Chương 168: Tính toán
Thấy Tô Thanh Hòa và mẹ Cố bịn rịn một lúc lâu, rốt cuộc mới đạp xe đi. Chị dâu thứ nhìn thấy chiếc xe đạp được chùi sáng loáng, tròng mắt đều muốn chạy theo.
Cô ta thở dài một tiếng, rồi đi làm với ông chồng Cố Trường Bình của mình, vừa đi vừa nói: “Trường Bình, anh nói xem mẹ làm thế là sao. Em và chị dâu ở trong nhà chịu nhọc nhằn nhiều năm như vậy, thế mà mẹ thấy chúng em thì phiền. Còn luôn lẩm bẩm chúng em không hiếu thuận. Thanh Hòa mới bước chân vào cửa, thì mẹ lại cưng chiều đến thế. Hu hu, anh xem công bằng ở đâu?”
Càng nghĩ càng tủi thân: “Sao em lại tìm cô ta vào cửa nhỉ. Mắt của em mù thật rồi…”
Cố Trường Bình bất đắc dĩ nhìn cô vợ của mình. Vợ anh ta có một điểm không tốt, chính là thích tự cho mình là thông minh, luôn cảm thấy cô ta thông minh nhất. Nhưng thực ra… Một lời khó nói hết.
“Em nên cảm thấy mình may mắn khi em tìm Thanh Hòa vào cửa. Nếu tìm người mà mẹ và Trường An không thích. Em chính là tội nhân của nhà chúng ta. Cả nhà đều sẽ trách em. Cho nên, tình hình bây giờ như vậy là tốt rồi. Ít nhất thì mẹ và Trường An đều hài lòng.”
Chị dâu thứ đang cáu kỉnh, nghe nói thế, đột nhiên cảm thấy khá đúng. Làm người mai mối chỉ lo lắng tìm người mà đối phương không thích, sống với nhau không hợp.
Hiện tại ít nhất, Tô Thanh Hòa làm người khác ưa thích. Cha mẹ và Trường An đều thích cô con dâu mới này.
Cho nên, mối này cô ta se rất đúng, rất không tệ.
Nhưng tại sao cô ta chẳng cảm thấy thoải mái nhỉ?
Ồ đúng rồi, hay bởi vì mẹ bất công… Có điều mẹ luôn bất công như vậy. Chẳng liên quan gì đến Thanh Hòa. Cho nên làm khổ Thanh Hòa cũng vô dụng. Có làm khổ, mẹ cũng vẫn bất công thôi…
Cô ta chợt cảm thấy chuyện này không có cách giải quyết.
“Trường Bình à, chuyện quán cơm Quốc Doanh, anh có cách gì không? Giải quyết sớm đi để em yên tâm. Chờ Thanh Hòa có công việc, mẹ sẽ không nhớ nhà chú ba nữa. Thời gian của chúng ta cũng có thể thư thả một chút, em muốn may hai bộ áo quần mới để mặc. Ở đơn vị, tốt xấu gì người ta cũng biết em là con dâu nhà phó huyện trưởng, nhưng nhìn em này, có chỗ nào giống con dâu phó huyện trưởng không?”
Cố Trường Bình phủi bộ đồ lao động trên người mình: “Anh còn là con trai của phó huyện trưởng đấy. Chẳng phải cũng không khác gì à. Có gì tốt mà cứ nhắc đi nhắc lại mãi, sống yên ổn không tốt sao. Cha nói vì nhân dân phục vụ, không phải là tách biệt với nhân dân. Đồng chí Tiểu Lan, tư tưởng giác ngộ của đồng chí cần phải đề cao. Về nhà anh đọc cho em nghe Hồng Bảo Thư*”
*Còn được gọi là Mao Trạch Đông ngữ lục.
Chị dâu thứ: “…”
Chị dâu cả và Cố Trường Chính cũng đến đơn vị. Cả đôi này đều làm ở cục công an huyện. Chị dâu cả làm hành chính, Cố Trường Chính thì làm công việc bên ngoài. Hai người cùng ra cùng vào khiến cho nhiều người hâm mộ.
Đến đơn vị, Cố Trường Chính bèn nói: “Hách Mi, em tìm cơ hội nói chuyện với vợ thằng hai, đừng cả ngày tụm ba tụm bảy, rảnh rỗi đến mức suốt ngày nghĩ ra chủ ý xấu. Trường An không ở nhà còn muốn giày vò vợ nó? Đó là em trai anh, chúng ta đưa nó đi bộ đội, là không muốn nuôi hỏng nó, chứ không phải thật sự muốn đuổi nó ra khỏi nhà. Trong lòng phải biết giới hạn.”
Ngày thường lúc nào Cố Trường Bình cũng nghiêm túc, lúc này nói chuyện cũng thế giọng điệu mang theo vài phần giáo huấn.
Chị dâu cả lập tức phiền muộn, Trương Tiểu Lan bày trò, cô ta chẳng làm gì cả, chỉ đi sau nhiều chuyện…
Nhưng mà Cố Trường Chính là một người đàn ông có tư tưởng gia trưởng, cô ta không dám phản bác. Mặc dù mình không làm gì, nhưng quả thực xem như có một chân.
“Em biết rồi… Có điều Trường Chính này, mẹ nói sau này cuộc sống của nhà chú ba đều do chúng ta phụ cấp, anh đồng ý sao?”
“Có hai lựa chọn, phân ra ở, chúng ta ở phòng nhỏ, sau này chỗ tốt bên cha mẹ cũng không liên quan đến chúng ta. Nếu ở cùng một chỗ, thì phải đưa đồ cho cha mẹ, cha mẹ thích cho ai thì cho.”
Cố Trường Chính lời ít ý nhiều.
Chị dâu cả tính toán trong đầu, cuối cùng quyết định: “Em biết rồi.”
Cô ta và Trường Chính có thể chuyển đến căn phòng nhỏ, nhưng mà nhà vệ sinh và phòng bếp vẫn phải sử dụng chung. Có thể có phòng ở quả thật rất tốt. Nhưng nếu như ở chung một nhà, lấy cấp bậc của cha chồng cô ta, cộng với nhà đông người, nếu như theo chỉ tiêu thì sẽ được chia nhà căn lớn. Ngoại trừ có một gian phòng thuộc về mình, có thể có phòng khách phòng bếp và nhà vệ sinh. Nhà như thế ở mới thoải mái. Tách ra đương nhiên không thể được.
Mà phân ra, không chừng thế nào người ta cũng nói con trai và con dâu cả không hiếu thuận. Đồ ngu mới ở riêng…