Chương 225: Thị sát 1
Nghiên cứu thịt lợn với công thức làm, trong đầu Tô Thanh Hòa đã mường tượng đến các bước.
Đến mười một giờ, Tô Thanh Hòa bắt đầu nấu cơm, làm thức ăn.
…
Trong huyện, mấy người đàn ông trung niên khoác áo cổ đứng màu xám từ trên xe khách bước xuống.
Thấy tình hình trong huyện sắc mặt cứng lại.
Địa phương đói kém mất mùa, huyện này là một trong số đó, mức độ nghiêm trọng quá rồi. Sản lượng năm ngoái báo cáo lên đã làm cho người ta e ngại. Năm nay gieo giống khó khăn hơn. Trên tỉnh vẫn luôn lưu tâm chuyện này, lo không đủ hạt giống, vì thế thu xếp một khoản tiền để bổ sung thêm, nếu không đủ giống thì cho đi đến các địa phương khác trên địa bàn huyện mua, không thể cứ trông vào bên trên phát cho.
Lần này trên tỉnh vẫn không yên tâm, cho nên phái một đội điều tra qua đây xem xét tình hình. Xem thử vụ đông xuân các nơi thế nào.
“Lão Nghiêm, chúng ta đi đâu trước đây, đến chính quyền huyện hay là đến nhà dân?”
“Đến cơ quan huyện làm gì, chuyện này là bọn họ làm ra, còn phải nghe bọn họ trình bày ư? Năm ngoái tôi phát hiện có mấy ông cán bộ rất không thành thật, nói một đằng làm một nẻo. Bóp méo chính sách cấp trên đưa xuống, khiến cho người dân bên dưới ý kiến rất nhiều. Lần này chúng ta phải đi nghe thử ý kiến của người dân xem sao.” Tổ trưởng Nghiêm nghiêm túc nói.
Tổ trưởng đã lên tiếng những người khác đương nhiên cũng không có ý kiến gì.
Một người trẻ tuổi nói: “Bây giờ cũng đến giờ cơm rồi, hay là chúng ta ăn xong rồi hãy đi, không lại làm phiền đến người dân.”
Tổ trưởng Nghiêm gật đầu: “Đi ăn cơm trước, bên này hẳn là có quán ăn Quốc Doanh.”
Đoàn người hỏi đường rồi đi thẳng đến quán ăn Quốc Doanh.
Tuy huyện thành không lớn nhưng đối với người lần đầu tiên đến đây vẫn không dễ tìm đường. Đang định tìm dân địa phương hỏi thêm thì mọi người ngửi thấy hương thơm phức từ đâu tỏa ra.
Mùi này vừa ngửi vào nước miếng đã tiết ra.
Lão Nghiêm hít một hơi: “Thơm quá, hình như là mùi thịt kho tàu. Nhà dân có thể nấu món này, cũng khá phết đấy.”
“Chắc không phải nhà dân nấu đâu, hẳn là từ quán cơm Quốc Doanh.” Một người lớn tuổi đi theo hướng tỏa ra hương thơm.
Những người khác cũng đi theo. Rất nhanh đã tìm được quán ăn Quốc Doanh. Quán ăn Quốc Doanh nhà họ Hồ quản lý. Lúc này cửa chính đang đóng, mùi thơm từ cửa sổ bốc ra.
Có một vài người đã ngồi đợi ở ngoài. Làm cái gì vậy, sao không mở cửa?
Lão Nghiêm đi qua gõ cửa.
“Ầm ĩ cái gì, đã tới giờ ăn đâu!” Bên trong truyền ra tiếng mắng.
Những người xếp hàng bên ngoài được một trận cười.
Lão Nghiêm: “…”
Một thư ký trẻ tuổi đi theo ông lập tức đi tìm người hỏi: “Đồng chí, chuyện gì vậy ạ, quán ăn Quốc Doanh còn chưa mở cửa ư?”
Người được hỏi là một ông cụ, nghe hỏi thì cười nói: “Mấy người từ nơi khác đến hả, quán ăn Quốc Doanh chỗ chúng tôi đến giờ mới mở cửa đón khách. Muốn cho giai cấp công nhân ăn ngon. Vì giai cấp công nhân phục vụ thôi, chúng tôi hiểu mà.”
“…” Đoàn người Lão Nghiêm cảm thấy lý do này có vẻ có tính giác ngộ rất cao.
Đợi đến khi mùi hương bên trong gần như là biến mất hoàn toàn, cửa chính cuối cùng cũng được mở ra. Một đám người nhanh chóng vọt vào.
Đoàn kiểm tra bị xô đến thất điên bát đảo.
Đi vào bên trong thì thấy một đám người mới vừa còn nháo nhào lúc này ngồi nghiêm chỉnh đâu ra đấy.
Tổ trưởng Nghiêm nói: “Xem ra chúng ta vẫn chưa nắm rõ tình hình, bình thường ăn cơm ở căn tin quen rồi, không nỡ ra quán ăn, còn tưởng rằng mình tiết kiệm, kỳ thật là xa rời quần chúng nhân dân.” Không biết được người dân vì một miếng ăn mà hùng hổ như thế.
Không còn chỗ ngồi chỉ có thể tìm một chỗ đứng, bê đồ đứng ăn cũng được. Bọn họ chờ đến lượt ăn.
Thu đến lượt bên này của bọn họ, mấy người không hẹn trước, đồng thời gọi một bát thịt kho tàu: “Là hương vị vừa nãy ấy.”
“Không có vị đó. Ăn thịt kho tàu còn chọn mùi vị.” Thím Lý chẹp miệng nói, thịt vừa nãy đúng là ăn rất ngon, tay nghề Tiểu Tô tuyệt thật!
Lão Nghiêm nói: “Sao lại không có, mới vừa rồi chúng tôi còn ngửi thấy.”
“Đó không phải là do đầu bếp làm, bây giờ là cơm đầu bếp nấu. Muốn ăn thì chỉ có của đầu bếp nấu thôi.”
Đầu bếp nấu nhất định ăn rất ngon!
Mấy người nhanh chóng quyết định: “Vậy thì thịt kho tàu đầu bếp làm đi.”
…
Trong phòng bếp, đầu bếp đang nấu thịt kho tàu. Sau đó để Tô Thanh Hòa xem cách ông làm.
Trong lòng Tô Thanh Hòa còn đang đắc ý, cô mới làm thịt kho tàu một lần mà đã thông qua, hiện giờ đã tích lũy được bốn điểm kỹ năng, còn lấy được gấp đôi nguyên vật liệu nấu thịt kho tàu. Vừa khéo cho nhà họ Cố một phần, để trong nhà mình một phần, kỳ nghỉ định kỳ tuần này trở về là đã có thể cho người trong nhà ăn thịt heo rồi.