Chương 377: Kết quả
Vào thứ hai, trong văn phòng của giáo sư, mấy giáo sư chuyên ngành y học lâm sàng cùng châu đầu lại.
Đây là lần kiểm tra đầu tiên, mấy vị giáo sư cũng rất coi trọng các sinh viên của mình, đều là bồi dưỡng nhân tài cho quốc gia, đều hy vọng có thể tìm được mầm non tốt.
Giáo sư Trần thân là giáo sư hướng dẫn của Tô Thanh Hòa, hiển nhiên lại càng quan tâm đến bài thi của môn sinh mà mình tự hào. Sau khi sửa xong bài thi, bà nhanh chóng nhìn thành tích môn bệnh lý học của mình dạy Tô Thanh Hòa, trên bài thi là là một chuỗi dấu tích, bà nhìn mà thấy vô cùng vui sướng, mặt sau lại không có một câu nào sai.
Về điểm số, môn sinh đắc ý của bà thi được điểm tuyệt đối!
Vừa chuẩn bị chia sẻ niềm vui của mình với mọi người một chút, thì giáo sư Tần lại bước tới với vẻ mặt tươi cười: “Bà Trần này, tôi bàn bạc với bà một chút, có thể nhường sinh viên đắc ý này cho tôi được không?”
Nụ cười trên gương mặt của giáo sư Trần lập tức ngừng lại: “Ông Tần, chuyện này không được, Tô Thanh Hòa là tôi nhận trước.”
“Đúng là lý này, nhưng không còn cách nào khác, thiên phú của em ấy nằm ở phương diện dược lý học cơ, em ấy theo tôi học, sau này lại càng có sự hỗ trợ lớn hơn cho việc phân khoa.”
Giáo sư Tần cầm bài thi điểm tuyệt đối của Tô Thanh Hòa ra với vẻ kiêu ngạo.
Giáo sư Trần: “…”
Giáo sư Tần cười bảo: “Bà cảm thấy lời tôi nói có phải có lý lẽ hay không? Chúng ta không thể chôn vùi một nhân tài được.”
Giáo sư Trần giơ bài thi của Tô Thanh Hòa ra: “Ông Tần, thiên phú của bạn học Tô Thanh Hòa cũng không chỉ ở một phương diện thôi đâu.”
Giáo sư Tần nhìn thấy bài thi khác của Tô Thanh Hòa, trên gương mặt cũng cứng ngắc.
Những giáo sư khác nhìn thấy bọn họ như vậy, chỉ nói: “Tôi đã sớm nói rồi mà, bạn học Tô Thanh Hòa đi theo tôi học hỏi cũng không tồi đâu, môn nghiên cứu khoa học này của tôi, em ấy thi cũng được điểm tuyệt đối này.”
“…”
….
Lần đầu tiên kiểm tra, Tô Thanh Hòa đã đạt được hiệu ứng chấn động giữa phần lớn giáo sư vì thành tích toàn bộ các môn đều một trăm điểm.
Giáo sư Trần bị một chuỗi điểm tuyệt đối này làm cho ngạc nhiên, thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.
Sau đó bà lại cảm thấy vô cùng may mắn vì ngày trước mình đã ra tay sớm, nếu như sau khi thi cử mới đưa ra quyết định, vậy bây giờ chỉ sợ sẽ không dễ dàng biến bạn học Tô Thanh Hòa thành sinh viên trong khoa của mình mất.
Giáo sư Tần nói: “Bà Trần này, với tình huống hiện tại này, tôi thấy bà cũng không thể để em ấy lệch khoa được, nếu em ấy có thiên phú về phương diện này, cũng không thể vì học khoa đó của bà mà làm lỡ các ngành học khác được.”
“Đúng đó, giáo sư Trần, như vậy là không công bằng đối với sinh viên, tôi dạy học nhiều năm như vậy rồi, vẫn chưa từng nhìn thấy sinh viên nào học toàn diện mọi mặt như thế, hơn nữa còn ưu tú đến vậy, thực sự không thể dùng ưu tú để hình dung được nữa rồi.”
“Đây là thiên tài, thiên tài trong giới y học. Chúng ta nên chú trọng đào tạo! Bà Trần, một mình bà chắc chắn không được rồi.”
Giáo sư Trần im lặng thật lâu, tuy rằng trong lòng tiếc nuối sinh viên của mình sắp lập tức phải chia ra, nhưng cũng biết, dưới loại tình huống này, mình không thể ích kỷ được. Như vậy đối với bản thân bạn học Tô Thanh Hòa cũng không công bằng, cô nên có được cơ hội học những môn khác.
“Sau này tôi sẽ không chiếm quá nhiều thời gian của em ấy, thời gian khác thì các người tự chia nhau đi, nhưng có một điểm tôi phải kiến nghị một chút, tôi cảm thấy bạn học Tô Thanh Hòa không thích hợp với loại hệ thống học tập này. Hiện tại trình độ mà em ấy đang học, rõ ràng đã vượt qua sinh viên năm nhất. Tôi đề nghị tiến hành kiểm tra em ấy một chút, xem hiện tại trình độ kiến thức của em ấy phù hợp với cấp bậc nào, sau đó giáo dục có tính mục tiêu, có thể dành ra nhiều thời gian để em ấy thực nghiệm hơn.”
Mấy giáo sư khác suy nghĩ một lúc rồi đều gật đầu.
Buổi chiều ngày thứ ba, khi mọi người đang ăn cơm, trên bảng thông báo của trường học dán bảng thành tích của lần thi cử đầu tiên, đã là sinh viên đại học rồi, nên sau khi giáo sư chấm bài cũng sẽ không phát bài thi cho sinh viên nữa, nói là kiểm tra cũng chính là kiểm tra thật, về phần giảng lại câu sai cho mọi người, cũng đã không còn tồn tại nữa, thân là sinh viên đại học, phải có năng lực tự mình tìm kiếm đáp án.
Thành tích vừa được dán lên, tất cả mọi người đều đi đến bảng thông báo để xem, Nghiêm Phương Phương kéo Tô Thanh Hòa và Diệp Hiểu Quyên cùng nhau đi xem thành tích với vẻ kích động.
Tô Thanh Hòa đã sớm biết được điểm số của mình, dù sao thì mỗi lần kiểm tra cô đều có thể giành được phần thưởng của hệ thống, đối với thứ hạng gì đó, cô cũng không để ý đến như vậy, cô quan tâm điểm số… cũng chỉ vì điểm số có thể giành được tinh tệ mà thôi.