Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 274 - Thi 3

Chương 274 - Thi 3
Chương 274 - Thi 3

Chương 274: Thi 3

Cậu lính cười nói: “Em nghĩ anh sẽ làm được. Không như em lần trước đi học thật xui xẻo, thời gian ôn tập ít nên là, em nhớ được một nửa, một nửa còn lại chưa kịp nhớ. Anh đoán xem thế nào?”

Cố Trường An nói: “Thế nào?”

“Đề hầu như là ra vào phần chưa ôn tập kia, anh nói xem có phải em xui xẻo không? Em giờ nghĩ lại tức muốn hộc máu, khỉ thật đấy!”

Cố Trường An cũng căng thẳng theo, hình như anh còn phần chưa nhớ nữa, không được không được, phải mau tiếp tục thôi. Nhỡ mà anh cũng không may thì sao? Anh cảm thấy mình rất đen đủi, chưa bao giờ gặp may cả, chuyện xui xẻo gì anh cũng có thể gặp phải!

Anh lại ngồi vào vị trí một lần nữa, bắt đầu kiểm tra chỗ thiếu sót.

Cậu lính trẻ trông thấy anh như vậy, biết ý không đến làm phiền nữa, đi nhanh ra chỗ khác. Cậu ta nghĩ Cố Trường An chắc là có thể thi đạt xuất sắc. Lần trước cậu ta thi, nếu như không có đoạn phía sau, thật ra cậu ta có thể thi được loại ưu, kết quả chỉ là đủ đạt. Haiz, vẫn phải đọc nhiều sách hơn mới được, chỉ có như vậy mới trở nên ưu tú.

Hôm sau sau khi tập thể dục buổi sáng, Cố Trường An rửa mặt bằng nước lạnh rồi vào phòng học chuẩn bị thi.

Anh hơi hồi hộp, chung quy cứ thấy mình chưa ôn tập tốt.

Nhìn đến những người khác, họ trông khá là bình tĩnh, anh lại càng hồi hộp. Nhỡ mà người khác đều thi đạt, chỉ có anh là không qua, không biết hình phạt có nặng thêm không…

Chẳng qua, những người khác thì nghĩ là, dù sao cũng không qua, căng thẳng cũng vô dụng, sợ cái gì!

Bài thi nhanh chóng được phát xuống.

Là đề kiểm tra tổng hợp, là câu hỏi tổng hợp các kiến thức đã học trong tất cả các môn học lần này. Bên trong bao gồm lịch sử, chính trị, hóa học, toán học, địa lý, vật lý. Câu hỏi nhìn có vẻ khó hơn nhiều so với đề thi trước ở đại đội quân mũi nhọn.

Nhưng mà Cố Trường An trông rất hăng hái.

May quá, tất cả đều vào phần anh học rồi! May mà hôm qua anh kiên trì đọc nốt phần còn lại, nếu không thì nhỡ gặp xui thì hỏng.

Thế là nhanh chóng cầm bút máy múa bút thành văn.

Chính trị viên coi thi đi một vòng trong lớp, xem thử nội dung bài trả lời của mọi người, xem mà mặt mày nhăn nhó. Đi một vòng, mặt càng đen thêm một tầng, đến khi đi đến trước bàn Cố Trường An, ông nhìn lâu hơn. Chữ đồng chí Cố Trường An xem như là ngay ngắn, từng nét từng nét, hình thức gọn gàng. Đọc đến nội dung, ánh mắt dần dần sáng lên.

Đồng chí Cố Trường An này quả nhiên chú tâm học hành. Đọc sách mỗi tối rất vất vả, cũng rất hiệu quả. Đáp án bài thi trả lời tốt lắm.

Rất tốt, đúng là hạt giống có tiềm năng đào tạo.

Quân sĩ như này nên chuyên tâm bồi dưỡng. Dù sao tuổi trẻ mà, có quyết tâm, có thiên phú, còn có thể chịu khổ.

Kiểu gì cũng không thể để mai một binh sĩ như này được.

Tô Thanh Hòa đang ở nhà bếp quán ăn đọc sách kiếm tinh tệ.

Đột nhiên nghe hệ thống nhắc nhở: “Đinh, đối tượng quân nhân hoàn thành nhiệm vụ thi cử, hệ thống đánh giá xuất sắc. Thưởng hai mươi tinh tệ.”

“…”

Tô Thanh Hòa ngây ra một lúc, thấy đúng là của từ trên trời rơi xuống. “Trường An thi xong rồi à? Còn xếp hạng xuất sắc?”

“Đúng vậy, cuộc thi vừa mới chấm dứt, hệ thống đã chấm bài trước tiên và đánh giá xuất sắc.”

Tô Thanh Hòa tự hào, nhưng mà rất nhanh cô thấy hơi không hài lòng: “Tôi thi thì năm mươi tinh tệ, cớ sao Trường An chỉ có hai mươi? Hệ thống mi không thể bất công thế được.”

“Yêu cầu ký chủ chú ý, bổn hệ thống là hệ thống quân tẩu, đối tượng là vợ của quân nhân. Phần thưởng quân nhân thu được là khen thưởng bổ sung. Số tiền không thể ngang bằng với ký chủ.”

“…” Hình như không sai.

Tô Thanh Hòa nghĩ không thông, bỏ qua nói tiếp: “Trường An thi đạt xuất sắc, quá tuyệt vời, nếu tôi mà không thi được vậy thì không được. Tôi cũng muốn thi thật xuất sắc. Dù sao Trường An cũng kiếm được non nửa viên thuốc cảm đấy! Chí ít tôi phải kiếm được một viên thuốc cảm!”

“Nhắc nhở hữu nghị ký chủ, kiến thức chỉ dựa vào ghi nhớ thì chỉ có thể đạt yêu cầu, phải hiểu tường tận mới xuất sắc. Đề nghị ký chủ tiến hành tổng kết lại kiến thức. Nếu không thì đoán rằng kiếm không nổi tinh tệ mua một viên thuốc cảm đâu.”

“…”

Tô Thanh Hòa khép cuốn sách đi mượn lại, sau đó lấy sách giáo khoa ra, bắt đầu lọc ra kiến thức trọng tâm.

Hai ngày sau, lớp học hộ lý ban đêm của huyện ủy bắt đầu đợt kiểm tra đầu tiên trong học kỳ này.

Đối với Tô Thanh Hòa người đã trải qua bao nhiêu cuộc thi mà nói, thi cử như cơm bữa vậy. Nhớ lại đợt đó ba năm cấp ba, nhất là năm ba khi ấy, trung bình mỗi ngày một tờ luyện đề, mỗi tuần một lần tổ chức thi, mỗi tháng một đợt thi học kỳ… thật không muốn nhớ lại, nhớ lại quá đau đớn.

Bình Luận (0)
Comment