Chương 323: Tâm sự
Nghe được lời này, trong lòng Cố Trường An càng thêm khó chịu. Thanh Miêu Nhi không muốn anh đi, làm sao đây, anh không thể mở miệng nói với Thanh Miêu Nhi. Nói sau này anh sẽ không xuất ngũ, sẽ ở trong bộ đội một thời gian dài, có lẽ có một ngày sẽ không trở về nữa…
“Thanh Miêu Nhi… Anh xin lỗi…”
Tô Thanh Hòa đang cân nhắc có nên dẫn Cố Trường An đến tỉnh thành chơi không, hai người có thể yêu đương trong trường đại học, thì đột nhiên nghe Cố Trường An nói như thế, cô kinh ngạc nhìn vẻ mặt áy náy của Cố Trường An, nhanh chóng hỏi hệ thống: “Chuyện gì vậy, Trường An có chuyện gì sao?”
“Tình cảm của nhân loại quá phức tạp.”
Tình cảm phức tạp? Tô Thanh Hòa lập tức nhìn chằm chằm Cố Trường An: “Trường An, có phải anh thích nữ đồng chí nào rồi không?”
Cố Trường An vừa mới nổi lên cảm xúc, suýt nữa rơi lệ, nghe Tô Thanh Hòa hỏi vậy thì lập tức trả lời: “Không phải!”
Tô Thanh Hòa nói: “Ừm, không phải thì tốt. Chỉ cần không phải chuyện này, những chuyện khác đều không là gì.” Việc ngoại tình là không thể chịu được nhất!
Nghe Tô Thanh Hòa nói như vậy, Cố Trường An càng thêm áy náy. Thanh Miêu Nhi thật tốt… Không, anh tuyệt đối không thể hại Thanh Miêu Nhi!
Cố Trường An, mày không thể ích kỷ như vậy! Anh hò hét trong lòng, đau khổ hít một hơi thật sâu.
“Thanh Miêu Nhi à, lần này sau khi trở về, anh sẽ đến bộ đội tiếp! Trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nghĩ đến việc xuất ngũ.”
“Được, em ủng hộ anh.” Tô Thanh Hòa gật đầu, đương nhiên cô sẽ ủng hộ, cô nhất định phải trở thành vợ của quân nhân.
Cố Trường An nhìn dáng vẻ ủng hộ của Tô Thanh Hòa, đôi mắt anh đỏ lên: “Thanh Miêu Nhi, anh là một quân nhân, quân nhân là phải đánh giặc. Anh nhất định phải lên tiền tuyến, phải đi đánh giặc. Có khả năng anh sẽ hy sinh… Cuối cùng không về được.”
Tô Thanh Hòa nhìn Cố Trường An với vẻ mặt đau lòng. Cô cảm thấy lúc này Trường An thật yếu ớt. Anh đã trải qua chiến tranh tàn khốc, trong lòng nhất định sẽ sợ hãi, cần được người nhà an ủi.
“Trường An à, em hiểu suy nghĩ của anh, cho dù anh quyết định như thế nào, em cũng sẽ ủng hộ anh!” Cô cũng không muốn Trường An gặp nguy hiểm trong thời gian dài, thậm chí cô định chờ đến 5 năm sau sẽ bảo Trường An xuất ngũ, sau đó trải qua cuộc sống bình thường. Nhưng cô biết, lời này không thể nói ra, đó là sự khinh thường đối với một quân nhân. Cô biết Trường An để ý đến thân phận này của mình bao nhiêu hơn bất cứ ai.
Cô chứng kiến Trường An đổ mồ hôi mỗi ngày mỗi đêm.
Cố Trường An rưng rưng nước mắt nhìn Tô Thanh Hòa: “Thanh Miêu Nhi em không hiểu ý anh. Ý anh là, sau này anh không thể ở cạnh em thường xuyên được, có thể anh sẽ hy sinh bất cứ lúc nào. Nhưng em còn trẻ như vậy, em… Em nên sống một cuộc sống tốt, mà không phải sống trong lo lắng vì anh như vậy.”
Anh nói xong thì che mắt lại.
Tô Thanh Hòa nhìn dáng vẻ này của anh cũng rất chua xót, đôi mắt cũng đỏ theo, sau khi Trường An nhìn thấy sự tàn khốc của chiến tranh, trong lòng anh bắt đầu yếu ớt. Lúc này anh cần được an ủi. “Trường An à, không sao đâu, em sống như thế nào cũng được, anh đừng buồn. Anh không thể ở cạnh em cũng không sao, em ở nhà cũng rất tốt, em không cần anh ở cạnh. Anh cũng đừng lo mình sẽ hy sinh, bây giờ em đang học y, em học khá tốt. Chờ đến khi vào học đại học, em sẽ học hành thật tốt, sau đó làm quân y, về sau anh bị thương, em sẽ chữa trị cho anh! Anh không phải sợ gì hết, không cần lo lắng. Tất cả cứ giao cho em.”
Cô vỗ ngực thoải mái nói.
Cố Trường An đã chuẩn bị tinh thần Tô Thanh Hòa sẽ chỉ trích anh không biết tính toán gì hết, thậm chí sẽ bởi vì quyết định của anh mà rời bỏ anh.
Nhưng không ngờ Thanh Miêu Nhi lại không rời bỏ anh, cũng không chỉ trích anh, ngược lại còn an ủi anh, cổ vũ anh, thậm chí còn vì anh mà đi làm quân y.
Thanh Miêu Nhi đang cố gắng vì anh.
Cố Trường An kích động duỗi tay ôm Tô Thanh Hòa vào trong lòng, đặt cằm lên vai cô: “Thanh Miêu Nhi, em thật tốt, thật tốt! Anh không biết phải nói như thế nào nữa, bây giờ trong lòng anh tất cả đều là em.”
Tô Thanh Hòa cảm thấy mình sắp bị tan chảy bởi nhiệt tình của con người cứng rắn như Cố Trường An.
Ai da, con người rắn rỏi như Cố Trường An mà nói lời âu yếm thật đúng là quá quyến rũ.
“Trường An, trong lòng em cũng có anh.”
Cô thích Trường An, không chỉ vì thân phận quân nhân của Trường An mà vì chính con người anh, tất cả của anh đều làm người ta thấy yêu thích.