Chương 201: Cưới vợ 2
Nói tới thì em ba cũng khổ, chồng mất sớm, một mình nuôi dưỡng mấy đứa trẻ, mẹ và anh cả thiên vị nó cũng dễ hiểu thôi.
Cao Tú Lan vừa mới vào nhà trên, chuẩn bị nói thêm mấy câu nồng ấm với anh cả mình thì nhìn thấy hai người chị của mình đều nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, bà ấy bị nhìn tới toàn thân run rẩy.
Chuyện gì đây?
Đang buồn bực, mấy anh em Tô Ái Đảng đã dẫn nàng dâu mới trở về.
Điền Tiểu Mai mặc một bộ áo bông hoa nhí màu xanh mới, trên người cài một đóa hoa hồng, được Tô Ái Đảng cõng trở về, cả gương mặt đỏ bừng như quả táo.
Tô Thanh Hòa thấy cảnh tượng này, trong lòng tưởng tượng sau này cô và Trường An kết hôn cũng phải kêu Trường An cõng cô. Trường An lợi hại như vậy, có lẽ sẽ cõng được... dù sao cô chỉ hơi béo thôi.
Không có pháo, không có âm nhạc náo nhiệt. Một bàn đồ ăn có thịt và dầu mỡ, lại thêm mấy vị phụ huynh thân cận chứng kiến, một đôi nam nữ trẻ tuổi cứ thế trở thành vợ chồng.
Giữa trưa sau khi cơm nước xong, Cao Tú Hồng và Cao Tú Cúc hài lòng dẫn cháu ngoại và cháu nội về nhà. Buổi chiều còn phải làm việc đấy. Cao Phúc Sinh không sốt ruột, trò chuyện với ba đứa cháu trai một lát rồi mới đưa vợ và con trai mình rời khỏi. Tô Thanh Hòa tiễn bọn họ ra ngoài, ra đến bên ngoài thì đưa cho ông ta một bao giấy dầu, bên trong gói nửa cân thịt dê.
“Bác, cái này là Trường An gửi về cho cháu, mọi người đem về hầm canh uống đi. Sáng sớm mẹ cháu đã chuẩn bị rồi.”
Thấy nửa cân thịt dê, bác dâu cả hoài nghi nhìn Tô Thanh Hòa. Em chồng kia rộng rãi như vậy sao?
Cao Phúc Sinh và Cao Kiến Vĩ lại không nghĩ nhiều, thịt đã đưa tới rồi, còn cần nghĩ gì nữa? Sao Thanh Miêu Nhi lại dùng đống thịt ngon này để nói dối chứ, cũng đâu có lợi lộc gì.
“Thanh Miêu Nhi, cháu về nói với mẹ cháu, người anh là bác biết cái tốt của cô em gái là nó. Sau này có thiếu gì thì nói với bác, bác nghĩ cách kiếm cho mọi người.”
“Nhà cháu không thiếu gì đâu ạ.” Tô Thanh Hòa nói: “Mẹ cháu nói bây giờ mấy anh cháu đã lập gia đình cả rồi, trong nhà cũng khá giả hơn hồi trước, không thể để các bác cứ trông nom hoài như vậy được.”
Bác dâu cả gật đầu, cuối cùng cô em chồng kia cũng có lương tâm rồi. Xem ra lòng dạ vẫn chưa đen hẳn.
Cao Phúc Sinh trực tiếp lau nước mắt, nức nở nói: “Tú Lan của chúng ta đang săn sóc người anh như bác đấy. Bác thương mẹ cháu không uổng công mà. Cháu về nói với mẹ, người làm anh như bác chăm sóc mẹ cháu là chuyện nên làm, trước kia thế nào thì sau này vẫn thế đó. Còn chê ít đồ nữa!”
Bác dâu cả vẻ mặt chết lặng, cô em chồng kia không xấu bụng, là chồng bà ta bị ngu!
Tô Thanh Hòa: “...”
Tiễn một nhà ba người của bác cả đi xong, Tô Thanh Hòa trở vào nhà. Vừa vào đã chợt nghe thấy Cao Tú Lan la hét: “Sao thịt dê lại ít đi rồi?”
Thịt đặt trong giỏ treo trong bếp, chuẩn bị hong khô rồi cất vào phòng, ngày nào Cao Tú Lan cũng phải nhìn. Vừa mới bận xong quay sang xem, sau đó lập tức hoảng sợ phát hiện thịt đã ít đi!
Tô Thanh Hòa vào nhà rồi nói: “Mẹ ơi, con vừa đưa cho bác cả một ít rồi.”
Cao Tú Lan kinh ngạc hỏi: “Sao con có thể đưa cho bác cả con chứ?”
“Sao lại không thể đưa cho bác ấy, Trường An là do bác ấy tìm cho con đấy. Trường An nói rồi, phải hiếu thảo với bác cả. Nếu anh ấy trở về biết con không đưa nhất định sẽ có ý kiến. Trường An còn kêu phải cho nhiều, vậy mà con chỉ cho một ít thôi đấy.”
Cao Tú Lan đau lòng nhìn thịt dê nhà mình: “Con rể mẹ nói hồi nào, đàn ông không quản việc nhà, cũng không biết tiết kiệm.”
Tô Thanh Hòa cười bảo: “Trước khi đi đã nói, nói cảm ơn bác cả tìm đối tượng tốt cho anh ấy.”
Nghe vậy, trong lòng Cao Tú Lan thoải mái hơn. Con rể cảm ơn anh trai bà ấy là đúng. Thanh Miêu Nhi nhà bọn họ tốt biết bao nhiêu, hời cho thằng nhóc này rồi.
...
Ba ngày sau, cuối cùng Cố Trường An cũng từ vùng biên cương trở về đội quân mũi nhọn. Bởi vì lần này bọn họ ra ngoài lập được công nên lúc trở về được đại đội hăng hái hoan nghênh.
Đại đội trưởng Cát phấn khởi ôm từng người bọn họ một cái, đập hai cái, lúc đến lượt Cố Trường An thì mạnh tay hơn, đánh Cố Trường An tới trừng to mắt.
“Ha ha ha, Cố Trường An giỏi lắm, tôi biết ngay cậu là một hạt giống tốt mà. Sau này cậu phải cố gắng gấp bội đó. Nếu sau này chúng ta thật sự đánh nhau với đám quỷ Nhật, nhất định tôi sẽ tìm cách cho cậu lên đầu tiền tuyến, đánh cho thoải mái!”