Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130 - Đến Đội Mới

Chương 130 - Đến đội mới
Chương 130 - Đến đội mới

Chương 130: Đến đội mới

Trong lòng Cố Trường An cũng cảm thấy may mắn, mình đúng là thông minh nhanh nhạy, hiểu được đạo lý khổ trước sướng sau thế mới có hậu. Bây giờ thì đến lượt anh được hưởng phúc rồi. Nếu không, bây giờ anh vẫn còn ở lại cùng lũ xui xẻo này, cùng chịu khổ huấn luyện mỗi ngày, nhai bánh mì khô khốc!

Lần này được phân đến các đại đội mới, Lý Hiểu Huy lại không được ở cùng một đội với Cố Trường An. Anh ta được phân đến đại đội số 3. Chính là một đội quân bình thường có cơ hội đi đánh giặc cao hơn những đại đội khác. Mà Cố Trường An và hai người có thành tích tốt nhất đều được phân đến đội quân mũi nhọn. Đội trưởng Cát vui mừng hớn hở lại đây đón người.

Mặc dù có chút xem thường tân binh, nhưng mà cho dù có là một đại đội giỏi nhất thì cũng cần phải thêm máu mới. Lần này thủ trưởng đã đánh tiếng với anh ta rồi, có một hạt giống rất tốt được phân đến đội quân của bọn họ, bảo anh ta phải dạy dỗ thật tốt, đừng làm hỏng mầm non tương lai của đất nước. Trước tiên phải huấn luyện một trận xong sau đó thì dẫn theo cùng lĩnh cũ.

Ngay cả lãnh đạo cũng nói là hạt giống tốt, vậy thì tốt đến mức nào đây?

Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Cố Trường An là anh ta đã có chút nghi ngờ: “Cậu là Cố Trường An à?”

“Báo cáo đội trưởng, tôi là tân binh đại đội 1 tiểu đội 3 Cố Trường An.” Cố Trường An ưỡn thẳng sống lưng báo cáo.

“Nhìn có vẻ khá là hoạt bát, quay về thao luyện một chút, xem có chịu được không.”

Cố Trường An: “…” Ý gì?

Trèo lên chiếc xe ba bánh trực tiếp nổ máy, chạy về trong đại đội, đi đường rất nhanh, trong lòng Cố Trường An lúc này đang tràn ngập bong bóng màu hồng, không thể diễn tả hết được cảm xúc hưng phấn của anh lúc này về một cuộc sống tươi đẹp sắp tới. Cho nên từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn giữ im lặng. Nhưng hai người lính bên cạnh thì vẫn luôn trò chuyện rôm rả.

Đội trưởng Cát nhìn biểu hiện của ba người, cảm thấy người thứ nhất đúng là có chút bất phàm. Thái độ trầm ổn chắc chắn này cũng không kém các lính cũ.

Đến nơi, lập tức phân bổ họ đến các tiểu đội. Đội trưởng Cát trực tiếp dựa theo thành tích của ba người mà phân đến tiểu đội 1, 2, 3. Cố Trường An được phân đến tiểu đội 1.

Lúc này, Cố Trường An nhìn căn phòng cũ rích, còn có những vết thương trên gương mặt của các người lính, trong lòng anh bắt đầu nảy sinh ra một cảm giác bồn chồn lo lắng.

Mấy người lính cũ nghe nói anh là người thứ nhất, sau đó chính là chiến hữu vào sinh ra tử với bọn họ rồi, thì lập tức nhiệt tình kéo bọn họ cùng đi sắp xếp chỗ ở, sau khi đến kí túc xá, phân phối phòng ở cho Cố Trường An xong, mọi người lập tức bắt đầu chém gió.

“Các cậu may mắn lắm đấy nhé, được vào đội của chúng ta sau này sẽ có nhiều cơ hội hơn.”

Cố Trường An hỏi: “Cơ hội gì cơ?”

“Cơ hội tác chiến, hê hê, gần đây mấy anh em vùng lân cận vẫn luôn thích bày trò, trận lớn thì chúng ta không tham gia được, chứ trận nhỏ xung đột một chút thì vẫn đi được. Đợi các cậu huấn luyện xong rồi tôi sẽ dẫn các cậu đi. Đại đội trưởng nói rồi, phải sớm dẫn các cậu đi thấy máu.”

“…” Sắc mặt Cố Trường An trắng bệch.

Một người lính khác chen vào đẩy người lính kia ra, sau đó chỉ vào một lỗ tai bị thiếu của mình: “Nhìn thấy chưa, năm đó tôi đánh nhau với lão M để lại đấy, bọn chúng bắn đứt một cái tai của tôi, tôi gọt luôn cái mũi của gã, ha ha ha, tôi kiếm lời.”

“…!!!”

Lại có người tiến lên nói: “Thế thì có là gì chứ, lần trước tôi còn trực tiếp bắn đứt một cánh tay của bọn chúng kìa, nếu không phải là bắn trượt, thì tôi đã bắn nát nửa cái đầu của gã rồi. Cố Trường An, sau này cậu đi theo tôi học, tôi bảo đảm dạy cậu kỹ năng bắn thủng đầu chúng … này, sao cậu lại khóc?”

Cố Trường An mím môi nhìn bọn họ, nước mắt đã rất lâu rồi không rơi xuống nay lại không kìm được mà tuôn rơi ào ào.

Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình, anh bèn nhanh chóng giơ tay lau nước mắt nói: “Tôi nhớ nhà. Tôi đến đây, bọn họ còn không biết nữa…” Nếu như họ biết nhất định sẽ hối hận đưa anh đi, một đám vô lương tâm!

Anh lính chém gió vỗ vai anh cười nói: “Lần đầu tiên của tôi cũng vậy đấy, sau khi đến đây thì vô cùng hưng phấn, cảm giác mình rất là vinh quang. Nghĩ đến người nhà nếu như biết được, chắc chắn họ sẽ rất vui mừng, nhưng lại không cách nào nói ra, trong lòng cũng rất khó chịu. Nhưng mà cậu yên tâm đi, tết năm nay chắc cậu có thể về nhà ăn tết. Cậu là tân binh lại là người thứ nhất, sau khi gia nhập đội của chúng tôi, sẽ cho cậu cùng về một đợt đấy…”

Bình Luận (0)
Comment