Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268 - Phần Thưởng

Chương 268 - Phần thưởng
Chương 268 - Phần thưởng

Chương 268: Phần thưởng

Bí thư Khương nghe phó huyện trưởng Cố nói càng thêm tán thưởng thanh niên Tô Thanh Hòa này.

Có năng lực, tự tưởng giác ngộ cao, còn không ngừng phấn đấu. Đây mới chính là thanh niên gương mẫu Hoa Hạ hôm nay cần.

“Đồng chí Thanh Hòa, tuy rằng cháu sau này không theo con đường bếp núc thì thật đáng tiếc. Nhưng mà cháu có chí lớn, chúng tôi đều ủng hộ cháu. Tôi chờ đến ngày cháu học thành tài, đến lúc đó tôi nhất định sẽ kiến nghị với tổ chức, cho cháu tiếp tục đào tạo đại học chuyên sâu. Đây là phần quà tỉnh thưởng cho cháu! Đồng chí Thanh Hòa, trên tổ chức đều quan tâm đến sự phát triển của cháu.”

Tô Thanh Hòa: “…” Không không không, xin đừng quan tâm!

Nói xong mọi người mới bắt đầu động đũa.

Tất cả không hẹn mà gặp cùng vươn đũa tới đĩa thịt kho tàu. Đây là đĩa thịt kho tàu mà ngay cả phó chủ tịch tỉnh Hứa cũng phải khen tấm tắc đó.

Thịt vào tới miệng, mọi người cùng biểu hiện vẻ mặt thỏa mãn. Bụng đói tăng thêm tác dụng tâm lý đẩy vị ngon của món thịt này tăng lên một tầm cao mới.

Lão Nghiêm ăn vào mắt sáng rực lên: “Thịt hôm nay còn ngon hơn lần trước nữa.”

Tô Thanh Hòa thầm nghĩ điều này là tất nhiên, cô tăng lên đến bậc này rồi, độ lửa to nhỏ nắm rõ, điều chỉnh gia vị chuẩn hơn, thịt thì chọn thịt ngon, cùng với cách cắt thịt cũng nâng cao.

Mọi người vui vẻ ăn bữa này, ăn xong bí thư Khương nói: “Đồng chí Thanh Hòa, tôi thấy cháu sau này không làm đầu bếp nữa thật tiếc quá. Nếu về sau chúng tôi muốn ăn những món này không biết đi đâu tìm đây.”

Tô Thanh Hòa cười nói: “Cháu vẫn còn ở đây lâu lắm, lúc mọi người muốn ăn có thể đến đây tìm cháu. Hơn nữa đầu bếp chính của quán hiện giờ cũng biết nấu những món này, làm ăn ngon lắm ạ, bác ấy biết nấu những món mà cháu nấu, về sau cũng có thể nấu cho mọi người ăn.”

“Đồng chí Thanh Hòa còn dạy nấu ăn? Thật hiếm có.”

Lão Nghiêm tán thưởng nói. Phải biết rằng, bây giờ còn có rất nhiều người có tư tưởng xã hội cũ, sợ truyền dạy hết cho thì học trò lấn lướt thầy, giấu giếm trình độ đi, không ai chịu dạy người khác.

Tô Thanh Hòa thành thật nói: “Cháu cũng không nghĩ nhiều đến vậy, chủ yếu là hy vọng mọi người đều được ăn những món ngon.” Như vậy cô có thể không cần làm việc nữa rồi, để Kiều Đại nấu là được.

“Đây mới là tấm lòng cao cả chân chính, lý tưởng tốt lắm.” Bí thư Khương nói.

Phó huyện trưởng Cố vẻ mặt hãnh diện, đây chính là con dâu ông, nhà ai có con dâu giỏi giang vậy đâu. Tìm không ra một nhược điểm nào.

Đoàn cán bộ ăn cơm xong không nán lại mà rời đi ngay.

Trước mắt việc truyền bá phân bón là ưu tiên hàng đầu. Huyện Hồ Gia hiện nay có thể phổ biến ra toàn huyện, nhưng địa phương khác còn phải đợi thử nghiệm, xem phân bón có hiệu quả cho cây nông nghiệp ở khu vực khác không, xem có hiện tượng không thích ứng hay không.

Lúc này Tô Thanh Hòa mới nhẹ nhàng thở ra, mấy người này cuối cùng cũng chịu đi. Được vào nghỉ ngơi rồi.

Kiều Đại với thím Lý thấy người đi cả rồi ra vây quanh Tô Thanh Hòa hỏi. Lý Lai Hỉ hỏi: “Đầu bếp Tô, ăn cơm với lãnh đạo có cảm giác như thế nào?”

“Căng thẳng, cực kỳ căng thẳng.” Tô Thanh Hòa nói.

“Đó là đương nhiên rồi, bao nhiêu lãnh đạo thế mà.” Thím Lý phụ họa.

Kiều Đại nói lớn: “Đầu bếp Tiểu Tô khá lắm.”

Ba người cùng nhìn Tô Thanh Hòa, ánh nhìn cũng giống nhau, cái nhìn kính nể. Đúng vậy, kính nể. Có một số người so với mình xuất phát điểm giống nhau, nhưng đột nhiên phát hiện có một ngày, cô ấy đã đạt tới trình độ mà mình phải ngưỡng vọng rồi.

Đây chính là bản lĩnh!

Trái lại Tô Thanh Hòa không phát hiện ra chuyện gì, bây giờ cô chỉ thấy tiễn được mấy người kia đi rồi, thoải mái quá chừng. Về sau lâu dần bận bịu công việc, đoán chừng bọn họ sẽ không nhớ một nhân vật nhỏ bé như cô đâu.

Buổi tối đi học về, Tô Thanh Hòa còn chưa kịp ngồi xuống ăn chút gì đó, phó huyện trưởng Cố đã từ trong phòng đi ra.

“Thanh Hòa, từ bây giờ con hãy học tập chăm chỉ nhé, bí thư Khương nói, phải thường xuyên chú ý đến tình hình học tập của con, chỉ cần con đạt thành tích xuất sắc, ông ấy sẽ đưa con đến đại học y trên tỉnh học.”

Đũa Tô Thanh Hòa cầm trên tay suýt nữa thì rơi, ôi mẹ ơi, bí thư Khương thật sự để tâm đến.

Chị dâu thứ và chị dâu cả nhìn cô đầy ngưỡng mộ.

Vợ chú ba đúng thật là tốt số, tốt nghiệp tiểu học được đi học trung cấp chuyên nghiệp không nói, còn có thể được đi học đại học. Mà còn là bí thư Khương sắp xếp cho, đúng là không còn gì để nói.

Chị dâu thứ nhìn chằm chằm Tô Thanh Hòa, cô ta phát hiện vợ chú ba sở dĩ may mắn như vậy có khả năng liên quan đến khuôn mặt tròn mịn màng kia. Các cụ vẫn thường hay bảo mặt tròn là có phúc mà.

Cô ta sờ chiếc cằm gầy gò của mình, nghĩ mình phải tìm cách ăn nhiều lên, ăn đến tròn trịa, đến lúc ấy vận may tự đến ~

Bình Luận (0)
Comment