Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 212 - Chương 212 - Tết Nguyên Tiêu 3

Chương 212 - Tết nguyên tiêu 3
Chương 212 - Tết nguyên tiêu 3

Chương 212: Tết nguyên tiêu 3

Tô Thanh Hòa gật đầu, chỉ cần có cơ hội là được rồi: “Cảm ơn anh chị hai đã nhọc lòng vì công việc của em.”

Sau này phải nghĩ cách trả ân tình này.

Chị dâu thứ cười nói: “Không có gì, chỉ cần sắp xếp công việc cho em là được rồi.” Về sau cậu ba và vợ cậu ba đều là người có công ăn việc làm, không cần người trong nhà nuôi. Quá tốt rồi!

Giữa trưa nấu cơm, Tô Thanh Hòa theo thường lệ không thể nấu. Trên thực tế ở nhà họ Cố cô không cần làm gì, những việc này mẹ Cố đều không cho cô làm. Trước kia thì khóc vì Trường An, bây giờ lại trực tiếp khóc vì cô: “Thanh Miêu Nhi chuẩn bị đến quán cơm Quốc Doanh bưng mâm đưa cơm cho người ta, sao có thể để con làm việc nhà chứ, vất vả lắm. Công việc của tụi nó nhàn hạ, nên phải làm việc nhà nhiều. Nếu tụi nó không muốn làm, thì mẹ làm cũng được, mẹ hầu hạ cả gia đình họ.”

Mấy người bị gọi là ‘cả gia đình họ ’: “…”

Tô Thanh Hòa không nhắc đến chuyện muốn làm việc nhà nữa, thanh thản được mọi người chăm sóc.

Bởi vì Tô Thanh Hòa tới nên mẹ Cố mới lấy thịt dê ra ăn. Bà làm canh thịt dê, lúc ăn thì cầm cái muỗng to liên tiếp gắp thịt cho Tô Thanh Hòa.

“Ăn nhiều vào, đây là dê Trường An gửi về. Con không ăn sao được.”

Tô Thanh Hòa xấu hổ cười nói: “Mọi người đều ăn đi, Trường An gửi về cho người trong nhà ăn mà.”

Mẹ Cố lại gắp thịt cho hai đứa cháu trai: “Chú mấy đứa gửi về, thím tiết kiệm để cho mấy đứa ăn. Bây giờ chú Trường An còn ở bên ngoài chịu khổ đấy.”

Cố Lỗi và Cố Lâm cắn thịt, nhìn đôi mắt đỏ ửng của bà nội, cũng cảm thấy khó chịu.

Chú út thật đáng thương, không được ăn thịt, còn phải gửi về cho mọi trong nhà ăn. Bây giờ còn đang ở bên ngoài chịu khổ. Quá đáng thương!

Sau khi cơm nước xong, mẹ Cố dẫn Tô Thanh Hòa đi dọn dẹp ngăn tủ, chuẩn bị bỏ mấy bộ quần áo của Cố Trường An vào trong rương, để Tô Thanh Hòa dọn đồ đến ở đây, sau này sẽ ngủ trong phòng Cố Trường An.

Việc này đã nói xong từ sớm, đương nhiên Tô Thanh Hòa không có ý kiến gì, sau khi hai người cùng nhau dọn dẹp ngăn tủ, mẹ Cố lập tức chuẩn bị kêu mấy đứa con trai đi dọn đồ giúp Tô Thanh Hòa.

“Mẹ ơi, con thật sự không cần đâu, con bảo anh trai con đưa tới là được. Anh cả và anh hai còn phải đi làm, không thể chậm trễ sự nghiệp xây dựng tổ quốc!”

Phó huyện trưởng Cố tán thưởng nói: “Tư tưởng giác ngộ của Thanh Hòa rất cao. Thật không tồi. Như thế này đi, con có đồ đạc gì thì mang đến chỗ công xã, lúc nào lão Hách đến đây thì dùng xe của ông ấy chở tới.”

“Vâng cha.” Tô Thanh Hòa cười đáp, dù sao đã đồng ý rồi, mình cũng không thể tự sắp xếp được.

Tô Thanh Hòa ở nhà họ Cố một ngày tết Nguyên Tiêu, ngày hôm sau về nhà thu dọn đồ, chuẩn bị hai ngày sau chuyển tới nhà họ Cố.

Buổi sáng lúc xuất phát cô đi ra ngoài cùng mấy anh chị. Cô về nhà, anh em nhà họ Cố và chị dâu thì đi làm.

Nhìn xe Tô Thanh Hòa dần đi xa. Trong lòng chị dâu thứ vẫn luôn khó chịu chuyện này. Sau đó kéo chị dâu cả nói nhỏ: “Chị à, vợ cậu ba sắp tới nhà mình ở. Chị có ý tưởng gì không? Con bé ở trong nhà cũng không làm gì, sau này chúng ta phải hầu hạ con bé ăn uống, ngay cả quần áo chúng ta cũng phải giặt sạch… Em cảm thấy như vậy là không được, chúng ta phải nghĩ cách để vợ cậu ba làm việc nhà cùng mình…”

Cô ta còn chưa nói xong, chị dâu cả đã cười tránh ra. Trương Tiểu Lan lại muốn bày mưu. Cô ta sẽ không hợp tác đâu!

Chị dâu thứ nhìn chị dâu cả nở một nụ cười mang theo ý nghĩa sâu xa rồi bỏ đi thì lập tức ngây ngẩn cả người, sau đó quay đầu lại tìm chồng mình Cố Trường Bình: “Anh nói xem chị cả có ý gì?”

Cố Trường Bình bất đắc dĩ nhìn người vợ ngốc nghếch của mình, sờ đầu cô ta: “Đồng chí Tiểu Lan à, anh hận không thể bổ đầu em ra một chút.”

Chị dâu thứ trợn mắt nói: “Anh bổ đầu em làm gì?”

Cố Trường Bình nhìn vợ mình, lập tức cười: “Không có gì không có gì, em như vậy cũng khá tốt. Nhưng anh xin em đừng nhìn chằm chằm vào vợ cậu ba nữa, coi như nuôi một cô em chồng đi biết chưa, chúng ta đi làm thôi.”

Chị dâu thứ: “Vất vả lắm chú em chồng mới đi bộ đội, bây giờ lại có thêm một cô em chồng… Không đúng, là vợ của em chồng…”

Cô ta đột nhiên nghĩ ra gì đó: “Này, Trường Bình, trong bộ đội có cần nữ đồng chí không, vợ cậu ba có thể đi không? Trong bộ đội không có văn nghệ sao, vợ cậu ba cũng rất xinh đó.”

Cố Trường Bình đi đường suýt vấp chân. Mới giải quyết chuyện quán cơm Quốc Doanh, lại thêm chuyện văn nghệ, có còn để anh ta sống không?

….

Bình Luận (0)
Comment