“Ác mộng đặc biệt?” Hàn Phi đã có thu hoạch bất ngờ từ Trương Minh Lễ.
"Ác mộng trong điện thờ đại khái có thể chia thành năm loại. Ác mộng sợ hãi sơ cấp nhất, loại ác mộng này thuần túy là tự mình hù dọa chính mình, sau khi cậu rơi vào ác mộng càng sợ hãi thì quái vật trong ác mộng sẽ càng mạnh. Cảnh tượng trong loại ác mộng này này thường chỉ đơn giản là lặp lại, nó sẽ lợi dụng nỗi sợ hãi của chính bản thân cậu để giết chết cậu." Trước đây cũng là học sinh đứng đầu của trường, Trương Minh Lễ vô cùng thông minh. Sau khi biết được tình cảnh của những người chơi từ Bạch Hiển và Hàn Phi, gã lập tức bắt đầu phân tích.
"Ác mộng mà các cậu vừa mới tiến vào sương xám gặp phải chính là thuộc loại này, căn phòng và cảnh tượng đơn giản, bị kẻ giết người và quỷ quái không biết truy sát; thật ra loại ác mộng này rất đơn giản, chờ khi cậu không còn sợ hãi nữa, là có thể thuận lợi qua cửa."
"Loại ác mộng thứ hai thì là ác mộng ký ức. Loại ác mộng này không hoàn toàn là do tưởng tượng ra, nó là chấp niệm của một số người nào đó trong hiện thực biến hóa thành. Những người đó sau khi chết ký ức đều ngưng tụ thành một ác mộng, loại ác mộng này đại diện cho một cảnh tượng nào đó mà bọn họ không thể quên được. Loại ác mộng thứ hai nếu muốn qua cửa buộc phải tìm ra chấp niệm của chủ nhân mộng cảnh, giúp đối phương hóa giải oán hận mới có thể vượt qua được. Loại ác mộng này độ khó có cao có thấp, sẽ căn cứ mạnh yếu của chấp niệm nảy sinh dao động rất lớn."
"Loại ác mộng thứ ba thì rất quỷ dị, tôi không biết các cậu đã gặp phải chưa? Nó là dựa vào ký ức của chính bản thân cậu để dệt nên. Trong lúc các cậu qua cửa ác mộng, Mộng cũng đang hiểu rõ từng người. Nó sẽ nhận được kí ức của các cậu một cách vô hình, rồi sau đó lợi dụng điểm yếu để tạo ra ác mộng tương ứng, nhốt cậu trong đó. Khi cậu không thể phân biệt rõ giữa mộng cảnh và hiện thực, cậu sẽ mãi mãi bị lạc trong mộng, trở thành một cơn ác mộng mới.”
Loại ác mộng thứ ba mà Trương Minh Lễ nói chỉ có Hàn Phi trải qua, số lượng người chơi rất lớn nhưng 99% trong số họ vẫn chưa đủ tư cách để Mộng "đặt làm" ác mộng.
"Loại ác mộng thứ tư là ác mộng quy tắc điện thờ. Loại ác mộng này càng giống một cái lồng giam hơn, nó giam cầm một số thứ mà Mộng muốn có được, là do từ rất lâu trước đó Mộng đã tự ra tay bóp méo, cái mà tôi ở chính là ác mộng quy tắc?" Trương Minh Lễ dùng chính mình để làm ví dụ: "Mộng muốn có được tình yêu thuần khiết, tước bỏ hoàn toàn cảm xúc này ra. Nó cũng không ngừng quan sát và mô phỏng các cảm xúc khác nhau của con người cho đến khi chính ác mộng của mình có thể khôi phục lại được hoàn hảo."
"Loại ác mộng này trông có vẻ rất bình thường, cũng không cảm thấy quá đáng sợ, nhưng một khi cậu vi phạm quy tắc mà Mộng đặt ra, vậy thì sẽ bị trừng phạt vô cùng khủng khiếp."
"Bản thể của Mộng không ở đây, nó chỉ có thể dựa vào sức mạnh được bảo tồn trong điện thờ, đó là quy tắc mà không thể nhắc đến chế định."
Trương Minh Lễ lại cung cấp cho Hàn Phi một thông tin vô cùng quan trọng khác. Chỉ khi ở trong ác mộng quy tắc điện thờ, Mộng mới có thể lợi dụng quy tắc sử dụng sức mạnh của không thể nhắc đến để giết người.
"Loại ác mộng thứ năm chính là ác mộng đặc biệt nhất mà tôi đã nói. Tôi nghi ngờ loại ác mộng này được hình thành dựa trên trải nghiệm của bản thân Mộng, là nguyên nhân nó sinh ra. Tôi biết trong điện thờ có loại ác mộng này tồn tại, nhưng tôi cũng chưa từng thấy qua, bọn chúng được ẩn giấu quá sâu." Trương Minh Lễ xin Hàn Phi giấy và bút, phác thảo một hình vẽ phức tạp trên đó: "Mộng thông qua việc thu thập tất cả các loại ác mộng để trở nên mạnh mẽ, năng lực của nó dường như không có tận cùng, nhưng nền tảng chống đỡ cho mọi thứ có lẽ chính là những ác mộng đặc biệt nhất đó. Tất cả những ác mộng bình thường đều xoay quanh ác mộng đặc biệt nhất vận hành, tôi không thể suy đoán ra vị trí của những ác mộng đó, nhưng nếu chúng ta nắm được manh mối đủ nhiều, ác mộng đã khám phá đủ, nói không chừng có thể nắm được quy luật giữa những ác mộng."
Bản thân thầy Trương rất có năng lực, ở trong mộng gã nói mình khống chế điểm số để tỏ tình, Hàn Phi và Hoàng Doanh còn cười nhạo người ta, nhưng người ta thật sự có năng lực này. Chỉ cần dựa vào bức vẽ suy đoán ác mộng vận hành do thầy Trương tự tay vẽ đã có thể nhìn ra, người này có IQ rất cao.
“Bức vẽ này của anh rất quan trọng.” Hàn Phi cất mấy bức vẽ do thầy Trương vẽ ra vào trong ô vật phẩm: “Nếu như tôi cộng toàn bộ điểm vào trí lực, bây giờ phỏng chừng đã có thể suy luận ra được một số thứ rồi, nhưng mà tôi lại toàn cộng vào thể lực."
“Tôi còn tưởng cậu cộng toàn bộ vào mị lực cơ đấy?” Thầy Trương có vẻ kinh ngạc nhìn Hàn Phi.
“Không hổ là thầy Trương, thật biết khen người khác.” Ngại ngùng xua xua tay, Hàn Phi nói tiếp: “Nếu như chúng ta không đủ trí lực, vậy thì tôi sẽ mang bức vẽ này ra khỏi trò chơi, nhờ các chuyên gia tư vấn."
Trong đầu Hàn Phi hiện lên một kế hoạch, hắn muốn số 2 cũng tiến vào [Cuộc sống hoàn hảo].
Đứa trẻ số 2 là người thông minh nhất mà Hàn Phi từng gặp, nó còn sở hữu năng lực có liên quan đến vận mệnh, là không thể nhắc đến mạnh nhất bên mình ngoại trừ tiếng cười điên cuồng.
Có điều sau khi số 2 tiến vào trò chơi, rất có thể Hàn Phi sẽ bị Mộng tập kích trong hiện thực, an toàn của hắn sẽ không còn bất kì sự bảo đảm nào nữa.
Sau khi thảo luận xong, Hàn Phi lại sử dụng nhân cách tham lam lần nữa, kéo hai người chơi đã chết trong ác mộng ra ngoài.
Ý thức của hai người chơi này phủ đầy hoa văn cánh bướm. Theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ đã không còn là người bình thường nữa, mà đã bị ác mộng cải tạo thành một "thứ" giữa người và quỷ, cho nên nhân cách tham lam của Hàn Phi mới có hiệu quả. Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, hắn đè đầu người chơi xuống, hai mắt dần dần híp lại.
"Không ngờ lại câu được con cá lớn."
Những người chơi được Mộng sắp xếp để giết Hàn Phi lần này không phải là sau khi vào trò chơi mới bị nó mê hoặc, mà là thành viên của ba tổ chức tội phạm lớn. Bọn chúng đã là tín đồ của Mộng từ cách đây rất lâu rồi.
Điện thờ được xây dựng ở thế giới tầng cạn, chính là do những người này làm. Linh hồn của bọn chúng sặc sỡ đầy màu sắc, nhưng trái tim lại mục nát bẩn thỉu, tỏa ra mùi hôi thối nồng nặc.
Thông qua năng lực Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn, Hàn Phi đã lấy được một số thông tin từ trên hai người chơi này. Số lượng tín đồ của Mộng có rất nhiều, bọn chúng đang bí mật phát triển, còn có tín hiệu liên lạc độc đáo.
Những tên khốn này đêm khuya sẽ tiến vào trong tòa nhà bị sương xám bao phủ. Bởi vì trên người đều có ẩn giấu hoa văn cánh bướm nên sương xám sẽ không cản trở tầm mắt của bọn chúng, cho dù là ở trong sương xám cũng vẫn có thể nhìn thấy nhau, vì vậy có rất nhiều kế hoạch của bọn chúng được thực hiện trong tòa nhà bao phủ bởi sương xám.
Tuy nhiên đại đa số tín đồ chỉ là người thi hành, người quyết sách chỉ có 11 người, tương ứng với 11 điện thờ.
Để tránh bị những người chơi tìm kiếm, một số người quyết sách quả quyết trốn trong các tòa nhà bị bao phủ bởi sương xám không ra ngoài; còn có một số người quyết sách đã thâm nhập vào trong các guild game lớn, ngụy trang thành người chơi.
Bởi vì Hàn Phi và Hoàng Doanh quá mạnh mẽ, cho nên bọn chúng chỉ có thể chờ đợi cơ hội thích hợp để ra tay.
Hai người chơi bị Hàn Phi bắt được thuộc về cùng một người quyết sách, họ tên của đối phương hắn vô cùng quen thuộc -- Phó Doãn.
Từng là cấp dưới đáng tin cậy nhất của Cao Hưng, tiểu quỷ đứng thứ hai trong quỷ bài, hiện tại Phó Doãn trở thành người thi hành kế hoạch cốt lõi của Mộng.
"11 người quyết sách có thân phận đều rất đặc biệt, trong số bọn chúng có người sống ở trong hiện thực, hình như còn có quỷ bò ra từ thế giới tầng sâu." Bên trong linh hồn của hai tín đồ, Hàn Phi cảm nhận được sự sợ hãi. So với Phó Doãn, những người quyết sách khác dường như đã thoát khỏi phạm trù con người.
Sau khi tìm kiếm xong, Hàn Phi lại nhét linh hồn của hai người chơi vào trong vực sâu tham lam: "Xem ra em phải rời khỏi game một chuyến rồi. 11 người này có quan hệ mật thiết với Mộng, bên phía cảnh sát đã truy đuổi những tên siêu tội phạm đó rất lâu rồi, nói không chừng em có thể lấy được một số manh mối nào đó từ cảnh sát."
"Đợi một chút, để anh bảo các nghiên cứu viên của Deep Space Technology đưa cho em báo cáo việc khắc phục sự cố." Hoàng Doanh gửi lời mời liên lạc đến Deep Space Technology ngay lập tức. Hiện tại Hàn Phi là cầu nối duy nhất giữa thế giới tầng cạn và hiện thực, tất cả tin tức đều phải dựa vào Hàn Phi truyền đi.
Không lâu sau, bên phía Deep Space Technology đã gửi kết quả điều tra đến, tất cả thông tin đều được đóng gói trong một chiếc hộp màu trắng rất hư ảo.
"Đây là chìa khóa bí mật của Deep Space Technology, người có quyền hạn đều có thể mở nó ra. Chỉ cần có thể thoát khỏi trò chơi, thông tin bên trong chìa khóa bí mật sẽ tự động ghi lại vào máy chơi game, em chỉ cần đăng lại lần nữa là được."
Cất chìa khóa bí mật đi, Hàn Phi che mặt và chạy ra khỏi trụ sở của cư xá Hạnh Phúc. Hắn lang thang khắp nghĩa trang, cửa hàng tang lễ và nhà ma trong khu thành chủ, mất đúng 5 tiếng đồng hồ mới kích hoạt thành công nhiệm vụ.
Sau khi hoàn thành, Hàn Phi trở lại cư xá Hạnh Phúc và đăng xuất khỏi trò chơi.
So với việc rời đi lần trước, chiếc kén xám bao phủ toàn thành phố càng chân thực hơn, 4 triệu người chơi đang dần bị bao bọc trong chiếc kén xám.
"Tốc độ trưởng thành của nó nhanh quá!"
Cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, Hàn Phi gửi thông tin nặc danh trong chìa khóa bí mật đến mạng nội bộ của Cảnh sát Tân Hỗ.
Sau khi thu hút sự chú ý của cảnh sát, Hàn Phi không làm việc không cần thiết nữa, hắn gọi điện cho trợ lý Đào, chuẩn bị đi gặp Đỗ Tĩnh.
Số 2 chỉ còn lại một bộ đại não, để đưa nó vào [Cuộc sống hoàn hảo] thành công, cần phải chế định một thiết bị đặc biệt mới được. Bản thân Hàn Phi không có năng lực này, nên phải dựa vào sức mạnh của hai công ty công nghệ lớn.
Vài phút sau, trợ lý Đào đã đỗ xe ở tầng dưới nhà Hàn Phi. Anh ta chạy lon ton đến mời hắn xuống tầng, hai người cùng nhau đến phòng thí nghiệm Vĩnh Sinh của Tân Hỗ.
Phòng thí nghiệm Vĩnh Sinh là phòng thí nghiệm sinh học lớn nhất ở Tân Hỗ, rất nhiều thí nghiệm sinh mệnh của Vĩnh Sinh Pharmaceutical đều có được những bước đột phá ở đây, mà Đỗ Tĩnh chính là chủ sở hữu nơi này.
Nghe nói trước đây khi Phó Thiên còn chưa phát triển, gia đình Đỗ Tĩnh đã là một gã khổng lồ dược phẩm ở Tân Hỗ. Cũng chính nhờ sự ủng hộ hết mình của gia đình Đỗ Tĩnh mới có Vĩnh Sinh Pharmaceutical sau này.
"Bà ấy đang đợi anh trong phòng thí nghiệm."
Dưới sự dẫn dắt của người máy điều hướng, Hàn Phi đẩy cửa phòng thí nghiệm ra.
Đỗ Tĩnh đang đứng cạnh một thi thể mô phỏng người sống, trông bà có vẻ lại trẻ hơn mấy ngày trước một chút: “Tùy ý ngồi đi.”
“Lần trước gặp mặt cháu đã kể cho bà nghe về người tên là Phó Sinh, bà còn nhớ không?” Không có ý định ngồi xuống tán gẫu, Hàn Phi chạy đến bên cạnh Đỗ Tĩnh: “Phó Sinh còn có một người em gái cùng cha khác mẹ tên là Phó Ức, Ức trong ký ức; bản thân ông ấy cũng có ba người con, bà có ấn tượng gì về những chuyện này không?"
Bởi vì Trương Minh Lễ nói mình nghe thấy tiếng ca trong ác mộng, cho nên Hàn Phi nghi ngờ rằng không thể nhắc đến bị giam cầm trong điện thờ có liên quan đến những đứa con của Phó Sinh.
"Những chuyện mà cậu nói đều là lần đầu tiên tôi nghe thấy." Đỗ Tĩnh cũng rất muốn biết về Phó Sinh. Bà biết rằng đó là một người rất quan trọng đối với mình, nhưng bà thực sự đã quên hết những chuyện liên quan đến người đó: "Kể từ khi nói chuyện với cậu lần trước, tôi đã hồi tưởng lại rất lâu, có lẽ có một nơi vẫn còn lưu giữ thứ có liên quan đến ông ấy."
"Ở đâu?”
“Đi theo tôi.” Đỗ Tĩnh ra hiệu cho trợ lý Đào rời đi, một mình bà dẫn Hàn Phi đi vào thang máy nội bộ của phòng thí nghiệm Vĩnh Sinh: “Gia đình tôi trước đây chính là doanh nghiệp hàng đầu ở Tân Hỗ, một số thí nghiệm đầu tiên về sinh mệnh của Phó Thiên đều là do tôi tài trợ."
"Kí ức bà lưu giữ là như vậy ạ?" Hàn Phi vẫn nhớ rõ mọi chuyện xảy ra trong thế giới điện thờ. Trong quá khứ không có hắn, Phó Sinh đã gắng chịu tất cả tuyệt vọng, quan trọng nhất là ông ấy chẳng những không bị hắc hóa, ngược lại còn khống chế thành công hộp đen, cho đến khi chết vẫn kiên quyết chọn đứng về phía con người.
"Chẳng lẽ không phải là như vậy sao?” Đỗ Tĩnh nhàn nhạt nói, hai mắt bà đục ngầu thăng trầm, dường như không còn để ý đến chân tướng nữa: “Nơi tôi dẫn cậu tới chính là phòng thí nghiệm mà Phó Thiên tiến hành những thí nghiệm sinh mệnh đầu tiên. Trong ấn tượng của tôi có một người thường xuyên tự nhốt mình trong phòng thí nghiệm, cứ bận rộn là tận mấy ngày liền, trước đây tôi từng cho rằng người đó là Phó Thiên, nhưng bây giờ tôi lại cảm thấy người đó có khi là Phó Sinh mà cậu nhắc tới."
Những con số trên màn hình thang máy thay đổi nhanh chóng, Đỗ Tĩnh dùng quyền hạn cao nhất của mình để dẫn Hàn Phi vào nơi sâu nhất của phòng thí nghiệm.
Đây là một góc đã bị tất cả mọi người lãng quên, ngay cả Đỗ Tĩnh cũng đã rất lâu không tới đây rồi.
"Số 0000? Phòng thí nghiệm số 0?" Nhìn con số trên cánh cửa, Hàn Phi nghĩ tới mã số game của mình.
"Đây là phòng thí nghiệm đầu tiên mà Phó Thiên sở hữu, sau đó cùng với sự phát triển nhanh chóng của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, phòng thí nghiệm này đã bị bỏ hoang, ngoại trừ tôi và Phó Thiên ra, hầu như không ai biết về nó." Dừng lại trước cửa phòng thí nghiệm, Đỗ Tĩnh quay đầu nhìn Hàn Phi: "Tôi đã đưa cho cậu chiếc chìa khóa duy nhất có thể mở phòng thí nghiệm này rồi."
“Chìa khóa ở trên người cháu?” Hàn Phi lấy ra chiếc vòng liên lạc màu đen mà Đỗ Tĩnh đưa cho hắn lúc trước. Khi hắn đưa tay đeo chiếc vòng vào ổ khóa ở cửa, phòng thí nghiệm đã bị bỏ hoang nhiều năm được khởi động lại.
Cánh cửa kim loại bụi bặm từ từ mở ra, Hàn Phi nhìn vào bên trong phòng thí nghiệm. Trên những chiếc giá màu đen tuyền có đặt hết chiếc này đến chiếc khác mũ bảo hiểm chơi game nặng trịch, hầu hết bọn chúng đều bị hư hại nghiêm trọng, như thể bị một lưỡi dao sắc nhọn đâm xuyên qua, trong đó còn có một số dính đầy máu. Mỗi một chiếc mũ bảo hiểm chơi game đều có khắc một số, bắt đầu từ số 1, kéo về phía sau.
"Tất cả mũ bảo hiểm đều ở đây, căn cứ theo mã số đặt lên giá, tôi đã từng đến đây rồi, nhưng tôi cũng không biết tại sao ông ấy lại làm nhiều mũ bảo hiểm phụ trợ chữa trị tâm lý như vậy." Đỗ Tĩnh tiện tay lấy xuống một chiếc mũ bảo hiểm, những thiết bị hạng nặng này ban đầu không phải để chơi game mà là để tạo ra một môi trường chữa trị tinh thần ổn định cho những bệnh nhân bị chấn thương nặng về tâm lý.
"Nếu như đếm từ số 1, tất cả các mũ bảo hiểm quả thực đều vẫn còn, nhưng có khả năng nào vẫn còn có một chiếc mũ bảo hiểm số 0 không?" Hàn Phi đi đến trung tâm của phòng thí nghiệm, nơi đặt một chiếc bàn phẫu thuật cực lớn.
Mặt bàn lẽ ra có màu kim loại, nhưng có thể do dính quá nhiều máu nên nó đã chuyển sang màu nâu sẫm phát ban.
"Mũ bảo hiểm mà Phó Sinh đưa cho mình chính là được hoàn thành chế tạo ở đây?"
Hàn Phi thử khởi động thiết bị bên cạnh bàn phẫu thuật, sau nhiều năm như vậy mà nó vẫn có thể vận hành bình thường.
"Hệ thống năng lượng của phòng thí nghiệm này được kết nối với hệ thống năng lượng ẩn dự phòng của phòng thí nghiệm chính, ngay cả khi phòng thí nghiệm chính bị đánh bom san phẳng, ở đây vẫn có thể sử dụng bình thường." Đỗ Tĩnh yên lặng nhìn Hàn Phi, bà rất muốn có được một đáp án từ hắn.