Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385 - Thực Nghiệm 2

Chương 385 - Thực nghiệm 2
Chương 385 - Thực nghiệm 2

Chương 385: Thực nghiệm 2

Vất vả lắm mới chịu đựng được đến khi tan lớp, vẻ mặt của Tô Thanh Hòa nhợt nhạt, môi cũng không có màu sắc gì, còn chuẩn bị đi về ký túc xá nghỉ ngơi, thì giáo sư Lâm lại đưa một bảng chương trình học cho cô, phía trên sắp xếp dày đặc các tiết học.

“…” Không phải nói năm tốt nghiệp rất nhẹ nhàng, không có chương trình học hay sao?

Giáo sư Lâm vừa cởi áo khoác trắng, vừa nói: “Em còn thiếu quá nhiều tiết học thực tiễn, thân là một sinh viên y học, thực nghiệm là điều cần thiết không thể thiếu, cho nên trong thời gian một năm này, em không chỉ cần đạt điểm tuyệt đối về mặt kiến thức căn bản như thầy hiệu trưởng đã yêu cầu, mà còn cần hoàn thành toàn bộ chương trình học thực nghiệm nữa.”

Trái tim của Tô Thanh Hòa nhảy lên dữ dội vài cái.

Cho nên, không chỉ cần học kiến thức căn bản mà còn cần phải tiếp tục lên lớp nữa.

Cô lại nhìn lịch sắp xếp trên bảng chương trình học, bởi vì thời gian thực nghiệm khá dài, cho nên trên cơ bản từ sáng đến tối đều có tiết học, còn nhiều tiết hơn so với ở năm nhất trước đây.

“…”

Giáo sư Lâm vỗ lên bả vai cô một cách quan tâm: “Thanh Hòa à, em là một sinh viên rất ưu tú, toàn bộ giáo sư đều ôm hy vọng rất lớn về em, mọi người đều thà rằng nghỉ ngơi ít đi một chút, cũng muốn đào tạo em, em nhất định đừng phụ sự kỳ vọng của chúng tôi, nhưng cô cũng rất tin em, em là một sinh viên rất tự giác.”

Tô Thanh Hòa cảm giác những lời tâng bốc đang đè lên đầu mình, sau đó cả đều mình đều nặng trình trịch, không được, cô phải nhanh chóng về đi ngủ một giấc, buổi chiều còn có tiết nữa…

Vất vả lắm mới về đến ký túc xá, Tô Thanh Hòa trực tiếp nằm lên giường, ngay cả cơm cũng không đến căn tin ăn.

Dù sao thì đồ ăn làm ngày hôm qua vẫn còn chưa ăn, vừa hay có thể làm bữa trưa luôn.

Thế nhưng vừa mới chợp mắt, trước mắt Tô Thanh Hòa chính là những cảnh tượng đáng sợ, cô được giáo viên dẫn đến bên một chiếc giường đơn, trên giường đơn có một tấm vải đang phủ lên thứ gì đó, sau đó giáo viên cưỡng ép cô tự tay xốc tấm vải lên.

Trong lòng cô biết rất rõ đây là thứ gì, sợ hãi không chịu được, thế nhưng, giáo viên lại vẫn cứ thúc giục cô như cũ, cô cắn răng xốc vải lên, bên trong là một…

“Á…”

Tô Thanh Hòa sợ đến mức trực tiếp tỉnh dậy.

[Ký chủ, tôi vừa mới cảm giác được trái tim cô đập rất nhanh, như vậy rất không có lợi cho sức khỏe của cô, kiến nghị ký chủ hít thở sâu rồi lại nghỉ ngơi.]

“Nghỉ cái gì?” Tô Thanh Hòa thấy mũi chua xót, cuối cùng không nhịn được mà dùng ống tay áo lau đôi mắt, cô rất ít khi khóc, chắc hẳn nên nói là không có cơ hội khóc mới đúng, từ sau khi tới nơi này, toàn bộ mọi người đều yêu thương cô, chiều theo cô, không có gì có thể khiến cô khóc được nữa.

Thế nhưng chuyện lần này quả thực khiến cô không ngờ đến…

“Sao mi không sớm nói cho tôi biết về loại tình huống này một chút, sớm nói với tôi thì tôi còn có thể cân nhắc, những thứ đó đều là nội tạng cả, mi có biết cái gì gọi là nội tạng không?”

[Là thứ cấu tạo nên cơ thể động vật.]

“Không, là cấu tạo nên cơ thể con người cơ.”

[Trong kiến thức của hệ thống, con người chính là một loại động vật cấp bậc cao, đều là cấu tạo bên trong động vật cả thôi, tôi nhớ ký chủ đã từng ăn lòng già của heo và nội tạng của gà mái rồi mà.]

Ọe…

Trong lòng Tô Thanh Hòa khó chịu.

Được một lúc, cô lại lau nước mắt: “Mi không thể hiểu được loại tâm trạng này đâu, đó chính là nội tạng của con người đấy, còn có cả nhãn cầu nữa… mà giáo sư còn nói, sau này tôi phải đích thân giải phẫu…”

Nghĩ đến cảnh tượng mình cầm dao rạch tới rạch lui trên cơ thể người, cả người cô lại run lên: “Hệ thống, mi nói xem y học có thể không học những thứ này được không, tôi học trung y cũng được, trung y không cần học những thứ này.”

“Cụ thể theo như hệ thống được biết, hiện tại, ký chủ thích hợp nhất là học trung tây y kết hợp, hơn nữa trường học mà ký chủ đang theo học hiện nay giảng dạy về tây y, nếu ký chủ thôi học, vậy phải cân nhắc đến hậu của của việc thôi học.]

Trong đầu Tô Thanh Hòa bắt đầu tưởng tượng đến sự phát triển của mình sau khi thôi học, toàn bộ giáo viên và bạn học đều sẽ coi thường cô, nhà mẹ đẻ của cô chắc chắn sẽ rất thất vọng về cô, mà người nhà chồng nhất định cũng sẽ rất thất vọng.

Tất cả mọi người đều sẽ thất vọng.

[Đinh, thân ái nhắc nhở ký chủ, hiện nay đối tượng quân nhân đang trên đường trở về.]

Đột nhiên nghe được tin tức của Cố Trường An, Tô Thanh Hòa tạm thời cũng bị thu hút lực chú ý, không nghĩ đến chuyện giải phẫu học nữa: “Trường An vẫn khỏe chứ, không bị thương chứ?”

Bình Luận (0)
Comment