Chương 282: Béo lên 2
Gần đây phó huyện trưởng Cố bận đến mức chân không chạm đất, ông đi khắp nơi điều tra tình hình phát triển của cây nông nghiệp. Lúc đầu Tô Thanh Hòa phát hiện phân bón nhà nông không chỉ có thể dùng trong ruộng lúa, mà ngay cả cây nông nghiệp trong ruộng khô cũng có thể dùng được. Mặc dù bởi vì thời gian dùng có muộn một chút, nhưng mà tốt xấu gì cũng tốt hơn nhiều so với không dùng. Lương thực ở các loại đất trong huyện đều sinh trưởng rất tốt.
Phó huyện trưởng Cố còn đặc biệt đến xem tình hình của đội sản xuất Hoàng Hà một chuyến, những cây nông nghiệp trong đội sản xuất cũng là sau đó mới dùng phân bón nhà nông, cho nên sinh trưởng cũng khá. Thế nhưng tình hình sinh trưởng của lúa lại rất khả quan, quả thật là huyện Hồ Gia, thậm chí cả tỉnh đều là một phần riêng biệt.
Nhìn tình hình sinh trưởng đó, cái này phải tăng sản lượng không ít đấy. Nếu như toàn tỉnh đều có thể như vậy, thế thì năm nay nhất định sẽ là năm thu hoạch lớn.
Vì điều này mà phó huyện trưởng Cố vừa vui vừa buồn, cảm thấy nếu lúc đầu bản thân quả quyết một chút, để cho toàn huyện dùng phân bón nhà nông sớm chút thì tốt rồi.
Buổi tối, lúc ăn cơm ở nhà, phó huyện trưởng Cố cũng thở ngắn than dài.
Bây giờ Tô Thanh Hòa đã nghỉ hè rồi, buổi tối không cần đi học nữa, thời gian về nhà cũng sớm hơn. Nghe thấy phó huyện trưởng Cố tự trách mình thì cô nói: “Cha ơi, chuyện này không thể nghĩ như vậy. Nếu nghĩ như vậy, thế thì trong thành phố với tỉnh đều không quả quyết hết sao, nói cho cùng thì đều là cẩn trọng. Cẩn trọng là đúng, nếu như phân bón nhà nông không phù hợp, thế thì tội càng lớn hơn. Kết quả bây giờ là tốt nhất rồi, cha tuyên truyền cũng rất nhanh, tình hình trong huyện chúng ta tốt biết bao.”
Bây giờ phó huyện trưởng Cố đối với cô con dâu út này thì không còn gì để nói nữa, cảm thấy cô nói gì cũng có lý. Là người có tiền đồ nhất trong nhà.
“Nghe Thanh Hòa nói, trong lòng cha lập tức cảm thấy dễ chịu.”
Mẹ Cố tự hào nói: “Còn không phải sao, Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta hiểu biết nhiều, nói chuyện có lý.”
Nói xong bà lại nói với các con trai và con dâu: “Mấy đứa cũng học hỏi Thanh Hòa nhiều vào, ở đơn vị nhiều năm như vậy rồi, cũng không thấy có tiến bộ gì.”
Tô Thanh Hòa nói: “Mẹ ơi, anh trai và chị dâu đều rất giỏi mà, chỉ là vận may của con tốt thôi. So với anh trai chị dâu thì con còn kém xa lắm.”
Mẹ Cố không thích nghe Tô Thanh Hòa hạ thấp giá trị của bản thân, trong lòng bà, cô con dâu út Tô Thanh Hòa này chính là người có tiền đồ nhất trong nhà.
“Sao lại kém xa chứ, để cho tụi nó thi đứng vị trí thứ nhất thử xem? Con đây cũng thi ba lần đứng nhất rồi nhỉ.”
Tô Thanh Hòa: “…”
Cố Trường Chính và chị dâu cả đều không lên tiếng, hai người bây giờ, một người là đội trưởng, một người là có lý lịch lâu năm trong đơn vị rồi, hiện tại như thế cũng không tính là kém. Nhưng mà so với vợ chú ba thì rõ ràng quá nhỏ bé. Dù sao chênh lệch tuổi tác nhiều như vậy, sau này vợ chú ba mà đến tuổi như họ bây giờ thì nhất định thành tựu càng lớn hơn.
Cố Trường Bình cũng không lên tiếng, bây giờ anh ta trong đơn vị cũng là một tổ trưởng nhỏ, nhưng mà đây quả thực không tính là quan lớn gì cả. Chỉ có thể nói đãi ngộ phúc lợi vẫn không tồi, có thể sống qua ngày. Đầu óc chị dâu thứ thì càng thấp hơn, cô ta lăn lộn đến bây giờ, vẫn là làm cán sự nhỏ trong công đoàn…
Lại ngẩng đầu lên nhìn vợ chú ba, khuôn mặt tròn mịn đấy. Sao mặt cô ta lại không tròn được chứ?
Buổi tối trước khi đi ngủ, chị dâu thứ lén đi tìm Tô Thanh Hòa.
“Thanh Hòa à, chị phát hiện khuôn mặt này của em là mặt tròn.”
Tô Thanh Hòa còn tưởng là chị dâu thứ muốn nói bí mật gì đó với cô, kết quả khi nghe thấy lời này thì lập tức nhận phải một sự đả kích lớn.
Cô đã rất kiểm soát lượng ăn rồi. Nhưng mà mỗi tối ăn cơm cứ bị mẹ chồng nhìn chằm chằm, không thể ăn ít được. Ở quán cơm Quốc Doanh bên đó thì lại phải thay Kiều Đại nếm đồ ăn, về bên nhà mẹ đẻ thì mẹ cô chỉ mong sao nhét hết được thịt trong nhà vào miệng cô.
“Chị dâu, em cũng đâu muốn như thế.”
Tô Thanh Hòa ủ rũ nói.
Chị dâu thứ đáp: “Ôi chao, chị chính là thích em như thế, rốt cuộc em làm thế nào mặt tròn được vậy, bình thường chị cũng ăn không ít, sao mặt lại không tròn nhỉ?”
“…” Có chắc nói như vậy không phải là gây thù hận không? Tô Thanh Hòa mếu máo nhìn chị dâu thứ, nói: “Có thể là tối em ăn nhiều quá, tối dễ mập hơn. Không phải mỗi tối đi học về em đều ăn một bữa sao?”
Nghe Tô Thanh Hòa nói như vậy, lông mày chị dâu thứ giật giật, cô ta hài lòng đi về phòng mình.