Cảm ơn kim phiếu do bạn tuhaiii gửi tặng ^^
Chương 272: Thi 1
Chị dâu cả và chị dâu thứ cùng nhìn Tô Thanh Hòa. Chị dâu cả cảm thấy em dâu mình như này là được lắm rồi, chịu khó hơn chú ba. Ngày trước chú ba ở nhà cũng không làm gì. Có vẻ như em dâu ba thật sự rất cần cù rất tiến bộ đó chứ.
Chị dâu thứ nhíu mày nhìn Tô Thanh Hòa hồi lâu, cô ta thấy mình hình như biết được vì sao cha mẹ thích vợ chú ba như vậy rồi. Rất chịu khó! Trước kia cô ta thấy mình ở nhà làm việc quần quật. Bây giờ so với vợ chú ba, quả thật là không đáng là gì. Người ta làm đến hôn mê luôn! Đủ liều mạng!
Chị dâu thứ còn đang nghĩ ngợi, chị dâu cả đã nói ra: “Thanh Hòa à, sau này em đừng làm nữa, ban ngày đi làm, buổi tối còn phải đi học. Những lúc rảnh rỗi em đọc thêm nhiều sách đi. Học tập là quan trọng nhất.”
“Đúng thế!” Chị dâu thứ kiên quyết tán thành: “Nhà còn có chị nữa mà, để bọn chị làm được rồi. Em tập chung học đi!”
Bây giờ cô ta cũng không mong vợ chú ba chịu khó nữa. Trước kia hi vọng vợ chú ba chịu khó hơn để cô ta không cần hầu hạ. Hiện tại không giống thế, vợ chú ba rất chi là siêng, khiến cô ta cảm thấy áp lực. Làm chị dâu mà còn không chăm bằng em dâu, kỳ cục quá.
Tô Thanh Hòa đã hoàn thành thăng cấp, cũng không muốn dọn dẹp nữa, vì thế ngại ngùng nói: “Đành để các chị vất vả rồi.”
“Không vất vả, nên làm cả mà, bọn chị cũng là người trong gia đình mình chứ có gì đâu.” Chị dâu cả nói.
Chị dâu thứ gật đầu phụ họa.
Mẹ Cố trông hai con dâu như vậy càng hài lòng với Tô Thanh Hòa. Trong nhà cần phải có khuôn phép như thế, để hướng dẫn những người không biết tiến bộ. Thanh Miêu Nhi là tấm gương tốt cho mọi người nhìn vào.
Buổi tối Tô Thanh Hòa đến lớp không nghe giáo viên giảng bài mà tự mình đọc sách. Nội dung trong sách còn phong phú hơn giáo viên trên kia dạy.
Đọc bao nhiêu sách như vậy, Tô Thanh Hòa cảm thấy mình thật may mắn mà có hệ thống, bằng không chương trình học này thật đúng là không dễ học. Toàn là kiến thức điều dưỡng, cái gì mà dược lý học, bệnh lý học, điều dưỡng khoa nội, điều dưỡng khoa ngoại…
“Hệ thống, may mà có mi.” Cô cảm động thầm nghĩ.
Xúc động một hồi cô đột nhiên nghĩ đến, cô không muốn học chuyên nghiệp có được không… hu hu hu, rồi xong, cảm thấy đầu muốn hỏng đến nơi rồi.
Vì đạt được tinh tệ, mỗi ngày Tô Thanh Hòa không quan tâm là đi làm hay tan tầm, chỉ cần có thời gian là lôi sách ra đọc ngay.
Dù sao đọc là có thể nhớ kĩ, mà còn có khả năng thu được tinh tệ, vừa học vừa kiếm được tiền, việc này không lỗ.
Người ở quán ăn Quốc Doanh thấy cô bận bịu như vậy, bình thường không có việc gì thì sẽ không quấy rầy cô học tập, chỉ có gặp phải món không nấu được, Kiều Đại mới tìm cô hỏi.
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ học tập —— đọc, thu được 1 điểm tinh tệ.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ học tập —— đọc, thu được 1 điểm tinh tệ.”
…
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ học tập —— đọc, thu được 1 điểm tinh tệ.”
Hầu như ngày nào Tô Thanh Hòa cũng thu được một tinh tệ. Đến khi đọc hết sách chuyên ngành, cô phát hiện mình thu được hẳn sáu tinh tệ…
Lần đầu tiên Tô Thanh Hòa chê sách chuyên ngành của mình quá ít, không đủ để đọc. Cô nghĩ nếu đi mượn giáo viên mấy quyển để đọc, không biết có mượn được không. Còn về việc mua sách không ấy à, cô tiếc tiền lắm. Dù sao đọc một lần rồi thôi, mua nhiều về thì lãng phí quá. Mà tiền cũng đâu có dư dả gì.
Buổi tối cô định bụng sau khi tan học đến tìm giáo viên. Mới vừa chuẩn bị ra cửa thì bị Lưu Linh Linh kéo lại nói chuyện.
“Bạn học Tô Thanh Hòa, mấy hôm nữa có cuộc kiểm tra, chị có biết không?”
Tô Thanh Hòa vẻ mặt buồn bực: “Nói lúc nào thế?”
Lưu Linh Linh tỏ vẻ tôi biết ngay mà: “Nói buổi học hôm qua đó.”
“Thi vào những nội dung gì?” Đừng thi thực hành đấy nhá.
“Tất nhiên là nội dung trong sách giáo khoa, chị về ôn tập cẩn thận nhé. Nếu mà điểm thấp thì cũng không đến mức quá khó coi. Lần trước em… khụ khụ, ý em là, dù sao ít nhiều cũng học một ít nhé.” Bài thi thấp nhất mà quá tệ thì người thấp thứ hai thứ ba như cô ta đây cũng rất khó coi.
“…” Tô Thanh Hòa thoáng ngây người, rồi đột nhiên hưng phấn, thật tốt quá!
Sau đó nhiệt tình cầm tay Lưu Linh Linh lắc lắc: “Bạn học Lưu Linh linh, em tốt quá đi mất, cảm ơn em đã nhắc nhở, đợi chị thi xong, chị mời em đi ăn nhé.”
Nói xong cắp sách đi tìm giáo viên.
Lưu Linh Linh nhìn theo bóng dáng Tô Thanh Hòa đi khuất, ngẩn người. Quyết tâm học tập của bạn học Tô Thanh Hòa thật lớn…
Trong văn phòng, cô giáo kinh ngạc nhìn Tô Thanh Hòa.