Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 835 - Chương 835: Tượng Thần Máu Thịt

Chương 835: Tượng thần máu thịt Chương 835: Tượng thần máu thịt

Đỡ thi thể của bệnh nhân lên, Hàn Phi vốn định đưa "thể xác" của bệnh nhân ra bên ngoài tòa nhà. Nhưng khi hắn quay lại tầng 1 thì phát hiện, lối ra cuối hành lang đã không thấy đâu nữa.

"Nơi mà hận ý sống bóp méo các giác quan bình thường? Đây chính là sự khác biệt giữa tòa nhà đen và tòa nhà bình thường à?"

Âm thanh truyền đến trong tâm trí của Hàn Phi càng hỗn loạn hơn, ảo giác và ảo thính cũng càng ngày càng nghiêm trọng.

"Nếu cứ tiếp tục như này, chỉ số ô nhiễm tinh thần sẽ lại tăng lên mất."

Hàn Phi đặt bệnh nhân vào phòng bệnh bên cạnh. Đầu tiên hắn phải tìm đường ra ngoài đã rồi mới có thể lo cho những "người" khác được.

Lại tiến vào hành lang lần nữa, Hàn Phi đã từ bỏ kế hoạch định hoàn thành nhiệm vụ kia tối nay. Bây giờ chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là đi tìm Tang Nữ, xem có thể lấy được tin tức gì hữu dụng từ cô ta hay không.

Tòa phụ của bệnh viện tâm thần giam giữ toàn những bệnh nhân với tình trạng không quá nghiêm trọng. Còn có rất nhiều phòng khoa linh tinh mà Hàn Phi chưa bao giờ nghe nói đến, chẳng hạn như khoa kiểm soát ô nhiễm tinh thần, khoa phát hiện dị tật não, hội chứng sợ quỷ v.v.

So với những khoa chưa từng thấy kia, trung tâm cai nghiện internet nằm ở cuối hành lang trên tầng 3 khiến Hàn Phi cảm thấy có vẻ thân thiết. Bệnh viện tâm thần số 3 của Tân Hỗ trong hiện thực quả thật là có một khoa bệnh như vậy, ngay cả vị trí cũng gần giống.

"Mình đã tới tầng 3 rồi, nhưng làm sao để liên lạc được với đối phương đây? Sương đen tham lam tùy tiện thả ra, nói không chừng sẽ thu hút những thứ khác nữa."

Trong nhật ký của Cao Thành không có ghi chép làm thế nào để tìm Tang Nữ, nó chỉ nói rằng Tang Nữ sẽ tuần tra tầng 3 vào ban đêm. Cô ta sẽ chủ động tìm đến những bệnh nhân vào tầng 3.

"Ở trong hành lang quá nguy hiểm, vào trong phòng chờ trước đã."

Hàn Phi không gặp phải quỷ trong tòa phụ của bệnh viện tâm thần, nhưng bây giờ hắn cảm thấy còn khó chịu hơn cả đụng phải quỷ. Cả trạng thái tinh thần đều rất ngột ngạt, linh hồn của hắn đang bị một thế lực vô hình nào đó ô nhiễm từ từ.

"Trước đây, Cao Thành là dựa vào sương đen trong nhân cách tham lam nuốt những cảm xúc tiêu cực, từ đó để duy trì sự tỉnh táo của mình. Bây giờ mình đồng thời vừa có nhân cách tham lam vừa có nhân cách hệ chữa trị, vừa có thể nuốt những cảm xúc tiêu cực, lại vừa có thể gột rửa ô nhiễm tinh thần, trong toàn bộ trường học, ảnh hưởng tiêu cực của tòa nhà đen và tòa nhà quỷ đối với mình là ít nhất. Sau này gặp chuyện gì, có thể cân nhắc việc lừa người ta vào tòa nhà quỷ và tòa nhà đen để quyết chiến một trận."

Đẩy cửa trung tâm cai nghiện internet ra, Hàn Phi ngửi thấy một mùi hôi khét. Trong gian phòng tăm tối thỉnh thoảng lại lóe lên hồ quang điện, rất đáng sợ.

"Trong bệnh viện tâm thần ban đầu quả thực tồn tại phương pháp điều trị dùng dòng điện kích thích thần kinh, nhưng sau đó hầu hết các bệnh viện tâm thần đều đã loại bỏ nó. Ngược lại là trong dân gian có một số người cai nghiện internet lại thích sử dụng những thứ này."

Tránh những sợi dây kim loại lộ trên mặt đất ra, Hàn Phi nhìn bức tường bị cháy đen, rồi cẩn thận mở cửa vách ngăn.

Mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi, phòng bệnh trước mặt như một rạp chiếu phim hình tròn nhỏ, có điều trên mỗi một chỗ ngồi đều có lắp dây trói, còn thiết lập một cái mũ bảo hiểm kim loại thông điện.

"Mùi thối không phải phát ra từ dưới những chiếc ghế này." Hàn Phi nhìn thấy sách hướng dẫn trên mép ghế, gian phòng này được sử dụng để điều trị đủ các loại bệnh tâm thần khác nhau, chẳng hạn như chứng sợ quỷ.

Bên dưới máy chiếu sẽ phát đủ các loại quỷ quái, bệnh nhân ngồi dưới ghế chắc chắn sẽ cảm thấy sợ hãi. Dòng điện sẽ gây sốc cho bệnh nhân qua mũ bảo hiểm kim loại, khiến bệnh nhân yếu đi để quên đi nỗi sợ.

Trước những tai họa xảy ra, quỷ quái bóp méo lòng người, đủ loại “phát minh” khủng khiếp nối tiếp nhau ra đời. Để chống lại nỗi sợ, có một số người chính mình cũng trở nên sợ hãi.

“Dòng điện bất thường nếu mạnh sẽ giết chết người, nhưng những chiếc ghế đó đều đã được sửa đổi qua.” Hàn Phi vẫn còn chưa tưởng tượng được ra cảnh tượng tàn khốc này.

Sau khi tắt điện, Hàn Phi đang định rời đi, thì đột nhiên dưới máy chiếu có thứ gì đó lóe lên. Vong hồn của người chết trong mật thất dường như bị giam trong máy chiếu, bọn chúng được sử dụng để làm các "video" dọa cho bệnh nhân sợ hãi.

Hàn Phi sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn với máy chiếu, không dùng thì không biết, dùng rồi thì đã thực sự bị sốc.

Nhìn chiếc máy chiếu trông rất bình thường đột nhiên xuất hiện những khuôn mặt người bệnh tật! Vẫn còn duy trì dáng vẻ khi sắp chết, bọn họ hét lớn một cách cuồng loạn, gần như muốn hét thủng màng nhĩ của Hàn Phi.

Ngón tay tung đồng xu, vực sâu nhân tính há cái miệng khổng lồ ra, một làn sương đen vô tận nuốt chửng máy chiếu hoàn toàn!

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Chỉ số ô nhiễm tinh thần của bạn +1!"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Nhân cách hệ chữa trị của bạn đã làm giảm một phần ô nhiễm tinh thần, chỉ số ô nhiễm tinh thần -1."

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã nuốt thành công oán niệm cỡ lớn — Bệnh Hạch."

“Bệnh Hạch (oán niệm): Các bạn sợ hãi quỷ quái, các bạn sợ hãi cái chết, các bạn nhút nhát yếu đuối, đại não của bạn khiếm khuyết không hoàn chỉnh, các bạn đến chính mình có bị điên không cũng không thể chắc chắn. Nếu như không thể chắc chắn, anh ta một kẻ ác ý có thể giúp bạn? Dung hợp cơ thể của bạn, trải nghiệm niềm vui của bạn!"

"Năng lực thông thường của ca bệnh số 0: Nhân cách làm suy yếu quấy rầy chấp niệm của quỷ quái và nhân cách của người sống."

"Chú ý! Khi Bệnh hạch không ngừng mạnh lên, năng lực và triệu chứng bệnh của nó sẽ càng ngày càng mạnh."

Tất cả quỷ quái bên dưới máy chiếu đều bị Hàn Phi nuốt chửng, hầu hết đều trở thành chất dinh dưỡng cho nhân cách tham lam, chỉ còn lại một phần nhỏ ngưng tụ thành Bệnh Hạch.

Sau này nếu Hàn Phi muốn làm những chuyện cần chịu áp lực rất lớn, tinh thần vẫn sẽ còn bị ô nhiễm, khả năng thành công cũng sẽ rất cao. Nhưng hiện tại nhân cách hệ chữa trị đang làm giảm ô nhiễm tinh thần, giá trị may mắn cực cao đã làm tăng xác suất nuốt những thứ kia thành công hơn, điều này đã vượt xa dã tâm của Hàn Phi, vẫn đang không ngừng kích thích sự trưởng thành của vực sâu tham lam, bù đắp cho tất cả những khiếm khuyết của hắn.

Một con quái vật đáng sợ mà không ai đoán trước được đang từng bước được hình thành.

"Trong vực sâu lại có thêm một con quỷ, cũng coi như là đã có chút thu hoạch."

Quỷ bên dưới máy chiếu và màn hình đã được cứu chuộc, sương đen tỏa ra vừa rồi cũng đã thu hút đến một số thứ khác.

Tiếng bước chân từ hành lang truyền đến, khi Hàn Phi rời khỏi căn phòng, cửa chính của trung tâm cai nghiện internet đã có một người khác đi vào.

Người đó mặc quần áo bệnh nhân, trông khoảng ngoài 80 tuổi, râu trắng đầy mặt, tóc thắt thành nhiều bím lớn bẩn thỉu, có bảy con búp bê tả tơi được buộc ở phần thân dưới.

Tạo hình đặc biệt như vậy muốn không thu hút sự chú ý của người khác cũng khó, Hàn Phi vô cùng cẩn thận nhìn đối phương từ trên xuống dưới.

"Trông cậu nhìn không quen, là lần đầu tiên vào đây đúng không?" Câu nói đầu tiên của ông lão rất thân thiện, Hàn Phi cũng nhớ tới nhiệm vụ của mình, nên quyết định nói chuyện cùng ông lão.

"Cháu mới tới đây, nên xưng hô với ông thế nào?"

“Xưng hô thế nào không quan trọng, quan trọng là cậu phải mau chóng rời khỏi đây.” Vẻ mặt của ông lão vô cùng nghiêm túc, ông ta từ trong áo bệnh nhân rách nát lấy ra một bức ảnh: “Tòa nhà này có quỷ, không sạch sẽ. "

“Thật sao?” Hàn Phi nhìn về phía bức ảnh, trong bức ảnh là khuôn mặt của chính ông lão.

"Tôi thấy người đó, rõ ràng là đã chết rất nhiều năm rồi, nhưng tôi vẫn thường xuyên nhìn thấy, âm hồn bất tán, anh ta muốn hại chết tôi!" Ông lão kích động vặn vẹo bức ảnh, ông nói rồi đột nhiên quay người lại, nhìn chằm chằm vào lối đi trống không: "Yên lặng! Anh ta tới rồi!"

Hàn Phi ép con quỷ lười bên trong mũ lưỡi trai đi kiểm tra, nhưng trong hành lang không có gì hết.

"Ông ơi, ông nhìn thấy cái gì?"

"Quỷ! Quỷ sắp tới đây rồi!" Giọng nói của ông lão càng lúc càng nhỏ, cuộn người lại, ông ta trốn ở trước cửa như một con mèo ướt lông.

“Tới thì tới thôi, vừa hay cháu cũng đang đói.” Những lời Hàn Phi nói rất phù hợp với bầu không khí chung của bệnh viện tâm thần, hòa nhập vô cùng thuận lợi.

Tay giữ chặt vai ông lão, Hàn Phi đang định "chữa trị", thì ông lão đột nhiên nhảy dựng lên, mặt đầy mồ hôi chỉ vào hắn.

"Không đúng! Cậu cũng là quỷ!"

"Cháu làm sao có thể là quỷ được chứ? Ông nhìn tay của cháu đây này."

"Khi cậu còn rất nhỏ đã chết rồi! Là bố mẹ cậu đã đích thân bóp cổ cậu chết! Khi cậu chết còn cười nữa!"

"Bọn họ căn bản còn chưa từng gặp qua cháu..." Trong đầu Hàn Phi vừa xuất hiện ý nghĩ như vậy, thì đủ các loại kí ức không thuộc về hắn hiện ra. Kí ức tuổi thơ đến từ một bệnh nhân trong bệnh viện tâm thần dường như muốn ghép nối với kí ức của hắn, khiến hắn cũng biến thành một kẻ điên hỗn loạn: “Năng lực của hận ý trong bệnh viện tâm thần có liên quan đến kí ức? Hơn nữa còn công kích trên phạm vi lớn?"

Hàn Phi phát hiện ra nhiệm vụ ngẫu nhiên của điện thờ do hệ thống đưa ra không hề dễ dàng hoàn thành đến như vậy, những bệnh nhân sống trong bệnh viện tâm thần ai ai cũng đều gặp vấn đề rất lớn.

"Ông nói cháu là quỷ, nhưng cháu không phải là quỷ, quỷ giết người thì đâu cần lý do?" Sử dụng kĩ xảo chiến đấu khóa người ông lão lại, Hàn Phi cưỡng ép để ánh sao của nhân cách hệ chữa trị chiếu lên linh hồn của đối phương.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện bệnh nhân sở hữu nhân cách tin tưởng — Ông Tư."

"Ông Tư: Bệnh nhân lớn tuổi nhất ở tòa phụ của bệnh viện tâm thần thứ ba Tân Hỗ, bởi vì tin tưởng vào mọi thứ, nên sống sót đến bây giờ."

"Nhân cách tin tưởng có tác dụng gì?" Thông qua việc sử dụng Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, Hàn Phi nhìn thấy trái tim vụn vỡ khiếm khuyết của ông lão. Thử sửa đổi nhân cách của ông lão, hắn dùng đôi tay cứu chuộc để vuốt ve những vết sẹo và khiếm khuyết trong nhân cách của đối phương.

Hiệu quả chữa trị rất tốt, khó tin nhất là chữa trị cho người khác đối với Hàn Phi mà nói không những không bị tiêu hao, ngược lại còn sẽ lấy một thứ nào đó trong linh hồn của đối phương để bù đắp lại, khiến bản thân trở nên mạnh hơn.

Giống như người điên đã gặp trước đó, trong trạng thái bàng hoàng trực tiếp đưa linh hồn của mình ra.

Khoảng mười mấy phút sau, ông lão ngừng vùng vẫy, rồi ngã vật ra đất.

Khi Hàn Phi nghĩ rằng mình lại chữa chết người rồi, thì ông lão chật vật động đậy hai cái, như thể muốn bò dậy.

"Vậy mà lại chưa chết?"

Hàn Phi vừa nói ra lời này, sắc mặt ông lão trong nháy mắt tái nhợt.

"Ông có cảm thấy tốt hơn chút nào không? Thực ra, cháu là một bác sĩ đến từ cứ điểm của những người sống sót." Hàn Phi lấy chứng chỉ giáo viên của Cao Thành ra.

Ông lão có vẻ không hiểu, một bác sĩ tại sao lại xuất trình chứng chỉ giáo viên, nhưng ông cũng không dám mở miệng ra hỏi, chỉ có thể nhanh chóng bò về phía cửa.

"Cháu tới tầng 3 là để tìm một con quỷ, cô ấy tên là Tang Nữ, là y tá trưởng của tòa phụ." Đỡ ông lão đứng lên, Hàn Phi nắm chặt cánh tay của ông: "Ông có biết con quỷ này ở đâu không?"

"Tang Nữ? Y tá trưởng?" Ông lão lẩm bẩm suy nghĩ một chút: "Cậu đang nói đến không phải là nữ nhân mù bị khóa lại đấy chứ?"

"Bị khóa lại? Cô ấy không thể tự do di chuyển à?"

"Tầng 3 có một nữ y tá trốn ra từ bệnh viện khác, cách đây rất lâu cô ấy đã tham gia một ca phẫu thuật ghép mắt. Ca phẫu thuật rất thành công, người phụ nữ này đã lấy lại được thị lực. Nhưng bọn họ biết người phụ nữ này đã bị thần linh nguyền rủa, tất cả những người từng giúp đỡ cô ấy đều sẽ bị liên lụy, biến thành quỷ rồi cũng vẫn phải chịu đựng đủ loại tra tấn." Ngón tay run rẩy của ông lão chỉ vào một căn phòng ở tầng 3: "Cô ấy ở bên trong khu vực cấm của tầng 3, nhưng tôi khuyên cậu đừng đến đó, ở đó có rất nhiều rất nhiều quỷ."

Thông qua lời của ông lão, cơ bản đã xác định được thân phận của Tang Nữ.

Lặng lẽ lẻn vào phòng giam, Hàn Phi không quan tâm đến lời khuyên của ông, đã mở cửa ra.

Một mùi máu tanh nồng nặc tràn ra từ trong nhà, có một người phụ nữ mù đang nằm trên mặt đất lạnh giá. Trên bề mặt da của cô ta có viết đầy những nguyền rủa kỳ lạ, đôi mắt cũng bị khoét mất, không chút động đậy, giống như một xác chết thối rữa đang nằm vậy.

Bên cạnh người phụ nữ còn có tám bác sĩ đang đứng, bọn họ cầm nhiều dụng cụ khác nhau, cố gắng đẩy một tượng thần máu thịt vào bên trong bụng của cô ta.

Cảnh tượng trước mắt có vẻ không giống với những gì Cao Thành đã viết trong ghi chép, trong đầu Hàn Phi hiện lên đủ loại suy đoán: “Chẳng lẽ hận ý trong bệnh viện tâm thần đã biết chuyện cô ta lại giúp Cao Thành lần nữa? Cho nên trừng phạt cô ta?"

Sương đen trong vực sâu tham lam chủ động tỏa ra bên ngoài, vì để khiến Hàn Phi ra tay, dường như Cao Thành đã hoàn toàn từ bỏ ý thức của mình, chôn vùi mọi thứ trong vực sâu tham lam.

Bình Luận (0)
Comment