Chương 374: Dạy 1
Nghiêm Phương Phương nói: “Bệnh đau mắt đỏ thì phải chữa, người học y mà còn không biết chữa bệnh này sao, Thanh Hòa, lần sau cô chữa cho cô ta đi.”
Tô Thanh Hòa xua tay: “Gần đây tôi có chút chuyện, không có thời gian nghiên cứu bệnh đau mắt đỏ đâu, đúng rồi, tôi phải ra ngoài một chuyến, đến bữa tối sẽ về.”
Cô phải nhanh chóng thăng cấp, sau đó trở thành cao thủ võ lâm.
Mọi người nhìn bộ dáng không hề so đo một chút nào này của Tô Thanh Hòa, trong lòng đều cảm thán, tính cách của bạn học Tô Thanh Hòa thật quá tốt, nếu đổi lại là bọn họ bị châm chọc và khiêu khích, nhất định sẽ bật ngược lại thật dữ dội.
Tô Thanh Hòa vác túi xách đi thẳng ra khỏi cửa trường học, bây giờ vừa vặn là buổi chiều, dựa theo thời gian của tiệm cơm Quốc Doanh mà nói, thì vẫn chưa đến giờ cung cấp bữa tối.
Trong quá trình đợi, Tô Thanh Hòa chỉ cảm thấy thời gian đợi xe này quá phiền phức, bây giờ ở tỉnh, hoàn toàn có cơ hội làm ra xe cẩu để sử dụng.
Khi vào trong tiệm cơm, mấy đầu bếp còn đang chém gió, nhìn thấy có người tới, phục vụ vội vàng nói: “Đồng chí, bây giờ vẫn chưa đến giờ cơm, nên sẽ không cung cấp cơm tối đâu.”
“Ôi chao, đây không phải là đầu bếp tiểu Tô hay sao?”
Thế nhưng cô vừa dứt lời, chỉ nghe thấy bác đầu bếp còn đang chém gió ở phía sau đột nhiên hô lên, lại nhìn biểu cảm nhiệt tình đó xem, nào còn bộ dáng cao ngạo và tự đại ngày thường đâu nữa.
Phục vụ viên nhìn cẩn thận một lần nữa, mới nhận ra, đây hình như là cô gái nhỏ đã từng nấu cơm ở trong phòng đầu bếp vào lần trước, khi ấy ba bác đầu bếp đều đang nhìn cô ấy xào thức ăn, những phục vụ viên như các cô đều không được tiến vào phòng bếp, nên chỉ biết khi ra ngoài, người ta lại được bác đầu bếp đích thân đi tiễn.
Tô Thanh Hòa cũng không ngờ vậy mà những người này vẫn còn nhớ cô, hơn nữa, còn khách sáo như vậy. Nói ra thì xấu hổ ghê, trước đó cô đã đồng ý khi có thời gian sẽ qua dạy bọn họ nấu ăn, nhưng vào học một tháng, ở trong trường học bận đến mức chân còn không chạm đất, nên không qua được.
“Ba bác đầu bếp, thật ngại quá, cháu phải đi học, nhiều việc quá mà cuối tuần cũng phải bận học, nên không tranh thủ thời gian được.”
“Không sao không sao, các bác cũng sớm đoán được mà, sinh viên đại học chắc chắn là bận rồi.” Một bác đầu bếp cười bảo.
Trong tiệm cơm Quốc Doanh ở tỉnh này bởi vì có ba bác đầu bếp, cho nên căn cứ theo nguyên nhân tới trước tới sau, cộng thêm bản lĩnh, nội bộ cũng đặt số hiệu cho bọn họ là số một, số hai và số ba.
Bác đầu bếp số hai cười bảo: “Đúng đó, các bác cũng không vội.” Đương nhiên đây là nói dối, vội chứ, chỉ sợ đầu bếp tiểu Tô vào đại học sẽ quên luôn bọn họ thôi.
Phó tỉnh trưởng Hứa ăn thịt kho tàu rồi, cũng vẫn luôn nhớ thương món đó.
Đương nhiên, người ta tới đã xem như không tệ rồi, dù sao cũng có rất nhiều người không bằng lòng dạy người ta tay nghề đâu.
Bác đầu bếp số ba trông có vẻ hơi ngại ngùng: “Thực ra khi đầu bếp tiểu Tô không có việc gì có thể qua đây ăn cơm gì đó đi, thức ăn ở trường đại học chắc chắn không bằng bên quán cơm Quốc Doanh đâu, qua đây bồi bổ cơ thể cũng được.”
Đầu bếp số một lập tức nói: “Đúng đó, ở chỗ các bác không thiếu nhất chính là thức ăn, mấy cô gái nhỏ như các cháu phải ăn nhiều vào, lớn lên béo trắng mới được.”
Tô Thanh Hòa: “…” Lời nói này nghe qua khiến cô có hơi không dám tới, cầu xin đừng có béo trắng nữa, bây giờ cô là trẻ em béo phì rồi, sau này lớn hơn một chút thì thật sự sẽ béo ú mất thôi, dù sao đẫy đà và mập giả vẫn có sự khác biệt rất lớn đó.
Cô cười bảo: “Hôm nay cháu đặc biệt tới đây nấu ăn, còn nữa, cháu có rất nhiều sở trường nấu ăn, ngoại trừ thịt kho tàu ra, còn những món ăn khác nữa, các bác đầu bếp có muốn thử hay không, chúng ta cùng nhau học hỏi một chút?”
Đôi mắt của các bác đầu bếp lập tức sáng ngời.
Tuy rằng trước kia bọn họ chỉ cảm thấy hứng thú với thịt kho tàu, thế nhưng có ai lại chê nhiều kỹ năng đè người chứ, nếu đầu bếp tiểu Tô thật sự còn có những món ngon khác, vậy bọn họ cũng vừa vặn học thêm một chút, nói không chừng lần sau cũng lọt vào mắt của tỉnh trưởng nào đó.
Cho dù không trông mong vào việc có được lợi ích gì, nhưng có thể có được sự khích lệ của cán bộ lớn ở phía trên, cũng đã là lời khẳng định đối với năng lực của bọn họ, có thể chém gió cả đời được rồi.
“Đầu bếp tiểu Tô, cháu cứ việc làm đi, các bác sẽ quan sát.”
Được sự cho phép của mọi người, lúc này, Tô Thanh Hòa mới tiến vào trong nhà bếp của tiệm cơm, không hổ là nhà bếp của tỉnh, nguyên liệu nấu ăn ở trong tiệm này vẫn nhiều hơn ở huyện rất nhiều, dù sao thì nơi này cũng thường có đơn vị qua đây tổ chức tiệc rượu, cho nên thường xuyên chuẩn bị một ít thịt gà thịt vịt, và cá.