Chương 124: Tin tức 1
Tô Thanh Hòa tiễn bác gái cả về, sau đó lại thấy Cao Lan ở trong nhà chau mày không vui: “Ý của chị ta là gì? Bà đây nói thế có gì mà không hay? Lo bò trắng răng.”
“...”
Sau khi đi, Cao Tú Hồng lại ghé sang nhà Cao Tú Cúc. Cao Tú Cúc biết chị mình đến nên tranh thủ đi từ đồng về nhà gặp chị.
“Sao chị lại đến đây thế?”
“Trả nợ, hồi trước có mượn ít đồ ăn của Tú Lan, anh rể em cứ nhớ suốt nên bảo chị đem đồ đi trả.”
Cao Tú Cúc không hề biết chuyện này, lúc đó chị bà ta đi mượn đồ ăn xong thì không có tin tức gì, ba ta cứ tưởng không mượn được. Ai ngờ em ba lại cho mượn thật.
“Chị cả, Tú Lan mà cũng được vậy hả?”
Cao Tú Hồng không vui: “Ăn với chả nói, tính nó tốt mà. Chị đến nói xong nó lập tức lấy lương thực đưa cho chị. Nếu không nhờ Tú Lan, bọn trẻ nhà Thu Quả không sống nổi mất, nhà chị cũng chết đói hết rồi.”
Nói xong bèn lau nước mắt, rồi bà ta lại lôi quả trứng gà được bọc cẩn thận ở trong túi ra đưa cho Cao Tú Cúc nhìn.
“Nó cho chị một quả trứng gà nữa này, Tú Cúc, sau này em phải đối xử với em ba cho tốt nhé. Nó là đứa ăn nói vụng về nhưng cũng tốt bụng lắm.”
“...” Cao Tú Cúc ngớ người, Cao Tú Lan mà ăn nói vụng về?
Từ nhỏ đã chẳng ai đấu võ mồm lại nó rồi, bao nhiêu năm khẩu chiến, có bao giờ bà ta thắng nổi Cao Tú Lan đâu! Nhìn Cao Tú Lan nịnh nọt anh cả với mẹ giỏi biết bao, sao có thể “ăn nói vụng về” được?!
Cao Tú Hồng trò chuyện thêm đôi ba câu rồi tạm biệt Cao Tú Cúc.
Bà ta cũng chỉ là đến thăm, tiện thể dặn dò Cao Tú Cúc sau này phải hòa thuận với Cao Tú Lan. Em bốn Tú Linh lấy chồng xa, đi lại không dễ dàng, bình thường chỉ có ba chị em bà ta qua lại nhiều thôi.
Nhìn Cao Tú Hồng đeo gùi đi về, trong đầu Cao Tú Cúc vẫn đang mơ mơ màng màng, chuyện gì vậy?
“Thanh Miêu Nhi, ngày mai chúng ta đi công xã gặp bác cả con nhé.”
Có lương thực rồi, không phải lo cái ăn nữa nên Cao Tú Lan lập tức nghĩ về chuyện hôn sự của con gái mình. Tô Thanh Hòa đang tập đi mũi chỉ để may đồ cho Cao Tú Lan, nghe thấy vậy liền phiền não...
“Không phải mới đi rồi à?”
“Lần trước là vì chuyện lương thực cứu trợ, còn chưa kịp nói xong. Mai lại đi chuyến nữa. Nếu còn không được, mẹ đi tìm bà ngoại con.”
Suýt nữa thì Tô Thanh Hòa đâm vào tay mình.
“Mẹ à, chờ thêm hai hôm nữa đi, ngoài trời nóng, qua đợt này mát mẻ rồi tính.”
“Cũng được, chờ thì chờ”, Cao Tú Lan đã có kế hoạch rồi, nếu không có tin tức gì, nhất định sẽ lấy đồ lại, sau đó sẽ để mẹ bà ấy tiếp tục nói chuyện anh trai mình.
Tại Cung Tiêu Xã, Cao Phúc Sinh đang cùng thầy Lưu ở nhà ăn lén lén lút lút nói chuyện. Thầy Lưu đưa một tờ giấy cho Cao Phúc Sinh, trên đó ghi lại thông tin của những thanh niên đến tuổi kết hôn ở trong huyện, họ tên là gì, nhà có bao nhiêu người, làm gì, gồm cả làm ở đâu, lương bao nhiêu, thêm cả nhà bao lớn đều được ghi lại rất rõ ràng.
Cao Phúc Sinh đưa cho thầy Lưu hai lạng đường trắng và hai lạng thịt heo.
Thầy Lưu nhận lấy mà cười tít mắt, sau đó tò mò hỏi: “Tôi hỏi cái này, ông có mấy đứa cháu gái vậy, tìm nhiều người thế này rồi có lấy hết được không?”
Cao Phúc Sinh trả lời: “Tôi có bốn đứa em gái, ông nói xem tôi có mấy đứa cháu gái?”
“Vậy phải cần nhiều lắm, không đủ thì nói tôi nghe ngóng thêm nhé. Mấy người này đều nói chỉ cần nhà mẹ đẻ đồng ý đưa lương thực để nuôi con gái thì sẽ vui vẻ lấy gái nông thôn. Ông đừng trách người ta yêu cầu cao. Dù gì người ở quê như chúng ta đi vào nội thành cũng không ăn được đồ cung ứng.”
Cao Phúc Sinh tất nhiên hiểu chuyện này. Ông ta cảm thấy hoàn toàn không có vấn đề gì. Dù gì Thanh Miêu Nhi ở nhà cũng có ăn, cùng lắm đến lúc đó bảo anh nó đưa đồ ăn đem vào nội thành là được chứ gì.
Nhìn những thông tin trên giấy, trong lòng Cao Phúc Sinh rất hài lòng. Một mẻ lưới đã bắt được nhiều cá thế này, cũng đủ để ăn nói với em ba rồi.
Chỉ duy có một điều đáng tiếc là không có tin tức gì từ phía bí thư Hách. Nhưng không sao, chọn trước rồi tính sau.
...
Nhà họ Cố ở huyện thành gần đây cũng rất bận rộn đi khắp nơi nghe ngóng tin tức của các thiếu nữ.
Dâu cả nhà họ Cố đặc biệt dùng một cuốn sổ nhỏ để ghi chép, dâu thứ sẽ thu thập tin tức để cô ta ghi chép lại.
Có con gái nhà nông, cũng có cả con gái ở huyện thành, cô ta cố ý viết thông tin các cô gái ở nông thôn lên đầu. Nhưng tự mình xem một lượt cũng không chọn được gì.