Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 366 - Về Thăm 3

Chương 366 - Về thăm 3
Chương 366 - Về thăm 3

Chương 366: Về thăm 3

Nói xong, bà ấy đi vào phòng bếp làm đồ ăn với vẻ vô cùng bận rộn.

Tô Thanh Hòa nhanh chóng trở về phòng, trong phòng ngăn nắp, không hề có một chút mùi mốc nào cả, rõ ràng là mỗi ngày đều có người thu dọn và giữ gìn nó.

Tô Thanh Hòa nằm trên giường, cảm thấy thật hài lòng vì đã chữa khỏi bệnh cho mẹ mình.

[Thân ái nhắc nhở ký chủ, có thể học thành thạo phương pháp trị khỏi bệnh cảm mạo nhanh chóng, tiết kiệm tinh tệ cho ký chủ, sau này không cần dựa vào thuốc nữa.]

Tô Thanh Hòa đương nhiên biết chữa bệnh cảm mạo thế nào, đọc trên sách y học, cách chữa bệnh cảm mạo cũng vô cùng nhiều, nhưng cũng không có tác dụng bằng thuốc cảm mạo tác dụng nhanh này.

[Ký chủ, có thể học phương pháp bấm huyệt trên cơ thể người, tác dụng chỉ kém hơn thuốc cảm tác dụng nhanh một chút, đối với cơ thể có lợi mà không có hại.]

Đôi mắt của Tô Thanh Hòa sáng lên, nếu cô thật sự học được, vậy có thể tiết kiệm được không ít tinh tệ.

Dù sao thì loại bệnh nhỏ như cảm mạo này cũng tốn đến năm mươi tinh tệ, quả thực là rất đắt. Tuy rằng rất có hiệu quả, nhưng lỡ như sau này mắc cảm mạo dây chuyền, người trong nhà đều cảm hết, cô cũng không thể mua thuốc hết cho bọn họ được, hơn nữa loại bệnh cảm mạo này bình thường cũng thường xuyên xuất hiện, vậy mình xem như có táng gia bại sản cũng không cung cấp đủ.

“Tôi học tôi học, học thế nào?”

[Đinh… xoa bóp bấm huyệt chữa bệnh thường ngày, chỉ cần 200 tinh tệ, giá rẻ mà chất lượng tốt, ký chủ yên tâm mua đi.]

Tô Thanh Hòa: “…”

[Ký chủ, 200 tinh tệ chỉ tương đương với giá trị của bốn viên thuốc cảm mạo thôi, cô mua cũng không chịu thiệt đâu, mua cũng không mắc lừa, giá rẻ chất lượng lại tốt, đáng để mua đấy.]

Tô Thanh Hòa nhìn tiền tiết kiệm của mình, theo những gì mình và Trường An cùng nhau kiếm, thì bây giờ đã có hơn 1000 tinh tệ rồi.

Cô lại nhìn quyển sách này, cắn răng, chọn mua.

Sau khi mua sách, Tô Thanh Hòa mau chóng đọc, bên trên đều là một vài mô hình cơ thể người, trên đó dạy người nhận biết các loại huyệt vị, và hiệu quả có thể đạt đến khi xoa bóp những huyệt vị này.

Bên trong cũng bao hàm rất nhiều các căn bệnh thường ngày, cho dù là phát sốt nóng lên, đau đầu nhức óc, hay là đau bụng trướng bụng, đều có thể trị được.

“Huyệt vị trên cơ thể con người thần kỳ như vậy…” Tô Thanh Hòa sợ hãi than, sau đó đọc một cách cẩn thận trong sự tò mò.

Sau khi đọc xong, cô nôn nóng muốn thử hiệu quả ngay, nhất định phải kiểm nghiệm hàng hóa, nếu như không có tác dụng thì tìm hệ thống đòi tiền, bắt bồi thường gấp mười!

Cô nhanh chóng đóng cửa lại, kêu hệ thống nhìn chằm chằm vào động tĩnh bên ngoài, còn mình thì tiến vào bên trong phòng học mô phỏng, sau đó chọn bệnh tương tự với cảm mạo, rất nhanh, trước mắt đã hiện ra một bệnh nhân, có bộ dáng giống y như lần đầu tiên tiến vào phòng học mô phỏng: “Bác sĩ, tôi bị cảm mạo, thấy khó chịu quá.”

Tuy rằng biết là số liệu, thế nhưng nhìn người sống sờ sờ này ở trước mặt mình, Tô Thanh Hòa vẫn có hơi không thích ứng được, lại còn phải khám bệnh cho người ta nữa.

Cô chỉ ra cái ghế ở bên cạnh: “Cô ngồi đi, tôi sẽ bấm huyệt cho cô một chút.”

Nữ bệnh nhân nhanh chóng ngồi lên ghế một cách nghe lời.

Tô Thanh Hòa chà sát tay, sau khi hoạt động đầu ngón tay, bắt đầu ấn lên cơ thể người này.

“Ối chao bác sĩ, cô làm gì thế, ấn đau chết người mất, cô đang định giết người cướp của đấy à, cô là bác sĩ kiểu gì vậy? Cô có y đức không vậy?”

Tô Thanh Hòa: “…” Đây còn là số liệu sao, còn thật hơn cả người thật nữa.

“Hệ thống, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

[Ký chủ, khi tiến vào phòng học mô phỏng, toàn bộ cảnh tượng đều sẽ giống như thế giới bên ngoài. Người bệnh mô phỏng mà ký chủ đang đối mặt sẽ xuất hiện với hình tượng của người bệnh thực sự, ký chủ gặp phải người bệnh có tính cách khác nhau, có người sẽ nổi nóng, thậm chí một lời không hợp đã ra tay đánh.]

“…”

“Tôi nói cô làm gì đấy, chữa có cái bệnh cảm mạo thôi cũng không biết, cô làm bác sĩ kiểu gì vậy?” Nữ bệnh nhân mô phỏng còn đang thúc giục.

Khóe miệng Tô Thanh Hòa co giật, chỉ vào cái ghế và bảo: “Ngồi yên ngồi yên.” Sau đó lại bấm huyệt cho cô ta.

Lần này cũng không còn tùy tiện giống như lần đầu nữa, mà là từ từ tìm kiếm điểm thích hợp trên cơ thể người bệnh.

“Giời ơi, sao cường độ của cô như vậy hả, tôi không để cho cô chữa nữa!” Giọng nói của người bệnh vừa dứt đã không còn thấy người đâu.

Tô Thanh Hòa nhìn xung quanh: “Hệ thống, đây là ý gì vậy?”

[Chữa bệnh thất bại, ký chủ có thể chọn lại bệnh nhân.]

Tô Thanh Hòa cảm thấy quả thực, có phải phòng học mô phỏng này bắt chước thật quá rồi hay không?

Vì thế cô lại chọn một vật thí nghiệm, đồng thời cũng bị trừ mất 10 tinh tệ.

Bình Luận (0)
Comment