Chương 287: Chịu tội 2
Cả gia đình nghe xong đều trợn tròn mắt, vợ thằng hai này cả ngày nghĩ cái gì thế chứ? Hơn nửa đêm còn ăn thịt mỡ lạnh để béo lên sao?
Tô Thanh Hòa loáng thoáng nhớ lại, thì ra ban ngày chị dâu thứ đến chỗ cô mua thịt là cho mình ăn để béo lên.
Nghĩ đến điểm này, tâm trạng Tô Thanh Hòa trở nên phức tạp. Cô đang muốn trở thành mặt trái xoan, có vòng eo thon thả, chị dâu thứ lại còn muốn béo lên. Không không không, trước đó cô trách oan chị dâu thứ rồi, chị dâu nói muốn béo lên không phải để công kích cô, người ta ngay thẳng thế mà.
Nhưng mà phương pháp thì không đúng lắm. Bây giờ xem ra là phải chịu khổ, bụng chị dâu thứ đã thành ra thế này, đi bệnh viện cũng khó khăn. Hơn nữa giờ này đã hơn nửa đêm, bác sĩ trực ban chưa chắc đã lo được chuyện đó.
“Đinh, hữu nghị nhắc nhở, ký chủ có thể dùng kiến thức đã học để giúp người nhà phục hồi sức khỏe, thành công có thể nhận được phần thưởng.”
Tô Thanh Hòa nghĩ trong đầu: “Tôi... Tôi không làm được, tôi đã cứu người bao giờ đâu!”
“Kí chủ, không thử thì làm sao biết mình không thể chứ. Ký chủ muốn nhìn người nhà của mình cứ thế bị ốm đau hành hạ sao?”
Tô Thanh Hòa: “...”
Cô suy nghĩ kiến thức trong đầu mình một lát, nghĩ đến kiến thức liên quan đến đau bụng tiêu chảy. Về phương diện tây y chắc chắn là không tìm ra cách, có tìm cũng vô dụng, không thuốc cũng không dụng cụ, nhưng lại nghĩ đến phương thuốc dân gian của trung y.
Cô vội đi sang phòng bếp tìm đường đỏ, sau đó cầm rượu trắng của phó huyện trưởng Cố, bỏ cả vào nồi nấu chung với nhau.
Mẹ Cố cũng đang tìm trong trong phòng bếp: “Haiz, năm nay không làm tỏi, nếu không cái đó chắc chắn sẽ có tác dụng.” Lại hỏi Tô Thanh Hòa: “Thanh Miêu Nhi, con làm gì vậy?”
“Con có đọc qua trong sách, rượu trắng nấu với đường đỏ có hiệu quả, cho chị hai thử một chút xem sao.”
“Hả, còn có phương thuốc này sao?” Mẹ Cố chưa nghe đến bao giờ, bà chỉ nghe đến một số phương thuốc khác. Ví dụ như uống nước tỏi.
“Mẹ à, chúng ta cứ thử xem sao.”
Không lâu sau, rượu trắng và đường đỏ đã nấu xong, Tô Thanh Hòa tranh thủ thời gian mang sang, chị dâu thứ vịn khung cửa đứng lên không nổi, cảm giác cả người gầy đi trông thấy.
Cố Trường Bình vội vàng đỡ cô ta, chuẩn bị ôm đi bệnh viện, chị dâu thứ ôm tay anh ta lắc đầu. Cô ta sợ nửa đường không nhin được...
“Chị hai ơi chị hai, mau uống cái này đi. Phương thuốc này rất hữu hiệu.”
Tô Thanh Hòa bưng rượu trắng đường đỏ đưa đến trước mặt cho chị dâu thứ.
Chị dâu thứ vừa nghe phương thuốc hữu hiệu, không nói hai lời lập tức bưng bát lên miệng. Vợ em ba may mắn như vậy, lời nói nhất định cũng không kém.
Nói hữu hiệu thì sẽ hữu hiệu.
Uống nhanh quá suýt chút nữa đã bỏng miệng, Cố Trường Bình nhanh chóng thổi nguội rồi đưa cho cô ta uống.
Chị dâu thứ uống một hớp hết sạch. Vừa uống xong, lại đi nhà vệ sinh.
Nhưng lần này lại ra rất nhanh, người cũng không mệt mỏi như vừa nãy.
Cô ta vịn khung cửa: “Phương pháp này của vợ em ba đúng là có hiệu quả, tốt hơn vừa nãy rồi. Nhưng vẫn còn đau.”
Mẹ Cố lập tức nói: “Cũng đâu phải tiên đan, sao vừa đó đã khỏi ngay được chứ, nhịn đi một tí.”
“Chị hai này, chị vào phòng đi, em xoa bụng cho chị.” Tô Thanh Hòa nhớ kỹ cách xoa bóp trong đầu. Mặc dù chưa làm khi nào, nhưng vẫn nhớ rõ trình tự, đúng lúc có thể để chị dâu thứ thử một chút.
Chị dâu thứ không nói nhiều, chui vào phòng ngay tức khắc, Cố Trường Bình vội vàng đỡ cô ta.
Vào phòng nằm lên giường, Tô Thanh Hòa bèn đưa tay ấn bụng cô ta. Vừa đặt tay xuống, chị dâu thứ đã đau đến mức đổ mồ hôi lạnh.
Tô Thanh Hòa: “... Chị hai à, hay là em không ấn nữa...” Chữa bệnh cho người ta đương nhiên là không thể qua loa được.
Chị dâu thứ kéo tay của cô: “Thanh Hòa, em đừng mặc kệ chị đó, em cứ ấn đi, ấn từ từ thôi. Chị hai tin em, em làm cái gì cũng có thể thành công.”
Tô Thanh Hòa: “...” Chị dâu thứ có lòng tin đối với cô từ bao giờ vậy?
Không còn cách nào khác, cô lại tiếp tục xoa bụng cho chị dâu thứ, thử mấy lần, chị dâu thứ đau muốn khóc nhưng không dám khóc, sợ Tô Thanh Hòa sẽ mặc kệ mình.
Đợi sau khi ấn được một lát, sau khi Tô Thanh Hòa cảm thấy đã nắm vững, bụng của cô ta mới bắt đầu dễ chịu.
Cuối cùng chỉ kêu lên thoải mái.
Tô Thanh Hòa nghĩ, phương pháp xoa bóp phối với phương thuốc dân gian đúng là rất có hiệu quả.
“Đinh... Chữa bệnh tiêu chảy, ban thưởng năm tinh tệ.”
Trong đầu xuất hiện giọng nói nhắc nhở, Tô Thanh Hòa biết mình thành công.
Nhìn chị dâu thứ thoải mái ngủ thiếp đi, Tô Thanh Hòa mới đứng dậy đi ra. Cả nhà họ Cố vẫn luôn đứng bên ngoài chờ, thấy Tô Thanh Hòa ra, Cố Trường Bình vội vàng hỏi: “Thanh Hòa, chị hai em sao rồi?”