"Đã xảy ra chuyện gì thế!"
"Có ai bị thương không?"
Ngày càng có nhiều đồng nghiệp chạy đến cửa phòng chứa đồ, Hàn Phi đứng dậy với sự giúp đỡ của Triệu Thiến: "Xin lỗi, tôi sơ ý bị ngã làm đổ giá đựng đồ, tôi sẽ thu dọn lại ngay."
Hắn đi đến xin lỗi mấy người đồng nghiệp, cũng không nói gì liên quan đến Triệu Thiến.
"Trưởng nhóm! Anh không có gặp phải chuyện gì chứ!"
Các thành viên khác của nhóm thiết kế chen đến bên cạnh Hàn Phi: "Chúng ta là một nhóm, cùng nhau thu dọn thì tốt hơn."
"Trưởng nhóm thật là tốt bụng, chính mình làm công việc bẩn thỉu này, để cho chúng ta được ở trong phòng điều hòa, còn anh ấy thì tự mình chạy tới đây dọn dẹp."
Các đồng nghiệp đều hỏi Hàn Phi có bị thương không, nhưng Lý Quả Nhi lại nghi ngờ liếc nhìn Triệu Thiến bên cạnh hắn, người phụ nữ xinh đẹp kia thuần thục đỡ Hàn Phi dậy, vẻ mặt tràn đầy lo lắng, nhưng ánh mắt lại hơi chút thất thần.
“Trưởng nhóm, chúng ta cùng nhau thu dọn.” Lý Quả Nhi muốn vào phòng xem xét một chút, nhưng Triệu Thiến đã vô thức chặn lối vào.
Khi Lý Quả Nhi đang chuẩn bị tiếp tục đi vào trong, Hàn Phi đã ngăn cô ấy ở trước mặt: "Mọi người mau trở về làm việc đi! Hôm nay nhất định phải nộp cho tôi bản kế hoạch trò chơi đã sửa đổi, tôi đã thực hiện quân lệnh rồi, nếu trò chơi này làm không tốt, tôi sẽ phải cuốn gói rời đi đó!"
Hàn Phi trở nên nghiêm nghị: "Tất cả giải tán đi, không có gì để xem đâu."
Tất cả các loại dụng cụ trong phòng chứa đồ đều đã được sắp xếp ổn thỏa, những ai quan tâm đều có thể nhận thấy có vấn đề, lẽ ra Triệu Thiến mới là người phải lo lắng, nhưng Hàn Phi đã chủ động giúp cô ta hóa giải tình thế, từ chối sự giúp đỡ của người khác, thậm chí còn chuyển hướng chủ đề để ngăn người khác vào phòng.
“Lão Phó, cậu phải nghiêm túc với công việc của mình một chút, đừng có để trò chơi làm không tốt, người lại bị thương.” Người đàn ông trung niên da trắng có biệt danh là Bạch Tuộc châm biếm Hàn Phi, sau đó dẫn theo cấp dưới mãn nguyện rời đi.
"Trưởng nhóm, một mình anh thật sự có thể làm được chứ?"
"Mau quay lại làm việc đi, ở đây giao cho tôi là được rồi!"
Đám đông giải tán, cuối cùng chỉ còn lại Hàn Phi và Triệu Thiến ở cửa phòng chứa đồ.
“Chị cũng quay lại làm việc đi, chị đang bận mà.” Hàn Phi xoay người đi vào phòng chứa đồ, coi như không phát hiện ra vấn đề gì, nhưng nếu thật sự không để ý có vấn đề gì, hiện tại hắn không chết cũng đã bị thương nặng rồi.
Triệu Thiến cũng nhìn ra Hàn Phi đã biết mọi chuyện, nhưng hắn không có vạch trần, cô ta cũng không tiếp tục nói.
“Hãy cẩn thận khi dọn tủ.” Giọng điệu của Triệu Thiến có vẻ dịu đi một chút, bình thường cô ta nói chuyện lúc nào cũng đặc biệt nghiêm khắc, có khí chất của một người chị đại.
Đợi khi tất cả mọi người đều đi, Hàn Phi mới bắt đầu thu dọn một chút, trước tiên hắn thu hồi lại đống dụng cụ sắc nhọn trên mặt đất lên, sau đó bỏ tất cả vật nặng trên giá xuống.
"Căn phòng chứa đồ này bình thường hiếm khi có người sử dụng. Nó là nơi thích hợp nhất trong công ty để giết người giấu xác. Mình nhất định phải phân loại toàn bộ mọi thứ ở đây, kiểm tra từng ngóc ngách."
Hàn Phi đã từng làm nhân viên trong cửa hàng bách hóa, hắn rất có kinh nghiệm trong việc phân loại và dọn dẹp.
"Cảm giác như vô tình mình đã học được rất nhiều điều."
So với những nhiệm vụ như chém giết lệ quỷ thì việc dọn dẹp vệ sinh quả thực không thể đơn giản hơn.
Bận rộn từ sáng đến trưa, Hàn Phi đã dọn dẹp được hơn phân nửa, đúng lúc anh giai cây giả cũng tới rủ hắn cùng đi ăn cơm.
“Trưởng nhóm, tôi thật là bội phục cậu đấy. Cậu dám một mình đi đến phòng chứa đồ dọn dẹp vệ sinh.” Anh giai cây giả dẫn Hàn Phi vào nhà ăn, lời nói thản nhiên của anh ta đã thu hút sự chú ý của hắn.
"Phòng chứa đồ từng phát sinh chuyện gì à?"
"Tôi nghe nói trước khi công ty chúng ta chuyển đến đây, nhân viên của công ty trước đã tự tử trong căn phòng đó, không biết nguyên nhân cụ thể là gì. Dù sao, căn phòng đó cũng không được sử dụng, về sau bị chị Thiến chuyển thành phòng chứa đồ.” Anh cây chỉ coi đây là một câu chuyện ma quái, nhưng Hàn Phi lại coi đó là tin tức.
"Nhân viên tự sát kia là nam hay nữ?"
"Hình như là nam."
“Haiz.” Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm, cũng không có hứng thú hỏi thêm.
"Cũng bởi vì đã từng có người chết nên mọi người đều không muốn đi dọn dẹp căn phòng đó, cảm thấy xúi quẩy. Trước kia chúng ta phụ trách dự án Vĩnh Sinh, là nhóm át chủ bài nhất trong công ty. Bây giờ coi như là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh rồi." Anh giai cây giả rất cảm khái nói: "Nhưng mà không sao đâu, trưởng nhóm, chúng tôi đều tin tưởng vào thực lực của cậu, dưới sự dẫn dắt của cậu, chúng ta nhất định có thể lại tạo nên huy hoàng."
Hàn Phi mỉm cười gật đầu, không nói trước anh giai cây giả rốt cuộc là người như thế nào, hắn đều phải tìm hiểu thật kỹ nơi làm việc này.
Năm người trong bộ phận ngồi chung một bàn ăn cơm, bốn người còn lại không biết là cố ý hay là còn có chuyện gì xảy ra, vừa vặn bỏ trống chỗ ngồi bên cạnh Lý Quả Nhi.
Hàn Phi nhìn đồ uống mà Lý Quả Nhi mua cho mọi người, hắn thật sự không dám uống.
"Trưởng nhóm! Mau ngồi đi!"
"Được rồi."
Hàn Phi hơi lúng túng ngồi bên cạnh Lý Quả Nhi, anh giai cây giả thấy bầu không khí không được tốt lắm, lập tức lấy ra đồ uống mà Lý Quả Nhi mua: "Dự án mới của chúng ta nhất định sẽ thành công, quả thực đã lâu rồi tôi chưa thấy nội dung cốt truyện tốt như vậy, tôi đề nghị mọi người chạm cốc một cái, chúc cho trò chơi mới của chúng ta sẽ gặt hái được thành công lớn."
Vốn dĩ Hàn Phi không định uống, nhưng khi anh giai cây giả vừa nói như vậy, mọi người đã nhấc đồ uống lên.
Nhìn chằm chằm vào anh giai cây giả, Hàn Phi cũng rất tự nhiên nhấc đồ uống theo: "Mọi người làm việc chăm chỉ, chúng ta sẽ dùng thực lực để chứng tỏ bản thân, ngay cả những dự án nhỏ không được coi trọng vẫn có thể bùng nổ."
"Trưởng nhóm nói đúng!"
"Đợi chúng ta bùng nổ rồi, để Bạch Tuộc một mình đi dọn dẹp phòng chứa đồ, tôi sẽ trốn vào bên trong đóng giả làm quỷ, hù chết gã!"
"Ý tưởng hay đó, anh cũng dẫn tôi đi cùng, hai người chúng ta tạo thành Hắc Bạch Vô Thường!"
Các nhân viên lấy lại động lực, Hàn Phi cũng nhẹ nhàng nhấp một ngụm đồ uống, sau đó bắt đầu ăn cơm.
Trong bữa ăn, Lý Quả Nhi lấy điện thoại di động ra đặt trước mặt Hàn Phi: "Trưởng nhóm, em có một ý tưởng mới."
Hàn Phi nhìn điện thoại, buổi sáng Lý Quả Nhi đã tạo ra kiểu chết thứ tám cho nhân vật, nhân vật nam chính ngã xuống thùng container bên dưới, đầu bị đập phọt cả óc ra ngoài.
“Mặc dù trò chơi của chúng ta là 18+, nhưng anh đề nghị không nên làm ra một cảnh đẫm máu như vậy.” Hàn Phi nhẹ nhàng đẩy điện thoại sang một bên.
“Vậy anh nghĩ bị xe tông chết hay là bị đập chết thì tốt hơn?” Lý Quả Nhi chống cằm chăm chú nhìn Hàn Phi, ánh mắt hơi chút đáng sợ, giọng điệu nói chuyện thì tràn ngập nghi ngờ, còn mang theo một chút dễ thương.
"Cũng không cần. Anh cảm thấy không cần làm đến mức đẫm máu như vậy. Công nhân vệ sinh người ta cũng không dễ dàng gì, chỗ nào cũng máu me, còn phải từ từ lau dọn." Hàn Phi vùi đầu vào ăn cơm: "Mọi người cũng nhanh chóng ăn đi, tôi sẽ đến phòng chứa đồ dọn dẹp một chút. Mọi người cố gắng sửa sang lại bản kế hoạch xong trước khi tan ca nhé."
Ăn vội vàng xong, Hàn Phi liền chuồn trước.
Sau khi đóng cửa phòng chứa đồ, cuối cùng Hàn Phi cũng thở phào nhẹ nhõm dựa vào cánh cửa: "Nếu thời gian có thể quay ngược lại, mình nhất định phải phế bỏ nửa thân dưới của Phó Nghĩa sau khi Phó Sinh chào đời."
Đếm bằng đầu ngón tay, hiện tại đã có bốn người phụ nữ muốn giết Hàn Phi, quan trọng nhất là vẫn còn ba người cùng hắn nói chuyện mập mờ trong tài khoản clone của Phó Nghĩa vẫn chưa xuất hiện.
"Phải nhanh chóng loại bỏ hận thù của họ càng sớm càng tốt, nếu không khi thế giới dần dần dị hóa, nói không chừng mình không phải đối mặt với bảy người phụ nữ, mà là bảy hận ý."
Hàn Phi tiếp tục sửa sang lại phòng chứa đồ, hắn bận rộn cho đến khi mặt trời sắp lặn.
Bước đến dãy giá cuối cùng cần sắp xếp, Hàn Phi đưa tay sờ lên lớp bụi trên giá: "Cái giá để hàng này rốt cuộc bao lâu rồi không có người dùng?"
Mọi người trong công ty đều có vẻ sợ hãi lời đồn ma quỷ kia, lúc cất đồ thì rất ít khi vào đến tận cùng bên trong, phần lớn là chất đống bên ngoài, điều này cũng dẫn đến việc ngày càng có nhiều đồ chất thành đống ở ngay cửa ra vào phòng chứa đồ.
“Sau khi tan làm, phải về nhà nấu cơm trước khi trời tối, tranh thủ lại làm giảm bớt một điểm hận ý.” Hàn Phi muốn bù đắp tiếc nuối của Phó Sinh, chỉ có thể làm như vậy.
Sau khi lau hết dãy kệ cuối cùng, Hàn Phi đột nhiên phát hiện phía sau giá có treo thứ gì đó, hình như là một bức tranh, phía trên còn phủ một lớp vải.
“Bình thường mà nói, những thứ được giấu ở chỗ sâu nhất của phòng chứa đồ đều rất xui xẻo, mình sẽ không động vào.” Hàn Phi vừa nghĩ tới những thứ này thì tấm vải cũ tự rơi xuống.
Khi tấm vải rơi xuống, giá trị tâm trạng của Hàn Phi cũng giảm đi một điểm.
Lúc trước Hàn Phi đã từng làm nhiệm vụ kế thừa điện thờ, hắn xoay người bước ra ngoài không chút do dự, nhưng lại phát hiện hai chân mình trở nên vô cùng nặng nề.
Quay đầu lại nhìn, bên dưới tấm vải cũ có một tấm gương, trong gương có một xác chết nam giới đang lắc lư qua lại.
Thi thể kia dường như là của nhân viên đã tự sát trước đó, anh ta treo cổ tự tử trước gương, sau khi chết thì quỷ hồn nhập vào trong gương.
Nơi Hàn Phi đang đứng lúc này tình cờ là vị trí nam nhân viên treo cổ.
"Rau hẹ sao phải làm khó rau hẹ, tôi cũng là bị ép buộc thôi! Nếu như anh thực không hài lòng, tôi gọi lãnh đạo của chúng tôi đến cho anh thì sao?"
Hàn Phi bây giờ không mở được ô vật phẩm, không có dao tái sinh, hắn rất khó giết chết được ma quỷ.
"Đại ca, có phải anh nghe thấy tôi nói chính mình có một người vợ và sáu người bạn gái, cho nên muốn giết tôi phải không? Anh đã hiểu lầm tôi rồi!"
Thi thể nam giới trong gương lắc lư dần dần lớn, anh ta giống như một con cá không thể hô hấp được, Hàn Phi cũng từ từ nhận ra có gì đó không đúng, thi thể nam giới cũng không lộ ra sát khí quá mạnh đối với hắn.
“Anh muốn tôi giúp anh à?” Hàn Phi lộ vẻ nghi hoặc, nhưng ngay sau đó nghi hoặc trong mắt biến thành sợ hãi.
Trong gương không chỉ có hắn và thi thể nam giới, mà còn thấp thoáng có một người phụ nữ không mặt!
Người phụ nữ này dường như chỉ có thể xuất hiện trong gương, ban đầu đứng ở rất xa, sau đó từ từ tiến lại gần, cô ta đã xuất hiện ở phía sau lưng thi thể nam giới trong gương.
Hàn Phi và thi thể nam giới trong gương đều bắt đầu giãy dụa, hiện tại thế giới còn chưa bị dị hóa, bản thân người phụ nữ không mặt cũng bị trọng thương, xem ra vẫn cần một chút thời gian để khôi phục thực lực.
Khí tức u ám tràn ngập trong phòng chứa đồ, người phụ nữ không mặt lao nhanh về phía mặt gương, cả Hàn Phi lẫn thi thể nam giới đều bị dọa sợ hết hồn.
Người phụ nữ không mặt không ngừng va đập vào gương, trên mặt gương bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết nứt.
"Cho đến khi thực lực chưa được khôi phục đến một mức độ nhất định thì xem ra cô ta không thể đi ra khỏi gương."
Đây là một tin tốt cho Hàn Phi, nhưng không vui vẻ gì đối với tử thi nam giới.
Hàn Phi nắm lấy đồ vật bên cạnh đập mạnh vào cửa phòng, hy vọng có thể thu hút sự chú ý của người khác. Nhưng xác chết nam giới kia thì lại không được may mắn như vậy, anh ta bị người phụ nữ không mặt xé xác.
Vào thời điểm xác chết bị xé nát, hai chân Hàn Phi cuối cùng cũng trở lại bình thường, giống như rút ra khỏi vũng bùn lầy, hắn vội vàng chạy tới mở cửa.
Liều mạng lắc mạnh khóa cửa nhưng không thể mở được, Hàn Phi sốt ruột đạp một cước vào cửa phòng.
Ba mươi điểm thể lực vậy mà một cước không thể phá được khóa cửa, trái tim Hàn Phi lập tức đông cứng, giá trị tâm trạng của hắn bắt đầu giảm nhanh chóng. Người phụ nữ không mặt ở trong gương xé nát xác chết nam giới nhét vào cơ thể mình.
Cô ta đứng ở phía trước gương, khuôn mặt không có ngũ quan dán vào gương, đối mặt với Hàn Phi, trên mặt chậm rãi hiện lên ngũ quan của xác chết nam giới.
Khi khuôn mặt cô ta sắp hiện ra hoàn toàn, bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân, có người từ bên ngoài mở cửa.
Ánh nắng hoàng hôn chiếu vào phòng chứa đồ, lạnh lẽo thấu xương trong căn phòng từ từ biến mất.
“Trưởng nhóm?” Lý Quả Nhi đeo cặp kính xuất hiện ở cửa, cô ấy đoán rằng Triệu Thiến cũng muốn giết Hàn Phi, nên vẫn luôn chú ý nơi này, vì vậy nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập cô ấy là người đầu tiên chạy đến.
Hàn Phi dựa lưng vào giá hàng, khi nhìn lại tấm gương lần nữa, người phụ nữ không mặt đã biến mất.
“Hỏng rồi, tên kia ăn sạch nam nhân viên, lần sau là có thể đi ra khỏi gương hay sao?” Hàn Phi tràn đầy lo lắng, không có dao tái sinh bên người, hiện tại không có một chút cảm giác an toàn nào.
"Trưởng nhóm! Anh làm sao vậy?" Lý Quả Nhi cau mày nhìn chằm chằm Hàn Phi: "Phòng này còn có cái gì à?"
“Đoán chừng là trông thấy quỷ rồi.” Bạch Tuộc và những người khác cũng bước ra khỏi văn phòng, bày ra đủ loại trò đùa: “Phó Nghĩa, cậu muốn người khác biết mình cũng đang làm việc nên gây ra động tĩnh lớn như vậy thì giỏi rồi.”
Hàn Phi căn bản không thèm để ý đến bọn họ, hắn lại đi vào sâu trong phòng chứa đồ, dùng vải che gương lại rồi mới đi ra.
"Đi thôi, chúng ta trở về đi." Hàn Phi đi ngang qua người Bạch Tuộc, vỗ vỗ vai anh ta: "Tôi quả thật nhìn thấy quỷ rồi. Cô ta nói với tôi đêm nay sẽ đi vào trong gương nhà anh đấy."
Không đợi Bạch Tuộc nói gì nữa, Hàn Phi cùng cấp dưới trở lại văn phòng.
“Trưởng nhóm, cậu thật sự không nhìn thấy quỷ phải không?” Anh giai cây giả rất có hứng thú với những thứ này.
“Mọi người làm xong việc chưa?” Hàn Phi không muốn nói sự thật, vì sợ cấp dưới kinh hãi.
“Chưa xong, khối lượng công việc quá lớn.” Anh giai cây giả chỉ vào máy tính và báo cáo tiến độ: “Ước tính sẽ phải mất thêm một ngày nữa, nếu không hôm nay tôi sẽ tăng ca.”
Anh giai cây giả chưa kịp nói xong, đồng hồ báo thức trong điện thoại di động của Hàn Phi đã vang lên, hắn lấy điện thoại ra, tắt đồng hồ báo thức: "Ngày mai mọi người nhất định phải làm xong, tăng ca thì thôi, mau về nhà nghỉ ngơi đi."
Trong từ điển của Hàn Phi sẽ không có hai chữ tăng ca, hắn đi tới bàn làm việc của mình, lưu lại game thực vật đại chiến zombie, sau đó tắt máy tính chuẩn bị về nhà.
Lý Quả Nhi bên cạnh cũng thu dọn đồ đạc, nhìn thấy cảnh này, Hàn Phi lập tức nhanh chân chạy nhanh.
Hắn bước đến thang máy, nhận thấy mình sẽ phải đợi rất lâu nên quyết đoán chạy vào lối thoát hiểm.
Chạy xuống cầu thang, khi vừa đi ra khỏi lối thoát hiểm thì Lý Quả Nhi vừa vặn từ thang máy đi ra.
Khẽ quay đầu lại, Hàn Phi giả bộ như không thấy.
"Trưởng nhóm, sao anh lại đi cầu thang bộ?"
"Thỉnh thoảng anh muốn tập thể dục tí."
Bây giờ đã là 5 giờ 5 phút, nhưng cửa ra vào của công ty lại không có ai, dù sao thì lãnh đạo vẫn nhất quyết đến 6 giờ mới tan ca.
Hàn Phi và Lý Quả Nhi đi về phía bên ngoài công ty, cảm giác như những học sinh cùng nhau trốn học.
“Hẹn gặp lại vào ngày mai, chúng ta hãy cố gắng hoàn thành trò chơi đó càng sớm càng tốt.” Hàn Phi nhìn ba lô của Lý Quả Nhi, đại khái tính toán chiếc túi xách kia có thể đựng được bao nhiêu loại dao kéo: “Em lái xe trước đi, nhà anh ở gần đây, chỉ cần đi bộ là được."
“Hôm nay em không lái xe.” Lý Quả Nhi dùng tay nâng đáy ba lô, ngọt ngào cười với Hàn Phi một cái: “Thỉnh thoảng em cũng muốn tập thể dục.”
“Tốt lắm, vậy anh đi trước nhé.” Hàn Phi tăng tốc đi về phía trước, dồn hết sự chú ý về phía sau, hắn luôn cảm thấy bất cứ lúc nào Lý Quả Nhi cũng có thể lấy ra thứ gì đó từ trong balo của mình.
Khoảng cách giữa hai người từ từ cách xa, Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vừa định đi qua con đường băng qua cầu vượt, ánh mắt của hắn chợt dừng lại ở một nơi nào đó.
Một chiếc xe bán tải được sơn quảng cáo bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ từ phía xa chạy tới, tốc độ rất nhanh.
Bác sĩ ngồi ghế lái bê bết máu, dường như sắp ngất xỉu, người đàn ông ngồi ghế phụ mặc quần áo bệnh nhân, đang khoa chân múa tay nói gì đó với bác sĩ.
"Thẩm Lạc?"
Nhìn bộ quần áo bệnh nhân kia, mí mắt phải của Hàn Phi giật loạn lên.
Thẩm Lạc trong xe dường như cũng cảm nhận được điều gì đó và nhìn về phía xa.
Hàn Phi lập tức né tránh, phòng ngừa bắt gặp ánh mắt của đối phương.
Hiện tại hắn đã bị một đám người truy sát, nếu như lại dính vào người chơi với giá trị may mắn bằng 0 kia, không chừng có thể xảy ra điều gì đó kinh khủng.
"Mình phải đi nhanh lên. Sau này đi làm cũng không đi đường này nữa."
Hàn Phi vốn dĩ định rời đi, nhưng vị bác sĩ bê bết máu trong chiếc xe bán tải đột nhiên ngã đập đầu vào vô lăng, chiếc xe ngay lập tức mất lái hướng về phía Lý Quả Nhi bên lề đường.
Lý Quả Nhi vốn đang nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hàn Phi, không ngờ rằng chiếc xe trên đường lại đột nhiên mất lái, cô ấy chỉ nhìn thấy hắn đột nhiên liều mạng lao về phía mình.
Hôm qua cô ấy còn lái xe về phía Hàn Phi như vậy, nhất định phải giết chết người đàn ông đã lừa dối mình. Nhưng vào lúc này, mọi thứ dường như đảo ngược, người đàn ông một mực tránh mặt cô lại chủ động chạy tới.
Tiếng còi và tiếng hô hoán của người qua đường vang lên, lúc này Lý Quả Nhi mới nhận ra có điều gì đó bất thường, cô ấy quay đầu lại nhìn, chiếc xe tải mất lái dường như là một con quái thú khổng lồ bằng thép, đang há miệng đầy máu trước mặt cô!
"Cẩn thận!"
Khi cơ thể yếu ớt sắp bị con quái thú khổng lồ cắn xé, cô đã bị một lực đẩy ra xa.
Thân thể ngã sấp xuống, nhưng không chạm vào mặt đất cứng rắn, Lý Quả Nhi hoảng hốt nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Hàn Phi.
"Rầm!"
Chiếc xe tải lao vào bên trong cửa hàng, làm nổ tung những mảnh kính vỡ trên bầu trời, như thể cả thế giới đang đổ cơn mưa kính.
Lưng của Hàn Phi đập mạnh vào bậc thang, cho đến lúc này hắn vẫn đang bảo vệ đầu của Lý Quả Nhi.
Người qua đường xung quanh vội vàng chạy tới giúp đỡ, Hàn Phi cũng tê dại trên mặt đất.
Lý Quả Nhi lúc này mới hoàn toàn tỉnh táo lại, cô ấy đã thực sự được người mà mình muốn giết nhất cứu sống.
"Không phải em chết rồi thì anh sẽ cảm thấy rất vui vẻ hay sao? Không phải anh hy vọng em biến mất hay sao? Tại sao còn muốn cứu em?"
“Anh không có thời gian.” Hàn Phi khó khăn đứng dậy khỏi mặt đất, hắn buông lỏng bàn tay bị thương của mình ra, đặt kính mắt của Lý Quả Nhi ở trước mặt cô: “Chết tiệt, tất cả những chuyện đã qua đều là lỗi của anh. Anh xin lỗi."
Vỗ những mảnh thủy tinh bắn vào khắp người, Hàn Phi ôm chặt lưng với vẻ mặt rất đau đớn, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định.
"Anh..." Lý Quả Nhi cầm cặp kính cận còn nguyên vẹn nhìn Hàn Phi đang đi xa, có chút không nói nên lời.
“Mình thật sự là không có thời gian mà.” Không dám dừng lại chút nào, Hàn Phi rảo bước nhanh hơn về phía bên kia đường: “Nếu không đi nhanh lên, đợi Thẩm Lạc chạy đến là xong đời.”
Qua đường, sau khi đi được hơn mười mét, trong đầu hắn chợt vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Hận ý của Lý Quả Nhi đối với bạn giảm đi 5 điểm."