Chương 447: Phản đối 1
Ngày hôm sau lúc Tô Thanh Hòa đến bệnh viện, hai mắt vẫn còn thâm đen nhưng tinh thần lại rất phấn khích.
Đối với cô mà nói, giờ đây làm phẫu thuật không còn là việc học đơn thuần nữa, cô cảm thấy mình đang dần đánh hạ các bài toán khó, vô cùng có cảm giác thành tựu.
Các vị bác sĩ nhìn Tô Thanh Hòa đều thở dài không thôi. Ôi, một học sinh giỏi như vậy, hiếu học như vậy, quan trọng còn là một học sinh rất thông minh, sao lại hời cho lão Sở được chứ?!
Ban đầu chính ai nói sẽ không hướng dẫn sinh viên cơ mà, thật là xấu xa. Bản thân hoàn toàn bị ảnh hưởng rồi!
Ngay lúc này cảm giác tiếc nuối và đau lòng vì mất đi một học sinh giỏi đã lấn át nỗi mất mát vì không được tham gia thi đấu rồi.
Thi đấu thì năm nào chẳng có, nhưng học sinh thì chỉ có một mà thôi. Làm bác sĩ hướng dẫn thực tập bao nhiêu năm nhưng chưa từng gặp một ai có tài đến vậy.
Tô Thanh Hòa nhìn bộ dạng không vui của các bác sĩ thì không dám mở lời. Dù sao mình cũng nhờ vào các kiến thức tiên tiến mới thắng họ, ít nhiều cũng không vẻ vang lắm. Bọn họ không vui cũng là chuyện thường thôi, bản thân nên khiêm tốn một chút, không được để các bác sĩ đây không vui.
Cô đang định đi kiểm tra phòng bệnh thì chủ nhiệm Chu đi từ phòng bệnh ra cười ha ha, ông ta nói: “Tiểu Tô lại đây, vừa hay bác đang định tìm cháu nói chuyện. Phương pháp phẫu thuật hôm qua của cháu không phải do các thầy cô dạy nhỉ, bọn bác chưa thấy bao giờ.”
Tô Thanh Hòa lập tức trả lời: “Vâng, cháu biết là do làm thử ở phòng thí nghiệm, cháu cũng có đọc một số ý kiến có liên quan trong mấy quyển sách nữa ạ.”
“Ừ, còn các loại phẫu thuật khác thì sao?” Chủ nhiệm Chu hỏi. Nói thật thì lúc trước đồng ý cho Tiểu Tô tham dự cuộc thi hoàn toàn là vì ông ta không ngờ Tiểu Tô thật sự thắng được các vị bác sĩ có kinh nghiệm. Bây giờ đã có kết quả, cũng không thể quá bắt nạt người ta được. Nhưng bọn họ cũng không yên tâm, dù sao đây cũng là khám cho bệnh nhân thật.
Tô Thanh Hòa hiểu đây là do không yên tâm về năng lực của cô, lúc này không thể tỏ ra yếu thế được: “Cháu đã làm hết các loại phẫu thuật ngoại khoa rồi, đều là thí nghiệm trên vật sống. Đến giờ thì các thí nghiệm của cháu đều thành công. Tất cả vật sống đều còn sống.”
Nghe thấy Tô Thanh Hòa dùng vật sống để làm thí nghiệm, các bác sĩ đều nhìn Tô Thanh Hòa, hai mắt phát sáng.
Đây chính là trời sinh ra để cầm dao phẫu thuật, không như một số sinh viên khác, rõ ràng là học y nhưng lại sợ sệt nửa ngày trời cũng không dám xuống tay với một con vật nhỏ bé.
Chủ nhiệm Chu nói: “Tiểu Tô à, lần thi đấu này, cháu sẽ phải đối diện với bệnh nhân thật sự. Nói thật là mọi người không yên tâm để cháu đi. Dù sao cháu vẫn là một bác sĩ thực tập, nhưng lúc trước bác đã đồng ý với cháu sẽ cho cháu một cơ hội. Nói được thì làm được. Như thế này nhé, tới lúc đó bác sẽ đi với cháu. Trong lúc thi nếu có phần nào không chắc chắn, cháu đừng làm gì hết. Tiểu Tô, cháu còn rất nhiều thời gian, không phải chỉ mỗi lúc này. Có thua cũng không thành vấn đề.”
“Đúng đúng đúng, thua cũng không sao, quan trọng là rèn luyện. Tiểu Tô, các bác vẫn rất sẵn lòng đào tạo cháu.” Bác sĩ Sở cười híp mắt.
Các bác sĩ khác: “...”
Trong lòng Tô Thanh Hòa biết mọi người chắc chắn là không yên tâm. Ngành y khác với các ngành khác, lần này họ cho cô đi đã là rất giỏi rồi. “Cháu nhất định sẽ cẩn thận, chỗ nào không chắc cháu sẽ đứng nhìn một bên.”
Thấy Tô Thanh Hòa hiểu chuyện như vậy, mọi người cũng không còn gì phải lo nữa. Tiểu Tô đi rèn luyện cọ sát cũng tốt, cơ hội hiếm có thế này, có thua cũng không quan trọng vì vinh dự không quan trọng bằng bồi dưỡng nhân tài.
Chủ nhiệm Chu nói tiếp: “Được, cứ quyết định vậy đi. Mà Tiểu Tô, cháu có thể chia sẻ rộng rãi phương pháp phẫu thuật hôm qua để càng nhiều người biết có được không?”
“Thưa chủ nhiệm, cháu xin tuân lệnh!” Tô Thanh Hòa vui vẻ nói, chỉ lại cho người khác, sau này người ta cũng có thể cứu sống nhiều người hơn nữa.
Nghe thấy Tô Thanh Hòa đồng ý, các bác sĩ rất vui mừng yên tâm, phẩm hạnh của em sinh viên trẻ này thật là tốt.
Bởi vì Tô Thanh Hòa sẽ tham gia thi đấu nên bác sĩ Sở không để cô làm gì khác ngoài việc bảo cô hàng ngày đến phòng thực nghiệm của bệnh viện để làm phẫu thuật. Sau đó nếu có ca phẫu thuật thật sẽ dẫn theo Tô Thanh Hòa cùng đi.
Chủ nhiệm Chu còn đặc cách giảng giải một số ca bệnh cho Tô Thanh Hòa nghe. Những điều này cô đều đã được học qua hết rồi. Ví dụ những phẫu thuật mà bác sĩ Sở đã làm, Tô Thanh Hòa đều có thể làm bằng những cách tốt hơn, nhưng cô vẫn ghi nhớ các bước phẫu thuật của bác sĩ Sở. Đối với ngành y mà nói, học càng nhiều càng tốt, thông hiểu mọi mặt.