Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 855 - Chương 855: Nhân Lúc Trời Tối, Thu Dọn Lại Đồ Chơi Của Tôi

Chương 855: Nhân lúc trời tối, thu dọn lại đồ chơi của tôi Chương 855: Nhân lúc trời tối, thu dọn lại đồ chơi của tôi

"Anh ấy vừa nói là muốn giết hết tất cả phải không? Người của Cục điều tra thảm họa đều hung tàn như vậy sao?”

"Trong ấn tượng của tôi... Bọn họ hình như quả thực là như vậy."

Rút đường ống trên người ra, hai nạn nhân dìu đỡ lẫn nhau trốn vào một gian nhà bên cạnh.

Đứng bên rìa quỷ vực, Hàn Phi chờ nạn nhân ẩn nấp xong rồi mới bỏ đi.

Hiện tại khu dân cư vườn hoa trên cao đã hoàn toàn khác trước, quỷ vực bao trùm mọi thứ, bên trong tòa nhà giống như một mê cung khổng lồ, đi vài mét sẽ gặp hiện tượng ma đưa. Nếu như không có chim dodo dẫn đường, Hàn Phi cũng không thể lập tức tìm thấy đám người Anh Sửu ngay.

"Không cần vội, anh sẽ được gặp lại bà ấy sớm thôi.”

Càng tới gần quỷ mẫu, sương đen trong vực sâu tham lam càng cuộn trào, cái bóng sau lưng đứa trẻ dung nhập vào nước đen, cơn sóng lớn như đang không ngừng đánh vào tâm trí Hàn Phi.

Tất cả bi kịch mà cậu bé gặp phải xâm chiếm ký ức của Hàn Phi. Nó đang chủ động ôm lấy quá khứ của hắn, muốn dùng cách này để hắn hiểu được những đau khổ tích tụ trong nội tâm của mình.

"Tôi có thể hiểu tâm trạng của anh, hay là tôi giao cơ thể cho anh nhé? Để anh đích thân nói với bà ấy?"

Hàn Phi không phải là đang nói đùa, ý chí của hắn xuất hiện bên bờ vực sâu và chủ động nhảy vào bên trong lòng tham vô tận.

Trước đó Hàn Phi đã nhận được nhắc nhở nhiệm vụ, sau khi hoàn thành tâm nguyện của Cao Thành, gã có thể sẽ hoàn toàn biến mất, chính mình sẽ thật sự chủ đạo mọi thứ.

"Hãy trân trọng thời gian cuối cùng ở với mẹ, chuyện còn lại cứ giao cho tôi, tôi sẽ mang theo tâm nguyện của anh phá hủy điện thờ, giết chết thần linh."

Hàn Phi đã từng nhiều lần trao cơ thể của mình cho tiếng cười điên cuồng. Hắn rất có kinh nghiệm trong chuyện này.

Tuyệt vọng và tham lam bao trùm lấy ý chí, Hàn Phi trao quyền kiểm soát cơ thể của mình ra, nhưng mảnh vụn ý thức của Cao Thành vẫn không có phản ứng lại.

"Nếu như anh đã không muốn lộ diện, vậy thì hãy để tôi đóng vai anh vậy." Lòng bàn tay từ trong nước đen nhớp nháp vươn ra, tuyệt vọng luồn qua kẽ ngón tay trượt xuống: "Tôi sẽ truyền đạt tất cả tâm trạng, cảnh ngộ, đau khổ, nhớ nhung của anh cho bà ấy."

Tốc độ dòng chảy thời gian của thế giới kí ức điện thờ và thời gian trong hiện thực không giống nhau. Mấy chục năm trong hiện thực, ở đây có lẽ đã trải qua vô số cái luân hồi. Giãy giụa trong tuyệt vọng vô tận, Cao Thành bị Cao Hưng dùng đủ mọi thủ đoạn hành hạ, gã không chết, cũng không có cách nào sống một cuộc sống bình thường, chỉ có thể đối diện với hết kết cục bi thảm này đến kết cục bi thảm khác.

"Chúng ta hãy nắm giữ hy vọng của mình trong lòng bàn tay, thần không cho mẹ con hai người gặp nhau, chúng ta sẽ dùng nắm đấm này đánh thật mạnh vào mặt nó.”

Mở lòng mình ra, Hàn Phi không muốn đến thời khắc mấu chốt lại bị Cao Thành bán đứng. Cái hắn cần chính là một người bạn luôn sát cánh bên hắn, vì cùng một mục tiêu, kiên định tiến lên, không lùi bước!

Đồng xu vận mệnh tung lên trên, ảnh chân dung của Hàn Phi và Cao Thành quay vòng trong không trung. Bọn họ bị vận mệnh xoắn lại với nhau dần dần chồng lên nhau. Tiếp nhận đau khổ của Cao Thành, Hàn Phi cũng nhìn thấy một số ký ức ẩn giấu của gã.

Những mảnh vụn ký ức nhiều không kể xiết. Đưa tầm mắt nhìn qua, không có một chút ấm áp nào mà tràn ngập giết chóc hành hạ, toát ra mùi hôi hám và tử ý nồng đậm.

"Nếu như anh có tội, anh cũng đã sớm chuộc tội rồi."

Cảnh tượng tàn khốc vượt xa tưởng tượng của Hàn Phi. Cho dù hắn đã nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng đáng sợ khủng khiếp ở thế giới tầng sâu, nhưng vẫn cảm thấy sởn tóc gáy như thường.

"Tôi nhất định sẽ giúp anh giết chết Cao Hưng!"

Ý chí của Hàn Phi chưa đi ra khỏi vực sâu, hắn ngẩng đầu nhìn ánh sao trên đầu, để mặc cho nước đen nhấn chìm chính mình.

Hai mắt mở ra, trên mặt Hàn Phi lộ ra nụ cười ngây thơ như một đứa trẻ, nhưng sát ý trong mắt gần như đã ngưng tụ thành thực chất. Lặng lẽ lấy dao tái sinh ra, hắn ngâm nga bài hát mà trước đây quỷ mẫu thường dỗ Cao Thành ngủ rồi đi lên trên tầng.

Bông hoa đầu người trong trường mẫu giáo quý tộc đã bị nhổ cả gốc mang đi, bức tường lõm vào nghiêm trọng, các giáo viên kia đã biến thành những bộ da người khô khốc.

"Cao Hưng, mẹ đi theo mày vậy mà lại bị đám tôm tép này bắt nạt. Đến mẹ mày cũng không bảo vệ được, còn làm thần linh cái gì?"

Giẫm lên vết máu đang chảy, Hàn Phi dùng ngón tay vuốt ve các mạch máu đang không ngừng đập trên tường: “Chi bằng để mẹ đi theo tao, tao sẽ bảo vệ cho mẹ.”

Tiếng hót của chim dodo vang lên bên tai, một người đàn ông tay cầm dây xích xuất hiện ở ngã tư. Gã dùng chân giẫm lên cánh của chim dodo, trong miệng hét lên: "Cái quái gì thế này?"

"Nó tên là chim dodo, là một con chim được gấp từ giấy, không có hai chân, nó giống như hy vọng của tôi, mãi mãi bay lượn, không bao giờ hạ cánh."

Ánh sáng chói mắt của con dao khiến cho đôi mắt đã thích nghi với bóng tối của đối phương đau đớn dữ dội. Gã giơ sợi xích trong tay lên để đỡ, nhưng lưỡi dao có thể cắt xuyên hận ý dễ dàng tách sợi xích ra, chém vào ngực người đàn ông.

Máu bắn tung tóe lên trên tường, cái bóng của người đàn ông đột nhiên phồng lên. Nhân cách của gã có liên quan đến ẩn nấp, người này dường như là kẻ rình mò và bám đuôi nổi tiếng nhất trong vụ án quỷ bài, sức chiến đấu của bản thân ở mức trung bình, nhưng rất khó bị phát hiện, tinh thông việc theo dõi và ẩn nấp.

"Đội chấp pháp của thành mới Hy Vọng đang thực hiện nhiệm vụ ở phía trước! Đừng đánh nhầm người!" Có lẽ người đàn ông kia nhìn thấy Hàn Phi đeo chiếc vòng đen nên kêu to một tiếng. Gã có kinh nghiệm dày dặn, nói như vậy thứ nhất có thể kéo dài thời gian, thứ hai là nói với Hàn Phi mình vẫn còn có đồng đội ở bên trong.

"Yên tâm, tôi sẽ đánh nhầm người, đảm bảo sẽ để anh chết một cách hoàn toàn."

Đồng xu vận mệnh chuyển động bên trên, Vô Thường sắp đột phá xuất hiện sau lưng Hàn Phi. Khí tức khủng khiếp lúc ẩn lúc hận kia khiến người đàn ông mất đi ý chí phản kháng. Ẩn nấp vào trong bóng tối, gã đang định chạy trốn, nhưng vừa ngẩng đầu lên lại nhìn thấy sau lưng mình có một người giấy màu máu đang đứng.

Nguyền rủa toát ra khí tức hận ý truyền vào trong bóng tối, bên trong bóng tối mờ ảo chảy ra máu đen.

Sáu lần thức tỉnh nhân cách, cho dù hiện tại cơ thể Hàn Phi còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng người thức tỉnh nhân cách thông thường cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Hai tay đỡ lấy đèn ngủ tàn tạ, Hàn Phi đứng ở trong quỷ vực đen tối, hắn dùng động tác nhẹ nhàng nhất mở nó ra.

Ánh sáng nhàn nhạt chiếu lên khuôn mặt Hàn Phi, phản chiếu ra linh hồn của hắn. Chiếc đèn ngủ nhỏ này vẫn luôn được đặt ở đầu giường của Cao Thành, mẹ sợ gã gặp ác mộng, hoặc là ban đêm muốn thức dậy, có đèn ngủ đang bật, bà có thể nhìn thấy ngay con của mình.

Mẹ biết Cao Thành vẫn luôn phải sống trong tối tăm nên bà muốn cố gắng hết sức để gã cảm nhận được ánh sáng.

Khoảnh khắc Hàn Phi bật đèn ngủ lên, quỷ vực đen tối dường như trở nên sáng hơn một chút. Tất cả linh hồn và quỷ quái đều đang dẫn đường cho hắn, dù nhắm mắt lại, hắn cũng có thể tìm thấy mẹ.

Giọng nói trong trái tim đang kêu gọi, Hàn Phi men theo cầu thang lên trên, đi đến khu giải trí và tập thể dục trên tầng 13 của tòa nhà lớn.

Cửa của tất cả các phòng đều bị đập tung, những vết máu đổ xuống bể bơi trong tòa nhà. Người đàn ông mặt hoa mai biến thành một con dã thú cao ba mét, thú tính trong cơ thể gã vượt xa nhân tính, con quái vật này mới là hình dáng thật của gã ở sâu trong nội tâm.

Ngoại trừ gã, những tên tội phạm ngoại lai khác cũng đều đã kích hoạt nhân cách của mình, có nóng nảy, dục vọng, báo thù, v.v., tất cả đều là những nhân cách cực đoan hiếm gặp.

Thông thường mà nói, cho dù bọn chúng có xông lên cùng một lúc cũng không phải là đối thủ của quỷ mẫu. Nhưng tình hình hiện tại của quỷ mẫu rất đặc biệt, bà một tay khoác chiếc áo khoác cũ, những vết nứt trên người không ngừng nứt ra, chỉ mỗi khôi phục những vết thương kia cũng đã mất rất nhiều công sức rồi.

Những tên tội phạm có thể được khắc trên quỷ bài đều là những tên điên mất hết nhân tính, điên cuồng tàn nhẫn nhất. Những tên này làm việc không từ thủ đoạn, bọn chúng giam cầm những người sống được quỷ mẫu cứu bên trong toà nhà, còn có rất nhiều linh hồn vô tội có liên quan đến Cao Thành lại với nhau, để từ đó uy hiếp quỷ mẫu.

"Thật là một thế giới hoang đường, bên trong tương lai tồi tệ nhất, con người lại còn bắt nạt quỷ?"

Đặt đèn ngủ xuống, Hàn Phi đứng trong sương đen tham lam.

Quỷ mẫu và đám người anh Sửu duy trì sự cân bằng vi diệu, sự xuất hiện của Hàn Phi đã hoàn toàn thay đổi thế cục.

"Cục điều tra thảm họa?" Người đàn ông thấp bé phát hiện ra vòng đen của Hàn Phi: "Đội chấp pháp của thành mới Hy Vọng đang vây bắt hận ý, nếu như cậu không phải đến để giúp đỡ, hãy rời đi ngay lập tức! Đừng gây ra hiểu lầm không cần thiết!"

"Lạnh lùng thế, tôi còn tưởng các anh tới là để chúc mừng sinh nhật tôi." Hàn Phi mỉm cười nhìn về phía bể bơi tràn ngập máu tươi, khí tức của quỷ mẫu đã trở nên yếu ớt hơn rồi, bà đang lo lắng cho Cao Thành.

"Cậu là cái thá gì? Chúc mừng sinh nhật cậu?”

"Tôi và thần linh sinh ra cùng một ngày, vận mệnh của chúng tôi gắn liền đan xen với nhau, thứ mà nó ghét nhất lại chính là thứ mà tôi thích nhất. Ví dụ như nó ban cho các anh đặc quyền, muốn để các anh sống, tôi nhất định sẽ bắt các anh phải chết, tôi sẽ đốt hết tất cả tội ác thành tro bụi, rải xuống vực sâu không đáy."

Khi Hàn Phi sử dụng năng lực ngôn linh để thu hút sự chú ý của mọi người, người giấy màu máu đã đi đến phía sau một tên tội phạm đang tra tấn người sống sót. Vô số mảnh giấy chui vào trong vết thương của gã, nguyền rủa cấp độ hận ý trong nháy mắt bùng phát lực sát thương kinh ngạc.

"Cậu muốn gây chiến giữa thành mới Hy Vọng và Cục điều tra à?!"

"Người sắp chết hết rồi, mấy tên điên các anh vẫn còn mở miệng nói về chiến tranh? Quả nhiên, lấy bạo lực để đối phó với bạo lực mới là bản tính của con người." Nhìn qua chỉ số ô nhiễm tinh thần của mình một cái, Hàn Phi gửi tọa độ cho cục điều tra trước, sau đó chuẩn bị cố gắng thả cô bé đã đốt cháy lửa đen hận ý ra.

Lúc nãy hắn đã cứu hai cái "bơm máu" trên xe tải, đồng thời đợi cho đến khi chắc chắn hai người có thể tự do hành động rồi mới rời đi, chính là để tránh sau khi mình rơi vào trạng thái hôn mê, không có ai đưa hắn ra khỏi khu A.

"Lúc còn nhỏ mẹ đã bảo vệ con, trưởng thành rồi, đương nhiên sẽ đến lượt con bảo vệ mẹ."

Lời nói vô nghĩa với những tên cặn bã kia. Sau khi cứu được những người sống sót, Hàn Phi để mặc cho sương đen tham lam lan tràn ra xung quanh. Ngọn lửa hận ý yếu ớt đang lớn dần, mặt nước đen tĩnh lặng đột nhiên sôi trào, những con cá đến từ biển sâu nhảy lên khỏi mặt nước bơi lội trong sương đen.

Tất cả mọi người trong đại sảnh như bị đẩy xuống biển sâu, những loài cá dị dạng tuyệt vọng kia đang bơi lội ở ngay bên cạnh bọn họ.

"Đừng bỏ lại cháu một mình, cháu sẽ rất nghe lời...." Cô bé đi ra từ sau lưng Hàn Phi. Cơ thể của nó đã được ánh sao liên kết lại với nhau, quỷ văn tượng trưng cho lửa đen đã bắt đầu bùng cháy trở lại.

"Hận ý? Người này của Cục điều tra sao lại sở hữu hận ý!" Người đàn ông hoa mai bên cạnh tế đàn đang điên cuồng phát động tấn công quỷ mẫu lấy lại một chút lý trí. Sau khi tế đàn bị hủy, bọn chúng đã phải rất miễn cưỡng mới có thể đối phó được với quỷ mẫu đang bị thương, thế mà bây giờ trong tòa nhà lớn lại có thêm một hận ý!

"Cám ơn các anh đã tới sớm để dự tiệc sinh nhật của tôi, tôi sẽ nhốt các anh lại vĩnh viễn trong vực sâu tham lam, để các anh có thể chơi đùa với tôi bất cứ lúc nào." Quỷ vực của hai hận ý đã che mất bầu trời, bên trong một vùng tối tăm ấy, chỉ có chiếc đèn ngủ nhỏ bên cạnh Hàn Phi tỏa ra ánh sáng yếu ớt: "Nhân lúc trời tối, thu dọn đồ chơi mới của mình lại thôi."

Hàn Phi giải trừ áp chế cho tất cả quỷ quái, ở đây là trong sâu khu A, càng kéo dài càng dễ xảy ra biến cố, cho nên hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giết chết đám người này.

Chiếc rìu khổng lồ đầy sát ý chia cắt đội hình đội chấp pháp. Khi tất cả mọi người đang liều mạng chống lại quỷ mẫu và cô bé, hiệu trưởng ẩn mình trong sương đen đã lặng lẽ "hoà tan" một tên tội phạm.

"Vẫn còn một hận ý? Trong sương đen vẫn còn ẩn giấu một hận ý nữa!"

Nỗi sợ hãi còn sợ hãi hơn nữa chính là chưa biết. Ngay từ đầu khi giao chiến, Hàn Phi đã tiêu diệt ý chí chiến đấu của đối phương. Những tên sát nhân biến thái kia cũng bắt đầu sợ hãi rồi. Bọn chúng hoàn toàn không biết có bao nhiêu quỷ quái ẩn nấp trong sương đen, bên trong sương lớn dường như thực sự ẩn chứa một vực thẳm nối liền với địa ngục!

Tiếng la hét vang vọng trong tòa nhà, cuộc giết chóc này suôn sẻ một cách bất thường. Những kẻ giết người biến thái đó và nhóm chiến đấu của Cục điều tra có một sự khác biệt rõ ràng nhất. Khi phe mình trong tình thế có lợi, những tên giết người sẽ bộc phát thực lực gấp đôi, nhưng một khi bọn chúng rơi vào tình thế bất lợi thì sẽ không quan tâm đến sự sống chết của đồng đội, chỉ nghĩ về sự sống còn của chính mình.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Hoàn thành tế máu! Vô Thường đã thu thập đủ máu để ăn!

"Vô Thường (oán niệm cỡ lớn): Hỷ nộ vô thường, hợp tan vô thường, sinh mệnh vô thường, tôi không tin mọi thứ đều đã định sẵn. Bạn là cô hồn yếu nhất, nhưng tôi sẽ nuôi dưỡng bạn trở thành con quỷ khủng khiếp nhất trong thành phố này! Cao Thành tôi nói được làm được!"

Vô Thường là con quỷ đầu tiên do Cao Thành dùng nhân cách tham lam khống chế. Tính tình, vận mệnh của nó đã bị Cao Thành và Hàn Phi thay đổi.

Xác chết của những tên tội phạm bị tế máu, Vô thường đã hoàn thành lột xác. Cơ thể của nó vẫn duy trì hình dạng cũ, nhưng khí tức toát ra từ cơ thể hoàn toàn không thua gì Hình Phu, thậm chí còn quỷ dị đáng sợ hơn cả Hình Phu nữa.

Bình Luận (0)
Comment