Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396 - Bồi Bổ 2

Chương 396 - Bồi bổ 2
Chương 396 - Bồi bổ 2

Chương 396: Bồi bổ 2

Chị dâu thứ vừa định duỗi đũa ra, đã bị bà trừng mắt: “Đã béo thế rồi còn ăn gì nữa? Không biết đau lòng cho Thanh Miêu Nhi hay sao, nhìn con bé gầy biết bao, con bớt ăn một bữa cũng không bớt ít thịt nào đâu.”

Chị dâu thứ nhìn thịt mà mình vất vả nuôi ra với vẻ tủi thân, trong lòng cố gắng không tủi thân. Người ta đều nói béo sẽ được người yêu mến, nhưng sao mẹ chồng cô ta lại càng ghét bỏ cô ta hơn chứ.

Cố Trường Bình gắp thịt nạc cho cô ta: “Ăn cơm đi, ăn nhiều thịt mỡ như vậy làm gì? Em cũng không thể béo thêm được nữa đâu.” Béo thêm thì ôm không nổi.

Chị dâu thứ nghe được lời nói của chồng mình, trong lòng lại càng tủi thân, chẳng phải cô ta chỉ muốn béo thêm một chút thôi sao, sao mọi người đều chướng mắt hết vậy.

Bên này, Tô Thanh Hòa sau khi bị ép nhét đầy nửa bát thịt mỡ, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi được rồi, cô và mấy miếng cơm to, lúc này mới áp chế được cảm giác ớn đầy dầu đó.

Bí thư Cố nói: “Thanh Hòa à, tuy cha mong rằng con có thể thành tài, nhưng càng hy vọng các con có thể chăm sóc tốt cho sức khỏe của mình hơn, không có sức khỏe tốt, thì sau này làm sao phục vụ nhân dân được?”

Mẹ Cố nói: “Theo tôi thấy, đại học này không đi học cũng được thôi, nhà chúng ta cũng đâu phải không nuôi nổi Thanh Miêu Nhi, Trường An cũng đang kiếm tiền, vợ chồng thằng cả thằng hai phụ thêm ít trợ cấp, có thể nuôi Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta đến béo trắng.” Nghĩ đến bộ dáng béo trắng trước đây của con dâu mình, bà lại càng khó chịu, lại càng gắp thêm một miếng thịt cho Tô Thanh Hòa, dỗ cô: “Thanh Miêu Nhi, ăn thêm chút đi con.”

Tô Thanh Hòa vội vàng nói: “Mẹ ơi, con đi học không vất vả đâu, con có nguyên nhân đặc biệt, trước đó con bận nhảy lớp ạ.”

Nhảy lớp ư?

Mọi người nhìn về phía cô, sinh viên đại học không thể tùy tiện nhảy lớp đâu.

Bí thư Cố hỏi: “Con nhảy đến năm hai sao?”

“Không ạ, là năm sáu, năm tốt nghiệp, năm sau sẽ ra bệnh viện thực tập ạ.”

“…” Cả nhà đều lặng im.

Vợ chú ba mới đi học năm nhất, mà đã sắp tốt nghiệp rồi… chuyện này không nghe lộn đấy chứ.

Chén rượu nhỏ của bí thư Cố suýt chút nữa thì không cầm vững nổi: “Con nói con sắp, sắp tốt nghiệp sao?”

Tô Thanh Hòa gật đầu: “Vâng thưa cha, khoảng thời gian trước con bận thi nhảy lớp, cho nên vẫn luôn không nghỉ ngơi đủ, sau kỳ thi, lại bận bổ sung chương trình học trước đó, nên lại bận hơn, bởi vậy lúc này mới gầy đi thôi, đợi con tốt nghiệp thì sẽ tốt hơn một chút, mọi người cũng đừng lo lắng cho con.”

Nghe được câu trả lời chính xác của Tô Thanh Hòa, bí thư Cố vội vàng uống chén rượu cho đỡ sợ, vẻ mặt đỏ bừng vì kích động.

Những người khác cũng vội vàng và cơm, ăn cơm mới có thể chắc chắn vừa rồi mình không nghe lộn.

Đều là thật cả, vợ chú ba sắp tốt nghiệp rồi.

Mẹ Cố nhìn mọi người, rồi nói với vẻ mặt hiển nhiên: “Nhìn các người chẳng ra làm sao kìa, Thanh Miêu nhi nhà chúng ta đi học là người thông minh nhất, hẳn phải được tốt nghiệp trước thời hạn rồi.”

Chị dâu thứ bảo: “Mẹ ơi, Thanh Hòa học chương trình năm sáu, một năm sẽ học xong.”

Mẹ Cố bấm ngón tay tính, sau đó nhìn con dâu mình với đôi mắt trợn tròn, sau đó lại từ từ quay trở lại với vẻ mặt đau lòng, bà nắm tay Tô Thanh Hòa, đôi mắt đỏ hoe, nói: “Chẳng trách Thanh Miêu Nhi nhà chúng ta lại vất vả như vậy, một mình con phải chịu khó gấp sáu lần người khác rồi…”

“Mẹ ơi, không sao đâu, con ăn nhiều thịt, chắc có thể béo lên thôi.” Tô Thanh Hòa vội vàng ăn miếng thịt để bày tỏ lòng thành.

Buổi tối no căng đi ngủ, Tô Thanh Hòa dứt khoát tiến vào nhà bếp Quân Tẩu học thêu.

Ở trong nhà bếp Quân Tẩu, hệ thống đã phát một video dạy thêu cho cô. Thế nhưng cuối cùng vẫn kém hơn lời dạy của giáo viên rất nhiều, cũng may trước đó có nền móng may mặc rất tốt, lại thêm lúc trước nhận được một điểm kỹ năng, nên cô học cũng không tính là mù tịt chả hiểu gì.

Học một lúc, từ từ tìm được một cảm giác thành thục, Tô Thanh Hòa thở phào nhẹ nhõm.

Lần này khảo hạch sẽ khác, chỉ cần cô trải qua một lần khảo hạch, thì có thể trực tiếp thăng cấp, mà không cần phải tích từng điểm kỹ năng một nữa, thế nhưng đây cũng là chỗ khó của khảo hạch lần này, không có sự hỗ trợ của điểm kỹ năng, có nghĩa là cô không có lối tắt, mà chỉ có thể thành thật học.

Trong phòng của bí thư Cố, mẹ Cố đang lăn qua lăn lại không ngủ được.

Bí thư Cố hỏi: “Bà sao thế?”

“Tôi nhớ Trường An, tôi nhìn thấy Thanh Miêu Nhi như vậy, trong lòng rất khó chịu, ông nói xem nếu như Trường An biết, sẽ đau lòng biết bao.”

“Trường An cũng không ở nhà, bà nhân lúc trước khi con biết thì vỗ béo Thanh Hòa là được.”

Bình Luận (0)
Comment