Chương 276: Đi tiểu cũng có thể đông thành băng
Lúc về đến nhà, Tô Thanh Hòa ăn một ít cháo rồi đi vào phòng. Cô vội đi tìm hệ thống tâm sự chuyện nhân sinh, xem làm cách nào mới có thể thu được càng nhiều tinh tệ, bằng không cô thi đến điên cũng không đạt được mục tiêu ấy.
Cố Trường Bình lén lút nói với mẹ Cố: “Vợ chú ba mới thi xong, con đoán không được như ý.”
Mẹ Cố đau lòng nói: “Ôi thật đúng là, thi không tốt thì thi không tốt thôi, rầu rĩ như vậy làm gì chứ?”
Phó huyện trưởng Cố đang đọc báo, nghe vợ nói thế không hài lòng nói: “Đừng suốt ngày nói thế ảnh hưởng Thanh Hòa, Thanh Hòa là đứa nhỏ không sợ khổ, đứa nhỏ ngoan theo đuổi khát vọng.”
Mẹ Cố nhếch miệng, cũng không nói lại nữa, đi pha sữa cho Tô Thanh Hòa,
Nghe nói uống sữa thông minh, bảo Thanh Miêu Nhi uống nhiều hơn thêm, sau này đọc sách thêm hiệu quả. Trước kia Trường An chính là uống nhiều sữa yến mạch với sữa bò cho nên mới thông minh hơn người khác đấy.
Quân đoàn biên cương bên này, Cố Trường An cũng không có tâm tư huấn luyện.
Mai là ngày công bố thành tích rồi, cái này liên quan trực tiếp đến cuộc sống sau này của anh có tốt đẹp không đó. Anh cầm thịt khô yên lặng cầu nguyện mười tám đời tổ tiên nhà mình trong lòng, nhất định phải phù hộ con thi đỗ nhé.
…
Buổi sáng, sau khi hoàn thành bài tập thể dục buổi sáng, chính trị viên sẽ cầm bài thi vào phòng học.
Gương mặt kia lúc thường vốn đã không trắng lắm, lúc này đã âm trầm đến mức không nhìn ra màu gì khác.
Ở đây, tân binh lão binh đều ngồi nghiêm chỉnh… Đương nhiên chỉ là bề ngoài, dù sao họ cũng đều biết kỳ thi này không thể nào thi tốt.
Đối với người đã nhiều năm không học tập mà nói, việc học tập lần này chính là tra tấn. Hơn nữa còn phải tuân theo phép tắc, bây giờ bọn họ thà rằng cầm đao đánh giáp lá cà với kẻ địch cũng không muốn ngồi trong phòng rồi học tập.
Cố Trường An nhạy bén phát hiện những người này không hề căng thẳng như mọi khi, đột nhiên trong lòng thấy căng thẳng hơn.
Gặp phải đối thủ có thực lực rồi.
Những người này đều là lão binh đấy, chắc chắn là người ta có năng lực hơn anh. Cũng không biết lúc này, anh tạm thời đợi nước đến chân mới nhảy không biết hữu dụng hay không. Sớm biết như vậy, trước đó đã đọc sách thật nhiều rồi…
Cố Trường An vừa nghĩ đến việc bản thân thi không được tốt, sau này phải bớt đi một bữa ăn mỗi ngày chính là rất đau khổ. Mặc dù thịt khô của Thanh Miêu Nhi có thể chống đỡ được một thời gian ngắn nhưng anh không nỡ ăn hết. Đây đều là thứ mà Thanh Miêu Nhi không nỡ ăn để dành cho anh. Mỗi ngày, anh chỉ ăn vài miếng sau buổi huấn luyện để bổ sung thể lực. Bình thường cũng chỉ ngửi mùi thơm, nào có thể xem nó như cơm mà ăn được.
Trên bục, chính trị viên đã không nhịn được nữa, bắt đầu giáo huấn: “Thường ngày bảo các cậu cố gắng học hành đều giống như phí công, thi cử cũng không ra sao cả, trong này viết cái gì đây? Hỏi mấy người đặc điểm của thời tiết ở Tây Tạng, mấy người trả lời thế nào trong này? Đi tiểu cũng có thể đông thành váng băng… thật là… Trên lớp dạy những thứ này ư?”
“Báo cáo chính trị viên, chuyện này là sự thật. Lần trước, tôi đến Tây Tạng vào thời điểm tuyết rơi, đang tiểu thì nó đóng băng.” Một lão binh mặt đen kịt thành thật nói.
Mặt chính trị viên lập tức đen như mực.
Thôi được, không thể nói nổi. Trình độ văn hóa không cao nhưng đều là binh sĩ giỏi, khi tác chiến đều là quân tử. Không thể mới lên lớp đã trách mắng được.
Chính trị viên bắt đầu đọc thành tích.
Trước tiên là đọc những người không đủ tiêu chuẩn: “Lý Nhị Đản, 59 điểm. Tôn Tiểu Pháo, 55 điểm… Lý Tiền Tiến, 43 điểm…”
Cố Trường An đã rất kinh hãi khi nghe được những con số này.
Mẹ ơi, thế mà lại có nhiều người không đủ tiêu chuẩn như vậy!
Tiêu rồi, anh là người khá là xui xẻo, chắc chắn là không có vận may.
Về cơ bản chuyện tốt sẽ không liên quan gì đến anh còn chuyện xấu thì luôn đeo bám theo anh.
“...Từ An Quốc, 23 điểm…”
Ánh mắt Cố Trường An bắt đầu đăm chiêu. Vừa rồi anh đã đếm qua, hầu như tất cả tên trong lớp học đều được đọc lên. Đa số đều không đủ tiêu chuẩn.
“Được rồi, trên đây đều là danh sách nhân sự không đủ tiêu chuẩn.” Sau khi chính trị viên đọc xong tên người cuối cùng thì tuyên bố.
Những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, giống như cuối cùng cũng chờ được kết quả, không cần biết tốt xấu cuối cùng cũng biết được. Không cần phải lo lắng nữa.
Nhưng tim Cố Trường An vẫn còn treo trên trời.
Lại không có tên của anh, vậy là anh đủ tiêu chuẩn? Nhưng ngàn vạn lần đừng nói với anh là sai sót nhé!
“Còn năm bạn học đủ tiêu chuẩn, theo thứ tự là…”