Ôm lấy người giấy màu máu, chờ sau khi sương đen bao trùm hết thân ảnh của thầy giáo Vương, Hàn Phi mới từ từ đứng dậy.
Tung đồng xu vận mệnh lên, Hàn Phi toàn lực kích hoạt nhân cách tham lam. Hắn vẫn luôn tò mò về những gì ẩn giấu dưới đáy vực sâu.
Cao Thành với tư cách là giáo viên trong trường học, thực lực tự thân thì không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng hiện tại Hàn Phi vẫn chưa phát huy hết toàn bộ năng lực đó ra.
"Dù sao thì cũng phải giả bộ bị thương, chi bằng nhân cơ hội này, nghiên cứu kỹ lưỡng một chút."
Ý chí của Hàn Phi chìm xuống vực sâu, đủ các loại di cốt bị thôn phệ của quỷ quái đều bị giam cầm trong vực sâu, trong đó thậm chí còn có oán niệm cỡ lớn.
Ý thức dung hợp, Hàn Phi thử sử dụng năng lực của đối phương, chuyện khiến hắn chấn kinh đã phát sinh.
Oán niệm cỡ lớn kia hóa thành bóng đen, ẩn nấp ở bên trong sương đen, dưới sự khống chế của hắn đã bò ra khỏi vực sâu tham lam.
Nhiệt độ xung quanh Hàn Phi giảm xuống trong chớp mắt, sau lưng hắn xuất hiện một cái bóng đen cực lớn!
"Nhân cách tham lam có thể tái sinh quỷ mà mình đã nuốt theo cách này à?!"
Cùng với sự xuất hiện của bóng đen cực lớn, chỉ số ô nhiễm tinh thần của Hàn Phi bắt đầu tăng vọt, cứ sau mười giây lại tăng lên 1 điểm.
"Quỷ quái dung hợp càng cường đại, tốc độ tăng lên của chỉ số ô nhiễm tinh thần càng nhanh."
Dù sao thì cũng đã đến nước này, Hàn Phi cũng đã ngả bài rồi. Hắn thả con quỷ trong vực sâu tham lam ra, để nó giúp đỡ Vương Sơ Tình cùng đối phó với Mã Tỉnh!
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã nắm vững phương pháp chính xác để sử dụng nhân cách tham lam! Nuốt quỷ quái có 1/2 xác suất tăng cường vực sâu nhân tính, 1/3 xác suất đạt được khả năng đặc biệt của nó, 1/10 xác suất giam cầm nó trong vực sâu tham lam! Nuôi dưỡng mảnh vụn cảm xúc và mảnh vụn ký ức của nó, có thể thả nó ra khỏi vực sâu tham lam!"
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Vực sâu nhân tính hiện tại giam cầm quỷ quái có cực hạn là 9! Chú ý! Giam cầm càng nhiều quỷ quái sẽ gây ra tổn thương về tinh thần và thể chất càng lớn!"
"Vô Thường (oán niệm): Oan hoàn hai mặt, hỉ nộ vô thường, oán niệm đầu tiên Cao Thành giam cầm thành công."
"Chim Dodo (tiếc nuối): Được sử dụng để truyền thông tin ở khoảng cách xa. Chim Dodo bay qua, không chút dấu vết, không chịu quấy nhiễu của bất kỳ quỷ quái nào."
"Hình Phu (oán niệm cỡ lớn có được sau khi hiến tế nhà tù Tân Hỗ): Lấy tất cả tội phạm trong nhà tù làm tế phẩm, có được oán niệm cỡ lớn, giết người như lanh, điên cuồng tàn ác, sau khi uống no máu sẽ trở lại trạng thái ngủ đông."
Bên trong vực sâu nhân tính của Cao Thành chỉ còn lại ba lệ quỷ, trong đó mạnh nhất chính là Hình Phu. Hàn Phi cũng là sau khi thả nó ra, mới nghe thấy nhắc nhở của hệ thống.
Nhìn chỉ số ô nhiễm tinh thần bắt đầu tăng lên, khóe miệng hắn giật giật. Mấy phút nữa sợ là diễn giả thành thật mất, ô nhiễm tinh thần lại đột phá 30 rồi!
"Trong vòng một phút phải giải quyết Mã Tỉnh!"
Thực lực của Mã Tỉnh và Vương Sơ Tình ngang nhau. Dưới sự giúp đỡ từ sương đen vực sâu tham lam của Hàn Phi, Vương Sơ Tình vốn đã chiếm thế thượng phong, bây giờ Hình Phu xuất hiện, đã khiến Mã Tỉnh mất đi năng lực phản kháng.
Chiếc rìu khổng lồ hóa thành từ oán hận vung lên loạn xạ, Mã Tỉnh đã thả tất cả những con rối quỷ mà anh ta tạo ra ra bên ngoài, nhưng vẫn vô dụng.
"Cao Thành! Vương Sơ Tình! Tao phải giết chết chúng mày!"
Mã Tỉnh nghĩ rằng Hàn Phi và Vương Sơ Tình sớm đã bàn bạc từ trước, liên thủ muốn tiêu diệt anh ta, vì vậy anh ta rất tức giận, nhưng không thể làm gì được.
"Muốn trách thì trách anh đã quá mức tự tin rồi." Hàn Phi trở lại trong sương đen để người giấy màu máu cũng tham gia vào tấn công. Trên người của người giấy màu máu có nguyền rủa cấp độ hận ý, quỷ quái bình thường khó mà có thể chịu nổi, chứ đừng nói đến Mã Tỉnh chỉ là người sống.
Người anh ta đầy vết thương muốn thoát khỏi sương đen, tất cả sự chú ý đều dồn vào việc đề phòng Vương Sơ Tình và Hình Phu, căn bản không để ý rằng những mảnh giấy đỏ đang chui vào trong những vết thương của mình.
Nguyền rủa khủng khiếp có cùng nguồn gốc với Từ Cầm lan khắp cơ thể của Mã Tỉnh. Người giấy hành động theo mệnh lệnh của Hàn Phi, đầu tiên phá hủy cổ họng và tay chân của Mã Tỉnh trước.
Mã Tỉnh không nói được, thì việc là đen hay trắng mới có thể do Hàn Phi quyết định.
Thế thắng đã được định đoạt, bước tiếp theo chính là hoàn thiện công việc.
Vì để đưa Hình Phu thuận lợi trở lại vực sâu nhân tính, Hàn Phi đã để nó giết chết tất cả những con rối quỷ quái do Mã Tỉnh sở hữu. Sau khi thỏa mãn mong muốn giết chóc, Hình Phu mới vào lại sương đen.
"Thứ này độc tính quá mạnh! Mình nghi ngờ bên trong vực sâu tham lam của Cao Thành chắc hẳn vẫn còn quỷ quái khác. Chỉ là sau khi Cao Thành trở nên suy yếu, những con quỷ kia đều đã bị Hình Phu giết chết rồi."
Sương đen tan đi, Hàn Phi "sống dở chết dở" ngã xuống đất, chỉ số ô nhiễm tinh thần của hắn lại tăng lên rất nhiều.
Nhân cách tham lam của Cao Thành quả thực rất mạnh, nhưng mỗi lần sử dụng đều phải trả giá, có thể đây chính là kết cục của tham lam.
Con dao xương kề vào cổ của Mã Tỉnh, Vương Sơ Tình giẫm lên người anh ta: "Vì thăm trắng mà đánh lén đồng nghiệp, còn có liên hệ với Âm Thương? Mã Tỉnh, rút cuộc anh còn làm bao nhiêu chuyện đáng xấu hổ nữa?"
Nghe thấy chất vấn của Vương Sơ Tình, hai mắt của Mã Tỉnh đỏ hoe. Anh ta há to miệng nhưng không phát ra được âm thanh nào, chỉ có máu chảy ra.
"Thầy Vương, mặc kệ anh ta đã, kéo tôi lên với!" Hàn Phi diễn quá sâu, khiến cho trạng thái tinh thần của hắn lại có chút vấn đề: "Chỗ anh còn máu quỷ không?"
“Uống lượng lớn máu quỷ, cơ thể của cậu căn bản sẽ không thể chịu nổi.” Vương Sơ Tình đặt một chiếc hộp đặc biệt ở trước mặt Hàn Phi: “Máu quỷ và tim của oán niệm vốn dĩ là đưa cho cậu, nhưng tôi khuyến nghị cậu không nên tùy tiện sử dụng."
"Đây là thăm trắng của anh." Thấy thầy giáo Vương khách khí như vậy, Hàn Phi cũng không còn do dự nữa, hắn đưa thăm trắng cho anh ta luôn.
"Cậu chắc chứ?" Vương Sơ Tình nhìn vào thăm trắng trong lòng bàn tay. Sau khi thực sự đạt được nó, thầy giáo Vương ngược lại lại có chút do dự, thăm trắng nhỏ bé này đại diện cho đường sống, ít nhất có thể cứu sống hàng chục mạng của những đứa trẻ!
Hàn Phi ra hiệu bảo thầy giáo Vương cất kĩ thăm trắng đi. Hắn "vô cùng miễn cưỡng" từ dưới đất đứng dậy, vẻ mặt tràn đầy oán hận đi tới trước mặt Mã Tỉnh: "Vận may thăng trầm, Mã Tỉnh, những vết thương anh gây ra cho tôi, tôi sẽ trả lại anh gấp trăm lần!"
Mã Tỉnh không nói nên lời phun ra một ngụm máu. Anh ta dùng ánh mắt điên cuồng nguyền rủa Hàn Phi.
"Thầy Vương, cảnh tượng tiếp theo có thể hơi tàn nhẫn, hy vọng anh hãy tránh mặt đi một chút." Hàn Phi kéo Mã Tỉnh đang bất lực vào bên trong hiệu thuốc An Khang, Vương Sơ Tình cũng hiểu ý ở lại bên ngoài. Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Hàn Phi lúc này, anh ta đã giật bắn cả mình, vì vậy Hàn Phi quyết định báo thù cũng là điều rất bình thường.
Sau khi đóng cửa hiệu thuốc, Hàn Phi kéo Mã Tỉnh xuống dưới lòng đất. Bọn họ đi giữa những viên thuốc vương vãi đầy trên mặt đất, cho đến khi Âm Thương xuất hiện.
Dưới lớp áo bào đen rách nát, mười hai cánh tay trắng bệch vươn ra, tóm lấy cơ thể Mã Tỉnh, như muốn xé nát nó ra.
"Âm Thương, anh ta chính là người tôi muốn hiến tế." Hàn Phi hơi căng thẳng nhìn chằm chằm Âm Thương. Đến bây giờ hắn vẫn chưa nắm rõ thực lực của gã này.
"Thành, cậu quả nhiên nói được làm được." Đầu lâu khô quắt mở miệng ra, Âm Thương rất hài lòng với Hàn Phi. Nó dẫn Hàn Phi vào sâu hơn trong lòng đất, nơi đó có một cái tế đàn nhỏ.
Nhấc tấm vải đen trên tế đàn ra, một mùi thối rữa lan tỏa khắp nơi. Phía trên tế đàn có đặt một điện thờ đã vỡ nát, bên trong điện thờ là một pho tượng thần không có mặt.
"Không phải là Cao Hưng?" Hàn Phi kinh ngạc, trong thế giới điện thờ ký ức của Cao Hưng vậy mà lại có điện thờ của người khác: "Điện thờ của không thể nhắc đến đã khuất có rất nhiều điểm khác biệt với điện thờ kí ức của Cao Hưng, mình cần chú ý một chút những thông tin này."
Thế giới điện thờ ký ức của Cao Hưng xây dựng nên một tương lai mới, vận mệnh phát triển theo hướng mà gã muốn. Nhưng dường như chừng nào tương lai mà gã hình dung còn chứa đựng không thể nhắc đến khác, vậy thì không thể nhắc đến khác sẽ có ảnh hưởng rất yếu đối với gã.
Mã Tỉnh được Âm Thương cố định trên tế đàn, nó niệm chú ngữ cổ quái, cầu nguyện với thần linh không mặt.
Tượng thần bên trong điện thờ đổ nát dường như nghe thấy giọng nói của nó, từng mảnh vụn rơi ra, tượng thần khẽ xoay người.
Cơ thể của Mã Tỉnh bắt đầu méo mó và khô héo nhanh chóng, các vết bẩn trên bề mặt bức tượng cũng giảm dần.
Nghi thức rất nhanh đã kết thúc, Mã Tỉnh trên tế đàn gần như hóa thành người khô, nhân cách và ký ức của anh ta đều bị hiến tế.
Mã Tỉnh vẫn là Mã Tỉnh đó, trái tim anh ta vẫn còn đập, nhưng linh hồn dưới lớp da người kia dường như đã khác trước.
"Có thể trở thành giáo viên của trường học, anh ta quả nhiên rất mạnh. Thành, tôi rất hài lòng với tế phẩm lần này." Âm Thương cung kính đứng ở bên cạnh tế đàn, nó nhẹ nhàng nhặt mảnh vụn rơi xuống lên rồi cất đi: "Thêm chút tế phẩm nữa, thần linh sẽ có thể thức tỉnh khỏi thảm họa rồi."
"Có phải anh nên đưa oán niệm kia cho tôi rồi không?" Hàn Phi "nhặt" Mã Tỉnh đang mê man lên. Đối phương còn chưa có chết, hắn muốn vắt kiệt giá trị cuối cùng trên người của anh ta.
“Tôi đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi.” Giơ cái đầu lâu khô héo lên, Âm Thương dẫn Hàn Phi đi tới gian phòng “hàng hóa”. Mở cửa ra, nó duỗi mười hai cánh tay đi vào trong phòng, rồi ôm lấy một đứa trẻ sơ sinh đang nằm ở trong nôi.
Tiểu anh nhi vô cùng dễ thương, nhưng ánh mắt của nó lại chứa đầy đố kị và oán niệm.
"Quỷ anh nhi?"
"Không, nó sẽ căn cứ cảm xúc tiêu cực và nguyền rủa hấp thụ được mà thay đổi hình dạng, hiện tại nó là yếu ớt nhất." Âm Thương đưa cái nôi cho Hàn Phi: "Tôi cũng là tình cờ ở sâu trong khu B phát hiện ra tên tiểu tử này. Cậu hãy bồi dưỡng nó cho tốt, chỉ cần cậu không bị nó giết chết, nó nhất định sẽ trở thành trợ thủ cho cậu."
"Tôi phát hiện anh cũng thích nói nhảm đấy, vậy nếu như tôi bị thứ này phản phệ thì sao?" Tung đồng xu vận mệnh lên, Hàn Phi liên kết vận mệnh của mình, Cao Thành và đứa trẻ lại với nhau. Cẩn thận thao túng sương đen bên trong vực sâu tham lam, hắn từng chút một nuốt đối phương.
Quỷ quái thông thường sau khi bị sương đen dung hợp, hoặc là nuốt thất bại, hoặc là nuốt thành công, nhưng đứa nhỏ này lại vô cùng kỳ lạ, ngược lại còn muốn cắn nuốt sương đen trong vực sâu tham lam!
Sau một thời gian bế tắc giữa hai bên, dưới sự giúp đỡ của Âm Thương, cuối cùng Hàn Phi đã nhốt được nó trong vực sâu nhân tính.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Số lượng quỷ quái bị giam cầm trong vực sâu nhân tính +1!"
"Thể tập hợp đố kỵ căm hận (oán niệm cỡ nhỏ có tiềm năng trưởng thành cực cao): Nuôi dưỡng bằng những cảm xúc tiêu cực và nguyền rủa có thể đẩy nhanh tốc độ trưởng thành của nó, không ai biết nó sẽ trở thành hình dáng như thế nào trong tương lai, mỗi lần cơ thể dị biến, thực lực đều sẽ tăng lên."
"Năng lực đặc thù đố kỵ căm hận: Vô tình dẫn dụ cảm xúc tiêu cực của quỷ quái và người sống, khiến bọn họ rơi vào điên cuồng, mất đi lý trí."
Thứ không thể thiếu nhất trong vực sâu nhân tính của Cao Thành chính là cảm xúc tiêu cực, Hàn Phi lấy những cảm xúc đó nuôi dưỡng thể tập hợp đố kỵ căm hận. Như vậy vẫn còn chưa xong, vì để có thể khống chế đối phương một cách tốt nhất, hắn còn đưa nguyền rủa của Từ Cầm trên người giấy màu máu vào cơ thể của đối phương.
Tiếng khóc của đứa trẻ vang vọng trong vực sâu, thể tập hợp đố kỵ căm hận bắt đầu nhanh chóng trưởng thành.
"Nhanh như vậy đã phát sinh dị biến rồi? Thành, cậu cho nó ăn cái gì vậy?" Âm Thương tương đối mẫn cảm, cái đầu trong tay nó nhìn chằm chằm Hàn Phi, ngữ khí rất kinh ngạc, tựa hồ cảm giác mình bán bị lỗ rồi.
“Tôi cho nó ăn những cảm xúc tiêu cực của mình.” Hàn Phi kéo Mã Tỉnh vào một gian phòng bên cạnh: “Gian phòng này cho tôi mượn dùng nhé.”
Càng ngày càng gần ngày kiểm tra, Hàn Phi muốn nhanh chóng thức tỉnh nhân cách của mình. Trước đó hắn đã làm theo lời của đứa trẻ số 4, nhưng hầu như không có tác dụng gì. Bây giờ hắn muốn thay đổi suy nghĩ của mình, người sở hữu nhân cách hệ chữa trị đều rất vô tư, luôn có thể vô tình chữa trị cho người khác. Chẳng hạn như tiếng cười điên cuồng khi còn nhỏ, còn có ông chú bệnh viện trong thế giới điện thờ của công viên vui chơi.
Có bọn họ để tham khảo, Hàn Phi cảm thấy muốn kích hoạt nhân cách hệ chữa trị, rất có thể sẽ phải chữa trị cho người khác mới được.
Nhân cách là kết tinh cô đọng trong ký ức cả đời của một người, Hàn Phi không dám lấy những học sinh ra để thử nghiệm, vì vậy chỉ có thể ủy khuất thầy giáo Mã một chút.
"Tôi là một người tốt như vậy, tại sao anh lại muốn uy hiếp tôi?" Nâng đầu của Mã Tỉnh lên, Hàn Phi sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn. Anh ta bây giờ giống như một con búp bê tàn tạ, linh hồn và kí ức đều không hoàn chỉnh: "Anh như thế này đến người khâm liệm ở nhà tang lễ nhìn thấy cũng phải lắc đầu đấy.”
Nhân cách thức tỉnh thông thường cần hội tụ ký ức và cảm xúc trong tâm trí, nhưng Hàn Phi muốn thử một phương pháp khác.
Sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn làm cầu nối, hắn truyền ý chí của mình cũng như tất cả những cảm xúc và ký ức liên quan đến việc chữa trị vào tâm trí của Mã Tỉnh.
Tâm trí của Mã Tỉnh đã bị Hàn Phi chiếm giữ, linh hồn hoang mang của anh ta bắt đầu phản kháng trong tiềm thức. Anh ta cố gắng đẩy hắn ra khỏi tâm trí của mình, nhưng một điều không ai ngờ tới đã xảy ra.
Trong ký ức và ý thức của Hàn Phi, tất cả những thân ảnh được hắn chữa trị đều lặng lẽ hiện lên. Những đôi tay ấy không chỉ nâng đỡ bầu trời của hắn mà còn xoa dịu tâm hồn cho Mã Tỉnh.
So với tâm trí u ám và ảm đạm của Mã Tỉnh, kí ức của Hàn Phi tỏa sáng rực rỡ, thời gian của mỗi ngày đều giống như một ngôi sao trong đêm tối.
Có quá nhiều người được Hàn Phi cứu chuộc, bất luận là trong thế giới tầng sâu hay trong thế giới ký ức điện thờ. Tất cả lựa chọn, tất cả sự kiên trì và tất cả những lần cứu rỗi của hắn đều đã trở thành một phần nhân cách của hắn lúc này.
Các thân ảnh tập hợp lại với nhau như ngọn lửa trên bầu trời, linh hồn bị giằng xé của Mã Tỉnh được tái sinh trong ngọn lửa. Nhưng ngay khi linh hồn của anh ta sắp bước ra khỏi ngọn lửa, thì những tội danh đen tối như mực trong sâu linh hồn đột nhiên nổi lên.
Khí tức tà ác lan tràn toàn thân, trên mặt Mã Tỉnh lộ ra nụ cười hung ác, dữ tợn nhìn Hàn Phi, thà chết cũng phải kéo theo hắn.
Tội danh và linh hồn đồng thời phát nổ, Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn cũng buộc phải dừng lại.
Mở hai mắt ra, Hàn Phi còn chưa hoàn thành chữa trị xong cho Mã Tỉnh, có điều trong đầu hắn đã có thêm một thứ khác.
Trên vực sâu nhân tính, một ngôi sao tỏa ra ánh sáng yếu ớt xuất hiện, nó dường như thuộc về nhân cách của chính Hàn Phi.
"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ — Nhân cách hệ chữa trị."
"Yêu cầu nhiệm vụ: Chữa trị cho năm bệnh nhân tồn tại nhân cách khiếm khuyết."