Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332 - Cũng Muốn Tiến Bộ 1

Chương 332 - Cũng muốn tiến bộ 1
Chương 332 - Cũng muốn tiến bộ 1

Chương 332: Cũng muốn tiến bộ 1

Trong lòng Cố Trường An run cầm cập, anh sợ Tô Thanh Hòa cắn anh, thế nhưng vẫn không nhịn được mà sát lại gần, từ từ hôn lên.

Ôi, mềm mềm, Thanh Miêu Nhi không cắn anh, cảm giác tốt đẹp giống như lúc ở nhà mẹ vợ vậy.

… Không biết qua bao lâu, Tô Thanh Hòa cảm thấy bản thân có chút chóng mặt, thiếu oxy, lúc này cô mới đẩy Cố Trường An ra.

Lúc này Cố Trường An cũng có chút không phân định được rõ phương hướng rồi, mơ mơ hồ hồ nhìn Tô Thanh Hòa.

Hai người nhìn nhau mà thở hổn hển, sau đó ai nấy cũng đỏ hết cả mặt.

Đồng thời cảm khái, cảm giác thân mật thật tốt!

……

Buổi sáng ngày hôm sau, Cao Tú Lan dẫn Hách Hiểu Đông, con trai bí thư Hách đến trong huyện thành.

Cao Tú Lan thì biểu hiện không hề gấp gáp, thế nhưng vợ bí thư Hách thì gấp gáp, lo nhà họ Tô bên này lại lật lọng, quay về tìm người nhanh chóng đổi vị trí công tác cho Cao Tú Lan.

Cái chuyện đổi vị trí công tác này cũng dễ, có những người trong hội liên đoàn phụ nữ đã đến tuổi rồi, muốn đưa vị trí cho người trong nhà, mà muốn đưa cho con trai cũng không thể sắp xếp vào trong hội phụ nữ được, vừa hay có thể đổi việc làm với Hách Hiểu Đông.

Sau khi đổi xong thì điều động cho Hách Hiểu Đông, đồng chí Cao Tú Lan chính thức vào làm trong hội phụ nữ công xã. Sau đó để Cao Tú Lan dẫn Hách Hiểu Đông đến huyện thành bên này làm thủ tục, để nhận việc làm.

Tô Thanh Hòa cũng không làm chậm trễ, trực tiếp dẫn hai người đi làm thủ tục.

Có cô dẫn đi, thủ tục này cũng dễ làm. Mặc dù cô sắp đi rồi, nhưng mà rời đi trong vinh quang, hơn nữa sắp vươn lên trình độ tốt hơn rồi, người trong quán cơm Quốc Doanh vẫn còn nể mặt cô, đối với Hách Hiểu Đông cũng rất tốt.

Hách Hiểu Đông là người dẻo miệng, cứ gọi thím với Cao Tú Lan, gọi đến mức bà ấy nở nụ cười, nói: “Cháu làm cho tốt, chuyện này nếu không phải nể tình hai nhà chúng ta, thím thật sự không thể đồng ý chuyện tốt như vậy được. Cháu nói xem, công việc trong huyện tốt biết bao, sau này cháu với những người ở công xã không giống nhau, cháu thật sự là người huyện thành.”

Mặc dù đều ăn lương thực cung ứng, thế nhưng khác biệt rất lớn, chỉ riêng lương thực cung ứng thôi, mỗi tháng đã khác nhau rồi, chứ đừng nói những cái khác dễ nghe hơn.

Hách Hiểu Đông nói với vẻ mặt kích động: “Thím à, thím yên tâm đi, cháu đều nhớ ơn của mọi người đấy.”

“Cái gì mà ơn với huệ, thím không để tâm đâu, thím chỉ mong mẹ cháu nhớ những gì mà mẹ cháu nói với thím, sau này có thể quan tâm anh Ái Quốc với anh Ái Hoa của cháu đấy, nếu không thì thím ở trong nhà khó xử lắm.”

Cao Tú Lan nói với vẻ mặt đầy lo lắng.

Tô Thanh Hòa ở bên ôm trán.

Hách Hiểu Đông vỗ ngực cam đoan: “Thím à, thím yên tâm, cháu đảm bảo sẽ nhắc nhở mẹ cháu đừng quên.”

Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Hách Hiểu Đông, Cao Tú Lan đi cùng với Tô Thanh Hòa đến nhà họ Cố ăn cơm.

Mẹ Cố nhìn thấy Cao Tú Lan thì cực kì vui mừng, bảo các con trai, con dâu làm mấy món ngon chiêu đãi Cao Tú Lan.

Cả nhà quây quần bên nhau cùng ăn bữa cơm rất náo nhiệt.

Biết Cao Tú Lan sắp đến hội phụ nữ làm việc, mẹ Cố nói: “Chị cũng nên hưởng phúc rồi, còn đi làm việc cái gì chứ, cứ ở nhà nghỉ ngơi thôi.”

“Ôi trời ơi, tôi đây làm việc quen rồi, một ngày không làm tay chân ngứa ngáy. Công việc này ở hội phụ nữ cũng rất tốt, chỉ là giải quyết quan hệ trong làng xóm, chúng tôi chính là thích sống hòa thuận với nhau qua ngày, không thể nhìn nhà người khác cãi nhau ầm ĩ được. Công việc này thú vị biết bao, chúng ta còn sống thì phải làm một số chuyện có ý nghĩa. Chị nói có đúng không?” Cao Tú Lan nói với vẻ mặt tự tin. Người có công việc rồi thì khác hoàn toàn so với lúc trước.

Mẹ Cố nhìn thấy Cao Tú Lan khác lúc trước, lúc này lộ ra thần thái sáng láng, trong lòng bà cực kì ngưỡng mộ.

Ngay cả bà thông gia cũng tiến về phía trước, bà cũng rất muốn tiến bộ…làm chuyện có ý nghĩa.

“Chị sui, chị nói xem nếu tôi cũng đến làm việc trong hội phụ nữ thì thế nào?”

“Phụt——” Mẹ Cố vừa mới nói xong, chị dâu thứ Cố lập tức phun nước. Cô ta bụm miệng, vẻ mặt lúng túng, hết cách rồi, lúc nãy quả thực không nhịn được. Mẹ chồng cô ta, người có thể làm ầm ĩ nhất mà còn muốn đến làm trong hội phụ nữ, hòa giải quan hệ nhà người ta, ha ha ha ha. Toi rồi, lại không nhịn được mà muốn cười.

Mẹ Cố sầm mặt nhìn cô.

Cố Trường Bình vội vàng nói: “Tiểu Lan, em uống nước thì uống chậm chút.” Rồi anh ta lại khuyên mẹ Cố: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ ở nhà tốt biết bao chứ.”

Bình Luận (0)
Comment