Chương 485: Ly biệt 2
Ngoài ca phẫu thuật cấy ghép da và cấy ghép nội tạng cần phải thí nghiệm thêm, hai bệnh nhân còn lại, Tô Thanh Hòa đều rất chắc chắn.
Dù sao đây cũng không phải ca phẫu thuật nhỏ, Tô Thanh Hòa không có nhiều kinh nghiệm nên chủ nhiệm Chu đã đích thân vào phòng phẫu thuật cùng Tô Thanh Hòa, sẵn sàng cứu trợ bất cứ lúc nào.
Ngoài lần phẫu thuật bên ngoài cho Cố Trường An, đây là lần đầu tiên Tô Thanh Hòa làm phẫu thuật cho bệnh nhân thật sự. Cũng may những lần luyện tập trong phòng học của hệ thống, cô đã coi người bệnh kia như người thật, lúc này cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, bình tĩnh cầm lấy dao phẫu thuật.
Sau hai ca phẫu thuật, chủ nhiệm Chu ở bên cạnh đều không có cơ hội tiến lên, chỉ đứng nhìn Tô Thanh Hòa hoàn thành ca phẫu thuật.
Ra khỏi phòng thí nghiệm, chủ nhiệm Chu trở về văn phòng, bác sĩ Sở lập tức truy hỏi: “Chủ nhiệm Chu, sao rồi?”
Chủ nhiệm Chu cảm thán: “Hậu sinh khả uý. Chúng ta không thể coi thường người trẻ tuổi. Trạng thái lúc làm phẫu thuật của Tiểu Tô có thể so với những bác sĩ già như chúng ta.”
Bác sĩ Sở vui sướng cười: “Học sinh của tôi đúng là ưu tú.”
Chủ nhiệm Chu: “…”
Hai ca phẫu thuật thành công, làm Tô Thanh Hòa chính thức đứng vững gót chân trong khoa. Về sau cô không phải là bác sĩ thực tập không biết gì nữa, mà là bác sĩ Tô có kinh nghiệm ở khoa ngoại.
Còn lại hai ca phẫu thuật, một ca là phẫu thuật cấy ghép da, còn lại là phẫu thuật cấy ghép nội tạng. Hai ca phẫu thuật này đều cần có các loại thuốc phù hợp.
Tô Thanh Hòa đã sắp xếp hai ca phẫu thuật này ở sau cùng, mấy ngày nay cô chuyên môn nghiên cứu thuốc.
Trong văn phòng nhóm bác sĩ đang cảm thán không ngừng, những người khác thường thực hiện phẫu thuật trên cơ sở thuốc, còn Tiểu Tô thì nghiên cứu thuốc dựa trên cơ sở phẫu thuật.
Sao lại cảm thấy mình đã uổng phí tuổi trẻ như vậy chứ.
Ở một nơi khác, Bắc Kinh.
Giáo sư Hùng biết mấy ngày nay Tô Thanh Hòa đang nghiên cứu một loại thuốc mới, thì chuẩn bị xách vali tới Tây Nam.
Không thể đưa Tô Thanh Hòa về Bắc Kinh, nhưng ông ta cũng muốn gặp mặt người bác sĩ trẻ mang đến kỳ tích này.
“Giáo sư Hùng, ông đi thì cũng phải nói với thủ trưởng một tiếng chứ.” Trợ lý Tiểu Lưu nhắc nhở.
Giáo sư Hùng nói: “Không cần, tạm thời đừng nói chuyện này với người khác, phải đợi đến khi có thành quả thí nghiệm mới được.”
Tiểu Lưu khuyên nhủ: “Tây Nam rất xa, chúng ta có thể lấy danh nghĩa của tổ chức để yêu cầu bác sĩ Tô đến đây.”
Khuôn mặt giáo sư Hùng đầy vẻ không hài lòng: “Nói linh tinh! Dùng thái độ như vậy chẳng phải sẽ làm người ta không ưa sao? Tiểu Tô cũng không phải một bác sĩ đơn giản, cô ấy có thiên phú ở phương diện điều chế thuốc, không chừng sau này chính là… Nhân tài hiếm có.”
Nói xong, ông ta đứng dậy đi ra khỏi văn phòng. Tiểu Lưu cũng không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng xách đồ đi theo.
Giáo sư Hùng vừa rời đi thì điện thoại trong văn phòng vang lên. Một nữ trợ giảng chạy nhanh tới nghe điện thoại: “Giáo sư Hùng đang đến Tây Nam. Không biết bao giờ về.”
Đầu dây bên kia điện thoại, chủ nhiệm Khương dở khóc dở cười cúp máy, rồi xoay người nói với một ông lão mặc áo blouse trắng: “Ông Hùng lại đến Tây Nam, bây giờ đang trên đường tới. Thầy, nếu không thì chờ ông ta tới Tây Nam rồi gọi điện thoại kêu ông ta về?”
Ông lão nhíu mày nói: “Không phải năm trước mới trở về rồi sao, sao lại đi nữa. Tôi còn định cho hai người đi tham dự buổi nghiên cứu về bệnh tình của đồng chí Chu Hoa.”
Chu Hoa là một đồng chí lão thành cách mạng, năm đó ông ta bị trúng đạn, lúc ấy bởi vì điều kiện chữa bệnh không tốt nên chỉ có thể để viên đạn lại trong người. Lúc còn trẻ thì vẫn tốt, đến lúc lớn tuổi thì cơ thể bắt đầu có các triệu chứng. Lãnh đạo phía trên đã ra chỉ thị, nhất định phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này. Nếu càng kéo dài thời gian thì phẫu thuật sẽ càng nguy hiểm hơn.
Chủ nhiệm Khương khó xử nói: “Ông Hùng đến Tây Nam là vì một ca phẫu thuật quan trọng. Lần trước chúng ta gặp một bác sĩ trẻ ở Tây Nam…”
Ông ta kể chuyện ở Tây Nam cho ông lão nghe.
Ông lão nghi ngờ nói: “Có người như vậy thật sao?”
“Xem bài luận là có căn cứ để tìm ra. Có lẽ lần này ông Hùng qua đó để xác minh. Ngoài ra, kế hoạch cải tiến Penicillin mà cô ấy đề xuất hiện đang được nghiên cứu, nghe nói đã sắp có kết quả rồi.”
“Thật vậy sao, có cơ hội vẫn nên gặp cô ấy. Cứ để ông ta ở đó đi, có gì thì báo cáo với tôi. Nếu đồng chí này thật sự ưu tú như vậy thì tôi nhất định sẽ trợ giúp. Giới y học của chúng ta cũng rất cần những người trẻ tuổi xuất sắc dẫn đầu.”
…