Chương 375: Dạy 2
Tuy rằng vì để thăng cấp, nhưng Tô Thanh Hòa cảm thấy bản thân mình cũng không thể làm đến mức quá vô tình vô nghĩa được, cho nên đầu tiên cô sẽ làm một món thịt kho tàu cho mọi người trước.
Bác đầu bếp nhìn thật cẩn thận, thậm chí còn lôi giấy bút ra ghi lại mỗi một bước của Tô Thanh Hòa. Tô Thanh Hòa vừa làm, vừa nhắc nhở chú ý những việc gì, mọi người ghi nhớ thật cẩn thận, giống như đang lên lớp vậy.
…
Thịt kho tàu cũng không phải món có thể làm tốt được ngay lập tức, trong đó còn có thời gian hầm nữa, nên nhân lúc rảnh rỗi này, Tô Thanh Hòa bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp của mình, chọn mười món nấu trong Mãn Hán Toàn Tịch để làm.
Khác với các nhiệm vụ trước đó, Mãn Hán Toàn Tịch không chỉ cần khẩu vị phải ngon, mà còn phải làm thật tinh xảo. Dù sao thì những nơi mà Hán Toàn Tịch thường xuất hiện đều là những dịp có quy mô khá lớn, phải khiến toàn bộ bàn ăn không chỉ ngon, mà còn phải đẹp mắt.
Nếu như trước kia khi ở nhà, Tô Thanh Hòa còn có thể có cơ hội luyện tập làm những món ăn này nhiều hơn, thế nhưng bây giờ ở trong trường, làm gì cũng không thuận tiện, cho nên chỉ có thể tới tiệm cơm để làm.
Bởi vì nguyên liệu nấu ăn có hạn, cho Tô Thanh Hòa chọn một món thịt rang muối.
Nhìn thấy Tô Thanh Hòa thái thịt bằng con dao to, mấy đầu bếp lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Bọn họ còn tưởng món ngon sở trường của đầu bếp nhỏ Tô Thanh Hòa này chính là thịt kho tàu chứ, nhưng bây giờ nhìn thấy kỹ thuật thái này, có vẻ cũng không phải là đầu bếp nhỏ bình thường thôi đâu, đây chính là người có bản lĩnh thực sự, một đầu bếp như vậy, cũng không chỉ có vài ba tay nghề đặc biệt, mà biết làm rất nhiều món ăn.
Lần này, nhận thức của bọn họ về năng lực của Tô Thanh Hòa lại tăng lên một tầm cao mới.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên Tô Thanh Hòa làm món này, nhưng trước đó cô đã ôn lại công thức nấu ăn rất nhiều lần rồi, hơn nữa lại thêm điểm kỹ năng đầu bếp cấp C của cô, đã có thể làm ra được một mâm đồ ăn một cách rất thành thục.
Dưới sự chứng kiến của mấy đầu bếp, Tô Thanh Hòa rất nhanh đã làm xong một đĩa thịt rang muối, mùi hương bốc lên, khiến các phục vụ viên ở bên ngoài đều nuốt nước miếng.
Má ơi, món này thơm quá!
[Đinh… chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ “Ăn”, phần thưởng điểm kỹ năng: Một điểm, nguyên liệu làm thịt rang muối: Một phần.”
Trong lòng Tô Thanh Hòa thở phào một hơi thật dài, không ngờ vậy mà lần này chỉ một lần đã thành công rồi.
[Ký chủ, cấp bậc đầu bếp của cô càng cao, thì tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ cũng càng cao, hy vọng ký chủ không ngừng cố gắng, hoàn thành nhiều nhiệm vụ thăng cấp hơn, rồi đi trên đỉnh cao của đời người.]
Đúng, rất có đạo lý, Tô Thanh Hòa vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, tỏ ra rất tán đồng với lời nói của hệ thống. Nếu như đổi lại là cô chỉ biết nấu mì ăn liền của trước đây, lúc này kêu cô làm theo công thức nấu ăn, cũng không thể làm ra được món ăn ngon như vậy.
Mấy bác đầu bếp ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào món ăn mà Tô Thanh Hòa vừa làm ra, ngửi mùi hương, rồi nhìn màu sắc, tất cả đều mang vẻ mặt thán phục.
Nói thực, có thể làm việc ở quán cơm Quốc Doanh tại tỉnh này, đầu bếp cũng có tiêu chuẩn nhất định, bọn họ cũng đều có món ngon sở trường của mình, chỉ có điều, món ăn không chỉ có mùi thơm, hơn nữa màu sắc còn vô cùng đẹp đẽ như món mà Tô Thanh Hòa nấu thì lại vô cùng khó.
“Đầu bếp tiểu Tô à, sau này cháu phải thường xuyên tới quán ăn cơm đó, vừa khéo chỉ dạy cho các bác một chút. Món này chỉ nhìn thôi, chỉ sợ không thể học đến được trình độ của đầu bếp tiểu Tô rồi.”
Tô Thanh Hòa cầu còn chẳng được, cô vẫn còn chín món ăn nữa chưa hoàn thành: “Các bác yên tâm, cháu chắc chắn sẽ tới thường xuyên.”
Trong lúc nấu xong món này, thì thịt kho tàu ở bên kia cũng đã hầm xong, thịt kho màu đỏ, có mỡ nhỏ xuống. Cô không cho một giọt xì dầu nào vào, mà màu sắc này hoàn toàn là do sên đường lên mà có.
Bác đầu bếp nhìn thịt kho tàu đã làm xong, nhanh chóng cầm đũa, mỗi người nếm thử một miếng, thịt vừa vào miệng đã tan, mấu chốt là không hề có cảm giác béo ngậy một chút nào.
Không hổ là thịt kho tàu được phó tỉnh trưởng Hứa khen ngợi, mùi vị này thật tuyệt quá!
Khi Tô Thanh Hòa rời đi, mấy bác đầu bếp còn dùng cặp lồng đựng một ít thức ăn cho cô, để cô mang vào trường học ăn. Những phục vụ viên nhìn dáng vẻ nhiệt tình này của mấy bác đầu bếp, vẻ mặt cũng cực kỳ hâm mộ.
Trong quán cơm, bác đầu bếp chính là ông trời, nếu như khiến bọn họ không vui, thì ngay cả một vài lãnh đạo cơ sở cũng được yên ổn.
Tô Thanh Hòa ngồi xe trở về trường học, càng cảm thấy không có xe thật không thuận tiện, nên cô quyết định ngày khác sẽ lấy xe đạp ra.