Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (Dịch Full)

Chương 979 - Chương 979: Ác Mộng Tầng Thứ 11 Di Thư

Chương 979: Ác mộng tầng thứ 11 di thư Chương 979: Ác mộng tầng thứ 11 di thư

Hai điện thờ lần lượt đại diện cho hai loại vận mệnh, những lựa chọn khác nhau sẽ dẫn đến những kết thúc khác nhau.

Hàn Phi và Hoàng Doanh đều đặt hy vọng lên trên người Thẩm Lạc, hy vọng người chơi tài năng thiên bẩm này có thể giúp bọn họ loại bỏ một lựa chọn sai lầm.

Đây là lần đầu tiên được coi trọng như vậy, Thẩm Lạc cũng có chút căng thẳng. Anh ta đi đi lại lại giữa hai điện thờ, sau khi do dự hồi lâu, mới dừng lại bên cạnh điện thờ đóng chặt cửa.

"Tôi lựa chọn cái trông có vẻ bình thường một chút này."

"Được, vậy chúng ta sẽ đi đến cái còn lại."

"?"

“Không thể bỏ hết trứng vào một giỏ.”

Ba người đứng trước những điện thờ khác nhau, đồng thời đưa tay về phía điện thờ trước mặt mình.

Sau khi Thẩm Lạc chạm vào điện thờ bình thường, toàn thân nổi lên hoa văn cánh bướm sặc sỡ, những hoa văn đó đan xen vào nhau, dệt nên một đôi cánh khổng lồ dưới ảnh hưởng của điện thờ. Căn phòng bị đôi cánh của Mộng chiếm cứ, ánh mắt của Thẩm Lạc đang không ngừng phát sinh biến hóa, rất nhiều ký ức không thuộc về anh ta bị nhét vào trong đầu.

Giờ phút này, Thẩm Lạc rất giống với Cánh Bướm bị Hàn Phi giết chết trước kia, hai người gần như được tạo ra từ cùng một khuôn mẫu.

Cánh Mộng khép lại, ôm lấy Thẩm Lạc, sau đó cửa thần của điện thờ trước mặt Thẩm Lạc từ từ mở ra, hút anh ta vào bên trong.

Hoa văn rực rỡ khiến cho điện thờ trở nên đẹp đến hư ảo, điện thờ đó như thể ẩn chứa tốt đẹp và chúc phúc của cả thế giới vậy, là thiên đường thực sự.

Nhìn lại lựa chọn của Hàn Phi và Hoàng Doanh, bên trong điện thờ trước mặt bọn họ giam cầm một vị thần sắp chết.

Chân tay bị lưỡi dao sắc nhọn đâm xuyên qua, tượng thần bị trói buộc bằng dây thừng đỏ, còn có tử ý và tuyệt vọng nồng đậm.

Khi Hàn Phi và Hoàng Doanh chạm vào điện thờ, cả hai đều bị bao phủ trong tuyệt vọng của điện thờ, linh hồn và ý chí có ảo giác sắp bị xé nát, bên tai còn mơ hồ nghe thấy tiếng khóc thảm thiết.

Điện thờ trước mặt đang không ngừng mở rộng, thân thể của bọn hắn không tự chủ được tiến sát vào khe hở. Lúc này thần linh trong điện thờ đang mang theo sát ý vô tận, dường như anh ta đã bị hành hạ đến mất đi lý trí, muốn giết chết tất cả những sinh linh tiếp cận.

Màu máu sặc sỡ đã bị rút cạn, trong thể xác của thần chỉ còn lại sự tuyệt vọng và không cam lòng, cái đầu sắp đứt lìa chậm rãi quay lại, pho tượng thần kia nhìn về phía Hàn Phi.

Cũng vào khoảnh khắc đó, những dấu vết do những chủ nhân trước kia của hộp đen để lại trên cơ thể của Hàn Phi đã được kích hoạt, quỷ văn phức tạp nhuộm đỏ cơ thể của hắn.

Thần bị giam cầm dường như cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc từ trên người Hàn Phi, ngay cả khi anh ta đã mất đi lý trí vẫn có thể phân biệt được. Bởi vì anh ta đã quá quen thuộc với khí tức ấy, đó là do chính người thân của mình để lại.

Sát khí xung quanh Hàn Phi và Hoàng Doanh bắt đầu yếu đi, tượng thần đưa hai tay về phía Hàn Phi.

Hung khí xuyên qua cánh tay, máu đầy màu sắc thấm đẫm cơ thể anh ta, thế giới của anh ta luôn tràn ngập màu sắc, ngay cả khi những màu sắc đó được vẽ bằng máu của chính mình. Hàn Phi cố hết sức tiến lên, hắn biết thần trước mắt rất nguy hiểm, nhưng vẫn không nhịn được nắm lấy tay của đối phương.

“Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn.”

Sát ý đã tiêu tán, năng lực của Hàn Phi không gặp bất luận trở ngại gì, hắn nhìn thấy rõ ràng một đứa trẻ bên trong tượng thần.

Đứa trẻ đó mặc một bộ quần áo trẻ em sặc sỡ sắc màu, luôn có trí tưởng tượng đẹp đẽ về thế giới, rõ ràng là quỷ, nhưng lại ẩn giấu sự dịu dàng và khao khát đối với nhân gian.

Cậu sinh ra trong đêm tối nhưng lại được một đôi bàn tay to lớn ôm vào lòng, đưa đến nơi có mặt trời mọc, trải qua một tuổi thơ mà trước đây mình không thể tưởng tượng ra. Cho đến khi đôi bàn tay ấy rời đi, thế giới của cậu lại trở nên ảm đạm không ánh sáng một lần nữa.

"Đó là con của Phó Sinh? Phó Sinh đã mang cậu ấy đến sống trong hiện thực rất lâu?"

Hàn Phi còn muốn tìm hiểu nhiều hơn nữa, nhưng ác mộng tầng thứ mười đã bắt đầu sụp đổ. Vào khoảnh khắc cuối cùng trước khi cửa thần đóng lại, máy bay giấy mà số 2 đưa cho hắn rơi vào trong điện thờ. Sau khi đưa ra lựa chọn, Hàn Phi và Hoàng Doanh rơi vào trong ác mộng tầng sâu hơn. Nếu như nói từ tầng một đến tầng năm là ác mộng tầng ngoài, tầng năm đến tầng mười là ác mộng tầng trung, thì hiện tại Hàn Phi và Hoàng Doanh đã tiến vào giai đoạn cuối cùng của ác mộng. Bọn họ đã cách điện thờ càng ngày càng gần, Mộng cũng sẽ bắt đầu dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào!

Mở hai mắt ra, Hàn Phi và Hoàng Doanh quay trở lại tòa nhà được bao phủ trong sương xám, nhưng Thẩm Lạc đã biến mất.

"Ác mộng tầng thứ mười là điện thờ?" Hàn Phi ngẩng đầu nhìn về phía cuối cầu thang, mỗi lần qua cửa ác mộng cũng sẽ cách điện thờ gần thêm một bước, hắn và Hoàng Doanh hiện tại đã cách điện thờ rất gần rồi.

"Hàn Phi, anh có một tin tức rất xấu muốn nói với em." Sau khi Hoàng Doanh rời khỏi ác mộng tầng thứ mười, sắc mặt không được tốt lắm.

"Chuyện gì vậy?"

"Sau khi chúng ta đưa ra lựa chọn xong, anh nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, lúc đó vẫn còn đang trong ác mộng nên chưa kịp xem." Hoàng Doanh mở bảng thuộc tính ra: "Sau khi đi ra anh đã nhìn lướt qua, phát hiện hệ thống nhắc nhở anh đã kích hoạt một nhiệm vụ ẩn."

Sau khi vượt qua ác mộng tầng thứ mười, bảng thuộc tính của Hoàng Doanh phát sinh thay đổi nhỏ, bên trên hiện ra một hoa văn rất nhạt: "Nội dung của nhiệm vụ ẩn này... thôi, em tự đọc đi."

Hàn Phi nhìn bảng thuộc tính mà Hoàng Doanh chia sẻ, ở phần nhiệm vụ mới xuất hiện một lời nhắc nhở nhiệm vụ đầy màu sắc bắt mắt -- bạn đã kích hoạt thành công nhiệm vụ ẩn rank A Cuộc sống hoàn hảo, đây là nhiệm vụ có độ khó cao nhất trong giai đoạn này.

Yêu cầu nhiệm vụ: Cuộc sống của bạn không đủ hoàn hảo, đó là bởi vì có người đã đánh cắp mất cuộc sống của bạn. Không hạn chế phương pháp, không hạn chế thủ đoạn, hi vọng bạn có thể thành công trước người khác, giết chết người chơi số 0000 Hàn Phi.

Phần thưởng nhiệm vụ: Nhận thêm một thiên phú rank A, tăng 3 level, ngẫu nhiên đánh thức một loại nhân cách, nhận được phương pháp đăng xuất khỏi game, nhận được lời nhắc vị trí của hộp đen cuộc sống hoàn hảo.

Nhìn thấy cột phần thưởng nhiệm vụ, Hàn Phi hít sâu vào một hơi lạnh lẽo. Đối với người chơi bình thường mà nói, bây giờ bọn họ mong muốn nhất chính là đăng xuất khỏi game; đối với những guild game siêu lớn mà nói, hộp đen có lẽ còn quan trọng hơn cả tính mạng của bọn họ.

Ví dụ như Chân Lý Tất Nhiên, ý nghĩa tồn tại của năm guild game hàng đầu trong toàn bộ máy chủ chính là tìm kiếm hộp đen. Chiếc hộp trong truyền thuyết kia không chỉ đại diện cho cổ phần ban đầu của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, mà còn ẩn giấu bí mật mà Vĩnh Sinh Pharmaceutical có thể vén lên cuộc cách mạng sinh học!

"Thông tin quả thực là do hệ thống gửi ra, khi sương xám bao trùm toàn thành phố, chẳng lẽ Mộng sắp khống chế bộ não AI rồi?" Hoàng Doanh và tất cả người chơi trong khu thành chủ đều sẽ bị cái kén xám khổng lồ kia bao bọc, trong ngoài cái kén sẽ trở thành hai thế giới.

"Mộng đồng thời huy động người chơi bình thường và người chơi hàng đầu, cho dù chỉ có một phần mười người tin nó, tình cảnh của em cũng sẽ trở nên rất nguy hiểm." Hoàng Doanh có chút lo lắng: "Em có thể đăng xuất khỏi game, ở lại đây là vì cứu người, nhưng tương lai sẽ có khả năng bị những người đó tấn công, xúc phạm và vu khống, thậm chí bọn họ còn muốn lấy mạng của em nữa.”

"Phân hóa em và những người chơi bình thường, đây chính là chuyện mà Mộng muốn làm, nó càng làm như vậy, ngược lại em càng không thể rời đi." Hàn Phi đã khôi phục lại bình tĩnh: "Đủ các thể loại bôi nhọ và vu khống em đều đã trải qua, khi anh kiên trì với chuyện đúng đắn, thường sẽ luôn bị hiểu lầm."

"Anh lo Mộng vẫn còn những thủ đoạn khác." Hoàng Doanh đóng bảng thuộc tính lại, trước đây anh cũng không bao giờ nghĩ rằng Mộng sẽ độc ác như vậy, càng không nghĩ đến Mộng sẽ đáng sợ đến mức này. Nếu mọi thứ cứ tiếp tục như vậy, thực sự nó có thể thay thế bộ não AI của thế giới tầng cạn.

"Chúng ta cũng phải tăng tốc độ thăm dò rồi." Chiếc máy bay giấy trên người Hàn Phi đã rơi vào điện thờ, hắn muốn đến tìm số 2 để lấy một chiếc khác, vì vậy dẫn theo Hoàng Doanh ra khỏi tòa nhà bị sương xám bao phủ.

"Sau khi rời khỏi phạm vi bị sương xám bao phủ, bảng thuộc tính của anh lại bình thường rồi, nhiệm vụ kia đã không thấy đâu nữa, những gì vừa nhìn thấy giống như một giấc mộng vậy." Hoàng Doanh rất ngạc nhiên.

"Xem ra Mộng muốn can thiệp vào hệ thống thì cần phải có sương xám của điện thờ trợ giúp mới được." Cục diện đối với Hàn Phi vẫn không khả quan, sương xám đang lan tràn toàn thành, không bao lâu nữa sẽ hoàn toàn bao phủ khu thành chủ.

"Chúng ta không tiếp tục thăm dò nữa sao?"

“Thẩm Lạc ở đây rồi, lát nữa chúng ta đến chỗ bệnh viện thăm dò.” Hàn Phi ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc trời của khu thành chủ rõ ràng là tối hơn rất nhiều so với trước.

Đến quảng trường trung tâm, Hàn Phi và Hoàng Doanh vừa bước vào căn phòng mà số 2 đang ở đã nhìn thấy tài liệu nằm đầy trên sàn nhà.

Tất cả các loại thông tin về ác mộng đều được lưu trữ trong đại não của số 2, biểu cảm của nó rất nghiêm túc, như thể đã suy nghĩ đến thời điểm then chốt nhất.

“Sao hai người lại trở về?” Số 2 không thích khi mình đang suy nghĩ thì bị cắt ngang.

"Chiếc máy bay giấy cậu đưa cho tôi đã rơi vào trong một điện thờ rồi, trong điện thờ đó có một thần linh bị giam giữ..." Hàn Phi nói với số 2 những gì hắn đã thấy, đối phương không ngừng dò xét hắn, ánh mắt cũng dần trở nên kì lạ.

"Vận mệnh đã có thay đổi, hai người không thể cùng nhau tiến vào ác mộng thăm dò nữa, ác mộng tiếp theo một mình anh đi vào."

Số 2 cắn rách ngón tay, viết ra thần văn đặc biệt trên người Hàn Phi: "Khí tức trên người anh đang thu hút thứ nào đó bên trong điện thờ, anh ta có lời muốn nói với anh."

"Tôi nghi ngờ không thể nhắc đến đang bị giam cầm là một trong ba người con của Phó Sinh, tôi là người thừa kế của ông ấy, có lẽ tôi nên giải cứu anh ta ra ngoài."

"Nên lựa chọn như thế nào, anh tự mình quyết định, tôi chỉ phụ trách giúp anh tìm ra ác mộng đặc biệt nhất." Sau khi vẽ xong nét cuối cùng của thần văn, số 2 trở nên vô cùng yếu ớt: "Anh tiến vào điện thờ lần tiếp theo, vận mệnh sẽ dẫn dắt anh đến gần với không thể nhắc đến bị giam cầm kia, có xác suất nhất định sẽ khiến anh tiến thẳng vào trong ác mộng của anh ta."

"Ác mộng của không thể nhắc đến?"

“Tôi không biết anh sẽ gặp phải chuyện gì, nhưng ác mộng kia nhất định vô cùng nguy hiểm.” Số 2 lại gấp một chiếc máy bay giấy đã dính đầy máu đỏ: “Giấu kĩ nó ở bên người, thời khắc then chốt có thể cứu mạng, có điều nó cũng sẽ làm bại lộ sự tồn tại của tôi."

“Cám ơn.” Hàn Phi phải một mình tiến vào ác mộng tiếp theo, sau khi tạm biệt Hoàng Doanh, hắn chạy thẳng tới bệnh viện của khu thành chủ.

Mộng đã bắt đầu thay thế hệ thống, điều này khiến Hàn Phi cảm thấy một mối đe dọa rất lớn. Tiến vào bệnh viện, Hàn Phi xuyên qua đại sảnh, từng bước một đi lên trên, tầng 1, tầng 2, tầng 3...

Sau khi vượt qua ác mộng tầng thứ mười, hắn đã thực sự có thể cảm nhận được sự tồn tại của điện thờ.

"Trong khu thành chủ tổng cộng có 11 điện thờ, có phải là sau khi vượt qua 11 ác mộng là có thể chạm vào điện thờ thật sự không?"

Tiếng bước chân rơi xuống, đêm tối buông xuống, cảm giác không trọng lượng quen thuộc kéo Hàn Phi vào trong vực sâu ác mộng.

"Đây chính là ác mộng tầng 11 ư?"

Mở hai mắt ra, xung quanh Hàn Phi vẫn là một vùng tối đen như mực, hắn cảm thấy rất lạnh, lạnh đến thấu xương. Nhịp tim của hắn cũng vô cùng yếu ớt, như thể sẽ chết bất cứ lúc nào.

.....................

Người trong thôn thường luôn rất vui vẻ, đặc biệt là năm nay, các thôn dân đã nhận được một khoản tiền lớn.

"Trưởng thôn, mọi người đều chuẩn bị mở tiệc ăn mừng rồi, sao ông lại mặt mày nhăn nhó thế?" A Đại bưng hai bình rượu ngon đến trước cửa nhà trưởng thôn, anh ta bước đi khập khiễng, hình như là dị dạng bẩm sinh.

“Tôi chỉ hơi mệt chút thôi.” Người mở miệng nói chuyện chính là trưởng thôn, ông ta đầu tóc bạc phơ, nhưng khỏe mạnh cường tráng, trên người không có bất kỳ bộ phận dị dạng nào.

“Đi thôi, trưởng thôn, mọi người còn đang chờ ông phát biểu đấy!” A Đại ngốc ngếch kéo trưởng thôn ra khỏi phòng, kéo ông ta đi về phía trung tâm thôn.

Thôn Mộ không phải là lớn, nhưng cũng không nhỏ, thôn dân sống ở đây ít nhiều đều có chút dị dạng, bọn họ khác với người bình thường.

Trong không khí bốc lên một mùi hôi thối khó tả, nước thải đen kịt chảy trên mặt đất, rác rưởi chất đầy trên tường không thể kéo ra ngoài, tất cả những điều này dường như ám chỉ môi trường sống ở đây vô cùng tồi tệ.

Tiếng cười của thôn dân truyền đến, mọi người nhiệt tình chào hỏi trưởng thôn, sau đó cùng nhau chạy đến trung tâm thôn.

Hôm nay là ngày trọng đại của thôn Mộ, hàng năm vào ngày này mọi người đều sẽ đi cúng bái quỷ trong mộ.

Thôn Mộ sở dĩ trước đây được gọi là thôn Mộ, chính là bởi vì bên dưới thôn này có chôn cất một con quỷ, đó dường như là con quỷ đầu tiên trên thế giới.

Bình Luận (0)
Comment