Chương 266: Ăn mừng 2
Phó huyện trưởng Cố nhìn mọi người, cười nói: “Hôm nay người trên tỉnh xuống, bọn tôi cùng đi đến đội sản xuất Hoàng Hà xem tình hình như thế nào, ý của tỉnh là, có thể mở rộng trong toàn huyện chúng ta. Địa phương khác cũng sẽ tìm ruộng thử nghiệm, đây đều là nhờ công của Thanh Hòa, là Thanh Hòa mang đến hy vọng cho huyện ta. Nào, chén này cha mời Thanh Hòa, cảm ơn đồng chí Thanh Hòa đóng góp cho huyện ta.”
Nói rồi bê một chén rượu lên.
Những người khác cũng nâng chén, đàn ông là rượu, chén của phụ nữ thì là nước đường. Tô Thanh Hòa cũng nâng chén nước đường của mình lên, chân thành nói: “Cha à, tất cả là vì huyện mình, vì người dân. Không có gì để cảm ơn đâu cha.” Cha chồng câu nệ quá rồi!
Phó huyện trưởng Cố tán thưởng cười: “Con hoàn toàn xứng đáng, nếu không phải nhờ con, chúng ta bây giờ khả năng hết đường xoay xở. Đồng chí Thanh Hòa, làm tốt lắm!”
Ông cười rồi trịnh trọng nói.
Cố Trường Chính cũng lên tiếng: “Nói đến con thật là hổ thẹn, là một nhân viên nhà nước, con còn thua Thanh Hòa nhiều, đây là thiếu sót của con. Về sau con nhất định sẽ quan tâm cuộc sống của người dân nhiều hơn, hoàn thành tốt nhiệm vụ, chăm lo cho nhân dân.”
Chị dâu cả Cố gật đầu nói: “Con cũng sẽ trấn chỉnh lại.”
“Con sai rồi!” Chị dâu thứ lập tức nói: “Về sau con nhất định phải công tác thật tốt!”
Cố Trường Bình vò đầu: “Con thấy chúng ta đều nên học tập tinh thần của Thanh Hòa.”
Cố Lỗi và Cố Lâm nói: “Chúng cháu cũng muốn học theo thím út, học tập thật tốt, ra sức tiến bộ!”
Tô Thanh Hòa nghe mặt đỏ hết lên. Cô cười nói: “Không có gì đáng học đâu mà, mọi người cùng nhau tiến bộ. Con xin phép uống chén này trước.”
Mọi người cùng nhau chạm cốc, uống một hớp lớn.
Tô Thanh Hòa nhìn mọi người cười, trong lòng gào thét, mẹ ơi bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, ngày tháng sau này biết sống sao đây?
Sáng hôm sau, Tô Thanh Hòa theo thường lệ tổng vệ sinh một lượt, nhận được một điểm kỹ năng rồi đến quán ăn Quốc Doanh làm việc.
Lúc cô đến tính ra vẫn còn sớm, chưa tới giờ cơm. Kiều Đại còn đang khua xẻng lớn nấu thử món mới.
Thấy Tô Thanh Hòa đến rồi, Kiều Đại sáng mắt: “Thanh Hòa à, cháu đến thì tốt rồi, vừa rồi bên huyện ủy chuyển lời muốn tới chỗ chúng ta ăn cơm, còn chỉ định phải ăn thịt kho tàu đầu bếp làm, bác đang lo đây.”
Tô Thanh Hòa chuẩn bị đọc sách, nghe bác ấy nói thế thì ngạc nhiên: “Huyện ủy có nhà ăn lớn mà nhỉ?”
Đồ trong nhà ăn huyện ủy cũng không kém gì quán ăn Quốc Doanh. Bình thường đều ăn ở nhà ăn tiết kiệm chi phí nhà nước.
“Người ta là vì đồ ăn quán cơm Quốc Doanh chúng ta mà đến đây, nói là thịt kho tàu của quán chúng ta ăn ngon. Thật không biết là ăn thử bao giờ.”
Tô Thanh Hòa nghe Kiều Đại nói thế thì nhớ đến mấy người lần trước, chẳng lẽ là những người đó lại tới? Lần này không cải trang vi hành nữa à? Cô để balo xuống, xắn tay áo nói: “Không sao đâu, chỉ là nấu ít thịt thôi, bác cứ làm đi, nếu không yên tâm thì cháu lại làm.”
Giữa trưa, thím Lý và Lý Lai Hỉ đi dọn sẵn một bàn tròn, để riêng cho người ở huyện ủy đến.
Khi những người khác gần như là ăn xong, một nhóm người huyện ủy mới thong dong đến muộn. Tô Thanh Hòa còn nhìn ra trong nhóm người có cha chồng của mình - phó huyện trưởng Cố.
Trông thấy Tô Thanh Hòa, phó huyện trưởng Cố tươi cười, mặt còn mang vẻ tự hào.
Tô Thanh Hòa thấy nét mặt ông như vậy thì yên tâm. Lúc tâm trạng của những người này tốt, ăn gì cũng bớt kén hơn mấy phần.
Nhìn đến những người khác, cũng là người đã quen mặt, mấy người lần trước đều có. Thêm một hai người lạ mặt, nhìn có vẻ vẫn là mấy vị lãnh đạo.
Mọi người ngồi quây thành một bàn lớn, thím Lý và Lý Lai Hỉ chạy nhanh ra tiếp đón. Giúp thêm trà rót nước.
Bí thư Khương cười nói: “Bữa hôm hôm nay tôi mời. Tôi rất vui, từ hôm nay bắt đầu mở rộng trong huyện rồi, chờ chúng ta trở về tiếp tục mở rộng trên toàn tỉnh. Năm nay người dân chúng ta không phải chịu đói nữa.”
Mọi người trông đều vui vẻ.
Thím Lý đứng bên cạnh nói: “Các vị lãnh đạo, mọi người muốn ăn gì, để tôi bảo đầu bếp chuẩn bị.”
Bí thư Khương lúc này mới nói: “Đúng rồi, gọi món trước đã. Ừm, trước tiên cho một phần thịt kho tàu.”
Lão Nghiêm lập tức nói: “Là đầu bếp trẻ kia của quán nấu ấy, đầu bếp Tô Thanh Hòa.” Lần trước không nói rõ, bọn họ bị lừa một lần rồi.
Thím Lý nghe bọn họ chỉ đích danh Tô Thanh Hòa làm thịt kho tàu, thì không nhịn được bắt đầu khua môi múa mép: “Không phải tôi khoác lác đâu, đầu bếp trẻ chỗ chúng tôi nấu ăn thật sự là không có gì để chê, mùi vị gì đều có thể nấu ra, thịt kho tàu, gà xào Cung Bảo, canh cá nấu chua, cá hấp…”
Thím Lý nói liền tù tì mấy món, nói đến mức những người khác phải nuốt nước miếng. Tuy rằng đều làm cán bộ, nhưng cơ hội ăn thịnh soạn như này không có nhiều.
Đây toàn là những món ngon ít người biết đến, nghe tên thôi đã thấy ngon rồi.