Chương 328: Đổi việc 3
Tô Thanh Hòa lo lắng nhìn anh: “Anh không sao chứ?”
Cố Trường An vội vàng lắc đầu.
Tô Thanh Hòa nghe thấy âm thanh bên ngoài, nên cũng không quan tâm nhiều nữa, vội vàng mở cửa dẫn Trường An ra ngoài: “Mẹ ơi, chúng con ở đây.”
Cao Tú Lan vừa về thì ở trong sân gọi, thấy con gái với con rể về thật rồi, bà ấy nở nụ cười tươi như hoa.
Mắt của bà ấy cứ nhìn chăm chú con rể mình, sau đó nhìn thấy vẻ mặt kích động khi nhìn mình của con rể, trong lòng bà ấy càng thích hơn, ôi chao, nhìn xem tình cảm của con rể đối với người mẹ vợ này tốt biết bao.
Gặp mặt vui mừng biết bao đấy nhỉ.
Cố Trường An uất ức nhìn Cao Tú Lan, đau quá đau quá, lưỡi đau quá, làm sao đây?
Cao Tú Lan vui mừng đi pha nước đường đỏ cho con gái, con rể của mình, sau đó đem hết đồ ngon trong nhà ra cho con gái với con rể mình ăn.
Cố Trường An nhìn khoai lang sấy với đường phèn trên bàn mà không dám động vào.
Đau lưỡi…
Cao Tú Lan nhìn dáng vẻ không thích ăn đồ ăn của con rể, bà ấy cực kì hài lòng. Đàn ông là phải như thế, phụ nữ mới có phúc được. Nếu như đàn ông tham ăn, thì phụ nữ ăn gì đây?
Nhưng mà đối với con rể mình, bà ấy vẫn rất xót: “Trường An, con ăn đi, ăn nhiều chút.”
Cố Trường An khó khăn cầm một miếng khoai lang sấy bỏ vào miệng.
Cao Tú Lan cười hài lòng, rồi lại bảo con gái mình ăn.
Tô Thanh Hòa nói: “Mẹ ơi, mẹ đừng làm nữa, lúc nãy mẹ đi đâu thế?”
“Mẹ đi lên thị trấn, chẳng phải công việc kia cần sắp xếp ư, bảo bác cả con xem giúp đấy.”
“Mẹ à, khi nào thì có câu trả lời thế.” Tô Thanh Hòa đang nghĩ đến chuyện này đấy, lần này về đây là muốn giải quyết chuyện này.
“Đợi ngày mai đi.” Cao Tú Lan bưng cốc tráng men uống nước, nói.
Bà ấy không sợ, đồ nhà mình tốt hơn người ta, không sợ không dẫn chuột béo đến.
…
Ở công xã Lâm Hà bên này, bí thư Hách vừa về tới nhà thì vợ ông ta lập tức lải nhải chuyện nhà họ Tô với ông ta.
“Cô con gái nhà họ Tô đúng là có bản lĩnh thật đấy. Lúc trước ai cũng nói nhà họ Tô trèo cao, bám vào nhà bí thư Cố, còn nói sau này sẽ chịu thiệt, bây giờ nhìn nhà bí thư Cố thích còn không kịp. Ông Hách à, mai mối này chúng ta làm tốt đấy.”
Bí thư Hách gật đầu, không sai, ông ta cũng cảm thấy người làm mai này làm rất tốt. Đặc biệt là bây giờ bí thư Cố thăng chức rồi, ông ta thân là người làm mai cho nhà họ Cố, nói thế nào cũng có chút tình cảm sâu xa, trong lòng ông ta càng tự tin hơn.
Vợ bí thư Hách tiếp tục nói: “Ông Hách này, tôi nghe nói nhà họ Tô chê công việc trong huyện xa đấy, ông nói xem nếu chúng ta đổi với họ, họ có thể đồng ý không?”
Bí thư Hách nhìn vợ ông ta một cái: “Đổi lại là bà thì có đồng ý không?”
Đương nhiên sẽ không đồng ý rồi, trong nội thành tốt biết bao.
Nhưng mà bà ta vẫn không cam tâm, cơ hội tốt biết mấy: “Ông Hách à, hay là chúng nói chuyện với nhà họ Tô, xem thử cho họ thêm nhiều lợi ích, chúng ta đổi với họ. Thằng cả nhà chúng ta thì không sao, đều lập gia đình rồi, qua bên đó, hộ khẩu của vợ con cũng chằng chuyển qua được. Nhưng mà con trai út nhà chúng ta bây giờ vẫn chưa lập gia đình đấy, bây giờ chỉ là cán sự nhỏ, có thể có tiền đồ gì chứ. Nếu như có thể đến huyện, nói thế nào cũng là người của huyện thành rồi, sau đó lại tìm một cô vợ trong huyện thành, ở đó an cư lập nghiệp, như thế tốt biết bao.”
Vợ bí thư Hách dường như nhìn thấy một cơ hội lớn thay đổi vận mệnh của con trai mình bày ra trước mắt, cả buổi sáng bà ta cứ suy nghĩ mãi về chuyện này, càng suy nghĩ bà ta càng cảm thấy đây là một cơ hội tốt ngàn năm có một, nếu như bỏ lỡ rồi, bà ta phải hối hận cả đời mất.
Bí thư Hách cảm thấy vợ mình đang nằm mơ, nhưng mà sau khi nghe vợ mình nói thế thì cũng bắt đầu nằm mơ cùng. Ông ta bây giờ vẫn là một bí thư công xã, nhưng sau này về hưu rồi cũng không quản lý sự vụ nữa, cả đời của các con trai mình cũng cứ như thế. Nếu như có thể đưa con trai đến huyện thành trong lúc mình còn quản lý sự vụ, thì tốt biết bao.
Ông ta ho khan, nói: “Nhà họ Tô người ta sẽ không đồng ý đâu.”
“Người ta chê xa rồi, đây chính là một cơ hội đấy, chúng ta khuyên nhủ đàng hoàng, sau đó cho thêm lợi ích. Lúc trước nhà chúng ta lại là người làm mai cho nhà họ, không chừng có cơ hội.” Vợ bí thư Hách kiên định nói.
Bí thư Hách trầm mặc một lát, nói: “Vậy chúng ta thử xem thế nào?”
Ở Tô gia thôn bên này, cả nhà họ Tô đang cùng nhau ăn trưa. Ngay cả Tô Ái Đảng cũng đặc biệt ở công xã bên đó mà về nhà, chính là vì gặp em út, với em rể mình.