Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 354 - Chương 354 - Kiểm Tra

Chương 354 - Kiểm tra
Chương 354 - Kiểm tra

Chương 354: Kiểm tra

Tô Thanh Hòa vẫn luôn vô cùng tôn kính đối với phần tử trí thức lớn như vậy, nên lập tức đứng dậy.

“Thưa cô.”

Giáo sư Trần duỗi tay lật sách của cô, nhìn thấy cô đang đọc là sách giáo khoa, mới hỏi: “Em đọc sách giáo khoa sao?”

Tô Thanh Hòa chậm rãi gật đầu, không sai không sai, cô đang học mà.

“Vậy những gì tôi vừa mới giảng, em có nghe vào không?”

Tô Thanh Hòa lập tức lại chậm rãi gật đầu: “Em nghe được ạ.”

Nhìn thấy cô gật đầu, vẻ mặt của giáo sư già có hơi nghiêm túc, vốn dĩ bà nhìn thấy học sinh này đọc sách giáo khoa, nên cũng không định phê bình làm khó, nhưng về phương diện học tập, học sinh này lại nói dối cho qua, loại hành vi này thật không tốt, học y không thể qua loa một chút nào được, nhất định phải uốn nắn lại.

Giáo sư Trần nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Được, vậy em thuật lại một lần đi.”

Ôi, cũng may mà cô giáo không răn dạy cô.

Trong đầu Tô Thanh Hòa lập tức bắt đầu tìm lại kiến thức mà giáo sư vừa mới giảng, sau đó nói: “Bệnh suy giảm hệ miễn dịch vốn dĩ là một nhóm bệnh hiếm thấy, có liên quan đến di truyền, thường xảy ra ở trẻ sơ sinh, xuất hiện lây nhiễm lặp lại, đe dọa nghiêm trọng đến tính mạng…”

Cũng giống như đọc sách, nhưng kiến thức mà người khác giảng, chỉ cần cô nghe lọt vào tai, thì hệ thống có thể giúp cô ghi nhớ.

Giáo sư Trần vốn muốn khiến Tô Thanh Hòa lúng túng, để từ đó dạy dỗ cô một trận, để khiến cô suy nghĩ lại, nhưng kết quả nghe thấy cô trên cơ bản đều nói ra được toàn bộ nội dung mà mình vừa giảng, vẻ mặt của bà lại chậm rãi biến từ nghiêm túc thành kinh ngạc.

“Trước đó em đã đọc qua sách có liên quan rồi sao?”

Tô Thanh Hòa gật đầu: “Em đã đọc qua một vài sách có liên quan đến y học.”

“Em đã đọc những sách gì rồi?”

Tô Thanh Hòa đáp: “Em đọc dược liệu học, sản khoa học, cũng đã đọc qua một vài quyển về bệnh lý học, còn có một vài cách bào chế thuốc nhỏ trong y học nữa.”

Ánh mắt của giáo sư Trần nhìn Tô Thanh Hòa dần dần càng lúc càng sáng: “Sao em lại đọc nhiều sách y học như vậy?”

“Bởi vì em muốn đọc ạ.” Đọc sách có thể kiếm tinh tệ.

Giáo sư Trần cẩn thận quan sát Tô Thanh Hòa, phát hiện ra vẻ mặt của cô chân thành, cũng không có dấu hiệu của việc nói dối, sau đó lại hỏi cô một vài kiến thức về sinh vật học.

Gần như bà vừa nói xong câu hỏi, thì trong đầu Tô Thanh Hòa đã có đáp án, mà lập tức trả lời.

Giáo sư Trần tin chắc, bạn học này không nói dối, cô thật sự có nghe vào đầu, hơn nữa trước khi lên đại học cũng đã đọc rất nhiều sách về phương diện y học, đây là một học sinh nhiệt tình với y học thật sự.

Hơn nữa còn là một học sinh có thiên phú và tiềm lực, bằng không người bình thường hoàn toàn không chạm vào mấy thứ này, cho dù đọc cũng sẽ không nhớ được rõ ràng như vậy. Những kiến thức phức tạp này cần phải hiểu và thuộc lòng, mới có thể ghi nhớ kiến thức tốt như vậy được.

Giáo sư Trần duỗi tay vỗ lên bả vai của Tô Thanh Hòa: “Tốt lắm, em ngồi xuống tiếp tục nghe giảng đi, sau này muốn đọc sách có thể tới tìm tôi, chỗ tôi có rất nhiều sách y học.”

Đôi mắt của Tô Thanh Hòa sáng lên, thế này thực sự tốt quá rồi: “Em cảm ơn cô!”

Cô lại ngồi xuống, Nghiêm Phương Phương kéo tay áo cô, không ngừng nhìn cô với đôi mắt lấp lánh: “Bạn học Tô Thanh Hòa, cô lợi hại quá!”

Những bạn học khác ở bên cạnh cũng nhìn Tô Thanh Hòa với vẻ mặt tôn sùng.

Không cần biết là thời đại nào, những sinh viên giỏi luôn dễ dàng nhận được sự quan tâm và yêu thích của người khác.

Tô Thanh Hòa lập tức cúi đầu, không không không, đây là cô có hệ thống giúp gian lận đấy…

Sau khi tan học, mấy sinh viên chạy tới hỏi Tô Thanh Hòa bình thường đọc sách gì, và học như thế nào.

Tô Thanh Hòa đáp: “Đọc nhiều sách, và suy nghĩ nhiều, sách gì tôi cũng đọc hết, chỉ cần có liên quan đến y học là được, đọc nhiều sách không có điểm xấu.” Tuy rằng cô đang nói bừa, nhưng vẫn có thể mang đến cho người khác một chút tinh thần hướng về phía trước.

“Ở đâu ra nhiều thời gian như vậy chứ?” Nghiêm Phương Phương ngạc nhiên hỏi: “Bình thường chúng ta còn phải lên lớp, buổi tối cũng không có thời gian đọc.”

Tô Thanh Hòa lắc đầu: “Thời gian giống như nước trong bọt biển, sắp xếp một chút là có thôi.”

“Câu nói kinh điển này, thời gian giống như nước trong bọt biển, sắp xếp một chút là có thôi, quá có lý lẽ. Bạn học Tô Thanh Hòa, sau này chúng ta cùng trao đổi nhiều hơn nhé.”

Có mấy bạn học nữ nắm tay Tô Thanh Hòa, nói với vẻ mặt nhiệt tình.

Tục ngữ nói rất đúng, gần mực thì đen gần đèn thì rạng, ở chung với sinh viên như vậy trong thời gian dài, nhất định sẽ cùng nhau tiến bộ thôi!

Mấy bạn học nam cũng lập tức nói: “Còn có chúng tôi nữa, chúng ta cũng có thể cùng nhau trao đổi.”

Nghiêm Phương Phương nói một cách ghét bỏ: “Các anh là đồng chí nam, không tiện, tự các anh tìm người trao đổi đi.”

Bình Luận (0)
Comment