Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 825: Nhân Cách Tham Lam, Vực Sâu Nhân Tính

Chương 825: Nhân cách tham lam, vực sâu nhân tính Chương 825: Nhân cách tham lam, vực sâu nhân tính

Trong tương lai không thể đoán trước của không thể nhắc đến, thế giới tầng sâu và hiện thực hoàn toàn dung hợp, Tân Hỗ trở thành quỷ vực lớn nhất, chín phần mười diện tích bị các thể loại quỷ dị chiếm giữ. Nhưng ngay cả trong tình huống này, vẫn có người dám ở trong bóng tối đối đầu trực diện với lệ quỷ.

Sự xuất hiện của Diêm Lam đã khiến Hàn Phi vô cùng ngạc nhiên, trên người đối phương ẩn chứa phẩm cách hiếm có mà mọi người có thể thoát khỏi thảm họa hết lần này đến lần khác.

"Xem ra việc thiết lập thế giới kí ức điện thờ cũng phải phù hợp với quy tắc cơ bản, không phải hoàn toàn do thần linh tưởng tượng ra, mà là chuyện rất có khả năng xảy ra của tương lai. Chỉ có điều là thần linh đã lựa chọn một tương lai có lợi nhất cho mình."

"Nhân loại trên thế giới này vẫn còn tồn tại hy vọng, nhưng con đường đó sẽ vô cùng gian nan, dẫu sao thì thượng đế cũng đứng về phía thế giới tầng sâu."

Tiếng ầm vang xé tan màn đêm tĩnh mịch. Kim loại đen tuyền rót vào hình xăm, Diêm Lam xé toạc bóng đen trên đường phố, xung quanh cô ta dường như đang có tuyết đen rơi xuống.

Bạo lực, cường hãn, không biết sợ hãi, Diêm Lam đã giẫm nát mặt quỷ ẩn nấp trong bóng tối, rà soát các tòa nhà trên toàn bộ con phố.

Giơ tay, vung nắm đấm!

Cánh cửa của tòa nhà cho thuê bị phá tung, Diêm Lam phá vỡ từng vách ngăn một, cô dùng sức mạnh thô bạo để vượt qua tòa nhà trắng, đến bên kia của tòa nhà.

Ở cuối con ngõ dài, có một bệnh viện mắt trồng đầy hoa.

“Bệnh viện mắt thứ ba -- tòa nhà quỷ khu B, con bạc kia lại chạy vào đánh cược tính mạng rồi hay sao?” Đứng bên phía ngõ sau, Diêm Lam đan mười ngón tay vào nhau cử động một chút. Kim loại trên xương sống đã hoàn toàn dung hợp với hình xăm, cô ta sải bước về phía bệnh viện mắt.

Trên mặt người phụ nữ này không nhìn ra một sự sợ hãi nào, trong mắt cô ta như có hai ngọn lửa vĩnh hằng không bao giờ tắt.

Bóng tối nhấn chìm thân ảnh của Diêm Lam. Một lúc lâu sau, Hàn Phi chỉ nghe thấy một tiếng động lớn, cánh cổng sắt rỉ sét của bệnh viện mắt bị hất tung lên không trung. Khu vực trung tâm bị lõm nghiêm trọng vào bên trong, biến dạng hoàn toàn.

"Mạnh vậy sao?"

Sau khi thế giới tầng sâu và hiện thực dung hợp lại, nhân cách chính là giá trị cô đọng của một người. Sức mạnh ẩn chứa trong đó là phóng đại vô hạn, mỗi người đều sẽ bị nhân cách của chính mình ảnh hưởng.

Những người có ý chí yếu đuối rất khó tồn tại trong thế giới hỗn loạn này. Đối với bọn họ, tự tử còn dễ dàng hơn cả sống. Hiện tại hầu hết những người còn sống ở trong thành phố đều mạnh mẽ hơn nhiều so với người bình thường. Đại đa số ý chí đều vượt xa người thường, toàn bộ đều sở hữu nhân cách thuộc về chính mình.

Hàn Phi vốn là muốn ở lại tòa nhà trắng một đêm, nhưng ai biết được Diêm Lam sẽ đuổi đến. Hắn không biết rõ về Diêm Lam, cũng không biết đối phương có âm mưu gì.

"Mình nên tiếp tục ở lại đây? Hay trở lại trường học đây?"

Sau khi lấy lại ba vật phẩm nguyền rủa, Hàn Phi đánh liều rủi ro tinh thần ô nhiễm có thể lan rộng trở lại. Hắn sử dụng đồng xu trong một thời gian ngắn, nếu không đủ hắn cũng có thể hiến tế đôi mắt, gọi con quỷ trong mắt giả chết chóc ra trong 20 giây.

“Bây giờ năng lực tự bảo vệ của mình còn yếu, chờ ban ngày rồi hãy trở về.” Đứng ở bên cửa sổ, Hàn Phi luôn chăm chú nhìn bệnh viện mắt thứ ba.

Cao Thành đã bị bệnh về mắt trước khi thảm họa xảy ra. Gã sở hữu mắt giả chết chóc, những thứ này dường như đều có liên quan đến bệnh viện mắt thứ ba.

Nếu muốn tìm hiểu thêm về bí mật của Cao Thành, Hàn Phi sớm muộn gì cũng phải đi vào tòa nhà phức tạp nằm sâu trong con ngõ đó.

Yên lặng chờ đợi, Hàn Phi liếc nhìn đồng hồ, đã hai giờ trôi qua, Diêm Lam vẫn chưa đi ra.

“Tòa nhà quỷ là kiến trúc còn chưa thăm dò qua, không phải là Diêm Lam đã bị vây ở bên trong rồi đó chứ?”

Không biết tại sao, Hàn Phi mơ hồ cảm thấy bất an. Trái tim hắn đang đập nhanh dần, nhiệt độ trong phòng cũng đang từ từ hạ xuống.

Đội mũ lưỡi trai màu đen lên, Hàn Phi rõ ràng cảm giác được có thứ nào đó đứng ở ngoài cửa của mình, cũng đúng lúc phát hiện ra đối phương, thì có tiếng gõ cửa.

Hàn Phi đương nhiên cũng không ngốc đến mức đi chủ động mở cửa. Hắn nhìn chằm chằm vào tay nắm cửa đang chuyển động lên xuống, giấu đồng xu vận mệnh ở trong lòng bàn tay.

Lát sau, cánh cửa bị mở ra.

Chủ nhà đen tối xấu xí quỷ quyệt ôm một con heo đất xuất hiện ở cửa. Nó tham lam nhìn Hàn Phi, như muốn nhắc nhở hắn đã đến lúc phải gia hạn tiền thuê nhà rồi.

"Tên nhãi nhà anh thật là tham lam." Thiếu chút nữa Hàn Phi đã tức giận cười lên, hắn thò tay vào trong ba lô, lấy ra một tờ tiền giấy cuối cùng: "Tham lam và sợ hãi là cảm xúc đồng hành cùng nhau, sau khi trải qua vô số lần tham lam bốc đồng, nhất định sẽ phải đối mặt với sợ hãi."

Lần này, thay vì nhét tiền giấy vào con heo đất, hắn lại tung đồng xu vận mệnh lên.

Hình ảnh của đồng xu trong quá trình xoay chuyển, biến thành hình dáng của Hàn Phi, vận mệnh của hắn đã gắn liền với tham lam. Giống như tiếng cười điên cuồng hiến tế tất cả để soán thần vậy, Hàn Phi cũng đặt cược vận mệnh của mình vào con bài.

Trong đầu hắn tất cả cảm xúc có liên quan đến tham lam đều nhanh chóng rót vào đồng xu. Hàn Phi trước nay chưa từng đối mặt với chính mình, trên thực tế dã tâm và lòng tham của hắn vượt xa bất kì con quỷ nào trong thế giới tầng sâu.

Ngay cả những người kế thừa liên tiếp của hộp đen cũng không thể so sánh với hắn.

Dã tâm từ sâu thẳm linh hồn hóa thành ngọn lửa hừng hực, chiếu sáng tấm gương quỷ mà Hàn Phi mang theo bên mình.

Bị phong ấn trong gương, Cao Thành nhìn Hàn Phi như thể đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật hiếm có. Mong muốn mà gã đã tranh đấu vô số lần cũng không thể thực hiện được, cuối cùng đã nhìn thấy một chút hy vọng.

Trên gương xuất hiện vết nứt, đồng xu vận mệnh bắt đầu rơi xuống, Hàn Phi hoảng hốt trong giây lát khi nghe thấy âm thanh phát ra từ trong gương.

"Kết thúc tất cả mọi thứ, hủy diệt tất cả mọi thứ, vận mệnh bị thay thế tôi căn bản không cần!"

Nhìn thấy dã tâm của Hàn Phi, Cao Thành trong gương cảm nhận được suy nghĩ thực sự của hắn. Gã không những không cản trở mà còn tích cực hợp tác để kích hoạt nhân cách tham lam của hắn.

Đồng xu không ngừng xoay chuyển, mặt trước khắc mặt Hàn Phi, mặt sau khắc mặt Cao Thành.

Khi đồng xu rơi vào lòng bàn tay của Hàn Phi một lần nữa, tất cả tham lam và dã tâm của hắn đều biến thành một vực sâu không đáy, nằm ở rìa tâm trí. Đây dường như chính là cảnh tượng xuất hiện của nhân cách tham lam trong đầu hắn.

"Cậu cảm thấy trên đời này ai là người hận y nhất? Những người vô tội bị coi làm tác phẩm? Đối tượng bị ức hiếp giết chóc? Đều không phải!"

"Người hận y nhất trên thế gian này là tôi, một lần thay đổi vận mệnh, khiến tôi vĩnh viễn bị nhốt trong luyện ngục này, sống không được chết cũng không xong."

"Cho nên, tôi nguyện ý hợp tác cùng cậu, tôi là người duy nhất trên thế giới này sẽ không phản bội cậu."

"Hãy để vận mệnh của chúng ta đan xen quấn lấy nhau, cùng nhau hoàn thành canh bạc này."

Chiếc gương quỷ nứt vỡ, giọng nói kỳ lạ dường như là do Cao Thành truyền ra.

Cao Thành đã hoán đổi vận mệnh với một người nào đó. Người đó vì để trả thù gã, đã để gã phải chịu đựng cuộc sống đau đớn và tuyệt vọng nhất trong thế giới điện thờ này.

Cách đây rất lâu Cao Thành là một người bình thường, nhưng bây giờ tâm trí của gã biến thành vực sâu, bên trong có chôn vùi vô số ký ức về quá khứ.

Đủ loại cảnh tượng chết chóc vô cùng tàn khốc, người mình quan tâm bị tra tấn hành hạ đến chết hết lần này đến lần khác, những đứa trẻ mình bảo vệ bị coi như thức ăn, muốn trốn thoát nhưng vĩnh viễn không đến được cuối thành phố.

Sau khi thử mọi cách, chỉ còn lại sự tuyệt vọng vô tận, tâm trí thu thập ký ức cuối cùng biến thành vực sâu của tham lam. Chôn vùi tất cả nhân tính, gã trở thành một con quái vật mà mọi người đều ghê tởm căm ghét.

"Tôi đã làm gì sai sao?"

"Thay đổi nhân sinh không phải là tôi, tại sao lại bắt tôi gánh chịu tất cả hậu quả!"

Vực sâu trong tâm trí Hàn Phi tràn ra sương đen, kí ức thối rữa đi vào đồng xu. Dưới sự giúp đỡ của Cao Thành, lần đầu tiên hắn đã kích hoạt được nhân cách tham lam!

Khí tức trên người hắn bắt đầu thay đổi, trên đồng xu xuất hiện những khuôn mặt lệ quỷ, bọn chúng toát ra khí tức khủng khiếp, khí tức đó được chồng lên trên người Hàn Phi.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt thành công nhân cách tham lam!"

"Nhân cách tham lam: Chấp niệm nuốt lệ quỷ, đạt được năng lực của quỷ quái! Độ mạnh yếu của việc nuốt quỷ quái, cùng với giới hạn trên của số lượng năng lực, tùy thuộc vào độ mạnh yếu của tham lam, dã tâm và ý chí của tự thân người chơi!"

"Chú ý! Bạn vĩnh viễn cũng không biết được khi nào thì nhân cách của mình sẽ tan vỡ, có thể là sau khi nuốt mười lệ quỷ, có thể là sau khi nuốt một trăm lệ quỷ, có thể... sau khi nuốt lệ quỷ tiếp theo."

Chủ nhà đen tối ôm con heo đất vẫn đứng đó, khuôn mặt xấu xí của gã so với Hàn Phi lúc này vậy mà lại trông có vẻ dễ thương.

Sương đen giống như một cái miệng lớn không ngừng xé ra, một miếng nuốt chửng chủ nhà đen tối!

Tiếc nuối đã bị Hàn Phi ăn mất, năng lực này khi đối mặt với quỷ quái yếu hơn, căn bản không phải là ăn sạch ký ức, mà là nuốt chửng toàn bộ!

Vực sâu trong tâm trí càng trở nên đen tối hơn, bên trong có ẩn chứa tham lam vô tận.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công sử dụng nhân cách tham lam nuốt tiếc nuối thông thường, vực sâu tham lam đạt được tăng cường, chưa nhận được năng lực đặc biệt, ô nhiễm tinh thần +1!"

"Chỉ số ô nhiễm tinh thần hiện tại là 30! Hãy nhanh chóng giải quyết ô nhiễm, khôi phục lý trí!"

Sương đen tiêu tán, Hàn Phi nhìn con heo đất trên mặt đất. Hắn không nghĩ tới nhân cách tham lam của Cao Thành lại đáng sợ như vậy.

"Ăn quỷ? Tên Cao Thành này ở thế giới ký ức điện thờ đã phải chịu tra tấn đến mức nào, mới có thể thức tỉnh được năng lực như vậy?"

Có người khiến Cao Thành sống không được chết cũng không xong, cộng thêm một số thông tin có được trước đó, Hàn Phi đại khái có thể đoán được thân phận thực sự của gã rồi.

"Nhân cách tham lam rất khủng khiếp, có điều nhân cách hệ chữa trị của mình hẳn cũng không tệ, hai nhân cách này sau khi được kích hoạt toàn bộ sẽ có tác dụng như thế nào nhỉ? Nếu như nhân cách hệ chữa trị có thể chữa khỏi tất cả các khuyết tật tinh thần của mình, vậy thì không phải là đã có thể sử dụng nhân cách tham lam một cách vô tận rồi sao?"

Ý tưởng rất tốt, nhưng hiện thực là ô nhiễm tinh thần của Hàn Phi lại nghiêm trọng hơn, bây giờ hắn rất cần máu quỷ: "Ngày mai đến trường học lại phải làm phiền thầy giáo Vương nhiều hơn rồi."

Một người bình thường nếu sử dụng lượng lớn máu quỷ tương đương với việc tự sát từ từ, cũng chỉ có Hàn Phi mới dám thử.

"Quỷ trong tòa nhà trắng đã bị mình nuốt mất, nếu như mình lại lấy đi vật nguyền rủa con heo đất, nơi này có lẽ sẽ trở lại là một tòa nhà bình thường, những vật tư mà Cao Thành cất giữ bên trong có thể sẽ bị người khác lấy cắp."

Khi Hàn Phi còn đang do dự có nên mang con heo đất đi hay không, trong con ngõ dài phía sau xuất hiện một bóng người. Bình yên vô sự đi ra khỏi bóng tối, Diêm Lam nhìn chằm chằm vào tầng hai khách sạn nơi Hàn Phi đang trốn, giống như kẻ đi săn nguy hiểm nhất trong đêm tối vậy.

"Trên người cô ta một chút vết thương cũng không có? Vừa rồi cô ta không có tiến vào tòa nhà quỷ!" Hàn Phi lui ra phía sau, nhưng Diêm Lam đã khóa lại vị trí của hắn, hai chân co quắp, đột nhiên nhảy lên.

Nắm đấm của cô ta được khảm bằng một loại kim loại nào đó đã phá vỡ bức tường của tòa nhà cho thuê, lao thẳng đến căn phòng nơi Hàn Phi đang ở.

Trên mặt đất xuất hiện một vết nứt, Diêm Lam đứng ở cách Hàn Phi không xa: "Anh cũng biết cách trốn thật đấy."

Lăn lộn trong thế giới tầng sâu lâu như vậy, Hàn Phi chỉ trong thời gian ngắn đã hiểu ra mọi chuyện. Diêm Lam đập phá cửa tòa nhà quỷ nhưng không đi vào, tất cả những gì cô ta làm là để khiến Hàn Phi mất cảnh giác, dễ dàng xác định vị trí của hắn.

"Trốn?" Trong đầu Hàn Phi bật công tắc diễn xuất bậc thầy. Hắn bây giờ so với lúc ban ngày ở trường học như hai người hoàn toàn khác biệt, hoàn toàn không giống như tinh thần đang bị ô nhiễm nặng: "Còn có ba ngày là các học sinh phải tham gia kiểm tra rồi, không phải là cô định lựa chọn vào lúc này liều mình với tôi đấy chứ?"

Lật tung đồng xu trong lòng bàn tay, Hàn Phi bị bao phủ bởi một màn sương đen mà người thường không thể nhìn thấy. Vực sâu nhân tính kia dường như muốn nuốt chửng mọi thứ.

“Thiết bị kiểm tra của trường học sẽ không nói dối, anh đừng cố gắng gượng nữa.” Ánh mắt của Diêm Lam như lưỡi dao: “Dù sao thì anh cũng sắp chết rồi, chi bằng nhường danh sách lớp của anh cho tôi, tôi sẽ giúp đỡ nhiều đứa trẻ có ích sống sót hơn."

"Cô cho rằng những đứa trẻ trong lớp học của tôi rất tồi tệ à?"

"Một đám trẻ mồ côi thiểu năng trí tuệ, bọn chúng có sống sót cũng không giúp ích gì được cho Tân Hỗ." Diêm Lam nói rất thẳng thắn. Cô ta đã chuẩn bị cho việc bị Hàn Phi từ chối, sau đó sẽ sử dụng uy lực giỏi nhất của mình để áp chế.

Kiểm tra chính là một màn hiến tế, mỗi lớp đều có số lượng trẻ em cố định phải chết, trở thành món ngon trên bàn ăn của quỷ quái.

"Cô và thầy giáo Vương đều đánh chủ ý lên học sinh của lớp tôi, nếu như hai người đã yêu học sinh trong lớp mình như vậy, vì sao không dám đứng lên chống lại trường học?" Hàn Phi cười nói: "Cá nhân tôi rất tham lam, tôi không muốn bất kì ai trong lớp tôi phải chết, tôi cũng không muốn những đứa trẻ trong lớp của hai người chết thay, cuộc đời của bọn chúng chỉ vừa mới bắt đầu, không nên hiến tế cho quỷ thần."

Nghe được lời của Hàn Phi, Diêm Lam cau mày, cô ta cảm thấy Hàn Phi thật đúng là điên rồi: "Tôi thà tin chó hoang ven đường, còn hơn tin việc anh có giác ngộ này."

"Vậy thì cứ chờ xem, tôi sẽ cho cô thấy thành phố này sẽ bị lật đổ như thế nào." Cất đồng xu đi, ánh mắt của Hàn Phi sáng ngời: "Còn có một chuyện, những đứa trẻ trong lớp của tôi không phải trẻ mồi côi, bọn chúng có nhau, và cũng là gia đình của tôi."

Bình Luận (0)
Comment