Chương 193: Về nhà mẹ đẻ 4
“... Nghe lời con nghe lời con.” Cao Tú Lan lập tức trở về phòng lấy đồ.
Lúc hai mẹ con tới nhà họ Cao, Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc đã đến. Mới vào sân đã nhìn thấy một đám người vây quanh bà cụ Cao.
Sau lưng hai người đều là con gái của mình, đều dẫn tới chúc tết bà cụ. Mấy đứa cháu gái ở trước mặt bà ngoại giống như con thỏ vậy, mỗi người ngồi sau lưng mẹ mình không nói câu nào, ngoan ngoãn dễ bảo.
Thoạt nhìn thần sắc của bà cụ Cao được toàn bộ người nhà họ Cao vây quanh giống như lão thái quân trong đại viện vậy, cực kỳ kiêu ngạo.
“Mẹ ơi, con về rồi.”
Cao Tú Lan vừa lên tiếng, vẻ mặt kiêu ngạo của bà cụ Cao lập tức sụp đổ, tươi cười nhìn Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa: “Tú Lan và Thanh Miêu Nhi tới rồi à. Ôi ôi môi, mau ngồi đi. Trời lạnh thế này mệt bao nhiêu. Con dâu, mau đi pha nước đường đỏ, phải nóng đấy, đừng có dùng chút nước lạnh cho qua.”
Những người khác đều nhìn chằm chằm vào Cao Tú Lan và Tô Thanh Hòa.
Bọn họ đến lâu như vậy cả miếng nước lạnh cũng không có mà uống nữa!
Nếu là lúc trước thì Cao Tú Hồng đã tức tới phun máu rồi, nhưng lần này thì lại không ghen tị, bà ta cười chào hỏi hai người Cao Tú Lan: “Tú Lan à, hôn sự của Thanh Miêu Nhi chị đã nghe nói rồi, nhà chồng thật tốt.”
Cao Tú Lan vẻ mặt đắc ý nói: “Đúng vậy, Thanh Miêu Nhi nhà chúng em cũng không giống với con gái bình thường của người ta. Nó vừa ra đời đã được ba người anh yêu thương rồi.”
Cao Tú Hồng nhìn trời, bà ta không nên nói chuyện với em ba mới phải.
Cao Tú Cúc dứt khoát nghiêm mặt. Bà ta thừa biết tính tình này của Cao Tú Lan, không nói lời nào còn giống người, vừa mở miệng quả thực không thể nào nhìn nổi.
Cao Tú Lan cũng mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, lấy đồ trong cái sọt mình mang bày ra cho mẹ nhìn, sẵn tiện khiến người ta chói mù mắt.
Hũ đựng bột sắn dây, giấy dầu gói bánh ngọt, trứng gà, thịt, bột ngô...
Bà cụ nhìn không rời mắt.
Cả chị dâu cả bưng trà tới cũng sáng mắt.
Ôi, mang không ít đồ tới đây, nước đường đỏ này cũng không uổng phí, cuối cùng cũng không uổng phí.
Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc: Cô ba thật hào phóng!
Đám cháu gái: Dì ba rộng rãi quá!
Bà cụ Cao đã sớm kích động đỏ mắt gạt lệ, sau đó kéo tay Cao Tú Lan: “Mấy đứa con gái của mẹ, chỉ có con hiếu thảo nhất. Mấy đứa khác đều là lũ vô ơn, ăn xong chùi mép cút ngay!”
Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc: “...”
Cao Tú Lan thêm mắm dặm muối: “Không phải ư, trước kia là con không có thôi, bây giờ con có, con sẽ thoải mái mà lấy cho mẹ. Không giống người nào đó chưa bao giờ lấy.”
Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc đều trừng mắt.
Tô Thanh Hòa lập tức nói: “Ý của mẹ cháu là chuyện tặng quà phải theo tình hình thực tế, có thì đưa, không có thì đưa ít một chút, đều là tấm lòng.”
Cao Tú Hồng thở dài, bà ta đã bảo mà, cái miệng của cô ba đúng là không biết nói chuyện, lời hay cũng có thể nói thành nói bậy.
Cao Tú Cúc đảo mắt khinh thường, nhưng không lên tiếng. Nhà bà ta nghèo, quả thực mấy năm nay không tặng gì cho mẹ. Hơn nữa mẹ lại không thích bà ta, bà ta đưa cái gì cũng giống nhau.
Đến trưa, bà cụ Cao bèn kêu con gái cả và con gái thứ tới phòng bếp làm việc, để con gái ba và cháu gái vào phòng.
Vào phòng rồi, bà cụ Cao lập tức nhét một đống đồ vào cái sọt trên lưng Cao Tú Lan.
Tô Thanh Hòa cũng quen rồi. Cô biết mình không thay đổi được tình mẹ con cảm động trời đất của mẹ mình và bà ngoại, chỉ có thể hiếu thảo với bà ngoại hơn, để bà ngoại cũng ít nhiều gì được chút chỗ tốt.
Cô mở bao giấy dầu bánh ngọt ra, cầm bánh ngọt đưa tới bên miệng bà cụ Cao: “Bà ngoại, bà ăn đi, đây là bánh táo đỏ, vô cùng ngọt. Bà nếm thử xem có ngon không.”
Bà cụ Cao sững sờ, sau đó cắn một miếng. Ngọt, rất ngọt! Đúng là cháu gái lớn tri kỷ!
Bà cụ Cao lập tức muốn móc tiền từ trong túi cho Tô Thanh Hòa, Tô Thanh Hòa nhanh chóng nói: “Bà ngoại, cháu không cần đâu ạ, lúc trước Trường An cho cháu rồi, bây giờ cháu có tiền để xài, bà giữ lại sau này từ từ tiêu đi ạ...”
Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc cùng bận rộn trong nhà bếp, giúp chị dâu cả làm việc.
Sau khi chị dâu cả vào cửa xem như đã chèn ép bọn họ rất lâu, mãi cho đến khi lập gia đình vẫn thế. Ai bảo đây là chị dâu duy nhất của bọn họ chứ.
Chị dâu cả thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào phòng bà cụ. Từ khi em chồng ba tiến vào phòng bà cụ, trái tim bà ta vẫn luôn đập thình thịch, cứ có cảm giác bị người ta lấy hết của.