Khuôn mặt của Đỗ Xu không có chút khuyết điểm nào, vô cùng thanh tú, có thể nói là khuôn mặt gần như hoàn hảo nhất trên thế giới.
Nhưng khi trên cơ thể một người phụ nữ mọc đầy những khuôn mặt như vậy, thì khuôn mặt dù có xinh đẹp hơn nữa, cũng sẽ trở nên đáng sợ.
“Cô biết tên của tôi?” Khi Hàn Phi hỏi nữ bác sĩ, cũng không quên dùng lửa đen đốt thêm nhiều thứ hơn trong phòng.
"Giữa chúng ta đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, làm sao tôi có thể quên được anh? Mọi thứ chúng ta đã trải qua, tất cả kí ức đều lưu giữ trong tâm trí, tôi thường lấy ra thưởng thức khi cảm thấy cô đơn."
Khuôn mặt của nữ bác sĩ đã sắp không nói được ra nữa, máu thịt của cô ta đều bị Trương Hỉ khống chế, nhưng sau khi cô ta ngậm miệng lại, tất cả khuôn mặt trên người lại đều há miệng ra.
"Đỗ Xu bị bắt cóc, không ở trong bệnh viện, các người không phải là cô ta." Hàn Phi nhớ lại một số thông tin mà mình đã nghe trước đây, nữ bác sĩ trước mặt này rất có thể là "thuốc" của Đỗ Xu.
"Tại sao anh lại chắc chắn như vậy? Chẳng lẽ là do tôi không đủ xinh đẹp sao?" Nữ bác sĩ dang hai cánh tay ra, để lộ thân hình gần như hoàn hảo trước mặt mọi người, cô ta trông như đang mặc một chiếc váy được dệt từ những khuôn mặt người.
"Tôi không thể can thiệp vào máu thịt của cô ta, trong cơ thể cô ta ẩn chứa quá nhiều linh hồn, ngay cả khi một trong số chúng bị trấn áp, sẽ có những linh hồn khác điều khiển cơ thể." Trương Hỉ đã làm hết sức mình, nhưng khả năng của cô ấy vừa hay bị đối phương khắc chế.
“Trong cơ thể ẩn chứa vô số linh hồn?” Nhắc nhở của Trương Hỉ khiến Hàn Phi càng chắc chắn hơn suy đoán của mình, “thuốc” của Đỗ Xu chính là tước đi những bộ phận đẹp đẽ nhất của người khác, cho dù là ngoại hình hay là kí ức, dung hợp tất cả bọn chúng vào cơ thể của mình.
Quá trình hoạt động cụ thể là bí mật lớn nhất của bệnh viện, thật ra Hàn Phi cũng muốn học khả năng đặc biệt này.
Mắt thấy lửa đen lan tràn trong trung tâm tiêm sắc đẹp, nữ bác sĩ không chút hoảng sợ, trong mắt cô ta không có một tia sợ hãi nào, chỉ có Hàn Phi.
Một mảng lớn thiết bị y tế trong phòng phát nổ dưới sự thiêu đốt của lửa đen, cánh cửa tủ đông rơi xuống, bên trong có vô số ống tiêm được cất gọn gàng.
Trong mỗi ống tiêm, đều có một mặt người đang dị hóa, bọn họ có tướng mạo, biểu cảm khác nhau, bao hàm kí ức cũng khác nhau.
Lửa đen bùng cháy không thương tiếc đột nhiên bao trùm lấy tủ đông, tất cả ống tiêm trong toàn bộ dãy tủ đông đều bị lửa đen đốt cháy.
Ống tiêm tan chảy, những khuôn mặt đó biến thành tro trong ngọn lửa đen, hỉ nộ ái ố, mọi thứ là con người của họ, còn có tuyệt vọng và nguyền rủa cuối cùng của bọn họ nữa, tất cả đều trở thành nhiên liệu của ngọn lửa đen.
Ngọn lửa hận ý bùng cháy dữ dội hơn, tiếng cười quen thuộc của người phụ nữ cũng càng rõ ràng.
“Một ngọn lửa nhỏ cũng có thể thiêu rụi cả tòa nhà lớn.” Hàn Phi cầm dao tái sinh tiến lên phía trước: “Một chút hy vọng nhỏ, nói không chừng có thể đảo ngược toàn bộ vận mệnh.”
“Phó Nghĩa, trong lòng tôi, anh không phải loại phế vật sẽ tự mình cảm động.” Nữ bác sĩ đi về phía Hàn Phi, khi cô ta di chuyển, cả tòa nhà bắt đầu hơi run lên, những khuôn mặt người cất giữ ở mọi ngóc ngách của tòa nhà toàn bộ đều mở mắt ra.
Ngay cả Đỗ Tĩnh được Hàn Phi cứu cũng hét lên một tiếng, cô cảm thấy sinh mệnh của mình đang bị khuôn mặt người sau lưng hút đi mất.
Khi cô càng ngày càng yếu, khuôn mặt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, tiếng cười đáng sợ của Đỗ Xu bắt đầu vang lên sau lưng cô.
"Anh không bao giờ có thể giết chết được tôi, bởi vì gốc rễ của vấn đề không hề nằm ở trên người tôi, tôi chưa từng ép buộc bất kì ai, là anh chủ động ôm lấy tôi." Mặt người sau lưng Đỗ Tĩnh nói, trong lời nói tràn đầy châm chọc.
Nữ bác sĩ không ngừng tới gần Hàn Phi, trên mặt cũng nở nụ cười xinh đẹp, động tác khá là lẳng lơ quyến rũ, đầu ngón tay chạm vào da thịt, xẹt qua mặt người không bằng phẳng kia: "Anh vĩnh viễn cũng không bao giờ có thể trốn khỏi chỗ tôi, trong trái tim của một con súc sinh tràn đầy dục vọng, người người đều là Đỗ Xu trần trụi, điểm này anh chắc chắn biết rõ hơn tôi nhiều."
“Cô nói không sai, Phó Nghĩa quả thực là một con súc sinh bị dục vọng làm cho mờ mắt.” Hàn Phi nhìn chằm chằm nữ bác sĩ càng ngày càng gần, đột nhiên bật lên, rút dao lao về phía trước: “Nhưng tôi không phải anh ta!”
Lưỡi dao của nhân tính tỏa sáng trong lửa đen của hận ý, trấn áp tất cả ánh sáng, chém vào cổ cô ta!
Bác sĩ Nhan vốn đã chuẩn bị sẵn từ trước cũng ra tay cùng với Hàn Phi, cánh tay đầy sẹo của ông trực tiếp túm lấy cơ thể nữ bác sĩ.
Những ngón tay thô ráp dễ dàng xuyên qua làn da mềm mại của cô ta, bác sĩ Nhan cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng ông không thể nói được rốt cuộc là vấn đề ở đâu.
Lưỡi dao lóe lên, đầu của nữ bác sĩ lăn xuống đất, toàn bộ quá trình dễ dàng đến nỗi Hàn Phi không dám dễ dàng thu dao về.
Khi chuẩn bị chém nhát dao thứ hai, mặt người trên toàn thân nữ bác sĩ cùng phát ra tiếng cười, những cái miệng há ra trông giống như những hố đen nuốt chửng trái tim con người, trông vô cùng khủng khiếp.
"Phó Nghĩa, tôi thực sự không ngờ rằng anh vậy mà lại thực sự ra tay với tôi! Chẳng phải anh đã hứa chỉ yêu một mình tôi sao? Không phải anh đã hứa sẽ nghe lời tôi à? Chẳng phải anh đã nói là muốn rời bỏ cái gia đình tồi tàn lạnh lẽo đó, mãi mãi nằm trong vòng tay tôi?"
Những cái miệng nói ra những lời khác nhau, những khuôn mặt Đỗ Xu đó đều nhìn chằm chằm vào Hàn Phi.
Không trả lời, Hàn Phi tiếp tục xuất dao, món nợ ân tình của Phó Nghĩa, liên quan gì đến Hàn Phi tôi?
Dao tái sinh gần như cắt đôi nữ bác sĩ, nhưng điều kinh hoàng hơn đã xảy ra, cô ta lắc lư vẫn không hề chết, mặt người khắp toàn thân cô ta còn trở nên càng thêm điên cuồng.
"Không chém được vào bản thể?"
Khi máu của nữ bác sĩ sắp rơi trên người của Hàn Phi, tự động bị ánh sáng của dao tái sinh tránh ra, nhưng bác sĩ Nhan bên cạnh thì lại không được may mắn như vậy.
Cánh tay mà ông nắm lấy nữ bác sĩ đột nhiên truyền đến cơn nhói đau, chờ khi ông buông tay ra thì trên cánh tay đầy sẹo đã xuất hiện hai khuôn mặt người.
Đôi mắt đen mở ra trên làn da, tiếng cười của Đỗ Xu vang lên trên cánh tay bác sĩ Nhan.
“Chỉ cần trong lòng vẫn có một tia khát vọng, thì sẽ không ai có thể từ chối hoàn hảo và dục vọng.” Nữ bác sĩ gần như đã bị phân thây đứng ở trước mặt Hàn Phi, những cái miệng của mặt người trên cơ thể cô ta đang không ngừng nói gì đó.
"Phó Nghĩa, anh khiến tôi quá thất vọng. Tôi đã chuẩn bị con đường sống tốt đẹp nhất cho anh, đưa anh trở thành nhà thiết kế chính của công ty, rót vốn để giúp anh thực hiện ước mơ của mình, nhưng anh lại báo đáp tôi như thế này ư?"
Những cái miệng bị dao tái sinh chẻ ra, nhưng tiếng cười của nữ bác sĩ lại càng lúc càng lớn.
"Tôi để ý đến anh từ rất lâu rồi, lúc đó anh còn rất trẻ, anh đã đi cùng với vợ mình đến bệnh viện điều trị hết lần này đến lần khác, tôi nhớ cô ấy cũng là một cô gái rất thích cái đẹp."
Lời nói vô tình của nữ bác sĩ khiến Hàn Phi toát ra một cơn mồ hôi lạnh, hắn chỉ biết mẹ ruột của Phó Sinh mất vì bạo bệnh, nhưng không biết quá trình chi tiết.
"Sau một thời gian dài, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, lại gầy gò đến không còn là con người. Anh bỏ đứa trẻ lại phòng bệnh, rồi tự mình đi phát tiết dục vọng, tôi rất muốn xem trái tim anh, có phải cũng đẹp như cái vỏ bọc của anh không."
Nữ bác sĩ vừa mở miệng, Hàn Phi lập tức nhận ra vấn đề, có khả năng Đỗ Xu từ lúc đó đã làm ra những chuyện rất quá đáng.
"Tại sao anh lại ngạc nhiên như vậy? Anh không nhớ mình đã nói gì với tôi trước giường bệnh của vợ mình sao? Còn những chuyện anh đã làm đến bây giờ tôi đều không bao giờ quên!"
Mặt người tàn tạ phát ra tiếng cười chói tai, cô ta vô cùng hưng phấn: "Khi đó tôi vẫn còn chưa có xinh đẹp như bây giờ, khi đó bề ngoài của anh ít nhất cũng giống một con người."
Con dao tái sinh gần như sắp chặt vụn nữ bác sĩ, nhưng giọng nói của cô ta lại dường như vang lên ở khắp nơi, trên cánh tay của bác sĩ Nhan, bên trong mặt người sau lưng Đỗ Tĩnh, trong những phòng bệnh khác trên tầng bảy, khắp nơi đều vang lên những giọng nói khiến người ta kinh hãi.
"Anh muốn giết tôi, là vì lo lắng chuyện mình làm sẽ bị bại lộ à?"
"Phó Nghĩa, anh chỉ là món đồ chơi trong tay tôi, nếu như anh không muốn chơi với tôi nữa, vậy thì tôi sẽ khiến anh mất đi tất cả."
"Nghe nói bây giờ anh ngày nào cũng về nhà rất sớm, nếu như anh đã thích chơi game gia đình, vậy thì tôi sẽ để cho anh nhìn thấy người nhà của mình sẽ bị anh hại chết như thế nào!"
Nữ bác sĩ càng ngày càng cuồng loạn, Hàn Phi yên lặng lui về phía sau, thò tay vào trong túi áo, khẽ ấn thứ gì đó.
"Chờ sau khi anh chết trong sự mắng nhiếc của vạn người, tôi sẽ để cho người nhà gánh mọi tội lỗi của anh."
"Tôi sẽ vắt kiệt tất cả mọi thứ anh để lại, đem con trai của anh đến khu bệnh viện nơi mẹ nó đã mất, bố trí một khu cách ly sâu trong hành lang cho nó, để nó làm bạn cùng phòng với những bệnh nhân loạn trí nhất, chuẩn bị cho nó đủ các loại phương án điều trị nghĩ đến đã thấy thú vị."
"Tôi sẽ phá hủy trái tim và ý chí của nó, tiếp theo phá hủy khuôn mặt của nó, sau đó chỉnh hình cho nó trông giống như anh!"
"Chính vì những việc mà anh đã làm, nên nó mới bị sỉ nhục và bắt nạt, người mà nó ghét nhất là anh, nhưng nó sẽ phải mang khuôn mặt giống hệt như anh, đi trên con đường cũng giống với anh."
"Anh chính là món đồ chơi thú vị nhất mà tôi từng gặp, tôi sẽ huấn luyện con trai của anh trở thành món đồ chơi mới của tôi!"
Toàn bộ tầng bảy đều có thể nghe thấy giọng nói của nữ bác sĩ, càng ngày càng có nhiều mặt người mọc ra, trên tất cả những người đã nuốt “thuốc” của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, gần như đều mọc ra khuôn mặt của Đỗ Xu.
Chỉ dựa vào mấy người Hàn Phi, đã không thể trong thời gian ngắn giải quyết được con quái vật trong khoa bệnh tiêm sắc đẹp.
Hàn Phi cũng hiểu rõ được điểm này, cho nên lúc nãy đã chuẩn bị trước.
Hắn lấy điện thoại di động trong túi ra, trước khi nữ bác sĩ hét lên, hắn nhấn một phím để nói chuyện, trên màn hình điện thoại di động của hắn hiển thị tên của người liên lạc —— Bạch Tuộc.
Nguyền rủa của nữ bác sĩ với Phó Sinh, đã bị người bên kia điện thoại nghe thấy, rất nhiều máu chảy ra từ điện thoại, màn hình vốn trơn bóng ban đầu dường như sắp vỡ tan tành.
Mẹ ruột của Phó Sinh đã có sức mạnh của hận ý trước khi thế giới hoàn toàn dị hóa, cô có thể là quỷ đặc biệt nhất trong thế giới ký ức của Phó Sinh.
Đầu dây bên kia không có ai nói chuyện, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió rít.
Không lâu sau, một tiếng hét kinh hoàng vang lên từ điện thoại di động của Hàn Phi và từ cửa chính của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ!
Có những vết nứt trên kính cửa sổ của tòa nhà số 7, mẹ ruột của Phó Sinh dường như đã ở bên ngoài bệnh viện!
"Cô ấy đến rồi?"
Hàn Phi cầm điện thoại rời khỏi trung tâm tiêm sắc đẹp, hắn nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Một số bác sĩ mặc áo khoác đen bước ra khỏi lối đi tầng hầm của bệnh viện, bao gồm cả ông già mặc áo đen người đã phỏng vấn Hàn Phi trước đó và A Cẩu cũng ở bên trong.
"Những người này chính là cái gọi là quỷ màu đen? Khí tức toát ra trên người bọn họ quả thực khác xa so với những bác sĩ bình thường, trên cơ thể mỗi người như được quấn quanh bởi những sợi dây vô hình."
Người từ trong tầng hầm đi ra, có một bộ phận vội đến tòa nhà số 1, nơi đó màn đêm đen tối một cách đặc biệt; còn có một số bộ phận thì đi về phía tòa nhà số 7, mục tiêu của bọn họ hiển nhiên là Hàn Phi.
“Mẹ ruột của Phó Sinh không có cách nào vào được?” Hàn Phi vừa nhíu mày, giọng nói lạnh như băng của một người phụ nữ đột nhiên vang lên từ điện thoại của hắn —— Giết chết cô ta, giết chết cô ta, nhất định phải giết chết cô ta!
Vết máu trên màn hình điện thoại ngưng tụ hận ý vô bờ bến, nó nhỏ giọt xuống đất, như thể bị ai đó điều khiển, lao thẳng về phía sâu nhất của hành lang tầng bảy.
"Mau đi theo vết máu!"
Khi Hàn Phi nghe thấy giọng nói trên điện thoại, Phó Nghĩa trong đầu lại dường như bị kích thích mạnh mẽ nào đó, bắt đầu cắn xé mọi thứ của hắn.
Những thứ trong đầu không ngừng phồng lên, mắt của Hàn Phi dần dần lồi ra bên ngoài, hai mắt tràn đầy tia máu, miệng của hắn sắp không khép lại được nữa rồi.
“Hàn Phi!” Bác sĩ Nhan ôm cánh tay mình, ông có thể nhìn ra Hàn Phi lúc này là đang gắng gượng, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
"Mau đi theo vết máu đó! Mẹ của Phó Sinh đang dẫn đường!" Hàn Phi bước lên phía trước, hắn còn rất nhiều việc phải làm, không thể dừng lại ở đây.
Dùng ý chí kiên cường để kìm nén cơn đau, Hàn Phi ép chính mình phải tiến lên.
Thấy mặt mũi Hàn Phi gớm ghiếc, Trương Hỉ khẽ lắc đầu, cô khẽ giọng nói, ngầm thao túng máu thịt của hắn để xoa dịu đau đớn.
Mấy người lần theo vết máu chảy từ điện thoại di động đến nhà kho cuối hành lang, đây là kho chứa thuốc dự phòng.
Đá tung cánh cửa, vết máu phát ra hận ý nồng đậm bắn thẳng qua tủ đông lạnh như một mũi tên sắc nhọn.
Tủ thuốc nặng nề đập xuống đất, vô số kim tiêm lăn lóc dưới đất, một người phụ nữ mặc trang phục giống như Đỗ Xu đang cuộn mình sau tủ.
Cô ta đang âm thầm bắt chước mọi thứ về Đỗ Xu, nhưng tướng mạo lại trông vô cùng xấu xí, từng tấc da trên người đều là hang hố lởm khởm.
"Tôi chỉ là bác sĩ phát thuốc, tất cả mọi thứ đều là Đỗ Xu bảo tôi làm."
Nữ bác sĩ xấu xí và Đỗ Xu quả thật là hai thái cực, Đỗ Xu đã cướp đi tất cả vẻ đẹp, nhưng bác sĩ này lại dường như cố ý dồn hết sự xấu xí vào cơ thể mình.
"Làm thế nào để phá hủy những thuốc đó trong tòa nhà! Nói!"
“Tôi cũng không biết, thuốc đều được làm xong ở tầng hầm thứ nhất, tất cả bệnh nhân đều là ở đó bị làm thành thuốc.” Bác sĩ xấu xí ôm đầu không ngừng cầu xin thương xót: “Tôi cũng là người bị Đỗ Xu làm hại, tôi đã từng là bác sĩ xinh đẹp nhất bệnh viện này, nhưng vì sự ghen tị của cô ta mà bây giờ tôi trở thành người xấu xí nhất bệnh viện rồi."
Bác sĩ nói có vẻ vô cùng đáng thương, nhưng Trương Hỉ đang đứng sau lưng Hàn Phi đột nhiên nói: "Cô ta đang nói dối anh, bác sĩ phụ trách thuốc là bác sĩ quan trọng nhất của bệnh viện, cũng là người mà Đỗ Xu tuyệt đối tin tưởng."
"Tôi cũng nghĩ như vậy, hận ý cực kỳ mẫn cảm với thù hận và nguyền rủa, chỉ cần trong lòng các người có hận, thì hận ý có thể cảm nhận được, cô ấy sẽ không bao giờ tìm sai mục tiêu báo thù." Hàn Phi cầm dao tiến lên trước, hắn và bác sĩ Nhan một trái một phải tiếp cận.
Bác sĩ xấu xí đáng thương vừa rồi thấy Hàn Phi căn bản không tin, biểu cảm trên mặt cô ta lập tức thay đổi, thân hình xấu xí dị dạng cầm theo kim tiêm lao về phía hắn.
"Diễn xuất tệ như vậy, đừng đi ra ngoài khiến người ta xấu hổ nữa."
Hàn Phi thả người giấy màu máu ra, bác sĩ xấu xí đó căn bản không phải là đối thủ của bác sĩ Nhan, Trương Hỉ và người giấy.
Khi bác sĩ xấu xí bị dồn vào đường cùng, Hàn Phi bất ngờ tăng tốc, vung dao chém vào người cô ta!
Ánh sáng chiếu xuyên qua nhà kho tối tăm, bác sĩ xấu xí và tủ quần áo phía sau cô ta bị mở tung ra cùng lúc.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công phá tan tuyệt vọng của trung tâm điều trị tiêm sắc đẹp, đạt được lượng lớn kinh nghiệm, đạt được bảy trên bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy, linh hồn của bạn nhận được chúc phúc nào đó."
"Bảy trên bảy loại tuyệt vọng: Chuyện đau khổ nhất của một người, là trở thành người mình ghét nhất. Ở bên trong bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ này, cậu ấy bị thay thành khuôn mặt mà mình ghét nhất, cơ thể và ý thức của cậu đều bị hủy hoại đến cực hạn."
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ —— Bảy loại tuyệt vọng! Nhận được lượng lớn phần thưởng kinh nghiệm! Nhận được bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy! Hận ý của Phó Sinh -3! Đạt được tín nhiệm của Phó Sinh!"
"Bảy loại tuyệt vọng của cậu ấy: Trong khi bạn chịu đựng bảy loại tuyệt vọng sâu sắc nhất thay cậu ấy, cũng nhận được sự chấp nhận của cậu!"
"Tín nhiệm của Phó Sinh: Ngay từ đầu bạn đã lựa chọn một con đường mà định mệnh sẽ thua, bạn sải bước về phía cái chết, đối mặt với tất cả những tuyệt vọng mà cậu ấy đã từng trải qua, để lại cho cậu ấy một bóng lưng chưa từng xuất hiện!"