Sau khi có được thông tin liên lạc của tất cả những đứa trẻ còn sống, Hàn Phi cũng nói với Tường Vy và ông chủ một phần kế hoạch của mình. Nhưng đối với những đứa trẻ đó, điều đầu tiên cần cân nhắc bây giờ không phải là trả thù Vĩnh Sinh Pharmaceutical, mà là bảo vệ chính mình.
Chỉ khi còn sống, người ta mới có thể nhìn thấy tương lai được mong đợi.
"Bang! Bang! Bang!"
Cửa phòng bị đẩy ra, Lệ Tuyết và đồng nghiệp của cô bước vào phòng, bọn họ hộ tống Hàn Phi đi trước mặt Tường Vy.
"Đi thôi, đến tổng cục, lãnh đạo của chúng ta vừa hay cũng muốn gặp em." Đích thân Lệ Tuyết lái xe, Hàn Phi với cơ thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, bị hai cảnh sát canh giữ ở băng ghế sau.
"Em không sao, không cần phải bảo vệ chặt chẽ như vậy." Hàn Phi cảm thấy có lẽ là chứng sợ hãi xã hội của mình vẫn chưa khỏi, cho nên không quen với việc bị cảnh sát đối đãi như vậy.
"Tân Hỗ bây giờ rất nguy hiểm, cục diện đã đến mức vô cùng căng thẳng." Lệ Tuyết nói điều này với tư cách là một cảnh sát, vậy chứng tỏ tình hình thực sự rất tồi tệ: "Nhìn bề ngoài thì không có gì, thực ra bọn chị đã giao đấu nhiều lần trên chiến trường mà em không nhìn thấy với ba tổ chức tội phạm lớn. Bọn chúng xảo quyệt và cường đại hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng."
"Chiến trường không nhìn thấy?"
"Chiến trường tàn khốc hơn xung đột vũ trang và đổ máu, những kẻ mất trí đó đã phá hủy hàng rào mạng của Tân Hỗ, mở kén thông tin và gửi vô số virus và bom logic vào mạng thông tin của thành phố." Vẻ mặt của Lệ Tuyết cực kỳ nghiêm túc: "Bọn chúng lấy màn đêm buông xuống làm tín hiệu phát động tấn công, đối đầu với skynet của thành phố, muốn phá hủy hệ thống kiểm soát không lưu, làm tê liệt hệ thống thông tin liên lạc và hệ thống tài chính. Đây là một cuộc tấn công toàn diện, ba chiều và trên toàn phương diện, từng bước gieo rắc sự hoảng loạn trong thành phố, kích động tâm lý tiêu cực của người dân, phóng đại nỗi sợ hãi và tạo ra sự hỗn loạn trong toàn thành phố."
Ba tổ chức tội phạm lớn đều là những kẻ giết người biến thái và những kẻ sát nhân cuồng loạn, nhưng không thể phủ nhận rằng, trong số bọn chúng có rất nhiều thiên tài với tâm lý méo mó.
Lửa trong tưởng tượng của Hàn Phi không hề xuất hiện. Tồn tại không thể nhắc đến trốn tránh khuyết điểm của bản thân, thiết lập chiến trường tại nơi sở trường của mình.
Với tư cách là không thể nhắc đến của thế giới tầng sâu, bất kể là Mộng, Cao Hưng, hay Cánh Bướm, bọn chúng đều rất giỏi chơi đùa với nhân tính. Tất cả những cảm xúc tiêu cực đều là công cụ và thức ăn của bọn chúng.
"Phá hủy hệ thống thông tin của thành phố, ảnh hưởng đến tâm lý của tất cả mọi người, thao túng tình cảm của quần chúng, những kẻ này dường như đang chơi trò chơi chiến tranh không có thuốc súng." Hàn Phi biết rõ sự đáng sợ của không thể nhắc đến, nhưng hắn không nghĩ tới sau khi thế giới tầng sâu bị phong tỏa hoàn toàn, bọn chúng vẫn có thể làm được đến mức này.
"Kẻ địch rất đáng sợ, nhưng chúng ta không phải là ăn chay. Tính đến bây giờ, những kẻ điên đó vẫn chưa thực sự đột phá được hệ thống điều khiển cốt lõi nhất. Hiện tại hai bên đang tiến hành liên tục tấn công và phòng ngự." Lệ Tuyết nói với Hàn Phi một số tin tức nội bộ.
"Bộ não AI thế hệ thứ bảy? Đó không phải là cốt lõi của thành phố thông minh Tân Hỗ hay sao?"
"Đúng vậy, thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn đã không còn thỏa mãn với việc tự tay giết người. Bọn chúng muốn chiếm giữ thành phố thông minh, để thành phố đi giết người. Tất cả xe không người lái, người đưa tin, Messenger Express Bionic Bird và người máy vệ sinh đô thị toàn bộ đều sẽ trở thành công cụ giết người trong tay bọn chúng." Đôi mắt của Lệ Tuyết tràn ngập sự lo lắng sâu sắc: "Đến lúc đó, những người quản gia trí tuệ nhân tạo và thiết bị cứu thương được sử dụng để điều trị y tế trong bệnh viện cũng sẽ trở thành những kẻ giết người hiểu chủ nhân của mình nhất."
Sau khi nghe Lệ Tuyết miêu tả, Hàn Phi thật sự cảm thấy rất không lạc quan. Cau mày suy nghĩ, hắn chợt nảy ra một điểm nghi ngờ: “So với những thứ chị kể ở trên, chẳng phải game ảo [Cuộc sống hoàn hảo] sở hữu hàng trăm triệu người chơi càng nguy hiểm hơn à? Ý thức của tất cả người chơi đi vào công viên vui chơi tinh thần được xây dựng bởi bộ não AI, nếu những người chơi này đều bị quỷ điều khiển...
Quá gấp gáp, đến độ Hàn Phi nói thẳng ra chữ quỷ.
"Tất cả các thông tin đều cho thấy đối phương tạm thời sẽ không tấn công [Cuộc sống hoàn hảo]." Một đồng nghiệp của Lệ Tuyết trả lời.
"Ba tổ chức tội phạm lớn đang toàn lực bao vây Deep Space Technology, chẳng lẽ chiến trường chính này được cố ý mở ra để che giấu điều gì đó? Chẳng lẽ mục tiêu thực sự của bọn chúng là một siêu khổng lồ khác — Vĩnh Sinh Pharmaceutical?" Hàn Phi đã nhìn thấy tương lai tồi tệ nhất trong điện thờ, hắn biết rất rõ rằng ngày thứ Năm đó, Cao Hưng sẽ cũng với các thành viên cốt cán của ba tổ chức tội phạm lớn, với sự giúp đỡ của tiểu quỷ, lẻn vào cao ốc Vĩnh Sinh, mở lối đi giữa thế giới tầng sâu và hiện thực.
Deep Space Technology chỉ là một cái vỏ bọc?
Nhìn người bên cạnh, đột nhiên Hàn Phi mở miệng hỏi: "Hôm nay là thứ mấy?"
"Thứ Tư."
Nghe thấy giọng nói của Lệ Tuyết, Hàn Phi toát mồ hôi lạnh: "Sắp xảy ra chuyện lớn rồi! Chúng ta có thể đã bị những tên tội phạm kia lừa gạt rồi! Chúng ta nhất định phải lập tức hành động!
Nhìn thấy tương lai tồi tệ nhất cho nên Hàn Phi mới hoảng hốt đến như vậy. Nhưng trong mắt người khác, hành vi của hắn có phần bị loạn thần kinh. Tuy nhiên, cảnh sát trong xe sẽ không thực sự coi Hàn Phi là bị bệnh tâm thần. Trong vài lần hợp tác trước đó, hắn đã chứng minh rằng mình có "trực giác tội phạm" vượt xa người thường.
Đến tổng cục, Hàn Phi gặp lãnh đạo của Lệ Tuyết. Đối phương chính là vị đội trưởng đội điều tra của Cục điều tra thảm họa.
Không khách sáo cũng không hàn huyên, Hàn Phi đi thẳng vào vấn đề, nói cho đối phương một phần tương lai mà hắn nhìn thấy trong thế giới ký ức điện thờ.
"Các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn sẽ tiến vào cao ốc Vĩnh Sinh vào ngày thứ năm. Mục tiêu thực sự của bọn chúng là khối vuông màu đen được giấu dưới tầng hầm của tòa nhà. Bên trong Vĩnh Sinh Pharmaceutical có một người đàn ông tên là Phó Doãn, anh ta là nội gián của ba tổ chức tội phạm lớn.”
Cảnh sát sẽ khó tin nếu chỉ đơn thuần nói như vậy, nhưng Hàn Phi sớm đã có chuẩn bị. Sắp xếp lại những thông tin mà mình đã ghi nhớ được ra, hắn vạch trần những hoạt động mờ ám bên trong Vĩnh Sinh Pharmaceutical: “Tất cả những suy đoán của tôi đều là dựa trên bằng chứng."
"Những thứ này làm sao cậu biết được?"
"Một số nhân viên nội bộ có lương tâm của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đã nói với tôi." Hàn Phi vốn muốn mượn tên của Đỗ Tĩnh để dùng, nhưng lại lo lắng sẽ gây rắc rối cho đối phương, vì thế nên hắn chỉ nói như vậy. Chờ sau này khi Vĩnh Sinh Pharmaceutical được thanh trừ, Hàn Phi còn chuẩn bị dùng lý do này để chiêu mộ một số nhân tài.
"Thông tin của cậu giúp ích rất nhiều cho việc điều tra Vĩnh Sinh Pharmaceutical của chúng tôi. Nhưng kẻ thù mà chúng ta đang đối mặt bây giờ không phải là Vĩnh Sinh Pharmaceutical, mà là những tên tội phạm đang trốn trong thành phố." Sắc mặt ngưng trọng, người lãnh đạo yêu cầu cấp dưới của mình đi xác thực thông tin, ngay lập tức triển khai một cuộc điều tra tương ứng.
"Tôi hiểu." Hàn Phi cũng không phải đứa trẻ lên ba, hắn biết rất rõ ràng quy tắc của trò chơi: "Tôi giao hết tất cả tin tức cho anh, chính là để cho các anh đi ép buộc Vĩnh Sinh Pharmaceutical toàn lực hợp tác. Khi lợi ích không thể khiến đối phương động lòng, vậy thì phải dùng sức mạnh đủ lớn để tiêu diệt nó buộc nó phải phục tùng. Phó Doãn của Vĩnh Sinh Pharmaceutical là một điểm đột phá, trước đây Vĩnh Sinh Pharmaceutical sẽ bao che cho Phó Doãn để che giấu tất cả những tội ác đã gây ra trong quá khứ. Bây giờ các anh đã nắm được bằng chứng phạm tội của bọn họ, tôi tin rằng Vĩnh Sinh Pharmaceutical chắc chắn sẽ ngay lập tức đổ hết mọi tội lỗi cho Phó Doãn, biến anh ta thành con cừu thế tội."
Kẻ thù lớn trước mặt, buộc phải đoàn kết tất cả các lực lượng.
Nhìn Hàn Phi đang ngồi ở trước bàn, biểu cảm ngưng trọng của vị lãnh đạo kia đã dịu đi một chút: "Tôi biết vì sao ông lão lại thu nhận cậu làm học trò cuối cùng vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh rồi."
Cần một quá trình để nhận ra chính nghĩa trong lòng, điểm này Hàn Phi đã xử lý rất tốt, không bị hận thù chi phối, cũng không hy sinh mạng sống của nhiều người hơn làm cái giá, không trở thành kẻ bất chính trong cuộc đời để thực hiện chính nghĩa.
"Cậu trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, còn lại để chúng tôi lo liệu. Tôi sẽ đích thân đến gặp lãnh đạo cấp cao của Vĩnh Sinh Pharmaceutical." Tay của lãnh đạo đặt trên bằng chứng tội phạm được Hàn Phi tóm tắt lại: "Tôi tin bọn họ chắc sẽ lấy đại cục làm trọng."
Sau khi trao đổi thêm vài chuyện, Hàn Phi được đưa ra khỏi tổng cục. Hắn nhìn khu phố náo nhiệt, người dân bình thường không biết bây giờ Tân Hỗ nguy hiểm cỡ nào.
“Ngày mai là thứ năm, nhất định phải ngăn Cao Hưng lại mới được.” Bấm số điện thoại của Hoàng Doanh, Hàn Phi phát hiện đối phương đã đến gần khu nhà mình, anh ấy vô cùng lo lắng cho hắn.
Bắt xe cảnh sát trở về nơi ở, Hàn Phi vừa xuống xe đã nhìn thấy Hoàng Doanh trong sân lớn. Bên cạnh anh ấy là một cái hộp gỗ cực lớn phủ vải đen.
Sau khi cảnh sát đi, Hoàng Doanh mới dám tiếp cận Hàn Phi: "NPC mà em yêu cầu anh mang ra khỏi trò chơi, anh đã mang bà ấy đến đây, nói thật, anh thực sự rất sốc."
"Có gì mà phải sốc?"
“Cái hộp màu trắng kia cũng không giống như là một đạo cụ do người lập trình trò chơi thiết kế. Nó giống như một phần thưởng đặc biệt mà [Cuộc sống hoàn hảo] do chính mình sản xuất dưới tình huống cực kỳ trùng hợp.” Hoàng Doanh khoát tay: “Anh cũng không biết phải giải thích với em thế nào, em tự mình xem đi."
Chờ sau khi xung quanh không có người đi đường, Hoàng Doanh mở chiếc hộp gỗ ra, bên trong là người quản gia thông minh của anh.
"Hộp trắng đâu? Sao anh lại đưa quản gia đến đây?"
"Ý thức của NPC trong hộp trắng nằm trong cơ thể của quản gia." Theo mệnh lệnh của Hoàng Doanh, quản gia thông minh rời khỏi hộp gỗ, đi về phía nhà của Hàn Phi: "Vĩnh Sinh Pharmaceutical vẫn luôn nghiên cứu về việc truyền tải ý thức, thay đổi cơ thể để đạt được vĩnh sinh, hình như thực sự có thể thành công."
Sau khi đóng cửa lại, Hoàng Doanh nhập một mệnh lệnh mới vào đầu của quản gia thông minh. Quản gia thông minh nằm liệt trên mặt đất, nhưng sau vài phút sau, nó đã đứng dậy trở lại.
So với vừa rồi, ánh mắt của quản gia thông minh đã có phần biến hóa vi diệu.
Nhìn người quản gia thông minh trước mặt, Hàn Phi và Hoàng Doanh đều cảm thấy sợ hãi không hiểu nổi. Đối phương trông giống người, nhưng lại không phải là người.
"Hộp trắng có thể mang theo ý thức trong game [Cuộc sống hoàn hảo], anh làm theo chỉ dẫn của bộ não AI, sau khi từng bước đưa nó ra, nó đã trở thành bộ dạng như bây giờ." Hoàng Doanh cũng sợ làm hỏng hộp trắng: "Em có thể thử giao tiếp với bà ấy, bây giờ ý thức trong bộ não sinh học của người quản gia thông minh đến từ hộp trắng.
Hàn Phi rất lễ phép ngồi xuống bên cạnh quản gia thông minh: “Bà còn nhớ tôi không?” Không có bất kì thứ gì điều khiển, quản gia thông minh khẽ gật đầu.
"Tôi có thể dẫn bà đi tìm Cao Hưng, bà có thể nói cho tôi biết, thường ngày gã sẽ ở đâu không?" Hàn Phi căng thẳng nhìn quản gia thông minh, đối phương dường như vẫn chưa biết nói chuyện, mất một thời gian rất lâu mới viết được một chữ nghuệch ngoạc trên giấy —— nhà.