Chương 248: Kế hoạch
“Con gái à, con nói xem, cha con chỉ điểm cho con thật sao? Lúc trước cha con đâu biết chữ. Ông ấy chỉ biết hơn mẹ ba con số, bốn năm sáu. Lỡ như ông ấy nhầm lẫn thì làm sao bây giờ?”
“…Mẹ ơi, bây giờ nông thôn chúng ta đều mở lớp xóa mù chữ rồi, trong huyện thành còn có lớp học bổ túc buổi tối. Cha con ở dưới tốt xấu gì cũng là cán bộ, còn có thể không xóa mù chữ sao?”
“Con nói cũng đúng. Cán bộ sao có thể không biết chữ được chứ. Chắc chắn cha con đã được xóa nạn mũ chữ rồi.” Cao Tú Lan nghĩ trong lòng, bà ấy cũng phải xóa nạn mù chữ thôi.
Nếu có xuống dưới, bị Đại Căn coi thường thì phải làm sao. Cái đồ không có lương tâm đó, lúc đi thì vẫn còn trẻ, bản thân bà ấy đã lớn tuổi như vậy rồi, còn không biết chữ nữa, còn không phải bị xem thường sao.
Bị Tô Thanh Hòa nói một hồi, Cao Tú Lan vô cùng tin tưởng phương pháp đó có tác dụng, nhất định phải ra mặt để Quách Trường Thắng dùng cách này. Vì thế sau khi tính toán một hồi, bà ấy dẫn con gái đi tìm gặp Quách Trường Thắng.
Quách Trường Thắng đang làm việc ngoài đồng, nghe thấy tiếng gào to của Cao Tú Lan thì rùng mình một cái, sau đó mới rửa chân, đi dép vào, đi đến cánh đồng lúa bên kia.
Nhìn thấy Tô Thanh Hòa đi cùng với Cao Tú Lan thì trong lòng ông ấy nhẹ nhõm hơn, có Thanh Hòa ở chỗ này thì Cao Tú Lan cũng không đến nỗi gây chuyện.
“Đồng chí Cao Tú Lan à, thím làm gì thế?”
“Chuyện tốt đấy!” Cao Tú Lan kêu gào, nói. Sau đó vẫy tay, bảo Quách Trường Thắng cùng đến phòng làm việc bàn chuyện.
Quách Trường Thắng bất lực đi theo đến phòng làm việc.
Đến trong phòng làm việc, Cao Tú Lan đẩy Tô Thanh Hòa ra trước mặt mình, nói: “Thanh Miêu Nhi, con mau nói chuyện tốt đó với Quách Trường Thắng đi.”
Quách Trường Thắng không ngờ là Tô Thanh Hòa tìm ông ấy đấy, cho nên bèn hỏi: “Thanh Hòa à, chuyện tốt gì mà bí mật thế?”
Tô Thanh Hòa cười đáp: “Bác đội trưởng, là chuyện hạt giống.”
Vừa nghe đến chuyện hạt giống, lông mày Quách Trường Thắng chau lại: “Chao ôi, cháu đừng nhắc tới nữa…”
“Bác đừng lo, bác nghe cháu nói hết đã.” Tô Thanh Hòa lập tức nói chuyện bản thân phát hiện công thức phân bón nhà nông, bây giờ sản phẩm thử nghiệm đã ra rồi cho Quách Trường Thắng nghe.
“Cái này mà là chuyện tốt gì chứ, lỡ như không thành công thì làm sao?” Quách Trường Thắng chau mày hỏi.
Tô Thanh Hòa nói với vẻ nghiêm túc: “Sao lại không phải là chuyện tốt ạ, lúc nãy bác cũng nói rồi, hạt giống này không được, không gieo ra được cây. Dù sao sớm muộn gì cũng đều không mọc ra được, nếu như chúng ta thử nghiệm thành công, thế thì đội trưởng Quách bác cũng có công lớn đấy!”
Quách Trường Thắng lập tức phấn khởi, thế nhưng ông ấy nhanh chóng lại chùn bước: “Lỡ như thất bại…”
“Cho dù thất bại thì chúng ta cũng không sợ, chúng ta đang làm thí nghiệm cho tỉnh, lương thực cứu tế này nhất định phải đưa sớm cho đội sản xuất Hoàng Hà chúng ta đấy.”
“Đúng vậy, đạo lý này ngay cả con gái tôi cũng biết, người làm đội trưởng như bác lại không biết, tôi thấy bác đây là không muốn làm việc, lát nữa tôi sẽ đi rêu rao trong đội, xem thử ý kiến của mọi người, đến lúc đó xem bác làm như thế nào!”
Cao Tú Lan nghiêm mặt, không vui nói.
Quách Trường Thắng nghe bà ấy nói mà đau cả đầu, nhưng mà ông ấy cảm thấy Tô Thanh Hòa nói cũng rất có lý. Dù sao cũng là thứ không mọc ra được, chi bằng làm chút cống hiến cho tỉnh, lần sau tỉnh gửi lương thực cứu tế cũng có thể gửi nhanh hơn chút.
“Thế chuyện này, bác phải làm thế nào?”
Tô Thanh Hòa lập tức đáp: “Bác phải đi xin, tìm công xã, tìm trong huyện. Bác đội trưởng, tin này của cháu là tin nội bộ, để đội khác biết được thì có lẽ sẽ đi giành đấy. Bác vẫn nên hành động sớm chút đi.”
Quách Trường Thắng nghĩ trong giây lát rồi đứng thẳng dậy, sau đó đi ra phía ngoài: “Bây giờ bác sẽ đi tìm công xã nói chuyện này.”
Nhìn thấy Quách Trường Thắng tích cực như vậy, Tô Thanh Hòa cũng yên tâm hơn. Lương thực của đội sản xuất Hoàng Hà nhất định phải sinh trưởng tốt hơn những nơi khác trong huyện, nếu như có thể thử nghiệm phân bón đó trước, sau này có thể nói là nhờ sử dụng trước phân bón.
Bữa trưa, trong nhà ăn thịt thầm cải thảo. Cải thảo thì do Tô Thanh Hòa đem về từ huyện thành, thịt là do Cao Tú Lan nhận được, nghe nói là mấy ngày trước đồng chí Tô Đại Căn gửi đấy, bà ấy vẫn không nỡ ăn, nên lấy muối chà lên rồi cất trong phòng mình.
Bây giờ Tô Thanh Hòa về, cứ nói thẳng là do Tô Thanh Hòa mang về. Ngoài ra còn có một bát cá nấu chua, bị Cao Tú Lan thu lấy, chuẩn bị ngày mai lại ăn.