Chương 303: Khuyên nhủ 1
Giữa trưa ba người chị dâu đã trở về, Tô Ái Quốc và Tô Ái Hoa còn chưa trở lại. Vừa hỏi mới biết là lúa trong ruộng đang gặt gấp, bây giờ thừa dịp thời tiết tốt đập bông lúa ở sân đập lúa, phải đợi lát nữa mang cơm tới sân đập lúa ăn.
“Mới đó mà đã thu hoạch xong rồi ư?” Tô Thanh Hòa kinh ngạc nói. Cô còn tưởng phải bận hơn nửa tháng đấy.
Chị dâu cả Lâm Thục Hồng đáp: “Chứ sao, sợ đột nhiên trời mưa đấy. Nhất định phải làm sớm một chút. Lần này đội trưởng Quách chia lương thực sớm cho chúng ta, nhà nhà đều được chia rất nhiều, nhà nào cũng ăn no mà làm việc, tích đủ sức lực làm, buổi tối tranh đua nhau làm, đều thu hoạch xong rồi. Chị thấy mấy ngày nữa là có thể báo sản lượng lên.”
Đinh Quế Hoa kiêu ngạo nói: “Từ trước tới nay chúng ta chưa từng sản xuất được nhiều lúa như vậy. Một mẫu ruộng trồng nhiều hơn trước ít nhất một trăm cân lúa!”
Điền Tiểu Mai cũng cười nói: “Từ trước tới nay chúng ta không sản xuất nhiều lúa như vậy. Bí thư Hách nói là chờ báo sản lượng lên xong thì còn có người tới chỗ chúng ta quan sát.”
Cao Tú Lan hừ một tiếng: “Đây đều là bản lĩnh của Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta. Muốn quan sát cũng phải quan sát Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta.”
“Khụ khụ khụ...” Tô Thanh Hòa bị sặc súp. Cô hoàn toàn không muốn bị người ta vây xem.
Trong tỉnh, trong phòng họp tỉnh ủy, mấy lãnh đạo đang họp phân công.
Phó tỉnh trưởng Hứa vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bây giờ rất nhiều nơi ở tỉnh lân cận lại bắt đầu xảy ra vấn đề, giống như năm trước, lương thực không đủ ăn. Tuy rằng năm trước chúng ta đã xử lý nghiêm một số cán bộ địa phương, nhưng năm nay mùa màng không tốt, những vấn đề này vẫn rất nghiêm trọng. Năm nay chúng ta không thể thư giãn.”
Bí thư Hình nói: “Tôi nhớ có vài vùng chúng ta sử dụng phân bón kiểu mới, lúc trước phản hồi hiệu quả không tệ, bây giờ có tình huống phản hồi tới không?”
Có cán bộ trả lời: “Bây giờ còn đang gặt gấp, tình hình phải qua mấy ngày nữa mới có thể báo lên.”
Bí thư Hình nghiêm mặt nói: “Như vậy không được, phải kêu cán bộ phía dưới theo dõi, nhanh chóng báo cáo tình huống, chúng ta cũng tiện đưa ra biện pháp tương ứng. Không thể ngồi đợi, không thể chờ dân chúng đói bụng tới phải gặm vỏ cây mới đi giải quyết vấn đề. Ngoài ra, một số đồng chí cũ ở Bắc Kinh cũng đang chú ý tới tình huống sử dụng phân hóa học kiểu mới của tỉnh chúng ta.”
Phó tỉnh trưởng Hứa kinh ngạc hỏi: “Sao chuyện này lại kinh động đến phía trên rồi? Còn chưa có kết quả mà, lúc trước chỉ nói mầm mọc tốt, sản lượng còn chưa thống kê, ai lại báo báo lên chứ?”
“Lúc nào cũng có vài người không chê lớn việc rảnh rỗi sinh nông nổi.” Bí thư Hình đen mặt nói.
…
Trong văn phòng huyện ủy gần đây rảnh rỗi tới mức khiến lòng người bên trong hốt hoảng.
Hai người bí thư Tôn và chủ tịch huyện Lâm đã lâu lắm rồi không tới. Cũng đâu phải bọn họ không muốn đi, mà là bên trên không cho quản. Có lẽ hai người trên cơ bản đang trong giai đoạn cần điều tra thêm. Chuyện năm trước khiến bên trên rất bất mãn, sau đó lại gặp phải chuyện hạt giống, khiến tổ chức nghi ngờ về năng lực của bọn họ. Hiện tại phương diện nông nghiệp trong huyện đều là phó huyện trưởng Cố quản, chuyện này khiến hai người bọn họ cực kỳ phiền muộn.
Bí thư Tôn cầm ly đứng bên cửa sổ, nhìn phó huyện trưởng Cố lại ngồi máy kéo của huyện đi, thế này xem ra là muốn tới xem sản lượng các nơi trong huyện rồi.
Ông ta xoay người thở dài: “Nghe nói năm nay sản lượng các nơi không tệ, lão Lâm à, chúng ta báo chuyện kia lên trên quá sớm.”
Chủ tịch huyện Lâm dựa vào ghế, sắc mặt cũng có chút tồi tệ: “Tên họ Cố này cũng may mắn quá rồi, chuyện này mà cũng có thể trót lọt. Lúc trước còn tưởng rằng là củ khoai nóng bỏng tay, thoáng cái đã biến thành thành tích!”
Ông ta đập bàn một cái: “Nhưng thứ này vừa thu hoạch, ai có thể nói được tình huống thế nào?”
Bí thư Tôn ngồi trên ghế làm việc, chân mày hơi nhíu lại. Ông ta luôn cảm thấy sự việc hiện tại phát triển có chút nằm ngoài tầm kiểm soát.
Cuối cùng tên Cố Quốc Đống này có vận may kiểu gì vậy!
Buổi tối người nhà họ Tô tụ tập lại chúc mừng sinh nhật Tô Thanh Hòa. Người trong nhà bận rộn cả ngày, cũng chỉ có buổi tối là cả nhà có thể quây quần bên nhau.
Để chúc mừng sinh nhật Tô Thanh Hòa, Cao Tú Lan còn nhịn đau thắp nến.
Người một nhà vây quanh bàn ăn một bữa cơm.
Tô Ái Quốc và Tô Ái Hoa nhìn em út nhà mình tăng thêm một tuổi, trong lòng đều cười theo. Em út lớn thật rồi, năm này không giống năm trước.
Bất tri bất giác, em út đã có tiền đồ như vậy rồi.