Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 967 - Chương 967: Khán Giả Duy Nhất

Chương 967: Khán giả duy nhất Chương 967: Khán giả duy nhất

Ở trung tâm sân khấu, một thân một mình, Hàn Phi vừa là toàn bộ diễn viên, cũng là toàn bộ khán giả.

Chàng trai trẻ muốn tự tử, chủ nhà cố hết sức khuyên can, con vẹt chỉ biết lặp đi lặp lại và bắt chước, ba nhân vật hội tụ trong một người, nhưng trông không hề gượng gạo.

Lý do để sống tiếp, càng giống như lời độc thoại trong nội tâm của Hàn Phi.

Một bên là hy vọng, một bên là tuyệt vọng, bọn chúng mỗi ngày đều tranh cãi, lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn không ngừng.

Lời thoại của ba người, Hàn Phi đã thuộc làu như cháo chảy, hắn chuyển đổi giữa các vai khác nhau.

"Tôi muốn sống tiếp, nhưng lại không thể tìm được lý do để sống tiếp."

"Rõ ràng là không cam tâm chết đi, nhưng khi định thần lại, tôi đã đi đến rìa của tòa nhà."

“Tôi rất nghèo, nhưng cái nghèo lớn nhất không phải là không mua được mì gói, giò chả, cũng không phải là bất cứ nhu cầu vật chất nào, mà là không có sự quan tâm và đồng hành, chưa từng nhận được tình yêu.

“Ít nhất bọn họ còn có người yêu thương mình, ít nhất bọn họ còn có một nơi để che mưa chắn gió, ít nhất tình yêu của bọn họ còn được đáp lại, ít nhất bọn họ cũng từng có hơi ấm một mái nhà… còn tôi thì chẳng có gì."

"Vẹt ơi, vẹt ơi, hãy nói cho tôi biết lý do để sống tiếp là gì?"

“Vẹt ơi, vẹt ơi, đừng bắt chước hạnh phúc của người khác, dù bạn có bắt chước giỏi đến đâu thì đó cũng không phải là cuộc sống của bạn."

"Có lẽ, tôi mãi mãi chỉ là tấm nền không có hào quang của nhân vật chính."

"Tôi là một người cô đơn, tôi bị lãng quên một mình, cuối cùng sẽ chết trong cô độc."

Tất cả các loại cảm xúc tiêu cực tràn vào tâm trí, cuộc đời của Hàn Phi đang ở trên bước ngoặt đầu tiên.

Hắn và anh em cùng phòng của mình đã trải qua tất cả những thất bại, ngay cả sau khi những người bạn tốt nhất lần lượt rời đi, hắn vẫn kiên trì.

So với những người khác, ngay cả một góc có thể giả bộ mạnh mẽ hắn cũng không có. Trên thế giới này không có người thân của hắn, có lẽ từ khi sinh ra đã định sẵn hắn sẽ phải làm bạn với cô độc và tuyệt vọng.

Giọng nói của hắn dần dần càng ngày càng trầm thấp, trên đời này đối với hắn không có gì đáng nhớ. Hắn ra sức muốn chọc người khác cười, nhưng người xung quanh đến nhìn hắn cũng không có hứng thú.

Xiềng xích của vận mệnh càng ngày càng nặng nề, hắn không thể thở được, nội tâm vô cùng sợ hãi.

Kịch trong rạp sắp đi đến hồi kết, chàng trai trẻ định tự tử lần thứ 11 nhặt được một con dao nhọn đạo cụ, dù chỉ là đạo cụ nhưng mũi dao nhọn vẫn có thể dễ dàng đâm vào cổ.

Thế giới trong mắt phảng phất biến thành sương mù dày đặc, che kín hai tai và hai mắt, Hàn Phi giơ cao con dao đạo cụ, hướng thẳng cổ họng của mình.

Hóa trang của chủ nhà đại diện cho hy vọng đã bị mồ hôi ướt đẫm làm nhòe, con vẹt cũng ngừng nói nhảm, ba nhân vật từ từ hòa vào nhau, thứ duy nhất vận mệnh để lại cho Hàn Phi chỉ còn lại chàng trai trẻ.

Toàn bộ tuyệt vọng của toàn thành phố lặng lẽ hội tụ tại lại trên người Hàn Phi. Hai tay hắn cầm dao, người ở trong vở kịch, trong kịch lại diễn cuộc đời của hắn.

Chàng trai trẻ tuyệt vọng chính là Hàn Phi, con dao trong tay hắn dường như chính là con dao trước đó.

Mũi dao ấn xuống, không ai biết quá khứ của Hàn Phi, cũng không ai để ý đoạn quá khứ kia.

Thật ra Hàn Phi cũng không biết thế nào là tuyệt vọng chân chính, đối với hắn mà nói, tuyệt vọng chính là có thể không chút do dự đâm thủng cổ họng, hoặc là không chút do dự bóp cò.

Mũi dao rơi xuống, trong rạp hát im lặng đột nhiên vang lên tiếng cười và tiếng vỗ tay.

Đây là điều mà Hàn Phi hiếm khi nghe thấy. Tay cầm dao run rẩy một cái, hắn quay đầu nhìn về phía khán đài.

Giữa khán phòng trống rỗng, chỉ có duy nhất một khán giả đang ngồi. Anh ta ôm bụng chỉ vào Hàn Phi, như thể vừa xem một màn hài hước nhất trên đời, cười rất vui vẻ và cuồng loạn!

Vị khán giả này có tướng mạo nhìn giống y hệt Hàn Phi, chỉ khác là một người bị đẩy lên đài, một người thì lâm vào điên cuồng.

Khi nhìn thấy người giống hệt mình, sương mù che phủ hai tai và hai mắt Hàn Phi lập tức tiêu tán, hắn dường như nhớ ra một số thứ nào đó.

Một đám quái vật dị hóa cố gắng trốn thoát khỏi tâm trí của hắn, tất cả những chuyển động chậm chạp biến mất cùng với tiếng cười.

Trải nghiệm quá khứ giống như một tấm gương vỡ, xuất hiện vô số vết nứt.

Con dao cầm trong tay rơi xuống đất, Hàn Phi nhìn chính mình đang cười điên cuồng ở dưới khán đài. Lớp hóa trang xấu xí biến thành quỷ văn gớm ghiếc, tuyệt vọng tập trung quanh người đều bị nuốt chửng.

"Cám ơn, nếu như không có anh, có lẽ tôi vĩnh viễn đều là một mình." Điều Hàn Phi muốn nói, cũng là điều mà tiếng cười điên cuồng muốn nói.

Hàn Phi trên sân khấu và tiếng cười điên cuồng dưới khán đài đồng thời đứng dậy và đi về phía nhau.

Hàn Phi giơ tay về phía tiếng cười điên cuồng, hai linh hồn sở hữu nhân cách chữa trị, nâng đỡ lẫn nhau.

Tất cả ký ức như thủy triều trở về, thành phố màu xám sụp đổ từ bên ngoài vào bên trong. Ác mộng tầng thứ tám kể về một diễn viên hài kịch, đó là quá khứ của chính Hàn Phi.

Mộng gieo rắc ác mộng bằng những ký ức bị đánh cắp, muốn giữ chặt một người muốn phá hoại quy tắc như Hàn Phi, nhưng nó đã đánh giá thấp hắn và tiếng cười điên cuồng.

Thành phố hóa thành mảnh vỡ, tất cả những người mà Hàn Phi nhìn thấy đều biến thành ác mộng lao về phía hắn, nhưng cả hắn và tiếng cười điên cuồng đều không né tránh.

Tiếng cười cuồng loạn tan vào trong cơ thể Hàn Phi, tất cả quỷ văn trên người hắn lại biến thành màu đỏ như máu. Một cây rìu khổng lồ ngưng tụ từ vô số tội nghiệt chém vào trên người những ác mộng kia, ngọn lửa đen của hận ý thiêu rụi tất cả.

Thực ra ác mộng này có lẽ là rất dài, bởi vì quá khứ của Hàn Phi chính là một đoạn tuyệt vọng không có hồi kết. Nhưng tiếng cười điên cuồng đã chủ động xuất hiện khi Hàn Phi biểu diễn, anh ta muốn bù đắp những hối tiếc của hắn lúc đầu và xuất hiện với tư cách là khán giả duy nhất, cưỡng bức can thiệp vào ác mộng của hắn.

Tiếng gào thét ác mộng và thành phố sụp đổ cùng bị quỷ văn hấp thu. Sau khi liên tiếp thôn phệ ác mộng tầng thứ bảy và tầng thứ tám, quỷ văn trên người Hàn Phi đã phát sinh biến hóa về chất, cho dù ở trong ác mộng cũng không hề bị chút ảnh hưởng nào.

Hơi đáng tiếc một chút, ác mộng tầng thứ tám này là Mộng dùng để nhắm vào Hàn Phi, rút ký ức của chính hắn dệt nên, sau khi qua cửa ác mộng thì không thu được mảnh vỡ nhân sinh màu đen trắng nào.

Hàn Phi lại sử dụng sức mạnh vượt quá giới hạn của ác mộng một lần nữa, nhưng kỳ lạ là lần này Mộng không tiếp tục nhắm vào hắn. Một tên giỏi đùa giỡn nhân tính và cực kỳ xảo quyệt như Mộng dường như muốn ngấm ngầm tích lũy sức mạnh để đánh cho hắn không kịp trở tay trong ác mộng phía sau.

"Bản thân Mộng vốn dĩ không thuộc về thế giới tầng cạn, 11 điện thờ ở khu thành chủ đều là tín đồ của Mộng xây dựng nên. Chỉ cần bản thể của nó không tới, mình sẽ không gặp nguy hiểm gì quá lớn."

Lối đi của thế giới tầng cạn mà lệ quỷ trong thế giới tầng sâu tiến vào và lối đi của thế giới hiện thực đều nằm trong sự kiểm soát của Hàn Phi. Mộng có thể thông qua đủ các phương pháp khác nhau để đưa một phần sức mạnh của mình xâm nhập vào thế giới tầng cạn và hiện thực. Nhưng nếu muốn bản thể giáng xuống, thì nhất định sẽ gây ra động tĩnh vô cùng lớn.

Hàn Phi dẫn những người hàng xóm của mình vào thế giới tầng cạn thông qua một lối đi cố định. Cả đường đi bị hạn chế bởi thế giới tầng sâu, Vô Thường mất đi toàn bộ sức mạnh, Hình Phu lại càng bị buộc phải trốn trong quỷ văn. Nếu như không đi qua lối đi, cái giá cần phải trả sẽ càng nhiều hơn nữa!

Lệ quỷ càng cường đại, bản thể càng khó rời khỏi thế giới tầng sâu. Đây là lý do tại sao sau khi bản thể của Cao Hưng rời khỏi thế giới tầng sâu, ngay cả khi điện thờ của gã bị tấn công, Mộng cũng không để gã quay lại. Muốn đưa bản thể của một không thể nhắc đến vào hiện thực, có thể mất nhiều năm chuẩn bị.

"11 điện thờ bao trùm khu thành chủ này là một cái bẫy của Mộng, đồng thời cũng là một cách để mình và tiếng cười điên cuồng hiểu được nó, càng là cơ hội tốt để làm suy yếu sức mạnh của nó.”

Mộng muốn biến 4 triệu người chơi thành con rối của chính mình và mầm mống gieo rắc tội ác, buộc Hàn Phi phải mở cánh cửa lớn của lối đi ra. Nhưng Hàn Phi cũng có kế hoạch của riêng mình, hắn định sẽ dây dưa với Mộng trong khu thành chủ của thế giới tầng cạn, dẫn dắt tất cả người chơi trong khu thành chủ của thế giới tầng cạn đập tan điện thờ của Mộng và giữ chân nó lại.

Sương xám tan đi, mở hai mắt ra, Hàn Phi lại xuất hiện ở trong bệnh viện của khu thành chủ. Hiện tại hắn đã tiến vào hành lang, cách tầng cao nhất có điện thờ càng ngày càng gần.

"Mộng có thể thông qua ác mộng đánh cắp ký ức của người chơi, thêu dệt nên những ác mộng tương ứng. Thông tin này phải nhanh chóng công khai, tránh để những người chơi bị hãm hại không kịp trở tay.

Không tiếp tục thăm dò về phía trước nữa, Hàn Phi rút ra khỏi bệnh viện.

Đối với Hàn Phi mà nói, ác mộng tầng thứ tám cũng không quá khó, nhưng trên thực tế thời gian dành cho ác mộng này lại rất dài. Hàn Phi đã trải qua một đêm lúc nào không hay, khi hắn mở cửa bệnh viện ra, sắc trời bên ngoài đã gần sáng rồi.

Vội tới quảng trường trung tâm, Hàn Phi viết ra trải nghiệm qua cửa của chính mình. Công lược của ác mộng tầng thứ bảy và tầng thứ tám vừa ra, lập tức hấp dẫn vô số người chơi vây đến xem.

Bây giờ tất cả các guild game đều bị mắc kẹt trong ác mộng tầng thứ tám, Hàn Phi là người chơi đầu tiên vượt qua được tầng này.

Sau khi để lại phân tích công lược, Hàn Phi tiến vào đại sảnh nhiệm vụ ác mộng ở quảng trường trung tâm và đưa ra mức giá cao nhất để thu hồi những mảnh vỡ màu đen trắng trong ác mộng.

Hiện tại những người chơi bình thường vẫn còn dừng lại ở tầng thứ năm trở xuống, cho nên mảnh vỡ rất hiếm. Hơn nữa dường như chỉ có qua cửa một cách hoàn hảo, sau khi hóa giải chấp niệm của chủ nhân ác mộng, mới có khả năng đạt được mảnh vỡ; cho nên mặc dù Hàn Phi ra giá cao, nhưng cũng không có người muốn bán.

"Xem ra vẫn phải nói chuyện với những người đứng đầu guild game đó mới được. Những mảnh vỡ này vô dụng với bọn họ, nhưng lại có thể tạo ra một số thay đổi cho hộp đen của mình..."

Hàn Phi đang tính toán làm thế nào để thuyết phục những guild game khác thì những người chơi trong tòa nhà lớn đột nhiên như ong vỡ tổ chạy về phía cửa. Cảm giác biểu cảm trên mặt mọi người đều không còn nặng trĩu nữa, toàn bộ biểu cảm đều rất kích động.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Hàn Phi ngẫu nhiên tóm lấy một người qua đường hỏi.

"Cậu vẫn còn chưa biết gì sao? Mau vào sảnh trò chuyện xem đi! Hoàng Doanh online rồi! Người chơi số 1 Hoàng Doanh sắp vào thành cứu chúng ta rồi!"

Ngày càng có nhiều người chơi chạy về phía cổng thành chủ, bọn họ bị mắc kẹt trong trò chơi không thể offline, còn phải đối mặt với khảo nghiệm tử vong, áp lực tinh thần vô cùng lớn.

Ác mộng hết tầng này đến tầng khác không có tận cùng, trong tình hình như vậy, người chơi số 1 Hoàng Doanh chủ động đăng nhập vào game, đối với tất cả người chơi điều này có ý nghĩa rất đặc biệt.

Phải biết rằng Hoàng Doanh trong game chính là một huyền thoại sống, chỉ cần là những người chơi trò chơi này đều đã nghe nói về truyền thuyết của anh ấy. Anh đã lần lượt tạo ra hết kỳ tích này đến kỳ tích khác, dường như không có gì mà anh không thể làm được!

Cánh cổng lớn của thành chủ [Cuộc sống hoàn hảo] được mở ra từ bên ngoài, một tia nắng xuyên qua màn sương xám.

Vô số người chơi chờ đợi ở hai bên đường trong thành chủ đều nín thở nhìn về phía cổng thành.

Mặt trời từ từ mọc lên tỏa ra một con đường màu vàng óng. Một người từ cổng lớn của thành chủ đi qua, cương quyết không chút do dự tiến vào trong thành.

Có người nói anh là huyết y khát máu, có người nói anh là kẻ gian lận ra vẻ thần bí, có người nói anh là thương nhân lớn cực kì giàu có, còn có người nói anh là người chơi số 1 không thể bàn cãi!

"Hoàng Doanh!"

Thành phố cực kỳ u uất sôi sục rồi, chỉ vì sự xuất hiện của một người mà mọi người như được cứu thoát khỏi tuyệt vọng, đây chính là sức ảnh hưởng và danh vọng của người chơi số 1.

Đội ngũ cứu viện hàng trăm người đi theo phía sau Hoàng Doanh. Bọn họ biết rõ rằng sau khi tiến vào thành chủ sẽ không thể đăng xuất, nhưng không một ai rút lui.

Cổng thành đã đóng, nhìn biển người, Hoàng Doanh chỉ nói hai câu và làm một việc.

"Chúng tôi chỉ là đội ngũ cứu viện đợt 1, tiếp theo mỗi ngày đều sẽ có nhân viên cứu viện mới tiến vào thành chủ." Mở bảng thuộc tính ra, anh chạm vào bảng xếp hạng và mở tất cả tài khoản ẩn danh ra.

Sau khi cập nhật [Cuộc sống hoàn hảo], có tổng cộng 21 bảng xếp hạng. Rất nhanh ngay sau đó đã có người chơi phát hiện ra rằng, người đứng đầu trong 18 bảng xếp hạng đều là cùng một cái tên Hoàng Doanh!

"Tôi sẽ cố gắng hết sức để đưa mọi người đi! Xin mọi người hãy yên tâm, chỉ cần còn một người vẫn còn lưu lại trong thành, tôi nhất định sẽ ở lại đây! Tôi xin hứa với mọi người! Tôi sẽ là người chơi cuối cùng rời khỏi [Cuộc sống hoàn hảo]!"

Bình Luận (0)
Comment