Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213 - Về Nhà 1

Chương 213 - Về nhà 1
Chương 213 - Về nhà 1

Chương 213: Về nhà 1

Lần này Tô Thanh Hòa lại thắng lợi trở về, cô may quần áo cho mẹ Cố, mẹ Cố cho cô mấy miếng vải, còn cho một ít đậu nành mang về. Mấy thứ này đều là phúc lợi của phó huyện trưởng Cố.

Đối với cô mà nói, những thứ này đều là tài nguyên tái sinh, cho nên cũng không khách khí với nhà chồng.

Lúc về trời vẫn còn sớm, các anh chị đều ra ngoài bắt đầu làm việc, Cao Tú Lan đang ở trong nhà thu xếp củi lửa bọn nhỏ nhặt về, Đại Bảo dẫn Nhị Bảo ra ngoài chơi, Đại Nha Nhị Nha Tam Nha đang giúp Cao Tú Lan làm việc.

Đôi mắt Tam Nha nhìn khắp nơi, thấy Tô Thanh Hòa đạp xe về thì lập tức tung ta tung tăng chạy tới: “Cô đã về rồi.”

“Ừ.” Tô Thanh Hòa đẩy xe vào trong sân, sau đó đưa túi đậu nành cho cô bé: “Đưa cho hai chị ăn cùng đi.”

Tam Nha lập tức mỉm cười chạy đi.

Cao Tú Lan xụ mặt: “Cả ngày chỉ biết nhớ thương đồ ăn của cô. Cô lấy về từ nhà chồng, nên rất quý đó. Thật không biết nể mặt cô.”

Tô Thanh Hòa xua tay với ba đứa nhỏ, bảo mấy đứa đi chơi, sau đó cười nói với Cao Tú Lan: “Mẹ ơi, con có chuyện tốt, nên để mấy đứa nhỏ vui vẻ một chút.”

Nghe thấy có chuyện tốt, Cao Tú Lan lập tức tỉnh táo: “Chuyện tốt gì?”

Tô Thanh Hòa híp mắt cười cười: “Là chuyện công việc, anh hai của Trường An đã sắp xếp công việc ổn thỏa cho con rồi, con về để nói một tiếng với mọi người, hai ngày sau con phải lên huyện. Về sau sẽ làm việc thu tiền và phiếu trong quán cơm Quốc Doanh, không cần làm gì, vô cùng nhẹ nhàng, mà còn có tiền lương.”

“Ai da, thật tốt quá, mẹ đã nói con gái mẹ sẽ được hưởng phúc sớm mà.”

Khuôn mặt Cao Tú Lan như nở hoa. Sau đó bà lấy đồ trên lưng xuống cho Tô Thanh Hòa, nhìn vải và đậu nành bên trong, nhíu mày nói: “Con sắp chuyển đến nhà họ Cố ở, đừng cầm mấy thứ tốt này về nhà, chứ không người nhà chồng nói con rảnh rỗi. Nhà chúng ta cũng không túng thiếu. Đều là người làm ruộng, có thể mặc quần áo mới cả ngày sao? Mỗi lần về nhà con đều mang đồ. Mẹ cũng không phải người bắt con gái lấy đồ từ nhà chồng về cho nhà mẹ đẻ đâu.”

Lời này quá hào phóng, Tô Thanh Hòa cảm thấy nếu lúc nào mẹ mình cũng hào phóng như vậy thì tốt rồi.

Đậu nành cô mang về đưa cho Cao Tú Lan giữ, còn vải thì cho Tô Thanh Hòa giữ. Dù sao bây giờ cô hay may quần áo, lúc nào muốn may quần áo mới thì lấy dùng cho tiện.

Sau khi cất đồ, Tô Thanh Hòa lại nghĩ tới chuyện chị dâu út, thuận miệng hỏi: “Mẹ ơi, anh ba với chị dâu làm lành chưa?”

Cao Tú Lan đang chuẩn bị dẫn mấy đứa cháu gái ra ngoài đào rau dại, nghe thấy lời này thì nhăn mặt nói: “Còn đang ở nhà họ Điền kìa. Nó thích ăn cơm nhà mẹ đẻ thì kệ đi, tiết kiệm được lương thực cho chúng ta. Dù sao mẹ cũng không muốn anh con đi đón, nếu anh con đón nó về, mẹ sẽ không nhận đứa con trai vừa cưới vợ đã quên mẹ!”

Nói xong rồi lắc mông rời đi.

Tô Thanh Hòa cảm thấy chuyện lần này rất lớn. Chị dâu thế mà thật sự không trở lại. Hơn nữa người trong nhà cũng không đi đón về.

Giữa trưa mấy anh em Tô Ái Đảng và chị dâu đi làm về. Lâm Thục Hồng và Đinh Quế Hoa chuẩn bị đi nấu cơm, dù sao Điền Tiểu Mai không có ở nhà, một ngày ba bữa cơm là do hai người nấu. Kết quả Tô Thanh Hòa đã nấu xong.

Lâm Thục Hồng kinh ngạc nói: “Cô út, sao em lại nấu cơm?”

Tô Thanh Hòa đặt cháo cao lương lên bàn: “Hôm nay em về sớm, thấy hai chị còn chưa về, nên làm luôn. Mấy anh chị rửa mặt đi, đợi mẹ về rồi chúng ta ăn cơm.”

Vừa mới đặt tô cơm lên bàn, Cao Tú Lan đã trở về.

Vừa thấy miếng thịt mỡ trong nồi là biết con gái đã nấu cơm. Vợ thằng cả và thằng hai cũng không có lá gan này, bà ấy lập tức sầm mặt xuống: “Vợ thằng ba không có ở nhà, em chồng lại phải hầu hạ cả gia đình ăn uống.”

Tô Thanh Hòa nhanh chóng nói: “Mẹ ơi, anh chị chưa về con đã nấu rồi, không phải hai ngày nữa con chuyển đi rồi sao, về sau cũng không có cơ hội nấu cơm cho mọi người trong nhà.”

Lúc này Cao Tú Lan mới bớt giận, cầm cái muỗng to chia đồ ăn cho mọi người trong nhà. Mấy đứa nhỏ thấy có lát thịt, lập tức bưng bát nhỏ chờ bên cạnh bàn.

Cao Tú Lan vừa chia phần vừa nói: “Nếu vợ thằng ba ở đây thì chắc sẽ cười trộm. Nó luôn muốn được em chồng hầu hạ mà.”

Tô Ái Đảng lúng túng nói: “Mẹ ơi, Tiểu Mai cũng không nghĩ như vậy đâu…”

“Không nghĩ như vậy thì sao không trở lại hả? Mẹ chưa thấy ai mới kết hôn mấy ngày đã chạy về nhà mẹ đẻ bởi vì không muốn làm việc nhà. Mẹ không gặp được Cao Tú Cúc thôi, nếu gặp được thì mẹ sẽ mắng mẹ bà ta, tìm cho mẹ một đứa con dâu như vậy, đúng là hại người mà!”

Bình Luận (0)
Comment