Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406 - Khen Thưởng

Chương 406 - Khen thưởng
Chương 406 - Khen thưởng

Cảm ơn bạn hoangthidunghoa tuhaiii Dung@1990 đã gửi tặng kim phiếu cho truyện ^^

Chương 406: Khen thưởng

Cao Tú Lan phất tay: “Ôi giời, tôi cũng không làm gì cả, sao phải phát bằng khen cho tôi?”

Tô Thanh Hòa ở bên cạnh nhìn mẹ mình, rồi nhéo mông bà ấy một cái.

Chủ nhiệm Vương còn định nói chuyện, thì Cao Tú Lan kéo bà ta, bảo: “Chủ nhiệm Vương, chuyện khen thưởng trước không vội nói, hai ngày này tôi ở trong nhà, ngược lại cũng nghĩ rất nhiều về liên đoàn phụ nữ ta. Mỗi ngày, chúng ta đều đi hòa giải cũng không phải là cách, mà chúng ta nên giải quyết vấn đề từ mặt gốc rễ. Tôi đang nghĩ, liệu sau này liên đoàn phụ nữ có thể đi tới đội các nơi tuyên truyền tư tưởng mới về phụ nữ, xóa nạn mù chữ cho phụ nữ, dạy phụ nữ tay nghề hay không? Sau này chúng ta lại tiến cử những phụ nữ học tập tốt đó đi làm việc, như vậy mới có thể đề cao địa vị của phụ nữ chân chính, để phụ nữ được trải qua cuộc sống tốt hơn.”

Chủ nhiệm Vương và cán sự Tiểu Diệp nghe mà rớt nước mắt nước mũi.

Đồng chí Tú Lan không hổ là phần tử tiên tiến, bằng khen này phát ra cũng đúng là chuẩn xác, bà ấy giận dỗi ở trong nhà, nhưng vẫn còn nghiên cứu vấn đề vì liên đoàn phụ nữ, vì các đồng chí nữ.

“Đồng chí Tú Lan, đề nghị này của bà rất hay, đợi bà trở về, chúng ta sẽ phản ánh với bên công xã. Chúng ta cùng nhau cố gắng thật tốt, mưu cầu phúc lợi cho các đồng chí nữ, đề cao địa vị của phụ nữ, để các phụ nữ sống có tôn nghiêm như đàn ông!”

Ngay ở trước mặt người trong toàn đội, chủ nhiệm Vương phát phần thưởng và bằng khen đến tận tay Cao Tú Lan trong sự kích động, sau đó nói bài phát biểu một cách nhiệt tình: “Đồng chí Tú Lan là một cán bộ tốt vì nhân phục vụ, ưu tú và tiên tiến chân chính, sau này các đồng chí ở liên đoàn phụ nữ chúng ta đều phải học hỏi tinh thần của đồng chí Tú Lan, đồng chí Tu Lan, bà làm rất tốt!”

Cao Tú Lan cầm bằng khen, nhìn người bên dưới và nói: “Tôi muốn cảm ơn đội sản xuất Hoàng Hà chúng ta, sau khi tôi gia nhập liên đoàn phụ nữ, đã không còn xuất hiện một loạt chuyện hành hạ con dâu, đánh đập vợ, vứt bỏ bé gái nữa. Đây đều là nhờ sự ủng hộ của mọi người dành cho tôi, cảm ơn mọi người đã cho tôi giấy khen này, tôi sẽ tiếp tục quan tâm mọi người!”

Những bà mẹ chồng đã từng hành hạ con dâu ở bên dưới, những người đàn ông đánh vợ mình, và những người bà nội đã vứt bỏ cháu gái đều cười ha ha.

Đây cũng là không có cách nào khác…

Đồng chí Cao Tú Lan nhậm chức ngày đầu tiên đã nói, nhà ai ở dưới mí mắt bà ấy làm mấy chuyện thiếu đạo đức này, thì bà ấy sẽ khiến cả nhà người đó không được sống yên ổn.

Bên dưới, mẹ Điền của nhà họ Điền bĩu môi, mang vẻ mặt không phục.

Muốn nói ai bắt nạt con dâu, thì chẳng ai so được với Cao Tú Lan, con gái bà ta là Điền Tiểu Mai đang mang thai, mà ngày nào cũng đi đào rau dại ăn.

Sau khi tan họp và trở về nhà, bà ấy bắt đầu oán giận.

Chồng bà vội vàng nói: “Ồn ào cái gì, bây giờ người ta là cán bộ rồi!”

“Cán bộ thì đã làm sao, cán bộ cũng không thể bắt nạt người được.” Bà Điền nói.

Chị dâu cả Điền nói: “Mẹ ơi, nếu như mẹ không vui thì mẹ đi tìm người ta nói chuyện đi, ở nhà tức tối cũng không giải quyết được gì.”

“…” Bà Điền im lặng, bà ấy cũng không dám.

Trước đây Cao Tú Lan là người đàn bà chanh chua, bây giờ làm cán bộ trong liên đoàn phụ nữ, nên bà ấy cũng không dám chọc, nhưng kêu con gái mình về nhà ăn một bữa bồi bổ thì vẫn có thể làm được.

Vì thế khi trời tối, Điền Tiểu Mai ở ruộng bị mẹ mình gọi về nhà ngoại.

Tuy rằng nhà họ Điền cách gần đó, nhưng bởi vì trước đó xảy ra ầm ĩ, trong lòng Điền Tiểu Mai ít nhiều cũng mang theo cảm giác uất ức, nên cô ta cũng không về nhà nhiều cho lắm, lại thêm phía bên nhà họ Tô đối xử với cô ta cũng không tính là tệ, cô ta cũng thường xuyên gặp mẹ ruột, lại càng thêm không cần thiết về nhà hơn.

Bất chợt bị mẹ đẻ kéo về nhà, bản thân cô ta vẫn cảm thấy buồn bực, vội vội vàng vàng chào chị dâu nhà họ Tô một tiếng rồi về nhà cùng mẹ mình.

Mới về nhà, mẹ cô đã thần bí bưng một bát canh thịt từ trong bếp ra ngoài, còn luộc cả trứng gà.

Chị dâu cả Điền và chị dâu thứ Điền hiếm khi không xụ mặt, mà còn mang dáng vẻ chuyện rất hiển nhiên.

Điền Tiểu Mai hỏi: “Mẹ à, mẹ làm gì thế?”

Mẹ Điền đẩy bát đũa đến trước mặt cô ta: “Còn có thể làm gì được nữa, mẹ thực sự không nhìn được nữa, nhà họ Tô quá bắt nạt người rồi, con xem một người mang thai như con, để con làm việc còn chưa nói, đây lại còn không cho con ăn. Một thai phụ như con, cả ngày chỉ ăn rau dại qua ngày sao mà được. Mẹ chồng con cũng thật không biết thẹn với lòng, đi đâu cũng nói lời dễ nghe, nhưng sao việc bà ta làm lại độc ác như vậy chứ.”

Bình Luận (0)
Comment