Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng (Dịch Full)

Chương 478 - Chương 478 - Ăn Tết 1

Chương 478 - Ăn tết 1
Chương 478 - Ăn tết 1

Chương 478: Ăn tết 1

Nhóm người mẹ Cố và Cao Tú Lan gần giữa trưa mới tới nơi. Bọn họ biết hiện tại vợ chồng son đang tân hôn nên thể nào cũng dính nhau hơn.

Lúc hai người đến cũng không đi tay không, sáng sớm mẹ Cố đã đuổi Cố Trường Chính vào hợp tác xã mua bán của thành phố để mua thịt và đồ ăn về. Vì ăn tết nên nguồn cung cấp của hợp tác xã mua bán khá đầy đủ, vì vậy Cố Trường Chính cũng giành được thịt heo tươi ngon.

Hai người vừa tới nơi lập tức làm mì, sau đó bắt đầu làm bữa cơm đoàn viên.

Tô Thanh Hòa và Cố Trường An đều không được nhúng tay vào, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nhìn hai người mẹ.

Tô Thanh Hòa hỏi: “Mẹ ơi, hai người không về ăn Tết, đã gọi báo cho ở nhà chưa?”

Mẹ Cố đáp: “Kêu anh cả con gọi về rồi, yên tâm đi. Ở nhà có người để ý, mẹ ở nhà cũng rảnh rỗi.” Dù sao những chuyện trong nhà bà không có kiên nhẫn quản.

Cao Tú Lan lại càng ra vẻ không liên quan gì tới mình: “Đúng đấy, bọn nó còn ước gì mẹ không về. Mẹ mà về thì lại có người quản bọn nó.”

Tô Thanh Hòa không tán thành: “Sao lại vậy được, hai người đều có thể quản chuyện trong nhà, không ở nhà, nhất định mọi người không quen.”

Lúc này, nhà họ Cố và nhà họ Tô ở tỉnh Giang Bắc phía xa đang chuẩn bị bữa cơm đoàn viên.

Bí thư Cố đi qua đi lại trong phòng, đi tới đi lui mấy vòng.

Chị dâu cả và chị dâu thứ rất bận rộn, thấy ông không chịu ngồi yên bèn hỏi: “Cha ơi, cha làm gì vậy?”

Bí thư Cố chắp tay sau lưng đáp: “Không có gì, cha đi xem một chút.”

Sau đó ông đi tới bên cửa sổ nhìn xuống. Haiz, không thấy ai.

Lúc này chị dâu cả mới vào phòng bếp nói với em dâu thứ: “Xem chừng là cha đang nhớ mẹ, mẹ không ở nhà, ông ấy lập tức hoảng hốt.”

Chị dâu thứ vừa thái thịt vừa nói: “Có gì mà hoảng, chẳng phải chỉ mấy ngày không gặp thôi sao? Nếu em không ở nhà, nhất định Trường Bình sẽ không nhớ em.”

“Nếu em không ở nhà, đảm bảo Trường Bình sẽ đi đón em.” Chị dâu cả cười bảo, trong lòng cũng hơi hơi nhớ chồng mình. Nhưng hai vợ chồng em ba lẻ loi ở bên ngoài cũng rất đáng thương, Trường Chính và mẹ qua đó đón Tết chung để hai vợ chồng em ba náo nhiệt một chút. Hơn nữa người làm cảnh sát vốn thường xuyên làm nhiệm vụ như vậy, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cô ta cũng đã quen rồi.

Bên ngoài, bí thư Cố đi tới đi lui cũng cảm thấy bực bội trong lòng, dứt khoát an vị trên sô pha đọc báo.

Cố Trường Bình hướng dẫn hai đứa trẻ làm bài tập xong thấy cha mình vẻ mặt bực bội thì cười bảo: “Cha à, chúng ta đánh cờ đi.”

“Không chơi, không có tâm trạng.” Bí thư Cố nghiêm mặt nói. Vợ mình đi đón Tết với thằng ba vứt mình ở nhà.

Mặc dù biết cho dù trở về cũng không kịp nhưng trong lòng ông vẫn chua chát. Trước kia khi hai người chưa sinh con vui vẻ bao nhiêu, bây giờ cũng là ông bà người ta rồi, địa vị của mình lại càng ngày càng thấp.

Cố Trường Bình liếc cái đã nhìn thấu tâm tư của ông, bèn nói: “Cha à, ngày mai mẹ con ngồi xe, có thể mùng ba đã về tới rồi, cũng chỉ còn hai ba ngày nữa.”

“... Cha đâu có nhắc tới chuyện này. Được rồi, cha vào phòng nghỉ ngơi, lúc ăn cơm gọi cha là được. Năm này càng thêm không có mùi vị năm mới.”

Bí thư Cố đứng lên, lắc đầu thở dài vào phòng.

Cố Trường Bình cảm thấy cha mình chỉ đang mạnh miệng. Làm gì mà không có mùi vị năm mới, rõ ràng là mẹ không có ở nhà nên ông cụ cảm thấy cô đơn tịch mịch.

Đáng tiếc bây giờ bà cụ đang đón Tết cùng với vợ chồng thằng ba, chỉ sợ hiện tại đang vui quên cả trời đất, nào còn nghĩ đến ở nhà?

Qua nhiều năm như vậy, anh ta đã sớm quen với việc mẹ mình bất công rồi. Nhưng anh ta cũng không ghen tị, dù sao không phải một mình anh ta bị ném sang một bên, mọi người đều bị mẹ ném sang một bên.

...

Bên thôn Tô gia đội sản xuất Hoàng Hà, nhà họ Tô cũng đan làm cơm đoàn viên.

Năm nay Cao Tú Lan phải ra ngoài, cũng biết không về ăn giao thừa kịp nên đã chừa lại thịt thà các thứ từ sớm. Một con cá, mười quả trứng gà, ngoài ra còn có thêm hai cân thịt muối. Ngoài ra, năm nay trong đội còn dư lợn, cả đội đều được chia lợn đực nên năm nay trong nhà xem như một năm tương đối thịnh soạn.

Mấu chốt chính là bà cụ không có ở nhà, những thứ này có thể tùy tiện làm, muốn làm gì gì làm đó.

Bình Luận (0)
Comment