Chương 177: Làm mai 1
Điền Tiểu Mai níu tay mẹ Điền, mặt khẩn cầu. Vốn dĩ cô ta vẫn luôn âm thầm chờ đợi, nhưng sau khi nhà họ Tô đánh tiếng thì có người bắt đầu có ý khiến cô ta rất sốt ruột. Nhưng ngặt nỗi Tô Ái Đảng lại không hề biết đến Điền Tiểu Mai. Nhỡ đâu có người hớt tay trên, cô ta sẽ khóc đến chết mất. Dù gì đi nữa cũng phải được ở bên Tô Ái Đảng. Chiều em thì chiều, biết thương em thì đều là người đàn ông tốt, không phải những cái loại chỉ biết khinh thường đàn bà con gái.
“Nếu mẹ không đồng ý chuyện con và Tô Ái Đảng, con cũng sẽ không lấy ai khác, con sẽ ở nhà làm một bà cô già. Dù sao thì con cũng sẽ không lấy chồng.”
Mẹ Điền bị níu tay hết cách nên chỉ có thể miễn cưỡng nói: “Được rồi, để mẹ đi nói với mẹ Quốc Cường, bác ấy là bác hai của Tô Ái Đảng, mẹ sẽ nhờ bác ấy nói một tiếng. Nếu không phải vì con gái nhà đó đã đi lấy chồng, mẹ sẽ không đồng ý hôn sự này đâu. Con gái nhà mình mà đi hầu đi hạ con gái nhà người ta, mẹ thấy bất mãn lắm.”
Điền Tiểu Mai ngay lập tức vui đến nỗi híp cả mắt: “Mẹ ơi, mẹ yên tâm, sao có thể bắt con hầu hạ được chứ, cô ấy lớn như vậy rồi, không để con hầu hạ đâu.”
Đến chiều tan làm, ba người đàn ông và hai cô con dâu nhà họ Điền trở về nhà. Cha Điền - Điền Đông có hai người con trai, con trai cả tên Điền Bảo Gia, con trai thứ tên Điền Vệ Quốc, cả hai đều đã lấy vợ. Chỉ có điều hơi sợ vợ. Cũng may hai người con dâu đều tốt tính, không gây sóng gió. Sau khi nghe vợ nói, Điền Đông cũng có chút không đồng ý.
Thế nhưng ông ta không nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy tính Tô Ái Đảng quá cứng đầu, sợ sau này sẽ đối xử không tốt với con gái mình. Đâu phải không có chuyện đàn ông đánh phụ nữ đâu.
Điền Tiểu Mai lập tức bĩu môi nói: “Tô Ái Đảng không phải loại người đó đâu, đàn ông nhà họ Tô không hề đánh vợ. Không thì cha mẹ đi hỏi chị Thục Hồng với chị Quế Hoa đi.”
Sau đó lại chỉ về phía hai anh của mình: “Con cũng có hai người anh, ai dám ức hiếp con chứ.”
Hai người con trai nhà họ Điền nổi lên cảm giác tự hào ngay tức khắc: “Đúng vậy, còn có chúng con đây. Em chúng con có gả cho ai đi nữa cũng không thể bị ức hiếp được. Chúng con không cho phép!”
Điền Đông nghe thấy lời đảm bảo của con trai rồi lại nhìn sang khuôn mặt đầy hi vọng của con gái, trong lòng cũng không còn gì phải lo nữa. “Vậy được rồi, mẹ con bà thu xếp đi. Con gái cũng lớn rồi, nên tính chuyện chồng con thôi.”
Điền Tiểu Mai ngay lập tức cười hào hứng.
Về đến phòng, vợ Điền Bảo Gia níu tay chồng mình: “Hồi nãy anh cũng to mồm quá rồi đấy, nhà họ Tô có tới tận ba người con trai, hơn nữa, Tô Ái Đảng lại còn to con, anh có đánh lại cậu ta không? Hồi nãy ở trước mặt cha mẹ nên em không tiện ngắt lời anh.”
Điền Bảo Gia nhanh chóng tỉnh ngộ, đúng, người em gái anh ta để ý là Tô Ái Đảng cơ mà... Lỡ Tô Ái Đảng bắt nạt em ấy, anh ta có thể đánh thắng nổi không? Nhìn lại bản thân mình không to khỏe, anh ta lập tức thấy hối hận...
Tập thể nhà họ Tô nhìn số thịt cá trong nhà đến đờ cả người, đặc biệt là ba anh em họ Tô. Em gái bọn họ từ nhà chồng về đây, vai đeo đầy một gùi đồ. Cái ăn cái mặc dành riêng cho em gái thì khỏi phải nói rồi, thế mà còn có cả thịt cá nữa cơ.
Cộng thêm thịt rừng nhà có sẵn, xem ra năm nay ăn Tết được đủ đầy rồi. Thế nhưng ba anh em vẫn không vui lắm.
Tô Ái Quốc nói: “Em gái, em đừng đem đồ từ nhà chồng về đây nữa. Lỡ đâu người ta bị dọa sợ chạy mất dép thì sao?”, trước đó có một nhà cũng bị dọa nên chạy luôn còn gì. Tô Ái Hoa nhìn thịt cá rồi nói với mẹ: “Hay là chúng ta cũng đáp lễ đi, cho họ nhiều một chút. Chúng ta không thể để nhà chồng khinh thường em gái được”
Tô Ái Đảng nói lớn: “Vậy thì tặng họ thịt rừng, để tối nay em sẽ đi vào rừng bắt. Nhân lúc trời con chưa có tuyết thì bắt nhiều nhiều.”
Nghe ba người anh nói liên hồi, Tô Thanh Hòa vội nói: “Đợi qua Tết chúng ta có gì đó lạ lạ thì đem cho nhà đó cũng được, nhà họ tốt lắm.”
Cao Tú Lan thu dọn những đồ đã bày ra rồi nói: “Người ta có tốt hơn nữa cũng không chịu thiệt như này được đâu. Mẹ nghĩ đến Tết vẫn nên đem chút gì sang bên đó thì hơn.”, dù gì lúc đem đồ qua đó tặng xong, khi về còn đem được nhiều thứ về hơn, như này chỉ có hời chứ không có thiệt: “Ái Hoa, con đem hai con thỏ đi đổi ở chợ đen. Tới Tết mua chút gì đó tặng cho nhà họ Cố.” Con trai thứ lanh lợi, thích hợp làm chuyện này.