Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 559 - Chương 559: Sự Khác Biệt Lớn Nhất Giữa Hàn Phi Và Phó Nghĩa

Chương 559: Sự khác biệt lớn nhất giữa Hàn Phi và Phó Nghĩa Chương 559: Sự khác biệt lớn nhất giữa Hàn Phi và Phó Nghĩa

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công lên level 20! Điểm thuộc tính tự do +1!"

"Chú ý! Người chơi có thể nhận được ngành nghề thứ hai sau khi đạt level 20! Có đưa nghề partime bảo vệ trong tòa nhà chết chóc ban đầu thành công việc chính thứ hai không?"

"Chú ý! Người chơi đã hoàn thành vượt mức nghề nghiệp ẩn —— Nhiệm vụ trước Côi phu, độ phù hợp với nghề nghiệp này đã đạt 98%, gần bằng giá trị tối đa! Có chuyển Côi phu thành nghề nghiệp thứ hai không?"

"Chú ý! Khi người chơi chuyển nghề với độ phù hợp tối đa, sẽ kích hoạt thiên phú nghề nghiệp tăng thêm cực kỳ hiếm gặp! Có xác suất nâng nghề nghiệp này lên một tầm cao mới!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Sau khi lên level 20 thành công, chức năng mảnh vụn nhân cách sẽ được mở khóa, bây giờ bạn có 10% nhân cách tham dục! Sau khi mở khóa thành công một nhân cách, bạn sẽ nhận được phần thưởng thuộc tính bổ sung!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Khi cấp độ tăng lên, mối liên hệ giữa bạn và điện thờ sẽ trở nên chặt chẽ hơn."

Nhìn vào những nhắc nhở của hệ thống, Hàn Phi nhanh chóng phát hiện ra điểm mấu chốt nhất.

Trong phần giới thiệu trên trang web chính thức của《Cuộc sống hoàn hảo》, mỗi người chơi chỉ có thể có một công việc chính, chỉ có tất cả các kỹ năng của nghề nghiệp này có thể mở khóa bình thường, tất cả các nghề nghiệp khác đều là partime, partime sẽ mở khóa một số kỹ năng nghề nghiệp dựa trên mức độ phù hợp với nghề nghiệp, nhưng không thể có được toàn bộ các thiên phú nghề nghiệp tương ứng.

Người chơi mỗi mười level đều có thể thử thăng cấp nghề nghiệp chính của mình, sau khi thăng cấp thành công, sẽ nhận được thiên phú nghề nghiệp mới.

Chờ đến hậu kì của game, nếu như người chơi gặp được nghề nghiệp tốt hơn, anh ta sẽ mất rất nhiều thời gian để xây dựng lại, nếu không chỉ có thể thở dài rằng cuộc sống vô thường, rằng mình đã bỏ lỡ một nghề nghiệp tốt trong cuộc đời.

Trước giờ Hàn Phi cũng tưởng chỉ có thể chọn một nghề chính, nhưng sau khi lên đến level 20, hắn mới phát hiện không phải như vậy.

Hắn ở thế giới tầng sâu không cần tuân thủ quy định như vậy, cứ mỗi mười level là hắn có thể nhận được một nghề nghiệp mới tinh!

“Giả sử tối đa có 100 level, vậy há không phải mình có thể có mười nghề nghiệp ẩn hay sao?” Hàn Phi cuối cùng cũng cảm nhận được lợi ích của những người chơi ở thế giới tầng sâu, hắn lên level khó hơn gấp 100 lần so với những người chơi khác, nhưng tương ứng, cũng nhận được một phần đặc quyền: "Thứ rẻ nhất trong thế giới tầng sâu là điểm kỹ năng, mình hoàn toàn có thể nâng cấp tất cả nghề nghiệp lên mức cao nhất."

Nhìn lướt qua cột thuộc tính, trước tiên Hàn Phi cộng điểm thuộc tính vào thể lực, hắn level 20, thể lực đã đạt 32 điểm.

"Bản thân đồ tể nửa đêm chính là một nghề nghiệp ẩn rất mạnh, khi mình chuyển nghề đã phá hủy mất Ngõ Súc Sinh, giết hết tất cả đồng nghiệp, cuối cùng chuyển nghề trở thành nghề nghiệp ẩn trong nghề nghiệp ẩn —— Đồ tể bình minh. Nghề nghiệp này nhất định phải giữ lại, không thay thế nó một cách tùy tiện.”

"So với đồ tể nửa đêm, bảo vệ tòa nhà chết chóc rất bình thường, tuy rằng nó cũng là nghề nghiệp ẩn, nhưng bởi vì mình làm part time, vì vậy chỉ có thể nhận được một năng lực bị động tăng tốc độ vào ban đêm."

"Cho dù có đưa bảo vệ tòa nhà chết chóc thành nghề nghiệp chính thứ hai, cũng không giúp được gì nhiều cho mình."

Ánh mắt Hàn Phi chậm rãi chuyển động, giống như bị cái gì hấp dẫn vậy, rơi vào nghề nghiệp ẩn cuối cùng.

"Chuyển nghề với độ phù hợp tối đa, có xác suất nâng nghề nghiệp này lên một tầm cao mới..." Hàn Phi ngẫm nghĩ lời nhắc nhở của hệ thống, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời không chuyển nghề: "Đúng là một hệ thống quỷ kế đa đoan, cứ luôn cảm thấy nó đang cố ý dẫn dụ mình. Một tiểu bạch tình cảm như mình, còn chưa từng yêu đương với người nào, làm sao có thể phù hợp làm Côi phu?"

Hộp đen là do Phó Sinh đưa cho Hàn Phi, nhiệm vụ ký ức điện thờ này cũng là của Phó Sinh, Hàn Phi suy nghĩ một chút rồi đưa ra kết luận: "Chẳng lẽ nghề nghiệp ẩn đặc biệt này chính là di sản mà Phó Sinh đã để lại cho mình? Vấn đề là làm gì có ai để lại cho người thừa kế của mình một nghề nghiệp đặc biệt như vậy làm di sản!"

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vẻ mặt của Hàn Phi đã thay đổi mấy lần, làm cho tiểu tóc vàng bên cạnh kinh hãi.

“Hôm nay chúng ta đến đây thôi.” Hàn Phi cởi chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay tóc vàng ra, bị hắn quét sạch hai ngày, quận Tây Thành đã không có kẻ xấu nào dám cướp người qua đường, trật tự trị an quả thực tốt hơn rất nhiều.

“Sau này cậu hãy quay lại trường học tập chăm chỉ, đừng đi theo người khác vào xã hội nữa, đây không phải là chuyện hay ho gì, hiểu không?” Hàn Phi cất tiền và đồng hồ vào túi: “Mặc dù tôi đã nói rằng tôi sẽ đưa tiền chữa bệnh cho cậu, nhưng mấy ngày nay cậu cũng thấy rồi đấy, cậu cầm nhiều tiền như vậy lượn lờ bên ngoài, có phải là đặc biệt nguy hiểm không?"

Tóc vàng gật đầu lia lịa, cậu ta hiện tại chỉ muốn về nhà, sau đó đóng kín các cửa sổ lại.

"Tôi sẽ bảo quản giúp cho cậu trước, nếu như cậu không vào được đại học, tôi cầm số tiền này đi tìm cậu, dẫn cậu cùng khởi nghiệp."

“Chú, chú yên tâm, có chết cháu cũng phải vào đại học! Không phải, cháu muốn nói là, cám ơn chú!” Tóc vàng đã bắt đầu nói năng lộn xộn.

"Về nhà đi."

Hàn Phi vỗ phủi bụi trên người, thuộc tính thể lực lại tăng lên, nhưng tâm trạng của hắn vẫn như cũ không được tốt lắm.

Vừa rồi khi hành hiệp trượng nghĩa, hắn cảm thấy rõ động tác của mình không còn uyển chuyển như trước.

"Nếu như mình quan hệ hợp tác với những người chơi đó, vậy thì sau khi mình ngã bệnh, rất có thể họ sẽ bỏ rơi mình. May mắn thay, mình đã gieo mầm nghi ngờ trong lòng Tường Vi, bọn họ cũng không biết nội tình của mình."

Hàn Phi từ đầu đến cuối đều rất rõ một chuyện, cốt lõi quan cửa của thế giới ký ức điện thờ này đều nằm trên người Phó Sinh, khi hắn dần dần lão hóa ngã xuống, toàn bộ mọi rắc rối sẽ đổ dồn hết lên Phó Sinh.

Điều hắn phải làm bây giờ là cố gắng hết sức để giúp Phó Sinh xóa bỏ rắc rối, không để cậu sup sụp, và cũng kéo cậu ra khỏi bóng tối, đồng thời sẵn sàng chủ động bảo vệ gia đình của mình.

Đương nhiên, gia đình này cũng bao gồm cả bản thân Hàn Phi.

“Hay là ngày mai dạy cho Phó Sinh một số kỹ năng chiến đấu của cảnh sát?” Trong đầu Hàn Phi đang nghĩ đến rất nhiều chuyện, định đến trường để gặp Phó Sinh thì điện thoại đột nhiên rung lên.

Nhìn vào ID người gọi, Hàn Phi phát hiện Triệu Thiến đang gọi đến.

"Triệu tổng, có chuyện gì vậy?"

"Cậu lập tức về công ty ngay, có một người phụ nữ đang tìm cậu."

Nghe thấy hai từ "phụ nữ", Hàn Phi hít sâu một hơi lạnh, còn muốn hỏi chuyện gì, thì Triệu Thiến đã cúp điện thoại.

"Triệu Thiến quen biết với Đỗ Xu và người mẫu Ái Tình, nếu như là bọn họ đến tìm mình, vậy Triệu Thiến nhất định sẽ không dùng người phụ nữ để gọi đối phương, chẳng lẽ là vợ của Phó Nghĩa đến hay sao?" Hàn Phi vội vàng bắt taxi đi tới công ty, cả đường đều vô cùng thấp thỏm.

Trước khi mặt trời lặn, Hàn Phi đã quay trở lại công ty, vừa bước ra khỏi thang máy liền nhìn thấy mấy nhân viên đang chỉ tay về phía mình, tựa hồ như hắn đã làm chuyện vô cùng xấu hổ vậy.

"Là ai đang tìm tôi?"

Hàn Phi về phòng làm việc trước, các nhân viên dừng công việc trong tay lại, sắc mặt mỗi người đều không tốt.

“Trưởng nhóm, anh mau đến phòng Triệu tổng đi, có chuyện rồi.” Anh giai cây giả đứng dậy nói với Hàn Phi.

“Tôi biết tình hình bây giờ không tốt lắm, nhưng mọi người hãy nhớ kỹ một điều.” Hàn Phi vỗ vai anh giai cây giả, sau đó nhìn về phía những người khác trong phòng: “Bất kể xảy ra chuyện gì, cho dù là tôi từ chức, không còn ở đây nữa, mọi người nhất định phải làm xong trò chơi đó, trò chơi này sẽ công nhận năng lực của mọi người, cũng sẽ mang về thù lao hậu hĩnh cho mọi người."

Những người cấp dưới không ngờ rằng Hàn Phi lại quan tâm đến bọn họ và trò chơi vào lúc này, đều im lặng gật đầu.

Hàn Phi nói xong, nhìn Lý Quả Nhi một cái khác, trong những người cấp dưới chỉ có cô ấy là vẫn đeo kính, điên cuồng đuổi theo tiến độ công việc.

Hàn Phi cũng không nói riêng với Lý Quả Nhi điều gì, hắn đứng dậy đi về phía phòng làm việc của Triệu Thiến.

“Triệu tổng?” Hàn Phi đẩy cửa nhìn vào trong, trong phòng chỉ có Triệu Thiến: “Người tìm em đâu?”

“Ở đây.” Triệu Thiến ném tờ rơi trên bàn đến trước mặt Hàn Phi: “Đến con cũng có luôn rồi, cậu làm cái trò khỉ gió gì vậy!”

Cầm tờ rơi lên xem qua, vẻ mặt của Hàn Phi không có mấy thay đổi, trước đây hắn đã dự đoán được chính mình có thể gặp phải tình huống như vậy.

Trên tờ rơi hai màu đen trắng có viết những chuyện Phó Nghĩa đã từng làm, người phụ nữ đầu tiên mà hắn ngoại tình, mang thai đứa con của hắn, sau đó Phó Nghĩa chia tay với người phụ nữ đó, cắt đứt liên lạc, hắn không hề biết người phụ nữ đó đã sinh đứa con ra.

Càng đáng buồn hơn là, đứa trẻ mới sinh lại mắc bệnh bẩm sinh, càng lớn bệnh càng trầm trọng, người phụ nữ không đủ khả năng, chi phí điều trị ngày càng cao nên đành phải tìm đến Phó Nghĩa.

Hàn Phi biết những gì viết trên tờ rơi đều là sự thật, nhưng điều quỷ dị là trên tờ rơi không liệt kê những bằng chứng xác thực, cũng như không tiết lộ thông tin về người phụ nữ và đứa trẻ.

Những tờ rơi này dường như chỉ là bước đầu tiên, đối phương sẽ tra tấn Phó Nghĩa từng chút một, khiến hắn thân bại danh liệt, sau đó sẽ phải trả mọi chi phí điều trị.

"Không giống như là do mẹ Phó Ức làm, cách chơi đùa với con mồi như này càng giống là do Đỗ Xu hơn."

Hàn Phi không nói gì, hắn biết những gì viết trên tờ rơi là sự thật, bây giờ hắn quả thực có thể cầm tờ rơi và lớn tiếng phản bác, nhưng có ý nghĩa gì đâu?

Có thể trước đây Phó Nghĩa đã từng làm như vậy, phủ nhận tất cả, dùng lời nói dối này để ngụy biện cho người khác, nhưng cuối cùng anh ta lại từng bước ép mình vào ngõ cụt.

"Cậu trước đây là người lập kế hoạch của game《Vĩnh Sinh》, bây giờ lại là người phụ trách chính của game tình yêu kinh dị, hai game này ban hội đồng quản trị của công ty rất coi trọng." Triệu Thiến đặt một tập tài liệu trên bàn: " Nếu như cậu không thể giải thích rõ ràng chuyện này, hoặc chuyện này là thực sự có xảy ra, vì để đảm bảo không ảnh hưởng đến《Vĩnh Sinh》, lãnh đạo có khả năng sẽ yêu cầu cậu nghỉ việc."

Cần quá nhiều nguồn lực và thời gian để phát triển một trò chơi đỉnh cao, nếu toàn bộ trò chơi bị ảnh hưởng bởi scandal của một người thì chắc chắn công ty sẽ không cho phép.

Trước mắt Hàn Phi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là tìm cớ đánh lừa trước, sau đó đi hòa giải riêng với mẹ của Phó Ức; nếu không hắn gánh tội danh này, mất việc làm lương cao, bị đồng nghiệp chế giễu, sau đó còn phải trả tiền cấp dưỡng và chi phí điều trị cao cho mẹ Phó Ức.

Hầu hết những người bình thường sẽ lựa chọn phương án đầu tiên, lúc đó Phó Nghĩa cũng không phải là ngoại lệ.

"Những tờ rơi này tôi đã nhờ người thu thập lại cho cậu rồi, tạm thời chưa ảnh hưởng lớn, nhưng giấy sẽ không bao giờ gói được lửa, cậu tốt nhất hãy nghĩ kĩ sau này phải làm thế nào." Triệu Thiến có vẻ hơi mệt mỏi, cô nắm lấy đống tờ rơi còn lại trên bàn ném thẳng vào thùng rác: "Cậu nhanh chóng đi gặp người phụ nữ đó đi, cho tôi câu trả lời vào ngày mai."

Sau khi bước ra khỏi phòng của Triệu Thiến, Hàn Phi quay trở lại văn phòng của nhóm mình, không một nhân viên cấp dưới nào của hắn dám mở miệng.

Yên lặng ngồi trên ghế một hồi, Hàn Phi đứng dậy nhìn mấy người cấp dưới.

"Mỗi người các bạn đều là do tôi đích thân phỏng vấn tuyển dụng vào đây, tỷ lệ người mới nghỉ việc trong ngành game cao như vậy, nhưng những người tôi phỏng vấn chưa bao giờ bỏ đi, tôi rất cảm kích vì sự tin tưởng của các bạn." Hàn Phi dừng một chút: "Tiếp theo việc cuối cùng với tư cách là trưởng nhóm, tôi sẽ thông báo cho các bạn một vài chuyện."

Trong phòng làm việc im lặng, tất cả cấp dưới đều nhìn về phía Hàn Phi.

"Thứ nhất, game tình yêu kinh dị này nhất định phải tiếp tục làm, thành quả cả năm của các bạn đều phụ thuộc vào nó."

"Thứ hai, gặp phải chuyện gì đừng sợ hãi, tự bảo vệ tốt cho chính mình, học cách suy nghĩ độc lập, bình tĩnh, điềm đạm."

"Thứ ba, sau khi tôi đi, các bạn cũng có thể phải hứng chịu một số chỉ trích, tôi xin lỗi các bạn trước. Nhưng tôi hy vọng các bạn có thể chống lại áp lực, chỉ có như vậy mới có thể đấu tranh cho quyền lợi của mình."

"Thứ tư, cũng là quan trọng nhất, trong ba ngày tới, tuyệt đối không được tăng ca ở công ty, nhất định phải về nhà trước khi mặt trời lặn."

Hàn Phi từ chỗ những người chơi biết được quy luật di chuyển của hận ý, hắn lo lắng rằng một số cấp dưới của mình sẽ gặp tai nạn.

"Những gì cần nói tôi đã nói hết rồi, hẹn mai gặp lại."

Hàn Phi bước ra khỏi công ty, hắn quyết định đến khách sạn mà hai mẹ con Phó Ức thuê để gặp cô ta.

"Trong nhiệm vụ của người quản lý tòa nhà, hai mẹ con mà Phó Sinh giết chết có lẽ chính là Phó Ức và mẹ cô bé, thực sự dẫn đến tinh thần Phó Sinh suy sụp chính là chuyện này."

Lấy điện thoại di động ra, Hàn Phi gọi vào số của người vợ, nói bóng nói gió, hỏi han xem trong nhà còn bao nhiêu tiền.

Câu trả lời của vợ lại khiến Hàn Phi cảm thấy áp lực hơn một chút, bọn họ đi vay để mua căn nhà đang ở ở trung tâm thành phố, không những không còn nhiều tiền mà còn phải trả nợ hàng tháng.

Trước đây Phó Nghĩa phụ trách game 《Vĩnh Sinh》, mức lương và đãi ngộ cực kì tốt, anh ta cũng là nhà thiết kế được công ty đánh giá cao nhất, nhưng khi hắn bị chuyển sang các dự án khác, thu nhập cũng giảm mạnh, khoản vay thế chấp trong những tháng gần đây đều là lấy từ tiền tiết kiệm ra.

Thực ra những năm này Phó Nghĩa kiếm được rất nhiều tiền, nhưng anh ta lại tiêu xài hoang phí, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, cuối cùng dẫn đến tình trạng hiện tại.

"Mất đi tất cả các nguồn thu nhập, còn phải chịu chi phí điều trị cho Phó Ức, cũng như nuôi dưỡng Phó Sinh và Phó Thiên..."

Hàn Phi bây giờ cũng đang trải qua điều tương tự như Phó Nghĩa, hắn chưa gặp phải quỷ trên thế giới này, nhưng quá trình một người từ từ trở thành một kẻ giết người này, khiến hắn cảm thấy đáng sợ hơn là gặp phải quỷ.

"Căn nhà mà mình làm nhiệm vụ người quản lý tòa nhà vừa bẩn thỉu, vừa bừa bộn, không gian chật chội, khác rất nhiều so với căn nhà ở hai tầng đang sống bây giờ, xem ra sau cái chết của Phó Ức, vợ anh ta không còn lựa chọn nào khác, bọn họ đã chuyển đến một nơi khác."

Chỉ người tuyệt vọng nhất mới được hộp đen lựa chọn, những chuyện Hàn Phi sắp phải đối mặt, chính là khởi đầu cho mọi tuyệt vọng của Phó Sinh.

Chiếc taxi đang chạy trên đường, hai mươi phút sau, nó dừng lại bên cạnh một hiệu sách.

Hàn Phi trả tiền xe, đi vào con ngõ phía sau hiệu sách, nhìn về phía cửa sổ khách sạn xa xa, chìm vào trầm tư.

Trên thực tế, dưới sự rèn luyện của thế giới tầng sâu, Hàn Phi có đủ khả năng khiến cho một người có thể biến mất hoàn toàn.

Bất kể thể lực, trí tuệ, khả năng thi triển hay kinh nghiệm, Hàn Phi đều mạnh hơn Phó Nghĩa rất nhiều.

Nhưng sự khác biệt lớn nhất giữa Hàn Phi và Phó Nghĩa chính là, hắn sẽ không làm chuyện như vậy.

Bình Luận (0)
Comment