Chương 324: Hôn
Nghe thấy câu trả lời của Tô Thanh Hòa, trong lòng Cố Trường An kích động không thôi, tất cả những lo lắng lúc trước dường như đã biến mất, anh kích động cúi đầu hôn vài cái lên mặt Tô Thanh Hòa, nhưng vẫn cảm thấy không đủ.
Tô Thanh Hòa nhìn dáng vẻ ảo não ngốc nghếch của anh, trong lòng cảm thấy buồn cười. Trường An giống như một trang giấy trắng.
Ít nhiều gì cũng xem qua vô số bộ phim truyền hình về tình yêu, Tô Thanh Hòa ngẩng đầu hôn lên môi anh một cái. Đôi môi của Trường An đầy đặn, mềm mại và nóng hầm hập.
Cố Trường An cảm nhận được môi mình bị chạm nhẹ vào một chút, trong lòng tự nhiên cảm thấy ngọt ngào, thì ra hôn môi lại thoải mái như vậy, anh cúi đầu chủ động hôn lên môi Tô Thanh Hòa.
Hôn liên tiếp nhiều lần, cuối cùng anh thật sự không nhịn được, trực tiếp ngậm lấy môi cô mút thật mạnh.
Tô Thanh Hòa bị đau, không đúng không đúng, hành động này không đúng!
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Tô Thanh Hòa kinh ngạc, vội vàng đẩy Cố Trường An ra.
Cố Trường An đang thoải mái đột nhiên bị đẩy ra, nhìn Tô Thanh Hòa với khuôn mặt ửng đỏ.
Tô Thanh Hòa nhanh chóng đứng lên: “Chắc là mẹ đã về rồi đấy!” Sau đó cô đi mở cửa cho mẹ Cố.
Cố Trường An lập tức đỏ mặt.
Mẹ Cố xách đồ chuẩn bị vào nhà, đột nhiên nhìn thấy môi Tô Thanh Hòa… bà nhướng mày, sau đó mặt không đổi sắc đi vào nhà.
Nhìn dáng vẻ thẹn thùng của con trai, trong lòng mẹ Cố vui mừng không thôi. Ôi chao, cuối cùng con trai cũng thông suốt, còn biết hôn môi nữa cơ đấy.
Có lẽ nên thương lượng với ông Cố một chút, xem có thể sửa tuổi của Thanh Miêu Nhi không, để hai người đi đăng ký kết hôn sớm một chút, không thể để Thanh Miêu Nhi chịu thiệt được.
Tô Thanh Hòa thấy mặt mình có hơi nóng nên đi vào toilet rửa mặt. Lúc nhìn vào gương lau mặt mới phát hiện, môi mình đã sưng như cái lạp xưởng…
…
Buổi chiều sau khi phó huyện trưởng Cố tan tầm, ô tô không có ai dùng. Tô Thanh Hòa lập tức đi đến chỗ tiểu Lưu học lái ô tô.
Cố Trường An vừa nghe Tô Thanh Hòa muốn học lái ô tô, lập tức nói: “Để anh dạy, anh còn biết lái xe tải đó.”
Ở trong đội quân mũi nhọn cái gì cũng phải học.
Nhìn dáng vẻ sùng bái của Tô Thanh Hòa, Cố Trường An cảm thấy mình nên học nhiều thứ hơn.
Tiểu Lưu vui mừng khi thấy có người dạy thay mình, anh ta giao xe cho Cố Trường An rồi đi nói chuyện phiếm với ông Trương.
Cố Trường An lái xe đưa Tô Thanh Hòa đến một con đường vắng người, sau đó chỉ Tô Thanh Hòa cách khởi động xe, sau đó phanh lại…
“Cái này hơi khó, nhưng anh học nhanh lắm, học tầm mười ngày là lái được.”
Học mười ngày đã lái xe được, thật không tồi. Tô Thanh Hòa lại bội phục nhìn Cố Trường An lần nữa.
Cố Trường An đỏ mặt nói: “Em cũng thử xem.”
Tô Thanh Hòa nghiêm túc bắt đầu khởi động xe, xe bắt đầu nổ ga, dưới sự chỉ dẫn của Cố Trường An, cô thuận lợi lái được 1000 mét.
“Đinh… Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khảo sát “đi” cấp B —— chạy 1000 mét liên tục, khen thưởng 1 điểm kỹ năng.”
Một giây sau, Tô Thanh Hòa cảm thấy độ quen thuộc với xe đã cao hơn nhiều. Sau đó cô tiếp tục lái.
Tốc độ của ô tô nhanh hơn xe đạp nhiều. Xe đạp đạp mệt muốn chết mới đi được mấy ngàn mét, còn ô tô chỉ nhẹ nhàng lái quanh con đường là đi được vài cây số.
“Đinh… Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khảo sát “đi” cấp B —— chạy hai ngàn mét liên tục, khen thưởng 1 điểm kỹ năng.”
“Đinh… Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khảo sát “đi” cấp B —— chạy 3000 mét liên tục, khen thưởng 1 điểm kỹ năng.”
“Đinh…”
Sau khi tăng bốn điểm kỹ năng, Tô Thanh Hòa đã lái xe thành thạo. Tuy rằng kỹ thuật còn kém một tài xế lâu năm, nhưng đã có thể thi đua với thầy Cố Trường An. Nhưng bây giờ trời quá tối, Tô Thanh Hòa cũng không dám lái tiếp, còn phải trở về ăn cơm nữa. Vì thế cô lái xe trở về.
Cố Trường An ngây ngốc nhìn Thanh Miêu Nhi thuần thục lái xe về. Thanh Miêu Nhi nhà anh thật sự cái gì cũng giỏi, lái xe cũng học nhanh như vậy.
Lúc nãy anh đã nói với Thanh Miêu Nhi mình học trong bao lâu nhỉ?
Không được không được, về sau vào bộ đội nhất định phải càng nỗ lực học hỏi thêm, không thể để Thanh Miêu Nhi xem thường được.
Tô Thanh Hòa lái xe đến gần huyện ủy rồi dừng lại, cô nhìn Cố Trường An với vẻ mặt không thể tin được: “Trường An, anh dạy giỏi quá, em đã lái xe được rồi!”
Cố Trường An trịnh trọng nói: “Thanh Miêu Nhi, anh sẽ càng thêm nỗ lực!” Giờ phút này trong lòng anh tràn ngập ý chí chiến đấu.
Tô Thanh Hòa cũng nghiêm túc gật đầu: “Em cũng sẽ nỗ lực!” Trường An ưu tú như vậy mà còn muốn nỗ lực thêm, cô cũng không thể tụt lại phía sau!
Lúc hai người về đến nhà, mọi người trong nhà đều đang chờ họ về ăn cơm. Cả nhà lại đoàn viên ăn một bữa cơm, Tô Thanh Hòa chuẩn bị ra ngoài đi dạo với Trường An. Kết quả Cố Trường An bị bí thư Cố cướp mất, anh phải ra ngoài đi dạo với ông.