Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 960 - Chương 960: Người Chơi Duy Nhất Có Thể Đăng Xuất Khỏi Game

Chương 960: Người chơi duy nhất có thể đăng xuất khỏi game Chương 960: Người chơi duy nhất có thể đăng xuất khỏi game

Trước khi trò chơi [Cuộc sống hoàn hảo] chính thức khởi động, với sự trợ giúp thiên phú chiêu hồn của Hàn Phi, Hoàng Doanh đã di chuyển tất cả các đạo cụ trong máy chủ thử nghiệm vào thế giới tầng sâu, vì vậy mà anh cũng đã vượt xa so với những người chơi khác.

Với sự giúp đỡ của những lợi thế ban đầu, Hoàng Doanh không chỉ trở thành người chơi số 1, mà còn đào tạo ra rất nhiều người chơi hàng đầu trong Cuộc sống hoàn hảo. Bọn họ đều là những nhân tài dự bị của cư xá Hạnh Phúc, chính là để đối phó với thảm họa có thể xảy ra trong tương lai.

Hiện tại tất cả người chơi đều đang bị mắc kẹt trong khu thành chủ. Bạch Hiển và Kim Tuấn lại nhận được thông báo của Hàn Phi, hai người bọn họ nghe ra sự phẫn nộ và sát khí từ trong giọng điệu của hắn, vì vậy quyết đoán kích hoạt những lực lượng dự bị này.

Các nhân viên ngoại biên của cư xá Hạnh Phúc tức tốc tập trung về phía bệnh viện của khu thành chủ, giám sát chặt chẽ tất cả các lối ra vào, bất kỳ người chơi nào ra vào đều sẽ bị ghi chép lại một cách chi tiết.

"Chuyện canh giữ lối ra giao cho người chơi bình thường là được, mình còn có chuyện quan trọng hơn phải làm." Trước tiên Hàn Phi đi đến quảng trường trung tâm, công khai tất cả quá trình công lược và kinh nghiệm của ác mộng tầng thứ sau ra; sau đó hắn đi dạo một vòng trong thành, thử tiếp nhận nhiệm vụ của khu thành chủ.

Hắn đi dạo rất lâu, nhưng không thể kích hoạt nhiệm vụ.

"Vấn đề nằm ở đâu? Mình chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ ở thế giới tầng sâu? Chỉ có thể làm việc của âm gian thôi à?" Hàn Phi tản bộ tận hơn một tiếng, cuối cùng ở trong nghĩa trang của khu thành chủ mới nhận được nhiệm vụ đầu tiên.

Nhiệm vụ này là nhiệm vụ ẩn cực kỳ hiếm có trong thế giới tầng cạn, cũng là nhiệm vụ điều kiện tiên quyết của nghề nghiệp ẩn nhà ngoại cảm, yêu cầu Hàn Phi phải xây dựng một ngôi mộ cho mình trong nghĩa trang.

Thực ra Hàn Phi cũng không hiểu, tại sao mình lại có thể kích hoạt một nhiệm vụ quỷ dị như vậy ở thế giới tầng cạn. Dường như chỉ có nhiệm vụ liên quan đến thế giới tầng sâu mới có thể được hệ thống của hắn nhận dạng ra.

"Khắp nơi trong thế giới tầng sâu đều là nhiệm vụ ẩn, thế giới tầng cạn này thật là keo kiệt!" Hàn Phi hoàn thành bước đầu tiên của nhiệm vụ ẩn là xây dựng ngôi mộ. Hành động này của hắn cũng bị những người chơi đi theo nhìn thấy. Mọi người cho rằng hắn muốn sử dụng điều này để chứng minh niềm tin chân thành của mình, mang theo lòng tin chết chắc để đi khám phá ác mộng.

Nhìn nút thoát đã sáng lên, Hàn Phi liếm liếm đôi môi nứt nẻ: "Mình có thể kích hoạt nhiệm vụ liên quan đến thế giới tầng sâu trong thế giới tầng cạn, điều này lại giúp mình có thêm một lối thoát nữa. Nhưng nếu muốn tìm được một nhiệm vụ như vậy trong thế giới tầng cạn, cần rất nhiều thời gian, hơn nữa loại nhiệm vụ này là duy nhất, càng làm nhiều, số lượng càng ít, phần thưởng hầu như không bao giờ rời khỏi nghĩa trang." Trở về cư xá Hạnh Phúc, Hàn Phi bước vào phòng của mình và khóa cửa lại.

"Tình hình ở khu thành chủ mình đã đại khái nắm được, đã đến lúc ra ngoài và liên lạc với Deep Space Technology và Cảnh sát Tân Hỗ để xem họ có kế hoạch gì."

Nằm trên chiếc giường mềm mại thoải mái, Hàn Phi nhấn nút thoát game.

Màu máu dâng trào, đây là lần đầu tiên Hàn Phi đăng xuất khỏi game từ thế giới tầng cạn. Cả quá trình đăng xuất đều vô cùng quỷ dị, tốc độ đăng xuất cũng chậm hơn rất nhiều khi đăng xuất từ thế giới tầng sâu.

"Đăng xuất game từ thế giới tầng sâu, màu máu là từ trên cao buông xuống; đăng xuất game từ thế giới tầng cạn, màu máu là từ đất tuôn ra, từ dưới lên trên nhuộm đỏ thành chủ."

Mất gấp 10 lần thời gian để bao phủ thành phố bằng màu máu, lúc này trong lòng Hàn Phi dâng lên một loại cảm giác nguy cơ chưa từng có, giống như có một giọng nói đang không ngừng đọc tên của hắn!

Ý thức dần dần thoát ra, tầm mắt Hàn Phi xuyên thấu qua màu máu. Hắn nhìn thấy bên trong khu thành chủ có 11 điện thờ đứng sừng sững, sương xám liên kết với nhau thành một vùng, hình thành một cái kén xám khổng lồ.

Xét về thể tích, nó lớn hơn gấp 10 lần so với vỏ kén đen dưới tòa nhà chết chóc, chiếm gần một nửa thành chủ của Cuộc sống hoàn hảo!

Trong 11 điện thờ có vô số linh hồn đang gào thét, mỗi giây mỗi phút đều có những mảnh vỡ của mộng cảnh va chạm hợp nhất với nhau. Tốc độ thành hình của kén mộng màu xám vô cùng nhanh, Mộng không hề cho 4 triệu người chơi nhiều thời gian để trốn thoát.

"Nếu như tinh thần, ý chí, linh hồn của 4 triệu người chơi đều bị Mộng khống chế, đến cuối cùng bên trong cái kén này sẽ sinh ra loại quái vật gì? Một con quỷ thế hệ đầu khác?"

Quỷ thế hệ đầu trong ấn tượng của Hàn Phi cũng không cường đại như vậy, nó chỉ lớn như một công viên vui chơi, còn kém rất xa cái kén xám.

"Cảm giác như có thứ gì đó đang nhìn mình từ bên trong cái kén, nó khiến mình nảy sinh một loại cảm giác ghê tởm."

Ý thức thành công thoát ra, Hàn Phi cởi mũ bảo hiểm trò chơi và thành công trở lại hiện thực.

"Nhất định phải cẩn thận với Mộng, tên đó quá khủng khiếp."

Leo ra khỏi máy chơi game, Hàn Phi liên hệ với Hoàng Doanh ngay lập tức. Với tư cách là người chơi số 1 của Cuộc sống hoàn hảo, Hoàng Doanh hiện đã được mời đến Deep Space Technology. Sáng ngày mai anh sẽ cùng 99 "người chơi nội bộ công ty" khác cùng nhau tiến vào trong game.

Sau khi trao đổi với Hoàng Doanh xong, Hàn Phi lập tức gọi điện cho sảnh sát Tân Hỗ, hy vọng lãnh đạo phía cảnh sát có thể thuyết phục Deep Space Technology cho hắn một suất.

Có lãnh đạo của Lệ Tuyết ra mặt, chắc là không thành vấn đề, tiếp theo hắn lại nhân tiện kiểm tra thông tin về phố Bình An và Bạch Quả Quả.

Phố Bình An đã xảy ra hai vụ hỏa hoạn, một ở bãi rác phía cực tây và một ở trong một câu lạc bộ tư nhân sang trọng ở phía cực đông.

Một công nhân vệ sinh què và con gái nuôi của ông sống trong lán gỗ rác. Khi ngọn lửa bùng lên, cô con gái mắc bệnh tâm thần bị trói trong nhà, toàn thân bị bỏng diện tích lớn, nhiều lần phẫu thuật mới cứu được, nhưng cơ thể đã bị phá hủy. Vụ hỏa hoạn ở câu lạc bộ tư nhân xảy ra vào lúc nửa đêm, người quản lý phố Bình An bị bỏng nặng, hai con trai của đối phương và công nhân vệ sinh què thì chết trong ngọn lửa.

Cả hai vụ hỏa hoạn này đều xảy ra cách đây 30 năm trước, lúc đó Hàn Phi còn chưa sinh ra.

"Trong mấy chục năm qua, không biết quản lý Mộng đã thu thập bao nhiêu ác mộng nhân gian? Nhiều ác mộng như vậy mà cũng không thể chế tạo ra hộp đen mới?"

Hàn Phi đã dò hỏi rất nhiều bên, cuối cùng cũng xác định được tung tích của Bạch Quả Quả. Sau khi không còn nơi nương tựa và nợ một khoản chi phí y tế rất lớn, thì cô ấy được một viện phúc lợi ở Tân Hỗ thu nhận.

Tắt máy tính, Hàn Phi bắt xe taxi vội tới viện phúc lợi. Hiện tại hắn cũng đang là một người nổi tiếng, nên được nhân viên làm việc nhận ra.

Dưới sự hướng dẫn của một trong những nhân viên kỳ cựu nhất, Hàn Phi đi đến một căn phòng hẻo lánh nhất của cô nhi viện.

Cánh cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên với cơ thể và khuôn mặt bị bỏng đang nằm trên giường.

"Chị ấy chính là Bạch Quả Quả."

Công chúa trong ác mộng của bố nuôi, trong hiện thực lại là một người điên không thể lớn lên, thân thể bị hỏa hoạn thiêu rụi, tâm trí bị rối loạn nghiêm trọng.

"Chị ấy được đưa tới đây từ nhiều năm trước, viện trưởng thấy chị ấy đáng thương nên giữ lại. Lúc đó bác sĩ phụ trách nói, não bộ của chị ấy bị kích thích cực kì mạnh, cho dù có thể vượt qua những đau đớn do hỏa hoạn gây ra, thì tinh thần cũng sẽ hoàn toàn suy sụp, không sống được bao lâu nữa." Nhân viên làm việc có ấn tượng sâu sắc với Bạch Quả Quả: "Nhưng không ai ngờ chị ấy lại có thể kiên cường sống tiếp như vậy, cảm giác như chị ấy không hề biết bố nuôi của mình đã chết trong hỏa hoạn, mỗi ngày đều rất vui vẻ, như thể bố nuôi chưa từng rời đi, luôn ở bên cạnh mình mỗi ngày vậy."

"Bố của chị ấy quả thực mỗi ngày đều ở bên cạnh, trong mộng cảnh, chị ấy vĩnh viễn là công chúa nhỏ của bố." Hàn Phi đi vào trong phòng, vừa đi được hai bước, thì nhìn thấy khuôn mặt của Bạch Quả Quả.

Bạch Quả Quả đang ngủ say, trên mặt vẫn còn nước mắt, gối cũng đã ướt đẫm.

"Thật kỳ lạ, trước đây buổi tối khi chị ấy ngủ thường hay cười, nói mê cũng đều cảm thấy rất vui vẻ. Trong 30 năm qua đây là lần đầu tiên tôi thấy chị ấy khóc vào ban đêm."

Tiếng bước chân khiến Bạch Quả Quả tỉnh giấc, cô như một chú mèo con mất đi sự che chở của bố mẹ, ra sức thu mình vào trong góc giường, lưng dựa vào tường, trong mắt tràn đầy sợ hãi và bất an.

"Chúng ta đã gặp nhau trong ác mộng, bố chị nhờ em đến chăm sóc......”

Ngay khi Hàn Phi vừa đến gần, Bạch Quả Quả như phát điên vậy, liên tục đập đầu vào tường. Dường như cô không muốn tin vào hiện thực này, chỉ muốn đập nát căn phòng để quay lại giấc mơ đó.

"Mau! Khống chế lấy chị ấy!" 30 năm không xảy ra vấn đề gì lớn, vậy mà Bạch Quả Quả lại nổi điên tự hành hạ bản thân vào đúng tối nay. Dường như là đã mất đi dũng khí để tiếp tục sống, đầu và mặt của cô đã toàn là máu tươi.

"Xin lỗi." Hàn Phi cõng Bạch Quả Quả lên, để mặc cho cô công kích thân thể của mình. Hắn không có bất kì ý định phản kháng nào, như thể không hề cảm thấy đau đớn, chỉ là ánh mắt có chút bi thương.

Trên thế giới này, hiện tại chỉ có Hàn Phi biết tại sao Bạch Quả Quả đột nhiên phát điên, người thân duy nhất của cô đã rời bỏ cô mãi mãi.

Sau khi chạy ra khỏi viện phúc lợi, Hàn Phi và nhân viên đã đưa Bạch Quả Quả đến khoa tâm thần của Bệnh viện Nhân dân số 1 Tân Hỗ.

Hàn Phi ký tên vào cột người chăm sóc, thanh toán trước tất cả các khoản phí, sau đó ngồi bên ngoài phòng bệnh của Bạch Quả Quả chờ đợi.

Đúng 3 tiếng đồng hồ trôi qua, Bạch Quả Quả mới bình tĩnh lại. Trên mặt cô không nhìn thấy bất kì nụ cười nào, như thể tia lửa trong linh hồn đã bị dập tắt.

“Cậu là người giám hộ của người bệnh à?” Bác sĩ cầm phim mới chụp xong nhìn về phía cửa, thấy người bước vào là Hàn Phi thì hơi sửng sốt một chút: “Hàn Phi?"

“Đúng vậy, bây giờ tôi là người giám hộ của chị ấy.” Hàn Phi ngồi ở trên ghế: “Tình hình của Bạch Quả Quả thế nào?”

"Rất xấu, trên thực tế những năm gần đây số bệnh nhân như cô ấy càng ngày càng nhiều. Nguyên nhân cụ thể tạm thời vẫn chưa được làm rõ, triệu chứng bệnh của mỗi người cũng không hoàn toàn giống nhau. Tuy nhiên sau khi bệnh phát triển đến một mức độ nhất định, não bộ của tất cả bệnh nhân đều sẽ xuất hiện dị biến.” Bác sĩ đưa phim chụp não bộ của Bạch Quả Quả đến trước mặt Hàn Phi, sau đó dùng bút nối liền mấy bộ phận biến đổi bệnh lý: “Cậu nhìn kỹ xem, cái này có giống như trong đại não xuất hiện một con bướm đang giang rộng cánh không?"

“Con bướm?” Hàn Phi đã từng nhìn thấy hoa văn tương tự trong não bộ của một số kẻ giết người.

“Chúng tôi gọi nó là hội chứng cánh bướm, những năm gần đây nghiên cứu về nó vẫn luôn được duy trì.” Bác sĩ đặt phim chụp sang một bên: “Căn bệnh này không chỉ gây tổn thương cho bản thân người bệnh, mà còn có thể gây ra công kích cho toàn xã hội. Với việc xây dựng các thành phố thông minh quy mô lớn, cơ sở dữ liệu thông tin công dân không ngừng được cải thiện, bộ não AI sẽ dựa trên dữ liệu lớn phán đoán khả năng phạm tội tiềm tàng của một người, xác định ra những phần tử nguy hiểm. Nhưng tất cả những bệnh nhân mắc hội chứng cánh bướm đều có thể thoát khỏi sự giám sát của bộ não AI, không ai có thể phán đoán ra được suy nghĩ thực sự của bọn họ. Đại não dị biến khiến lối suy nghĩ của bọn họ xuất hiện khác biệt với người bình thường, che giấu đi nội tâm của bọn họ."

“Mấy năm gần đây số người mắc bệnh này có nhiều không?”

"Số lượng càng ngày càng nhiều." Biểu cảm của bác sĩ ngưng trọng: "Chỉ mỗi khoa tâm thần bệnh viện số 1 của chúng tôi, mỗi tuần đều phát hiện vài bệnh nhân. Trong số bọn họ có những người già hơn 80 tuổi, cũng có cả những đứa trẻ mới 4 5 tuổi, hoàn cảnh sống khác biệt rất lớn, cũng không có bất kì mối liên hệ nào với nhau, người thân xung quanh thì đều rất bình thường...”

Nghe xong lời nói của bác sĩ, Hàn Phi yên lặng suy nghĩ.

Những bệnh nhân này có thể đều là mục tiêu mà Mộng lựa chọn, nếu như không can thiệp thì cuộc đời bọn họ có thể sẽ như người công nhân vệ sinh kia, cuối cùng kết thúc trong bi thảm, hóa thành một mảnh vỡ nhỏ.

"Có lẽ mình có thể giúp bọn họ trong hiện thực, ngăn chặn bi kịch xảy ra." Nói chuyện rất lâu với bác sĩ, Hàn Phi sắp xếp ra tất cả nội dung về hội chứng cánh bướm.

Nhờ các bác sĩ và y tá chăm sóc cho Bạch Quả Quả, Hàn Phi lại trả trước đủ chi phí y tế. Sau khi xử lý xong mọi việc, hắn gửi thông tin mà mình đã sắp xếp cho lãnh đạo của Lệ Tuyết, hy vọng cảnh sát Tân Hỗ có thể coi trọng, thay đổi cuộc sống cho tất cả bệnh nhân, để bọn họ đừng bị nỗi tuyệt vọng trong lòng nuốt chửng. Bây giờ cảnh sát đã bận đến bù đầu bù cổ rồi, lãnh đạo của Lệ Tuyết mặc dù rất tín nhiệm Hàn Phi, nhưng ông cũng không quá sẵn sàng rút nhân lực ra, nên chỉ nhờ đội tư vấn tâm lý của cục cảnh sát đến giúp đỡ.

Bản thân Hàn Phi lại vô cùng coi trọng những bệnh nhân mắc hội chứng cánh bướm kia. Hắn cảm thấy chỉ cần có thể cứu những bệnh nhân này ở hiện thực, là có thể giảm thiểu ác mộng xuất hiện, suy yếu sức mạnh của Mộng!

Không đủ nhân lực, Hàn Phi lại liên lạc với Đỗ Tĩnh. Vĩnh Sinh Pharmaceutical có rất nhiều nghiên cứu viên chuyên về lĩnh vực não bộ, bởi vì nội bộ bọn họ sẽ tiến hành các thí nghiệm nhân cách khác nhau, nên công ty cũng có một số lượng lớn các nhà tâm lý trị liệu và bác sĩ về lĩnh vực não bộ.

Để giúp Vĩnh Sinh Pharmaceutical chuộc lỗi, Đỗ Tĩnh cũng rất quyết đoán. Bà cử trợ lý Đào tạm thời tổ chức 27 tổ điều trị, đi sâu vào các bệnh viện lớn, tiến hành chữa bệnh cho bệnh nhân mắc hội chứng cánh bướm.

Cảnh sát đang đối đầu với tất cả các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn để ổn định tình hình chung ở Tân Hỗ; Deep Space Technology đang chiến đấu xung quanh bộ não AI thế hệ thứ bảy với hacker phòng kén, đồng thời bọn họ cũng sẽ hợp tác với cảnh sát để giải cứu những người chơi bị mắc kẹt trong game; ngược lại là Vĩnh Sinh Pharmaceutical đột phá ban đầu, bởi vì Cao Hưng hồn phi phách tán, hiện tại lại trở thành một lực lượng nhàn rỗi.

Mấy người con của Phó Thiên bị cảnh sát điều tra, Đỗ Tĩnh có lý lịch lâu nhất đứng ra nắm quyền lãnh đạo. Bà sắp xếp các nguồn lực trong tay, dùng phương pháp điều trị bệnh nhân để làm suy yếu sức mạnh của Mộng trong toàn thành phố.

Vẫn còn một điểm khiến Hàn Phi khá bất ngờ. Đỗ Tĩnh gần như ban đầu cho rằng Hàn Phi tiến vào Vĩnh Sinh Pharmaceutical là để làm bước đệm. Tất cả các tổ điều trị phái ra đều lấy danh nghĩa của Hàn Phi, chữa trị thương đau, hàn gắn vết nứt, mang lại hạnh phúc và ấm áp cho mọi người là mục tiêu mới của bọn họ.

Phối hợp với nhiều bộ phận, Hàn Phi đã làm tất cả những gì có thể làm.

Chờ sau khi trời tối, Hàn Phi và Hoàng Doanh cùng nhau đến phòng bệnh của Thẩm Lạc. Sau khi cảnh sát liên lạc với Deep Space Technology, ông lớn này đã quyết định cho riêng Thẩm Lạc một suất để vào game.

“Tiểu Thẩm, đã đỡ hơn chút nào chưa?” Đặt giỏ trái cây ở đầu giường, Hàn Phi đứng cách giường bệnh ba mét, mặt đầy “lo lắng”.

"Toàn thân đều rất đau, nhưng vẫn phải cảm ơn anh đã cứu tôi. Cảm giác như anh đã cứu tôi tận mấy lần rồi, hãy cho tôi một cơ hội để báo đáp anh đi, hay là tôi giúp anh đầu cơ cổ phiếu? Thính giác tài chính của tôi rất nhạy bén." Thẩm Lạc yếu ớt, khắp người đều quấn băng.

"Đầu cơ cổ phiếu thì không cần, có điều hiện tại có một nơi rất cần đến anh. Game Cuộc sống hoàn hảo xảy ra một chút vấn đề nhỏ, có khả năng cần anh đăng nhập vào game trợ giúp." Hàn Phi cũng có chút ngượng ngùng, nhưng Thẩm Lạc đã chủ động lên tiếng muốn báo đáp cho mình rồi.

“Không sao, cũng vừa hay tôi muốn tham gia vào game để giải tỏa cơn đau khắp người.” Thẩm Lạc ngược lại rất vui vẻ: “Kỳ thực tôi đã sớm muốn chơi rồi, chỉ sợ bác sĩ không đồng ý. "

Khi cuộc sống hoàn hảo gặp trục trặc, Thẩm Lạc đang bị Cao Hưng làm tế phẩm, sau đó khi cảnh sát đến, anh ta bởi vì mất máu quá nhiều mà sắp không trụ nổi.

"Cậu phải suy nghĩ kĩ." Hoàng Doanh không ngờ giác ngộ của Thẩm Lạc cao ngang với mình. Trong tay anh đang cầm một chiếc mũ bảo hiểm trò chơi do Deep Space Technology đặc biệt chế tạo. Loại mũ trò chơi này có kèm theo số thứ tự cố định, chỉ sau khi lấy được quyền hạn cao nhất của Deep Space Technology mới được kích hoạt sử dụng, có thể vào game bất cứ lúc nào.

“Tân Hỗ thật may mắn khi có những anh hùng như mọi người trong thành phố này.” Hàn Phi cũng giơ ngón tay cái lên cho Thẩm Lạc: “Chờ sau khi anh vào game thành công, chúng ta sẽ tập hợp ở trước nơi ở của guild game Chân Lý Tất Nhiên khu thành chủ."

"Chân Lý Tất Nhiên?” Thẩm Lạc nhớ hình như Hoàng Doanh là người của một guild dame khác, nhưng anh ta cũng không có hỏi tại sao, chỉ gật gật đầu.

"Được, vậy đi gọi bác sĩ tới đi." Hàn Phi vẫy tay ra hiệu với bên ngoài: "Thẩm Lạc tương đối đặc biệt, cho nên sẽ không cùng tiến vào với nhân viên nội bộ của Deep Space Technology, em đã sắp xếp cho anh ấy nhiệm vụ riêng."

Hàn Phi chủ yếu sợ Hoàng Doanh và những người khác của Deep Space Technology sẽ xảy ra chuyện, vì vậy đã chu đáo quyết định để Thẩm Lạc vào game trước.

Bác sĩ tháo băng trên phần não của Thẩm Lạc ra, sau đó cẩn thận giúp anh ta đội mũ bảo hiểm trò chơi đặc biệt.

Có lẽ là cảm nhận được sự kính trọng và đồng tình trong mắt bác sĩ, Thẩm Lạc cảm thấy hơi ớn lạnh miễn cưỡng vặn vẹo cái cổ, mang theo nghi ngờ hỏi Hàn Phi: "Đúng rồi, hình như vừa rồi anh nói trong game có xảy ra chút vấn đề?"

"Cũng không phải vấn đề gì lớn." Hàn Phi nối sợ dây cuối cùng vào: "Chính là hiện tại sau khi đăng nhập vào game, sẽ không thoát ra được."

"Hả?"

Ấn nút khởi động, Hàn Phi và Hoàng Doanh đều không nghe thấy những gì Thẩm Lạc nói cuối cùng.

"Thẩm Lạc đầu tiên là bị các thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn đem ra làm tế phẩm, suýt chút nữa bị Cao Hưng chặt đầu, bây giờ thấy Cuộc sống hoàn hảo xảy ra vấn đề, lại kiên quyết đăng nhập vào game, tiến vào thành chủ bị bao phủ bởi Mộng. Anh đừng thấy cậu ấy xui xẻo đến cực điểm như vậy, nhưng nội tâm lại rất chính nghĩa đấy." Mở giỏ trái cây trên bàn cạnh giường ngủ, Hàn Phi lấy hai quả táo cho Hoàng Doanh và chính mình: "Trái cây không thể để lâu, đừng lãng phí."

Bình Luận (0)
Comment