi trực tiếp hôn mê.

Cũng không biết hôn mê bao lâu, hắn cảm thấy toàn thân đau đớn từ khắp nơi truyền đến, cố gắng di chuyển cơ thể, cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra.

"Cơ thể mình đã cường tráng hơn rất nhiều so với người bình thường, nhưng cho dù như vậy, vẫn có chút không chịu nổi."

Xương cốt sắp rã rời, Hàn Phi không biết tại sao lại mệt mỏi như vậy, giống như bị bóng đè trên giường suốt một tháng vậy.

Miệng lưỡi khô khốc, Hàn Phi trèo ra khỏi máy chơi game uống một ngụm nước lớn, tiện thể bò đến tủ lạnh, lấy thịt hộp trong tủ lạnh ra ăn.

Sau khi đã ăn rất nhiều thịt, Hàn Phi cảm thấy lấy lại được chút sức lực, đầu cũng không đau lắm nữa.

"Dư âm của nhiệm vụ kế thừa điện thờ này thực sự khá lớn."

Ánh nắng chiếu vào nhà qua rèm cửa, bây giờ đã là buổi trưa.

Hàn Phi nhìn những hộp thịt đóng hộp bày la liệt trên sàn nhà, hắn khẽ liếm môi: "Sao bây giờ mình lại thích ăn thịt đến vậy, chẳng lẽ là do Từ Cầm hay sao? Nhưng những loại thịt không chứa nguyền rủa này, khi ăn cứ cảm thấy chưa đủ vị."

Bình Luận (0)
Comment