Chương 286: Chịu tội 1
Chị dâu thứ ấm ức nhìn chằm chằm anh ta: “Trường Bình... Em muốn ăn thịt...”
Cố Trường Bình hít vào một hơi: “Em sẽ bị bệnh đấy! Không được ăn!”
Chị dâu thứ nhìn chằm chằm anh ta cả buổi, biết chồng mình không thể lay chuyển được. Lúc này mới xuống nước nói: “Vậy em để vào phòng bếp đây.”
Nói rồi đứng dậy bưng ra ngoài cửa.
Đợi sau khi vào phòng bếp, cô ta nhanh chóng mở bát ra, bỏ hết vào miệng. Lúc này mới thỏa mãn.
Chị dâu cả đi ra từ nhà vệ sinh, thấy em dâu thứ đi ra từ trong phòng bếp, hai người liếc nhau, em dâu thứ lập tức đi thẳng vào phòng.
Chị dâu cả buồn bực nhìn một hồi, cũng vào trong phòng.
Mãi cho đến khi nằm trên giường, cô ta vẫn nhớ đến em dâu thứ.
Cố Trường Chính đang xem tư liệu, thấy cô ta bước đến thì thu dọn đồ chuẩn bị nghỉ ngơi. Thấy cô ta suy nghĩ chuyện gì đó thì lên tiếng hỏi: “Sao vậy?”
“Em vừa thấy vợ chú hai đi ra từ phòng bếp, trông bộ dáng có vẻ chột dạ.” Chị dâu cả nói với vẻ buồn bực.
Cố Trường Chính đáp lời: “Kệ đi, chỉ là ăn chút gì đó thôi. Chỉ cần để yên là được rồi. Em ấy được thằng hai chiều chuộng không biết chừng mực. Thằng hai cũng ngày càng không đáng tin cậy.”
Chị dâu cả nói: “Tiểu Lan gần đây cũng rất thành thật.” Có người chiều tốt thật. Nhìn dáng vẻ không hiểu sự đời này của chồng nhà mình, cô ta cũng chẳng trông mong gì. Dù sao trước đây cũng là ưng cái tính này của anh ta.
Cố Trường Chính không biết tâm tư của vợ mình, vừa nằm xuống, vừa nói: “Vậy là tốt rồi, dù gì em ấy cũng làm chị dâu người ta, nhưng vẫn không hiểu chuyện được như vợ em ba.”
Vợ em ba là Tô Thanh Hòa nửa đêm đang ngủ, trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở: “Hữu nghị nhắc nhở, người nhà ký chủ xuất hiện vấn đề sức khỏe.”
Sau khi Tô Thanh Hòa nghe xong lập tức tỉnh dậy, mở to mắt, hỏi: “Ai vậy?” Cô cảm thấy người trong nhà ăn được uống được, rất khỏe mạnh mà.
Vừa dứt lời, đã nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, theo đó là tiếng bước chân vội vã và tiếng kêu.
…
“Ôi chao, Trường Bình, em đau sắp chết, không xong rồi, em phải đi nhà vệ sinh...”
Tiếp theo là tiếng mở cửa đóng cửa.
“Chuyện gì vậy, hơn nửa đêm còn ầm ĩ cái gì đây?” Tiếng mẹ Cố vang lên.
Tô Thanh Hòa khoác áo vào, mở cửa phòng nhìn ra phía ngoài. Anh hai Cố Trường Bình đang sốt ruột thay giày, cha mẹ Cố đã khoác áo đứng ở bên ngoài, Cố Trường Chính và chị dâu cả cũng đi ra từ trong phòng.
Cố Trường Bình thay giày xong vội nói: “Mẹ ơi, Tiểu Lan bị bệnh, bị đau bụng, con phải đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Mẹ Cố cau mày nhắc nhở: “Giờ này đi bệnh viện làm được gì chứ, bác sĩ người ta đã về nhà nghỉ ngơi cả rồi, ban đêm cũng chỉ có hộ sinh ở lại trực ban mà thôi. Bệnh gì, trước tiên xem trong nhà có thuốc uống không, nhanh lên. Sao lại bị đau bụng chứ?”
Cố Trường Bình vội đi tìm thuốc. Kết quả tìm ra mấy viên thuốc cảm mạo, còn để từ lâu rồi. Bình thường cả nhà, cơ thể ai cũng không ốm đau gì, thời gian dài không ai bị bệnh cho nên cũng không ai ngờ được là sẽ xảy ra chuyện như thế.
Đang lúc nước sôi lửa bỏng, chị dâu thứ từ nhà vệ sinh đi ra, một tay ôm bụng, một tay vịn khung cửa: “Ôi, đau chết rồi —— “
“Vợ thằng hai, con bị làm sao thế?” Mẹ Cố lo lắng hỏi. Mặc dù bình thường đúng là không thích vợ thằng hai, nhưng nhìn thấy bộ dạng này cũng đáng thương.
Chị dâu thứ đau khổ không dám nói lời nào. Cô ta nghĩ có lẽ là do mình ăn nhiều thịt. Bình thường không ăn thịt thà gì, giờ lại ăn nhiều bất thường. Hức hức, cơm tối đã ăn thịt, lúc ngủ lại ăn tiếp, chắc chắn là do thế rồi.
Cố Trường Bình nhìn dáng vẻ này của cô ta, nhớ đến trước khi đi ngủ cô ta muốn ăn thịt mỡ, lập tức chạy sang phòng bếp nhìn thoáng qua, quả nhiên thịt trong hộp cơm đã ít đi một chút.
Anh ta cau mày đi tới: “Là do ăn thịt mỡ nguội lạnh đúng không?”
Chị dâu thứ lúc này mới ỉu xìu mím môi gật đầu, sau đó đau đớn ôm bụng kêu rên: “Trường Bình, em đau bụng quá.”
Cố Trường Bình: “...” Nặng nề hít vào mấy hơi, nhanh tới đỡ vợ mình chuẩn bị đi. Kết quả vừa đi được mấy bước, chị dâu thứ lại ôm bụng chạy đến nhà vệ sinh.
Tình hình này có lẽ cũng không đi bệnh viện được. Cố Trường Bình lo đến mức đầu đầy mồ hôi.
Mẹ Cố hỏi lại: “Chuyện thế nào, thịt mỡ lạnh gì đấy?”
Cố Trường Bình có phần không muốn nói, sợ mẹ sẽ nạt vợ mình. Phó huyện trưởng Cố khoác áo, nghiêm túc nói: “Trường Bình, chuyện ra sao con nói đi. Lúc này rồi cũng không cần thiết phải nói dối. Đến lúc đó chậm trễ cũng là vợ con mà thôi.”
“... Tiểu Lan nói muốn béo lên một chút, cho nên mua ít thịt mỡ...” Cố Trường Bình thuận lại toàn bộ chuyện của vợ.