Thực Vị Các từng là nhà hàng nổi tiếng nhất khu phố cổ Tân Hỗ, biển hiệu trước cửa đại sảnh được cho là đã có lịch sử hơn 200 năm, tổ tiên của chủ quán còn là đầu bếp hoàng gia.
Phàm là người đã từng sống ở khu phố cổ đều biết nơi này, nhưng hầu hết những người bình thường cả đời có lẽ cũng sẽ không có cơ hội vào đây ăn.
Lặng lẽ đi ra khỏi bóng tối, Hàn Phi nhìn xung quanh.
Từng là nhà hàng hàng đầu ở Tân Hỗ, bây giờ lại trở thành một "nghĩa trang" hoang vắng. Đèn lồng đỏ được treo hai bên biển hiệu đung đưa trong gió đêm, giống như đôi mắt đỏ ngầu của ác quỷ.
"Khí tức âm tà thật mạnh."
Hàn Phi đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen của Cao Thành, quỷ hồn lười biếng trong chiếc mũ lưỡi trai bị dọa sợ thức tỉnh. Nó không ngừng nhắc nhở hắn rời đi, bên trong nhà hàng trước mặt đang hội tụ rất nhiều quỷ quái!
"Hôm nay là Halloween à? Tại sao lại cảm giác như quỷ quái ở xung quanh đều di chuyển đến đây vậy?"
Thực Vị Các chỉ là một tòa nhà đỏ, bên trong không có hận ý, nhưng số lượng oán niệm ẩn chứa ở đây đã vượt xa những tòa nhà đỏ bình thường. Hơn nữa nó vẫn đang không ngừng hút lấy những quỷ quái xung quanh.
"Nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ đã được kích hoạt, rất nhanh lại phải tiến hành kiểm tra. Nếu như đêm mai mình trở lại, chắc chắn sẽ không đủ thời gian." Vì để tiến vào khu A, ô nhiễm tinh thần của Hàn Phi đã biến thành 32, nếu như cứ tiếp tục xấu đi, đến bản thân mình còn khó bảo vệ, chứ đừng nói đến việc bảo vệ học sinh trong lớp.
Hạ thấp vành mũ xuống, Hàn Phi không để ý đến nhắc nhở của tên quỷ lười trong mũ lưỡi trai nữa. Đi qua bên dưới đèn lồng đỏ, hắn lặng lẽ tiến vào Thực Vị Các.
Tia sáng cuối cùng trong ngày biến mất ở đường chân trời, bóng tối bao trùm thành phố, chủ nhân của màn đêm bắt đầu xuất hiện.
Thực Vị Các tổng cộng có ba tầng, tầng càng cao thì càng cao cấp, món ăn càng quý hiếm, hương vị càng chính tông.
Nhìn kiến trúc trang trí cổ xưa ở bên trong, Hàn Phi phảng phất như trở về quá khứ, đi trong lịch sử đông cứng của thời gian.
Bản thân tòa nhà tỏa ra một mùi thơm đặc biệt, hình như là do ở đây đã nấu quá nhiều món ăn, mỹ vị đã khắc sâu vào bản thân tòa nhà.
"Tối nay ở đây phải tiếp đãi khách gì sao?"
Cách vài bước chân lại nhìn thấy một chiếc đèn lồng đỏ treo trên cao. Ánh sáng đỏ tươi chiếu vào mặt người, tay vịn cầu thang chạm trổ hoa văn rồng được lau sạch sẽ, trên sàn gỗ trải những tấm thảm mới tinh.
Hàn Phi lặng lẽ đi tới gần chiếc bàn ăn gần hắn nhất. Trên khăn trải bàn màu đỏ đã sớm bày ra một cái đĩa ăn, bên dưới đĩa ăn còn đè một tờ giấy trắng có viết nguyền rủa. Dường như chỉ có một số người nhất định mới có thể nếm được thứ trên đĩa.
Di chuyển dọc theo góc đại sảnh, Hàn Phi tránh tác phẩm điêu khắc rồng và phượng khổng lồ ở giữa nhà hàng ra. Vốn đang muốn đi lên tầng theo bậc cầu thang, đột nhiên hắn nghe thấy có tiếng trách mắng cách đó không xa.
Dưới sự hướng dẫn của chiếc mũ lưỡi trai, Hàn Phi nằm bò dưới bệ cửa sổ để nhìn trộm. Bên cạnh chiếc bàn tròn khổng lồ trong phòng riêng số 3 có một tên béo trông giống như một cái thùng nước khổng lồ đang ngồi. Tay trái của gã cầm một con dao, tay phải cầm một đôi đũa, đôi mắt bị mỡ che mất đang nhìn chằm chằm vào bàn ăn một cách tham lam.
Trên chiếc bàn ăn phía trước tên béo khổng lồ này còn đặt một gã khác!
Với thân hình to lớn, cơ thể đầy mỡ, gã như một núi thịt đang bị trói trên một chiếc đĩa ăn.
Mắng nhiếc, chửi bới, còn có tiếng nuốt nước miếng tham lam xen lẫn vào nhau, tên béo này đang ăn chính bản thân mình.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện vị khách đầu tiên tham gia tiệc máu."
"Con quái vật này cũng đến tham gia tiệc máu à?"
Nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ yêu cầu Hàn Phi phải sống sót đến cuối cùng, hiện tại hắn cũng không có tâm tình phát sinh xung đột với tên béo trong phòng riêng kia.
"Tham ăn, tham lam, nhân cách của gã thật giống với Cao Thành. Chờ sau khi mình tìm được máu quỷ, nói không chừng có thể thử ăn xem."
Nhân cách tham lam mặc dù có rất nhiều tác dụng phụ, nhưng không thể phủ nhận nó là một nhân cách vô cùng khủng khiếp. Sau khi ăn thịt quỷ quái, không chỉ có thể cường hóa bản thân, mà còn có được năng lực đặc biệt của đối phương!
Chỉ cần tinh thần của chính mình không sụp đổ, nhân cách tham lam sẽ sở hữu năng lực vô hạn.
Lặng lẽ rút lui, Hàn Phi đi vòng sang phía bên kia phòng riêng. Mùi thơm trong không khí càng nồng đậm hơn, đó là một loại u mê về tinh thần, khiến người ta không cưỡng được mà lưu lại ở chỗ này, cho đến khi chính mình bị đặt lên bàn ăn.
"Đại sảnh, phòng riêng, đi tiếp về phía trước chắc lả nhà bếp của Thực Vị Các."
Bởi vì có nhiều công thức bí mật, cộng thêm rất nhiều nguyên liệu của nhiều món ăn đều là tuyệt mật, nên bếp sau của Thực Vị Các là nơi bị cấm tuyệt đối, không thực khách nào được đi vào.
"Máu quỷ cũng là một loại nguyên liệu, chẳng lẽ máu quỷ của Vương Sơ Tình là được lấy ra từ bếp sau của Thực Vị Các à?" Hầu hết quỷ quái đều là chấp niệm và oán khí, chỉ có một số rất nhỏ quỷ quái đã cô đọng được ra trái tim của oán hận mới sở hữu máu quỷ, thứ này cực khó bảo quản, hơn nữa lại cực kỳ hiếm.
Đi theo mùi hương trong không khí, Hàn Phi từng bước một đi tới cửa phòng bếp sau. Nhìn tấm màn đung đưa trước mặt, hắn từ từ giơ hai tay lên.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy góc rèm cửa, Hàn Phi vừa định mở ra thì có một bàn tay đột nhiên đặt ở trên vai hắn.
"Đừng nói gì, tôi là Vương Sơ Tình, bếp phía sau là nơi cấm người sống, cậu cứ thế này mà qua đó là tự tìm chỗ chết đấy!"
Giọng nói của thầy giáo Vương vang lên bên tai Hàn Phi. Hắn quay đầu nhìn lại, thầy giáo Vương vẫn luôn trốn ở trong bóng tối của cầu thang và bếp sau. Dường như đối phương đã đoán được tối nay hắn sẽ thử tiến vào bếp sau của Thực Vị Các.
"Đi theo tôi."
Không buông tay ra, Vương Sơ Tình thực sự sợ Hàn Phi sẽ đột nhiên phát điên, nên đã kéo hắn đi một mạch đến phòng riêng số 8 ở tầng 1.
Nhấc khăn trải bàn lên, hai người trốn bên dưới gầm bàn.
"Sao anh lại ở đây."
"Biết rồi còn hỏi." Vương Sơ Tình cau mày nhìn Hàn Phi. Anh ta cũng không phí lời mà lấy ra thăm đen do mình bốc được: "Cậu đổi địa điểm kiểm tra với tôi, tôi giúp cậu hút máu quỷ!"
"Không phải hiệu trưởng đã nói là nghiêm cấm trao đổi hay sao?" Nằm bò ra đất, Hàn Phi vươn vai một cách lười biếng. Có Vương Sơ Tình ở đây nhiệm vụ tối nay chắc sẽ nhàn hơn rất nhiều.
"Thăm tre nguyền rủa mang ra từ các tòa nhà lớn là chìa khóa để tiến vào bên trong, cậu chỉ cần trao đổi thăm tre với tôi, tất cả vấn đề khác không cần cậu quản!" Vương Sơ Tình đã đỏ cả mắt rồi.
"Tôi rất tò mò, tại sao anh lại muốn bảo vệ học sinh trong lớp của mình như vậy? Trước khi anh bốc được thăm đen đã tìm đến tôi, dường như anh rất lo lắng những đứa trẻ trong lớp mình bị hại?" Sau khi rời xa trường học, Hàn Phi cũng đã dám hỏi ra những vấn đề tương đối nhạy cảm.
“Nếu như tôi nói sự thật với cậu, cậu có bằng lòng trao đổi với tôi không?” Thấy Hàn Phi gật đầu, Vương Sơ Tình do dự một lúc lâu mới nói: “Người phụ trách lớp 5 trước đó là vợ tôi, trước khi chết cô ấy đã nói với tôi, con của tôi cũng ở trong lớp 5."
"Có phải vợ của anh là do anh tự tưởng tượng ra không? Tên của anh chính là tên của vợ anh, nhưng các giáo viên khác trong trường hình như đều chưa gặp cô ấy bao giờ..." Cảm giác được một tia sát ý, Hàn Phi khôn ngoan ngậm miệng lại.
"Nhân cách của tôi là chung tình, tôi sẽ không lừa dối bất cứ ai." Vương Sơ Tình rút ra một con dao xương kỳ lạ: "Con dao này chính là được làm từ cơ thể của vợ tôi, cô ấy vẫn luôn dõi theo tôi, để xem tôi có vi phạm lời thề của chúng tôi hay không."
"Giáo viên trong trường của chúng ta đúng là đến một người bình thường cũng không có." Hàn Phi một tay chống cằm: "Địa điểm kiểm tra của chúng ta đều ở khu C, nếu như anh có thể giúp tôi lấy đủ máu quỷ, tôi có thể trao đổi với anh, nhưng trước khi kỳ kiểm tra bắt đầu anh không được tiết lộ tin tức này ra."
"Đủ máu quỷ là có ý gì? Cậu thật sự cho rằng thứ đó rất dễ có được hay sao?"
"Hiện tại chỉ số ô nhiễm tinh thần của tôi là 32, ít nhất cũng phải khiến tinh thần của tôi khôi phục bình thường mới được." Hàn Phi cầm đồng xu vận mệnh: "Thực lực của tôi hẳn anh cũng biết rõ, tôi hiện tại có thể đánh không lại anh 100%, nhưng khiến cho cả hai cùng thiệt hại thì hoàn toàn không thành vấn đề."
"Chốt kèo." Vương Sơ Tình không hề tin tưởng Hàn Phi, nhưng bây giờ anh ta cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn: "Sau đêm nay, tôi sẽ đưa máu quỷ cho cậu, cậu đưa thăm trắng cho tôi giữ."
"Không vấn đề gì."
Thấy Hàn Phi thẳng thắn như vậy, Vương Sơ Tình cũng không chần chừ nữa: "Trước đây tôi đã từng bốc thăm đến Thực Vị Các, mặc dù nơi này là tòa nhà đỏ, nhưng đôi khi quỷ từ tòa nhà đen cũng sẽ đến."
"Quỷ trong tòa nhà còn chạy ra ngoài nữa?"
"Bình thường thì không, nhưng Thực Vị Các khá đặc biệt. Ở đây cứ cách một thời gian sẽ tổ chức một buổi tiệc máu, chỉ cần chúng ta có thể tránh được buổi tiệc máu, về cơ bản sẽ không có vấn đề gì quá lớn." Câu nói này của Vương Sơ Tình đối với Hàn Phi thì có hơi đau lòng. Nhận được nhắc nhở từ hệ thống, tối nay hắn đến đây chính là để tham gia buổi tiệc máu.
"Anh có thể nói cho tôi biết thế nào là tiệc máu không?"
"Tiệc máu là được chuẩn bị để trấn an quỷ mẫu."
Từ trong miệng Vương Sơ Tình, Hàn Phi nghe được một cái tên mới: "Quỷ mẫu? Ả là hận ý? Hay là tồn tại không thể nhắc đến?"
“Quỷ mẫu là quỷ đặc biệt nhất khu A, chưa từng có người sống nào nhìn thấy ả, nhưng có một số quỷ quái biết đến sự tồn tại của ả.” Vương Sơ Tình hạ giọng nói: “Nghe đồn ả là một con quỷ ăn quỷ, còn có người nói rất nhiều đại quỷ khu A đều là con của ả, rất nhiều tòa nhà đen đều từng có thân ảnh của ả."
“Quỷ ăn quỷ?” Hàn Phi nghĩ đến Cao Thành. Gã sở hữu nhân cách tham lam cũng có thể ăn quỷ.
"Rất nhiều món ăn trong tiệc máu đều được làm từ quỷ quái, vì vậy lần trước tôi mới rất may mắn tìm được máu quỷ ở đây." Vương Sơ Tình vẫn còn cảm thám về vận may của lần trước, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến anh ta có muốn cười cũng không được.
Cánh cửa của tất cả các phòng riêng đều được mở ra, máu như mưa trong không khí, những con rồng phượng được chạm khắc trên lầu gác bắt đầu chảy nước mắt, từng tiếng kêu thảm thiết nối tiếp nhau vang lên trong từng phòng riêng của Thực Vị Các.
"Mưa máu? Oán quỷ đang khóc? Chẳng lẽ đêm nay chính là tiệc máu?" Khóe môi của Vương Sơ Tình hơi hơi run rẩy, Hàn Phi bên cạnh thì hướng anh ta gật gật đầu.
"Đúng vậy, đêm nay chính là tiệc máu."
Tác phẩm điêu khắc khổng lồ ở trung tâm của Thực Vị Các bị ướt đẫm mưa máu, những chiếc đèn lồng đỏ treo trên cao trông giống như khuôn mặt của trẻ em, đang đung đưa và đang cười.
Cánh cửa nặng trịch bị đẩy ra từ bên ngoài, những bóng người toàn thân mặc áo bào đen tiến vào Thực Vị Các, tay cầm những món đồ phát ra nguyền rủa nồng đậm. Bọn họ hình như là những tín đồ của tà ác, đang cử hành một loại nghi thức nào đó.
"Hoa khô héo, thông báo tìm người mất tích ố vàng, xác mèo khô, áo len đan cho trẻ em, bánh gato mọc đầy nấm mốc, những lá thư viết tay chưa gửi..."
Những vật nguyền rủa trên khay dường như đều đến từ cùng một người, những vật phẩm đó trông giống như những vật dụng bình thường trong cuộc sống hàng ngày, nhưng khí tức nguyền rủa phát ra đã ở mức độ hận ý.
"Những vật nguyền rủa này đều là thuộc về quỷ mẫu? Ả rút cuộc đáng sợ đến mức nào? Tại sao trong thế giới ký ức điện thờ của Cao Hưng lại có một loại quỷ đặc biệt như vậy?"
Người đàn ông mặc áo bào đen kỳ lạ lần lượt đặt những vật nguyền rủa vào bên trong các phòng riêng khác nhau. Những vật nguyền rủa này dường như là hóa thân của quỷ mẫu, bọn chúng sẽ nếm quỷ thay cho quỷ mẫu.
Ở cửa phòng riêng vang lên tiếng bước chân, Hàn Phi và Vương Sơ Tình đều trở nên căng thẳng. Bọn họ nín thở cẩn thận kiểm tra, áo bào đen đặt một chồng dày thông báo tìm người mất tích trên bàn ăn trong phòng riêng của bọn họ!
Hận vô cùng vô tận giống như một biển băng treo lơ lửng giữa không trung, mỗi giây mỗi khắc đều phát ra hơi lạnh thấu xương.
Hàn Phi và Vương Sơ Tình vốn đang trốn dưới bàn ăn giờ đang phải chịu áp lực rất lớn. Bọn họ biết nơi này không thích hợp để ở lâu nên muốn nhanh chóng rời đi trước khi tiệc máu bắt đầu.
Vén một góc khăn trải bàn lên, Vương Sơ Tình và Hàn Phi lặng lẽ chui ra khỏi gầm bàn.
"Đi thôi! Tối mai tôi sẽ lấy máu quỷ cho cậu!" Vương Sơ Tình tiến lên, nhưng đi được hai mét, lại phát hiện Hàn Phi đang đứng yên tại chỗ: "Cậu đang làm gì vậy?"
Khi chui từ dưới bàn ăn ra, Hàn Phi quay đầu nhìn thoáng qua vật nguyền rủa cấp độ hận ý trên mặt bàn —— Thông báo tìm người, ánh mắt hắn quét tới dòng chữ trên thông báo tìm người.
"Con tôi bị bế đi ở bệnh viện số 1 Tân Hỗ, chỗ tim cháu có một vết bớt nhỏ, trong bọc còn có một chiếc khóa vàng có tên cháu, cháu tên là Cao Hưng! Bất cứ ai cung cấp manh mối, tôi sẵn sàng báo đáp 100.000 nhân dân tệ..."
"Cao Hưng?" Ánh mắt Hàn Phi di chuyển xuống bên dưới, hắn nhìn thấy bức ảnh trên thông báo tìm người.
Đứa trẻ trong bức ảnh đen trắng đang cười toe toét với hắn, miệng của đối phương chậm rãi mở ra, dường như đang muốn nó i—— lòng tham lớn nhất của anh chính là muốn cướp đi tình yêu của mẹ tôi!
Vô số bóng đen từ trong vực sâu tham lam hiện lên, kịch liệt thống khổ cơ hồ xé nát linh hồn Hàn Phi. Nỗi đau không nói nên lời này không phải đến từ hắn, mà là đến từ Cao Thành.
"Đứa trẻ mà trên thông báo tìm người muốn tìm chính là Cao Hưng, gã nói lòng tham lớn nhất của Cao Thành là muốn cướp đi tình yêu của mẹ gã?"
"Chẳng lẽ quỷ mẫu chính là mẹ ruột của Cao Hưng? Chính là mẹ nuôi mà Cao Thành kính trọng nhất? Nhưng không phải bà ấy đã mất tích từ lâu rồi hay sao?"
Cao Thành vì để sống sót mà không từ thủ đoạn, từ lâu đã mất đi tôn nghiêm và giới hạn. Nhưng lần này gã đã không nhượng bộ, vực sâu tham lam chủ động dung hợp với Hàn Phi, gã muốn sai khiến hắn đi xé nát tất cả các thông báo tìm người.